Lầu Trên Lầu Dưới - Chương 98

topic

Lầu Trên Lầu Dưới - Chương 98 :Sống vui vẻ là được rồi

Lúc Vu Hướng Tây và Phó Nhàn Linh từ trong phòng bếp đi ra Thôi Hiểu đã đi từ lâu rồi, chỉ còn lại một mình Vu Hoan đang ngây người ngồi trên sô pha.

“Làm sao vậy?” Vu Hướng Tây hỏi.

Vu Hoan lắc đầu, “Không sao ạ, bỗng nhiên em cảm thấy thế giới của người trưởng thành thật đáng sợ.”

Vu Hướng Tây: “……”

Phó Nhàn Linh cười nói, “Thôi Hiểu nói gì đó sao, tính tình cô ấy hấp tấp, tuy rằng nói chuyện rất thẳng thắn, nhưng nhìn chung đều là sự thật.”

Vu Hoan hít sâu vào một hơi, trong đầu không kìm được lại nhớ tới những gì vừa nghe thấy, cảm thấy thế giới của người trưởng thành càng thêm đáng sợ.

Ba người cơm nước xong Vu Huớng Tây tiễn Vu Hoan về nhà, trên đường Vu Hoan hỏi, “Anh, anh sẽ kết hôn với cô giáo sao?”

Vu Hướng Tây gật đầu, “Ừm.”

Vu Hoan lộ ra nụ cười, “Dạ, vậy là tốt rồi.”

“Làm sao vậy, sao đột nhiên hỏi chuyện này?” Vu Hướng Tây hỏi.

Vu Hoan nhớ tới Thôi Hiểu, liền nói, “Chị Hiểu hình như không muốn kết hôn, nhưng lại có người thích, chị ấy hỏi em rằng yêu đương mà không phải mục đích để kết hôn thì có phải là chơi trò lưu manh không, có lẽ chị ấy thật sự thích người kia, nhưng vì sao lại không muốn kết hôn với anh ta chứ?”

“Anh cũng không rõ, mỗi người đều có suy nghĩ riêng và cách sống của mình.” Vu Huớng Tây nói, “Quan trọng nhất, sống vui vẻ là được rồi.”

Vu Hoan gật đầu.

Cô bé nhìn thấy nụ cười ở trên mặt Vu Hướng Tây liền nhịn không được nhớ tới khi đi về cùng với Phó Nhàn Linh, thấy ban công treo đầy quần áo và tất của Vu Hướng Tây, trong phòng làm việc cũng đều là đồ của anh trai, được dọn dẹp rất chỉn chu, trên bàn còn có hai bông hồng tươi mới, có lẽ một bông là của ngày hôm qua, một bông là của ngày hôm nay.

Cô bé có thể chắc chắn rằng anh trai cô thật sự rất thích cô giáo, cũng nhìn ra được tình yêu dành cho anh trai trong ánh mắt của cô giáo.

Nếu về sau hai người kết hôn, nhất định sẽ rất hạnh phúc.

“Anh, chồng cũ của cô giáo đối xử không tốt với cô ấy đúng không?” Vu Hoan đột nhiên hỏi.

“Vì sao lại hỏi như vậy?”

“Bởi vì em chưa từng gặp người đó.” Vu Hoan suy nghĩ một chút rồi nói, “Những giáo viên khác đã kết hôn, lúc tan làm đều sẽ có người tới đón, nhưng mà cô giáo Phó vẫn luôn phải về nhà một mình.”

Vu Hướng Tây cũng không nói cái gì, chỉ là sửa lại xưng hô của cô ấy cho đúng, “Sau này phải gọi là chị dâu.”

Vu Hoan nói, “Vâng, em biết rồi.”

Lúc Vu Hướng Tây đưa cô bé tới cửa tiểu khu thì chạm mặt với Hoàng Đan Đan, cô ta mới bước xuống từ một chiếc siêu xe, trên vai cũng đeo một chiếc túi có logo của một nhãn hiệu xa xỉ.

Vu Hoan nói, “Chị gái hàng xóm kìa.”

Vu Hướng Tây nhắc nhở cô bé: “Đừng cho cô ta vào nhà.”

Vu Hoan hiểu rõ, “Em biết, em chỉ nói chuyện một hai câu với chị ấy thôi.”

Không hiểu sao cô bé bỗng nhớ tới đoạn lời nói của Thôi Hiểu, lập tức hiểu rõ cuộc sống của người phụ nữ ở trước mặt, khó trách tại sao buổi tối chị gái này vẫn luôn đi tới ban công hút thuốc.

Vu Hướng Tây lái xe về, lúc đi ngang qua tiệm thuốc thì mua mấy hộp vài hộp viên ngậm.

Phó Nhàn Linh mới vừa tắm rửa xong đi ra thì đã bị Vu Hướng Tây chờ ở cửa toilet ôm vào lòng, “Làm tôi giật mình……”

Cô hờn dỗi đánh cậu một cái rồi ngửa mặt lên hôn cậu.

Vu Hướng Tây đè cô ở trên sô pha, ngậm lấy môi lưỡi của cô ấy khuấy đảo loạn lên, đầu lưỡi trượt xuống theo cổ của cô.

Đôi mắt của cậu nhìn chằm chằm vào mặt cô, mắt của Phó Nhàn Linh trở nên thất thần mê ly, lông mi run rẩy, cậu dùng tay lướt nhẹ qua mí mắt của cô, cúi đầu, ngậm lấy đầṳ ѵú của cô nhẹ nhàng cắn.

“Không tìm thấy Hồ Dương à?” Cô sờ sờ mái tóc mềm mại của cậu.

Lúc trước Thôi Hiểu hỏi cô muốn tới nhà máy rượu chơi hay không, khi đó cứ ba hai ngày lại chạy đến chỗ của lão Hà, chỉ để ngồi xổm ở đó bắt Hồ Dương, ngồi mãi mà không bắt được người cuối cùng không nhịn được.

“Ừm.” Cậu mơ hồ lên tiếng trả lời, đôi môi mỏng dọc theo bụng cô trượt xuống hôn miệng huyệt.

Cô cắn môi, hô hấp dồn dập, hai chân không kìm được mà nâng lên quá đầu cậu:

“Biết anh ấy đi đâu không?”

Vu Hướng Tây ngậm lấy viên thịt của cô mυ”ŧ kèm theo tiếng rên nức nở bị ép ra khỏi cổ họng, cổ ngẩng thật cao, ngón tay không tự chủ mà nắm lấy tóc của cậu, “A……”

Chất lỏng nóng bỏng chảy ra, ý thức của cô đã bị khoái cảm đánh đến tán loạn.

“Không biết.” Giọng của cậu khàn khàn.

Côn th.jt thô cứng nóng bỏng cắm vào trong cơ thể, cảm giác no trướng đã làm bụng nhỏ của cô căng lên hơi đau, cô nức nở, chàng trai đã giữ chặt eo của cô bắt đầu vận động.

Côn thj.t nhét vào chỗ sâu làm da đầu cô tê dại.

Cậu khảm vào quá sâu, qυყ đầυ cực lớn phá mở miệng tử cung, căng ra làm cô khom người khóc kêu lên, côn th.jt đâm thật mạnh vào hoa tâm rồi lại rút ra nước đầm đìa, lại nặng nề cắm vào.

Linh hồn của cô cũng như bị kéo đi, khóc kêu kéo tay của cậu, giọng nói run rẩy, “Vu Hướng Tây…… A……”

“Chị, tôi muốn nghe chị gọi tôi là ông xã.” Cậu thở gấp cắn cánh môi cô, nghe cô nức nở gọi mình là chồng, côn th.jt hưng phấn lại cắm càng thêm mạnh mẽ.

Cả người cô như muốn vỡ tan, rên ɾỉ sắp gục ngã, “Ônh xã ……huhu……đến  rồi…… A……”