Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1239

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1239 :Phản kích (2)
Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ đều biết Giang Khải rất nghiêm túc với Thường Tư Diêu, người yêu đột nhiên rời đi là một sự đả kích rất lớn với Giang Khải.
Ba người Hồ Ngôn vẫn lo lắng cho Giang Khải, sau cùng thấy Giang Khải ngồi một mình trên tảng đá bên hồ, ngơ ngác nhìn mặt hồ.
“Lão đại, đừng đau lòng, chân trời nơi nào không có cỏ thơm.” Nguyễn Ngữ đi tới, ngồi xuống bên cạnh Giang Khải.
Hồ Ngôn cũng đi tới, “Khải đội, ta và Ly nhi vừa trò chuyện một chút, cảm thấy chuyện này hơi kỳ quặc.” “Ly nhi nói lúc Tư Diêu nhắc đến ngươi luôn tỏ ra tất tự hào, cũng rất hạnh phúc, cho dù khi đó ngươi không ở bên nàng.” “Nàng nói, nàng lựa chọn đi cùng ngươi không phải vì chiếm hữu ngươi, mà là muốn làm bạn với ngươi vào lúc ngươi cần. Ngươi nói xem, Tư Diêu cô nương có thể nói ra những lời này, chắc sẽ không đột ngột chia tay với ngươi chứ.” Nguyễn Ngữ cũng gật đầu nói, “Các nàng quay lại khu 18, vậy chắc chắn trong khoảng thời gian này ngươi đã gặp việc gì, vì sao ngươi không đến tìm nàng, chắc nàng sẽ hiểu được.” “Ta thấy hơn phân nửa là nàng nhớ nhà.” Giang Khải ngẩng đầu nhìn về phía Đông Ly, “Tư Diêu thật sự nói như vậy sao?” “Ừ, nàng kể lại với ta như thế, ta không sửa một chữ nào.” Đông Ly nói rất chắc chắn, “Vừa rồi ta còn chưa nói hết đâu, nàng còn để lại một thứ cho ngươi, chỉ là hiện tại không biết tên kia đã chạy đi đâu.” Giang Khải như có điều suy nghĩ gật đầu, hắn cũng cảm thấy Thường Tư Diêu sẽ không rời đi không lời từ biệt như vậy.
Có lẽ nàng chỉ tạm thời quay về trước, dù sao nàng cũng rời nhà rất lâu rồi.
“Không phải nàng để lại tiểu hỗn cầu cho ta chứ.” “Ây… Là Mao Mao…” Đông Ly hơi không chắc chắn, nàng cũng không biết Giang Khải và Thường Tư Diêu đặt tên khác nhau.
Quả nhiên là tiểu hỗn cầu.
Nói thật, thời gian dài không gặp, Giang Khải cũng rất nhớ tiểu hỗn cầu.
“Khải đội, nếu không chúng ta cùng ngươi đến khu 1 tìm Tư Diêu?” Hồ Ngôn nói.
Giang Khải suy nghĩ, tuy hắn rất muốn lập tức đi tìm Thường Tư Diêu nhưng bây giờ hắn còn có rất nhiều chuyện phải làm.
Huống chi, Thường Tư Diêu nói mình đừng đi tim nàng, có lẽ còn có một vài nguyên nhân khác.
“Nếu nàng thật sự muốn rời khỏi ta, đi tìm nàng cũng không có tác dụng gì, nếu nàng không muốn rời khỏi ta, nàng dặn ta đừng đi tìm nàng chắc chắn có nguyên nhân của nàng.” Giang Khải đứng lên, nhìn mặt hồ thở dài một hơi.
“Vậy chúng ta đi đâu?” “Di tích Thần chiến tranh trung cấp!” Giang Khải nói, “Ta và Trụ Tử đã hẹn trước, ba tháng sau đi hoàn thành tâm nguyện giúp lão Vệ.” Mặc kệ “thất tình” có sự đả kích như thế nào với Giang Khải, nhưng còn có một việc mình phải đi làm!
Nhớ đến sự hy sinh của Vệ Ưng, nhớ đến sự hy sinh của rất nhiều Chiến Thần Chiến Thần điện, ánh mắt Giang Khải lại trở nên sắc bén!
“Lão Vệ không thể chết vô ích, chúng ta nhất định phải phản kích!” “Người thức tỉnh, người sống sót không ra tay, vậy để Giang Khải ta đến đi!” “Nhưng nếu gặp lại đối thủ với loại cấp bậc của Liêm Hổ, dựa vào thực lực hiện tại của ta rất khó thủ thắng, nên ta nhất định phải nhanh chóng tăng thực lực của mình trong vòng ba tháng!” Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ rất ít thấy Giang Khải nghiêm túc muốn tăng cường thực lực như vậy, nhưng bọn họ nhìn Giang Khải cũng thấy lão đại có vài sự khác biệt với trước đó.
Qua nhiều năm như vậy, người và việc mà hắn gặp phải khiến hắn dần trở nên càng trưởng thành hơn.
“Được, lão đại, chúng ta đi chung với ngươi!” “Ta cũng đi!” Đông Ly nói, “Hiện tại ta thông qua huyết mạch thần thú Cửu vĩ hồ cường hóa nguyên thần và thân thể của mình, tuy còn chưa phải rất cường đại nhưng đã có thể thông qua cửa đăng nhập của các ngươi.” Giang Khải ngạc nhiên nhìn về phía Đông Ly, “Huyết mạch Cửu vĩ hồ? Ngươi nói là Thú nguyên chi thạch? Lần trước ngươi tìm kiếm Tinh khiết cam lộ giúp Liễu thần là để lấy được Thú nguyên chi thạch Cửu vĩ hồ?” Đông Ly mỉm cười, nói, “Xem ra ngươi đã biết về Thú nguyên chi thạch… Không sai, chỉ là một viên Thú nguyên chi thạch Cửu vĩ hồ, thần thú Cửu vĩ hồ để lại tất cả chín viên Thú nguyên chi thạch, nếu ta có thể hấp thu toàn bộ huyết mạch của nàng, vậy có thể hoàn mỹ kế thừa toàn bộ huyết mạch của nàng.” Giang Khải hơi híp mắt lại, “Đông Ly, ta tin tưởng ngươi không có ác ý với nhân loại chúng ta, ta chỉ tò mò có phải Boss khác có được nguyên thần ban đầu, sau khi thu hoạch được Thú nguyên chi thạch đặc biệt cũng có thể tiến vào thế giới của chúng ta?” Đông Ly không hề cảm thấy bất ngờ với vấn đề của Giang Khải, nói, “Không có gì, ta biết sự lo lắng của ngươi, nhưng điều đáng tiếc là sự lo lắng của ngươi thật sự tồn tại.” “Không chỉ Boss, bất kỳ sinh vật Quỷ Tinh gì đều là như thế. Nhân loại các ngươi có thể tự do xuyên qua Quỷ Tinh và hành tinh mẹ, xét đến cùng là vì các ngươi có linh hồn hoàn chỉnh độc lập, chúng ta lại không có. Nhưng nếu chúng ta cũng có được linh hồn hoàn chỉnh độc lập và vật chứa linh hồn cũng chính là thân thể, tất nhiên cũng có thể qua lại giữa Quỷ Tinh và Địa cầu.”