Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1464
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1464 :Tiến về Hoa Hạ (2)
"Ta biết năng lực của ta yếu ớt nhưng ta muốn tham gia trận chiến cuối cùng ở Bodie, ta muốn kề vai chiến đấu với Sokhava và Theron Deca, ta muốn dùng máu của ta tạo ra một vết thương ở trong ngực những hung thủ đó, đây chính là ý nghĩa cuối cùng trong sinh mệnh của ta!"
"Julie, đưa bản thảo của Sokhava cho nhân loại đi! Hắn là Thái dương chiến thần của châu Phi chúng ta, hy vọng phần bản thảo này như thần Thái dương chỉ dẫn mọi người tìm được con đường phá vỡ bóng tối vô tận!" Nói xong, Erisa kéo thân thể mệt mỏi từng bước rời đi.
Julie ngơ ngác nhìn bóng lưng Erisa đi xa, trong lòng vô cùng tiếc hận nhưng cũng như thấy được một linh hồn vĩ đại kiên trì bước lên hành trình trong lòng mình.
"Erisa..." Julie than thở một câu, sau đó thu hồi nước mắt và buồn bã nói với thủ hạ,"Chúng ta lập tức rời khỏi châu Phi!"
"Không phỏng vấn sao?"
"Không phỏng vấn, hiện tại chúng ta có chuyện quan trọng hơn!"
"Là phóng viên, còn có cái gì quan trọng hơn tìm kiếm chân tướng?" Đại ca quay phim khó hiểu hỏi.
"Bảo vệ hy vọng của toàn nhân loại!" Julie trả lời chắc chắn,"Đừng nói nhiều, nhanh, bây giờ chúng ta phải tiến về Hoa Hạ ngay lập tức!"
Còn chưa nói hết câu, mấy trăm tên nam tử châu Phi cường tránh chui ra từ trong rừng rậm xung quanh, bọn họ vừa nhìn chằm chằm đám người trong doanh địa vừa đi về phía bên này.
Ngay sau đó, bọn họ phát động công kích.
Lính đánh thuê lập tức nghênh chiến nhưng kẻ đến không có ý tốt, cộng thêm số lượng đông đảo, mười tên lính đánh thuê nhanh chóng rơi vào hỗn chiến.
"Bắt lấy nữ nhân kia!" Một người da đen hô to, lao về phía Julie.
Đúng vào lúc này, một tia sáng tím bắn đến từ đằng xa, vững vàng rơi xuống trước mặt Julie.
Julie khiếp sợ nhìn về phía người tới, theo bản năng ôm chặt túi da.
Đây là một nữ tử châu Á dáng người nhỏ bé khoảng 1 mét 6, dáng vẻ cực đẹp, trên người mặc da thú xanh đỏ, chỉ có điều trông nàng đáng yếu nhưng đôi mắt kia lại cất giấu vẻ trầm ổn không phù hợp với tuổi tác và... Ưu thương không thể hòa tan được.
"Các ngươi muốn đến Hoa Hạ?" Nữ nhân từ tốn nói.
"Ngươi, ngươi là ai?"
Nữ nhân không trả lời, nói,"Đi thôi, ta dẫn ngươi rời đi."
Nói xong, nữ nhân trở tay chém ra một đạo kiếm khí màu tím đỏ, kiếm khí bắn ra chặn lại rất nhiều người đuổi giết, một tay nàng túm lấy Julie, tay còn lại thuận tiện túm lấy đại ca quay phim, đưa hai người lên phi cơ...
Sau khi phi cơ thành công cất cánh, nữ nhân lẳng lặng ngồi ở khoang hành khách nhìn xuống mặt đất đã loạn thành một đống.
Bọn họ không thể không bỏ lại rất nhiều động bạn, Julie vẫn đang kêu khóc ở bên cạnh, là nàng dẫn theo những người kia nhưng nàng lại thờ ơ.
"Bọn họ muốn món đồ trên tay ngươi, những người kia không có giá trị với bọn họ." Nữ nhân từ tốn nói.
Quả nhiên, truy binh lập tức nản chí dừng công kích, người tổ phỏng vấn chạy trốn khắp nơi, những truy binh kia cũng không đuổi giết.
Thấy cảnh này, Julie thoáng thở dài một hơi, mặc kệ vận mệnh tương lai của bọn họ như thế nào, ít nhất kết cục này đã là tốt nhất.
"Ngươi, rốt cuộc ngươi là ai!" Julie nhìn về phía nữ nhân.
"Hoa Thiên Thiên." Nữ nhân từ tốn nói.
"Thực lực của ngươi mạnh như vậy, vì sao không đi giết ác ma giết người kia?"
"Ta đánh không lại hắn." Hoa Thiên Thiên thở dài một hơi,"Chỉ có người sống sót có thể đánh bị hắn. Đương nhiên, nếu đưa món đồ mà Sokhava giao cho ngươi ra ngoài, có lẽ tương lai sẽ có người thức tỉnh có thể đánh bại Hỗn độn thánh tôn."
"Hỗn độn thánh tôn?"
"Đúng, Thần Thú cấp tề thiên, thực lực còn mạnh hơn nhân loại cấp địa thần một chút."
Vừa nói ra lời này, Julie lập tức yên lặng.
Cường giả cấp địa thần, ngoại trừ những người sống sót ở trạng thái nửa ẩn thế kia, toàn cầu cũng không tìm ra người thứ hai!
Phi cơ đi xa, dọc theo con đường này e rằng còn gặp được một số dã thú phi hành, nhưng Hoa Thiên Thiên cũng chưa từng suy nghĩ đến những thứ này.
Nàng nhìn mặt đất dưới chân càng ngày càng xa, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Nơi này đã bị chiếm đóng!
Tạm biệt mảnh đất này, tạm biệt Balu tộc, tạm biệt Sokhava, tạm biệt Câm điếc.
Ở nơi này, cuối cùng nàng đã tìm được thứ mà mình tìm kiếm nhiều năm... Trí nhớ đã mất!
Sau đó, chính là một trận gió tanh mưa máu có quy mô càng khủng bố hơn!
Quỷ Tinh, tẩm cung Anubis.
Lúc trước ba người tiến vào đầm lầy tử vong, bây giờ hai người đã rời đi, chỉ còn lại một người.
Pho tượng Tử thần nguy nga lẳng lặng đứng sừng sững ở bên ngoài cung điện như vẫn đang chờ đợi điều gì đó.
Đúng vào lúc này, hắn ta như cảm nhận được lực lượng nào đó, pho tượng như là sống lại quay người nhìn về phía tẩm cung.
Ở chỗ sâu nhất trong tẩm cung, bảo châu màu đỏ phía trên cung điện đột nhiên phát sáng.
"Điều này sao có thể? Đó là cảnh thứ tư của Sáng Thế cảnh, hắn lại tiến vào cảnh thứ tư của Sáng Thế cảnh?"
Nhưng sau khi hết khiếp sợ, pho tượng nhanh chóng bình tĩnh lại, khẽ khàng nói,"Dù ngươi dựa vào thân thể cứng rắn dung hợp chín loại tài liệu, nhưng một cảnh sau cùng mới là nơi mà ngươi phải chết."
"Julie, đưa bản thảo của Sokhava cho nhân loại đi! Hắn là Thái dương chiến thần của châu Phi chúng ta, hy vọng phần bản thảo này như thần Thái dương chỉ dẫn mọi người tìm được con đường phá vỡ bóng tối vô tận!" Nói xong, Erisa kéo thân thể mệt mỏi từng bước rời đi.
Julie ngơ ngác nhìn bóng lưng Erisa đi xa, trong lòng vô cùng tiếc hận nhưng cũng như thấy được một linh hồn vĩ đại kiên trì bước lên hành trình trong lòng mình.
"Erisa..." Julie than thở một câu, sau đó thu hồi nước mắt và buồn bã nói với thủ hạ,"Chúng ta lập tức rời khỏi châu Phi!"
"Không phỏng vấn sao?"
"Không phỏng vấn, hiện tại chúng ta có chuyện quan trọng hơn!"
"Là phóng viên, còn có cái gì quan trọng hơn tìm kiếm chân tướng?" Đại ca quay phim khó hiểu hỏi.
"Bảo vệ hy vọng của toàn nhân loại!" Julie trả lời chắc chắn,"Đừng nói nhiều, nhanh, bây giờ chúng ta phải tiến về Hoa Hạ ngay lập tức!"
Còn chưa nói hết câu, mấy trăm tên nam tử châu Phi cường tránh chui ra từ trong rừng rậm xung quanh, bọn họ vừa nhìn chằm chằm đám người trong doanh địa vừa đi về phía bên này.
Ngay sau đó, bọn họ phát động công kích.
Lính đánh thuê lập tức nghênh chiến nhưng kẻ đến không có ý tốt, cộng thêm số lượng đông đảo, mười tên lính đánh thuê nhanh chóng rơi vào hỗn chiến.
"Bắt lấy nữ nhân kia!" Một người da đen hô to, lao về phía Julie.
Đúng vào lúc này, một tia sáng tím bắn đến từ đằng xa, vững vàng rơi xuống trước mặt Julie.
Julie khiếp sợ nhìn về phía người tới, theo bản năng ôm chặt túi da.
Đây là một nữ tử châu Á dáng người nhỏ bé khoảng 1 mét 6, dáng vẻ cực đẹp, trên người mặc da thú xanh đỏ, chỉ có điều trông nàng đáng yếu nhưng đôi mắt kia lại cất giấu vẻ trầm ổn không phù hợp với tuổi tác và... Ưu thương không thể hòa tan được.
"Các ngươi muốn đến Hoa Hạ?" Nữ nhân từ tốn nói.
"Ngươi, ngươi là ai?"
Nữ nhân không trả lời, nói,"Đi thôi, ta dẫn ngươi rời đi."
Nói xong, nữ nhân trở tay chém ra một đạo kiếm khí màu tím đỏ, kiếm khí bắn ra chặn lại rất nhiều người đuổi giết, một tay nàng túm lấy Julie, tay còn lại thuận tiện túm lấy đại ca quay phim, đưa hai người lên phi cơ...
Sau khi phi cơ thành công cất cánh, nữ nhân lẳng lặng ngồi ở khoang hành khách nhìn xuống mặt đất đã loạn thành một đống.
Bọn họ không thể không bỏ lại rất nhiều động bạn, Julie vẫn đang kêu khóc ở bên cạnh, là nàng dẫn theo những người kia nhưng nàng lại thờ ơ.
"Bọn họ muốn món đồ trên tay ngươi, những người kia không có giá trị với bọn họ." Nữ nhân từ tốn nói.
Quả nhiên, truy binh lập tức nản chí dừng công kích, người tổ phỏng vấn chạy trốn khắp nơi, những truy binh kia cũng không đuổi giết.
Thấy cảnh này, Julie thoáng thở dài một hơi, mặc kệ vận mệnh tương lai của bọn họ như thế nào, ít nhất kết cục này đã là tốt nhất.
"Ngươi, rốt cuộc ngươi là ai!" Julie nhìn về phía nữ nhân.
"Hoa Thiên Thiên." Nữ nhân từ tốn nói.
"Thực lực của ngươi mạnh như vậy, vì sao không đi giết ác ma giết người kia?"
"Ta đánh không lại hắn." Hoa Thiên Thiên thở dài một hơi,"Chỉ có người sống sót có thể đánh bị hắn. Đương nhiên, nếu đưa món đồ mà Sokhava giao cho ngươi ra ngoài, có lẽ tương lai sẽ có người thức tỉnh có thể đánh bại Hỗn độn thánh tôn."
"Hỗn độn thánh tôn?"
"Đúng, Thần Thú cấp tề thiên, thực lực còn mạnh hơn nhân loại cấp địa thần một chút."
Vừa nói ra lời này, Julie lập tức yên lặng.
Cường giả cấp địa thần, ngoại trừ những người sống sót ở trạng thái nửa ẩn thế kia, toàn cầu cũng không tìm ra người thứ hai!
Phi cơ đi xa, dọc theo con đường này e rằng còn gặp được một số dã thú phi hành, nhưng Hoa Thiên Thiên cũng chưa từng suy nghĩ đến những thứ này.
Nàng nhìn mặt đất dưới chân càng ngày càng xa, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Nơi này đã bị chiếm đóng!
Tạm biệt mảnh đất này, tạm biệt Balu tộc, tạm biệt Sokhava, tạm biệt Câm điếc.
Ở nơi này, cuối cùng nàng đã tìm được thứ mà mình tìm kiếm nhiều năm... Trí nhớ đã mất!
Sau đó, chính là một trận gió tanh mưa máu có quy mô càng khủng bố hơn!
Quỷ Tinh, tẩm cung Anubis.
Lúc trước ba người tiến vào đầm lầy tử vong, bây giờ hai người đã rời đi, chỉ còn lại một người.
Pho tượng Tử thần nguy nga lẳng lặng đứng sừng sững ở bên ngoài cung điện như vẫn đang chờ đợi điều gì đó.
Đúng vào lúc này, hắn ta như cảm nhận được lực lượng nào đó, pho tượng như là sống lại quay người nhìn về phía tẩm cung.
Ở chỗ sâu nhất trong tẩm cung, bảo châu màu đỏ phía trên cung điện đột nhiên phát sáng.
"Điều này sao có thể? Đó là cảnh thứ tư của Sáng Thế cảnh, hắn lại tiến vào cảnh thứ tư của Sáng Thế cảnh?"
Nhưng sau khi hết khiếp sợ, pho tượng nhanh chóng bình tĩnh lại, khẽ khàng nói,"Dù ngươi dựa vào thân thể cứng rắn dung hợp chín loại tài liệu, nhưng một cảnh sau cùng mới là nơi mà ngươi phải chết."