Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1238
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1238 :Phản kích
Hoa Thiên Thần vội vàng hòa giải, nói, “Khải, Tử vong chi tháp vô cùng quan trọng với người chơi Hoa Hạ, có lẽ kinh nghiệm của ngươi có thể trợ giúp nhiều người hơn!” Giang Khải nhìn Hoa Thiên Thần một chút, nể mặt Hoa thần nên hắn không chấp nhặt với nữ tử kia.
“Hoa thần, thật ra kinh nghiệm của ta rất đơn giản, chỉ cần chết đủ nhiều tất nhiên sẽ quen thuộc với cảm giác hư vô kia. Ở trong mắt ta, vừa tiến vào trạng thái hư vô kia đã theo bản năng tỉnh táo lại.” “Điều này…” Hoa Thiên Thần trợn to mắt.
Giang Khải suy nghĩ, còn nói, “Còn có, nếu thực lực không đủ ta đề nghị đừng vội vượt tháp, Tử vong chi tháp không cách nào lặp lại vượt tháp, ngươi vượt qua tầng thứ nhất là qua, 5 phút là qua, 35 phút cũng là qua.” “Về phần điều khác, thật ra không có gì, thật ra Tử vong chi tháp cũng không khó, chỉ cần sau khi thức tỉnh lấy trạng thái linh hồn để tồn tại thì có thể tăng cường lực lượng linh hồn, rất nhẹ nhàng, cũng không cần chiến đấu gì, về điểm này vẫn rất thân thiện.” Giang Khải vô tư chia sẻ đầu đuôi kinh nghiệm của mình ra ngoài.
Nhưng sau khi nói xong, hắn phát hiện hình như sắc mặt mấy người xung quanh đều không dễ nhìn…
“Không có gì? Rất nhẹ nhàng? Rất đơn giản? Rất thân thiện?” Viên Trụ trợn mắt nhìn Giang Khải, “Khải, ngươi còn như vậy, chúng ta thật sự không thể làm bằng hữu tiếp nữa!” Tuy Viên Trụ hận không thể vỗ chết Giang Khải, nhưng Hoa Thiên Thần lại cực kỳ coi trọng đề nghị của Giang Khải.
Lần đầu tiên Giang Khải vượt Tử vong chi tháp đã chứng minh trong Tử vong chi tháp còn có cơ chế phần thưởng ngoài định mức.
Đây là tình huống mà lúc người khác vượt tháp chưa từng thấy!
Quân đội nhanh chóng sắp xếp lại tin tức mà Giang Khải cung cấp, cũng công bố lên mạng, cung cấp càng nhiều sự chỉ dẫn cho người chơi Hoa Hạ muốn vượt tháp, hoặc là muốn thấy Giang Khải vượt tháp.
Sau khi tin tức này được công khai, người đứng trước bảng hoảng sợ đến chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.
“Cũng may ta chỉ qua tầng thứ nhất, nếu không sẽ thua lỗ lớn!” “Trên bảng danh sách ngoại trừ phía sau thành tích của Giang Khải có đánh giá cấp bậc, những người khác lại không có, nói cách khác những người khác không được thưởng thời gian. Nói vậy, người càng ở top đầu của bảng xếp hạng, tổn thất càng lớn hơn.” “Thế nhưng Giang Khải nói cần trải nghiệm tử vong càng nhiều hơn, rốt cuộc cần trải nghiệm tử vong bao nhiêu lần? Ta chết hơn một trăm lần, chắc được tính là khá nhiều đi.” Vì thành tích của Giang Khải, trước đó Tử vong chi tháp còn rất hot, đột nhiên lại trở nên vắng lạnh hơn.
Hiện tại cao thủ toàn cầu đều không dám tùy tiện thử Tử vong chi tháp nữa!
Là người trong cuộc trải qua lần sóng gió này, bản thân Giang Khải lại không tiếp tục chú ý chuyện này nữa.
Sau khi hắn vượt qua Tử vong chi tháp, đã quá kỳ hạn 30 ngày của Lạc hậu tử vong!
Điều may mắn là vị tiền bối trong huy chương Hoa Hạ chi ưng nói rất đúng, trạng thái của Tử vong chi tháp đã bao trùm lên hiệu quả Lạc hậu tử vong của Vòng quay vận mệnh!
Có lẽ là vì hoàn cảnh bên trong Tử vong chi tháp đã có sự liên quan cực lớn với tử vong, phần lớn thời gian Giang Khải đều lấy một lại trạng thái thuần linh hồn để tồn tại, vừa hay tránh thoát sự phán định của Lạc hậu tử vong.
Giang Khải xác nhận trạng thái của Vòng quay vận mệnh ở trong ý thức, phát hiện trạng thái Lạc hậu tử vong đã biến mất, cuối cùng hắn đã có thể thở phào một hơi.
“Cuối cùng đã trốn qua một kiếp!” Sau đó, Giang Khải thuận tiện hỏi thăm tình huống của Vô tận thâm uyên một chút, Hoa thần nói hiện tại vừa thông qua tầng thứ tám, hai tầng còn lại có lẽ cần một vị thiên tài nào đó tiếp tục tăng thực lực mới thông quan.
Hắn cũng không có thời gian chờ đợi tên người vượt tháp kia vượt qua tầng thứ mười, tự quay về khu 18 trước.
Vừa về đến khu 18, Giang Khải đã dẫn Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ tiến về khu vực không biết.
Gần vị trí 100 cây số ở khu vực không biết, đám người Giang Khải tìm được Đông Ly đang đi săn.
Đông Ly vừa thấy đám người Giang Khải lại không dính lấy Hồ Ngôn như thường ngày, nàng nhảy đến trước mặt Giang Khải nói, “Tư Diêu đi rồi.” “Cái gì!” Giang Khải trợn to mắt, “Đi rồi sao?” “Ngươi đừng vội.” Đông Ly nói, “Có lẽ khoảng ba tháng trước, Tư Diêu muốn về thành chính mua một số đồ tiếp tế, ta cùng nàng đến khu 18 một chuyến.” “Sau đó nàng gặp được người trong nhà, bọn họ đã nói gì đó, sau nữa Tư Diêu lại nói với ta là nàng muốn về nhà, còn nói nếu ngươi trở về thì đừng đi tìm nàng.” “Về nhà…” Giang Khải lùi lại mấy bước ngồi xuống cạnh gốc cây, đôi mắt vô hồn nhìn mặt đất, khẽ khàng nói, “Đều là ta không tốt, bỏ mặc nàng ở đây… Đâu có người bạn trai nào như ta.” Hắn nói xong liền thở dài một hơi, nói với Hồ Ngôn, “Ngươi và Đông Ly đã lâu không gặp mặt chắc chắn có rất nhiều lời muốn nói, các ngươi trò chuyện trước đi, ta đi dạo gần đây.”
“Hoa thần, thật ra kinh nghiệm của ta rất đơn giản, chỉ cần chết đủ nhiều tất nhiên sẽ quen thuộc với cảm giác hư vô kia. Ở trong mắt ta, vừa tiến vào trạng thái hư vô kia đã theo bản năng tỉnh táo lại.” “Điều này…” Hoa Thiên Thần trợn to mắt.
Giang Khải suy nghĩ, còn nói, “Còn có, nếu thực lực không đủ ta đề nghị đừng vội vượt tháp, Tử vong chi tháp không cách nào lặp lại vượt tháp, ngươi vượt qua tầng thứ nhất là qua, 5 phút là qua, 35 phút cũng là qua.” “Về phần điều khác, thật ra không có gì, thật ra Tử vong chi tháp cũng không khó, chỉ cần sau khi thức tỉnh lấy trạng thái linh hồn để tồn tại thì có thể tăng cường lực lượng linh hồn, rất nhẹ nhàng, cũng không cần chiến đấu gì, về điểm này vẫn rất thân thiện.” Giang Khải vô tư chia sẻ đầu đuôi kinh nghiệm của mình ra ngoài.
Nhưng sau khi nói xong, hắn phát hiện hình như sắc mặt mấy người xung quanh đều không dễ nhìn…
“Không có gì? Rất nhẹ nhàng? Rất đơn giản? Rất thân thiện?” Viên Trụ trợn mắt nhìn Giang Khải, “Khải, ngươi còn như vậy, chúng ta thật sự không thể làm bằng hữu tiếp nữa!” Tuy Viên Trụ hận không thể vỗ chết Giang Khải, nhưng Hoa Thiên Thần lại cực kỳ coi trọng đề nghị của Giang Khải.
Lần đầu tiên Giang Khải vượt Tử vong chi tháp đã chứng minh trong Tử vong chi tháp còn có cơ chế phần thưởng ngoài định mức.
Đây là tình huống mà lúc người khác vượt tháp chưa từng thấy!
Quân đội nhanh chóng sắp xếp lại tin tức mà Giang Khải cung cấp, cũng công bố lên mạng, cung cấp càng nhiều sự chỉ dẫn cho người chơi Hoa Hạ muốn vượt tháp, hoặc là muốn thấy Giang Khải vượt tháp.
Sau khi tin tức này được công khai, người đứng trước bảng hoảng sợ đến chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.
“Cũng may ta chỉ qua tầng thứ nhất, nếu không sẽ thua lỗ lớn!” “Trên bảng danh sách ngoại trừ phía sau thành tích của Giang Khải có đánh giá cấp bậc, những người khác lại không có, nói cách khác những người khác không được thưởng thời gian. Nói vậy, người càng ở top đầu của bảng xếp hạng, tổn thất càng lớn hơn.” “Thế nhưng Giang Khải nói cần trải nghiệm tử vong càng nhiều hơn, rốt cuộc cần trải nghiệm tử vong bao nhiêu lần? Ta chết hơn một trăm lần, chắc được tính là khá nhiều đi.” Vì thành tích của Giang Khải, trước đó Tử vong chi tháp còn rất hot, đột nhiên lại trở nên vắng lạnh hơn.
Hiện tại cao thủ toàn cầu đều không dám tùy tiện thử Tử vong chi tháp nữa!
Là người trong cuộc trải qua lần sóng gió này, bản thân Giang Khải lại không tiếp tục chú ý chuyện này nữa.
Sau khi hắn vượt qua Tử vong chi tháp, đã quá kỳ hạn 30 ngày của Lạc hậu tử vong!
Điều may mắn là vị tiền bối trong huy chương Hoa Hạ chi ưng nói rất đúng, trạng thái của Tử vong chi tháp đã bao trùm lên hiệu quả Lạc hậu tử vong của Vòng quay vận mệnh!
Có lẽ là vì hoàn cảnh bên trong Tử vong chi tháp đã có sự liên quan cực lớn với tử vong, phần lớn thời gian Giang Khải đều lấy một lại trạng thái thuần linh hồn để tồn tại, vừa hay tránh thoát sự phán định của Lạc hậu tử vong.
Giang Khải xác nhận trạng thái của Vòng quay vận mệnh ở trong ý thức, phát hiện trạng thái Lạc hậu tử vong đã biến mất, cuối cùng hắn đã có thể thở phào một hơi.
“Cuối cùng đã trốn qua một kiếp!” Sau đó, Giang Khải thuận tiện hỏi thăm tình huống của Vô tận thâm uyên một chút, Hoa thần nói hiện tại vừa thông qua tầng thứ tám, hai tầng còn lại có lẽ cần một vị thiên tài nào đó tiếp tục tăng thực lực mới thông quan.
Hắn cũng không có thời gian chờ đợi tên người vượt tháp kia vượt qua tầng thứ mười, tự quay về khu 18 trước.
Vừa về đến khu 18, Giang Khải đã dẫn Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ tiến về khu vực không biết.
Gần vị trí 100 cây số ở khu vực không biết, đám người Giang Khải tìm được Đông Ly đang đi săn.
Đông Ly vừa thấy đám người Giang Khải lại không dính lấy Hồ Ngôn như thường ngày, nàng nhảy đến trước mặt Giang Khải nói, “Tư Diêu đi rồi.” “Cái gì!” Giang Khải trợn to mắt, “Đi rồi sao?” “Ngươi đừng vội.” Đông Ly nói, “Có lẽ khoảng ba tháng trước, Tư Diêu muốn về thành chính mua một số đồ tiếp tế, ta cùng nàng đến khu 18 một chuyến.” “Sau đó nàng gặp được người trong nhà, bọn họ đã nói gì đó, sau nữa Tư Diêu lại nói với ta là nàng muốn về nhà, còn nói nếu ngươi trở về thì đừng đi tìm nàng.” “Về nhà…” Giang Khải lùi lại mấy bước ngồi xuống cạnh gốc cây, đôi mắt vô hồn nhìn mặt đất, khẽ khàng nói, “Đều là ta không tốt, bỏ mặc nàng ở đây… Đâu có người bạn trai nào như ta.” Hắn nói xong liền thở dài một hơi, nói với Hồ Ngôn, “Ngươi và Đông Ly đã lâu không gặp mặt chắc chắn có rất nhiều lời muốn nói, các ngươi trò chuyện trước đi, ta đi dạo gần đây.”