Địa Ngục Chi Vương Thiên Tài Kiều Phi - Chương 94
topicĐịa Ngục Chi Vương Thiên Tài Kiều Phi - Chương 94 :Đôi tay cải tử hồi sinh
Trong lúc Tiểu Lệ, đám giáp ất và những người khác đang nhớ đến Hòa Hy, thì nàng đã rời khu ngoại thành hẻo lánh, đến thành Yên Kinh náo nhiệt, bước vào phủ của Đại Tướng quân Âu Dương.
Lần này, Âu Dương Hạo Huyền không còn nằm liệt trên giường nữa, mà đang ngồi trên một chiếc ghế mây trong sân.
Đây đã là lần thứ ba Hòa Hy đến trị liệu cho hắn. Những kim châm bạc mảnh được nàng đâm vào các huyệt vị trên cơ thể hắn.
Âu Dương Chí Hùng vội bước tới, đưa linh lực của mình truyền vào cơ thể con trai.
Những kim châm trên người Âu Dương Hạo Huyền khẽ run lên, như thể có một bàn tay vô hình đang kéo động chúng. Nhưng khác với hai lần trước— lần này không còn giọt độc dịch đen đặc nào rỉ ra nữa.
“Xong rồi.” Hòa Hy nhẹ giọng nói, trên môi lộ ra vẻ hài lòng.
Làn da thiếu niên trắng mịn như sứ, dưới ánh nắng gần như trong suốt. Khi nụ cười nhợt xuất hiện, toàn thân hắn như phủ một lớp hào quang nhạt màu vàng, đẹp đến mức khiến người ta phải lóa mắt.
Âu Dương Hạo Huyền dựa vào ghế mây, trong thoáng chốc hắn ngơ ngẩn, cảm giác ngực như bị thứ gì bóp chặt, hơi thở vô thức trở nên gấp gáp.
Âu Dương Chí Hùng kinh ngạc nhìn Hòa Hy:
“tịch Thần y , hôm nay không còn thấy độc khí thoát ra nữa. Vậy có phải Hạo Huyền đã hoàn toàn khỏi hẳn rồi không?”
Hòa Hy gật đầu. Sau khi thu kim châm lại, nàng ngồi xuống bên cạnh thiếu niên, bàn tay trắng như ngọc nắm lấy cổ tay hắn, nhẹ nhàng bắt mạch.
Cổ tay cảm nhận được sự mát lạnh của ngón tay kia, mềm mại tinh tế như ngọc mỡ cừu.
Âu Dương Hạo Huyền bỗng cứng người. Cảm giác như bàn tay ấy không phải đặt trên cổ tay, mà là đặt lên tim hắn, khiến hắn run khẽ không thể khống chế.
Hòa Hy hơi nhíu mày nhìn hắn lạ lẫm, rồi thu tay lại, nói:
“Độc trong người Âu Dương công tử đã được trừ sạch. Gân mạch đứt cũng đã nối lại. Đan điền có thể tiếp tục tích tụ linh lực.
Nhưng vì cơ thể suy yếu hơn một năm, gân mạch đều rất yếu, cần thời gian để phục hồi và luyện tập lại.”
Âu Dương Chí Hùng liên tục gật đầu. Nhìn con trai đang ngồi trên ghế mây, mắt ông hơi đỏ.
Hơn một năm qua, con trai ông nằm liệt trên giường, sắc mặt tái nhợt, râu ria xộc xệch, giống như một kẻ ăn mày bị bỏ rơi.
Còn bây giờ—dù thân thể còn yếu, nhưng phong độ tao nhã và khí thế cao ngạo đã trở lại, ánh mắt sáng như sao, cả con người giống như một viên minh châu tỏa sáng, còn rực rỡ hơn trước đây.
Tất cả… đều nhờ Tịch nguyệt—Thần y có thể cải tử hồi sinh!
Âu Dương Chí Hùng không ngừng cảm tạ, đích thân cho người khiêng ra một rương lớn đầy tinh thạch, nhất định muốn Hạ Hy nhận.
Hòa Hy đang nuôi đan đan—một đứa nhỏ háu ăn chuyên ăn tinh thạch, nàng đang thiếu tiền, nên lễ vật đưa đến tận cửa, sao có thể từ chối?
Nhưng lễ qua lễ lại là điều cần thiết, nên nàng càng chăm chú hơn với Âu Dương Hạo Huyền: để lại rất nhiều đan dược phục hồi gân mạch, còn viết chi tiết một kế hoạch dưỡng thân để hắn nhanh chóng trở lại trạng thái tốt nhất.
Dĩ nhiên, những đan dược đó là thứ nàng học luyện trong kiếp trước, là phương pháp luyện dược không cần linh lực—hoàn toàn khác với phương pháp luyện đan trên đại lục Mị la này.
Sau khi Hòa Hy nhận lễ, Âu Dương Chí Hùng mới thật sự yên lòng.
Nhưng ông vẫn không thể không nghĩ:
Loại độc đen đó gần như ăn mòn toàn bộ cơ thể con trai ông. Vậy mà nàng lại có thể cứu sống nó…
Đúng là đôi tay cải tử hồi sinh.