Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1211

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1211 :Đi mà quay lại (2)
Nhưng Thú Thần trước mặt vẫn vô cùng vô tận, tình cảnh này cực kỳ giống mấy trăm vạn dã thú trong Vô tận luyện ngục!
Mặc dù địa diễm mạnh mẽ lại không thể đốt hết Thú Thần vô tận này!
Đúng vào lúc này, trên tường thành có người hô to một tiếng, “Giang Khải, bắt địch bắt vua trước! Đừng để ý chúng ta, giữ được nhiều người càng quan trọng hơn!” “Người còn huyết tính cùng ta ra khỏi thành nghênh chiến Thú Thần, có thể thủ một khắc là một khắc!” Trong lòng Giang Khải hơi dao động, lời này không giả, nếu tiếp tục tử thủ vậy một mình hắn tuyệt đối không thủ được Giang Trung thành, cơ hội duy nhất cũng là đánh giết thủ lĩnh thú quân.
Không lâu sau, mấy chục vạn người xông ra từ trong cửa thành.
Bọn họ đều là người chưa đạt tới đẳng cấp Chiến Thần, lấy nam nhân chiếm đa số, cũng có người tuổi già tuôn ra như thủy triều, đứng ở sau lưng Giang Khải.
Trong những người này thậm chí còn có rất nhiều người bình thường chưa thông qua thí luyện người mới, chưa bao giờ tiến vào Quỷ Tinh.
Bọn họ cầm ống thép, gậy sắt trong tay làm vũ khí, từng người lộ ra vẻ kiên quyết.
“Giang Khải, đi giết thủ lĩnh, nơi này giao cho chúng ta! Nhất định phải giết thủ lĩnh, có thể giữ vững Giang Trung thành hay không phải nhờ vào ngươi!” “Là quân báo thù, giết!” Mấy chục vạn đại quân hung hãn không sợ chết lao đến.
Giang Khải nhìn những dân chúng bình thường này, trong cổ Giang Khải tắc nghẹn, dù là đối mặt với Thú Thần cấp thấp nhất, những người này đều không có cơ hội sống sót.
Cái gọi là ngăn cản Thú Thần cũng chỉ dùng tính mạng của mình ngăn chặn Thú Thần xông vào Giang Trung thành mà thôi.
Nhưng những người này liều mình hi sinh đổi lấy thời cơ, chỉ có một lần như thế, Giang Khải nhất định phải nắm bắt!
Nghĩ tới đây, Giang Khải đột nhiên quay đầu lại, cắn răng một cái, vung ra mấy đạo kiếm khí Thiên La trảm yêu kiếm, sau khi mở ra một con đường máu lại lao thẳng vào sâu trong thú quân.
“Súc sinh, đi ra nhận lấy cái chết cho lão tử!” Đại quân dân chúng nhào về phía đại quân Thú Thần như là châu chấu đá xe, thiêu thân lao vào lửa, tất cả mọi người ôm quyết tâm quyết tử.
Nhưng đúng vào lúc này cách đó không xa có bóng dáng đen kịt một màu, đang lao như điên về phía chiến trường!
“Giết cho ta!” Dân chúng ngạc nhiên nhìn về phía này, cho đến khi thấy rõ ký hiệu Chiến Thần trước ngực những người này, nhao nhao khiếp sợ không thôi.
“Bọn họ, bọn họ trở về rồi sao?!” Người tới chính là tinh anh Chiến Thần điện Hoa Hạ các nơi, trước đó vì giữ thực lực, cũng vì thành thị tập trung khác của Hoa Hạ không thể không từ bỏ Giang Trung thành, rút lui khỏi chiến trường.
Nhưng bây giờ bọn họ đều quay về!
“Đi bảo vệ dân chúng!” Một tên đội viên Long tổ cao giọng hô lên, “Những người khác giết cùng ta!” Tần Phấn xông vào hàng trước nhất đội ngũ, giận quát một tiếng, liên tục phát động mất kỹ năng di chuyển vị trí nhanh chóng đi vào chiến trường.
“Vô địch bích lũy!” Tần Phấn cướp trước một bước, đi đến trước người mấy trăm tên dân chúng, dựng thẳng một mặt hộ thuẫn hư tượng, ngăn cản Thú Thần xâm phạm.
“Kỳ vũ! Dẫn lôi kiếp!” Bầu trời dày đặc mây đen, sấm sét vang dội, một bóng người lơ lửng giữa không trung như là thần minh, sau lưng hắn ta có từng đạo lôi điện đánh về phía thủ quân.
“Phượng hoàng chi vũ!” Cả người Đường Thái Ngưng bộc phát một tia sáng, tốc độ bộc phát nhanh gấp mấy lần, bắn vào trong đám Thú Thần, trong chốc lát nổ tung trong trận địa Thú Thần.
“Hỏa lực chi phối!” Điển Hỏa khiêng súng phóng tên lửa trên vai, từng viên đạn pháo bắn ra kéo lấy đuôi lửa, chuẩn xác đánh trúng mấy con Thú Thần muốn xông vào trận địa dân chúng.
Chiến Thần Hoa Hạ đi mà quay lại, trước khi đại quân dân chúng giao tranh với đại quân Thú Thần đã ngăn trước mặt đại quân dân chúng!
“Tất cả mọi người không phải Chiến Thần, rút về nội thành!” Tần Phấn cao giọng quát về sau lưng.
Một lão giả đầy ngạc nhiên nói, “Ngươi, tại sao các ngươi lại quay về hả?” Tần Phấn quay đầu nhìn thoáng qua lão giả kia, hắn ta lại quay đầu nhìn về phía ngọn lửa xanh chưa từng bị dập tắt ở sau thú quân, lạnh lùng nói, “Vì tên điên kia lại đến, hơn nữa hắn còn mang Quốc hồn Hoa Hạ chúng ta ra ngoài!” “Chúng ta dùng hỏa lực trợ giúp bọn họ!” Một người trẻ tuổi cao giọng hô lên.
Người chưa đạt tới cấp Chiến Thần lập tức quay về trong thành, lợi dụng đại bác trên tường thành trợ giúp chiến trường.
Đại quân Chiến Thần gắt gao ngăn cản đại quân Thú Thần.
Ở một bên khác, Giang Khải đang đột tiến vào sâu trong thú quân gặp phải sự phản quân trước nay chưa từng có, vô số Thú Thần kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên nhào về phía Giang Khải.
Giang Khải đã không có Thế thân lừa gạt giúp hắn khôi phục thể lực, loại tiêu hao lâu dài này, dù hắn lao đến trước mặt thủ lĩnh thú quân e rằng cũng sức cùng lực kiệt, không còn sức đánh một trận.
Giang Khải nhìn chằm chằm phía sau thú quân, nếu có năng lực thôn phệ của Ma hóa Thao Thiết thì hắn có thể đánh giết thủ lĩnh thú quân rồi!