Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1230
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1230 :Tử vong chi tháp
Chết trong một khoảng hư không, tịch mịch, bên cạnh không có bằng hữu, không thể không nói kiểu chết này thật sự rất thê thảm.
“Khải đội, ngươi thì sao?” Giang Khải đang lái xe nhưng trong đầu lại xuất hiện hình ảnh ngay lúc đó.
“Ta thấy ta bị xé thành mảnh nhỏ, nhục thể, tinh thần đều bị phá thành từng mảnh, ta kêu rất thảm, không ngờ có một ngày cũng có một loại đau khổ nào đó khiến ta đau đến không muốn sống như thế.” Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ nghe xong cũng không khỏi nghiêm mặt, vẻ mặt cứng rán.
Mặc dù Khải đội nói nhẹ nhàng nhưng cách tử vong của hắn là bi thảm nhất.
Nhục thể và tinh thần đều bị xé nát, đây chính là vạn kiếp bất phục trong truyền thuyết.
Nhận ra bầu không khí trong xe hơi kiềm chế, Giang Khải mỉm cười, nói, “Làm gì lại không nói lời nào, theo ta thấy Chung yên chi cảnh chưa chắc đã là thật.” “Nếu Chung yên chi cảnh có thể báo trước tử vong, vậy sao lúc trước nhân tộc lại suýt bị diệt tộc chứ?” “Chung quy vận mệnh vẫn nằm trong tay mình!” Ánh mắt Giang Khải lại càng kiên định hơn.
“Đúng, vận mệnh nằm ở trong tay mình.” Hồ Ngôn cũng nói theo, “Lại nói, con người đều phải chết, cũng không thể vì sớm muộn gì cũng chết lại lo lắng hãi hùng cả ngày.” Ba người lập tức nghĩ thoáng hơn, bầu không khí trong xe lại trở nên hào hứng.
Lần này tiến về di tích, thu hoạch của ba người cũng không nhỏ.
Nguyễn Ngữ có mục tiêu mới là nhanh chóng đột phá Siêu phàm bát giai, lại đột phá hai cấp nữa có lẽ hắn ta có thể thoát khỏi thói quen say rượu làm loạn kia.
Hồ Ngôn thì có chút hiểu biết với nguyên tố Quỷ dị của mình.
“Thứ dẫn dụ ta có lẽ là ‘ma’ trong thời đại trước!” Hồ Ngôn nói, “Thời đại trước thần minh ở khắp mọi nơi, tương ứng với chắc chắn có Ma thần đi, hình thái Quỷ dị thứ hai của ta không phải là ‘Ma tu’ sao? Ta cảm thấy những lực lượng hắc ám đó muốn để chúng ta sa đọa vào ma đạo!” “Nhưng rốt cuộc trên người ta có thứ gì khiến chúng nó cảm thấy hứng thú chứ?” Nguyễn Ngữ khẽ khàng nói, “Đông Ly cũng cảm thấy hứng thú với, sao ngươi không hỏi nàng xem sao?” Hồ Ngôn trợn mắt lườm Nguyễn Ngữ một cái, “Đông Ly cũng không phải ma quỷ gì được không!” “Khải đội, sau khi ngươi quay về có tính toán gì không?” Hồ Ngôn hỏi.
Giang Khải suy nghĩ, nói, “Hiện tại ta đã biết vị trí di tích Thần tử vong ở Quỷ Tinh, sau khi online ta sẽ đi tìm.” “Chờ sau khi mở ra Tử vong chi tháp, ta sẽ lập tức vượt tháp, chờ sau khi qua thời gian Lạc hậu tử vong nếu thật sự sống sót đi ra, nếu chết rồi… Đó cũng là chuyện không có cách nào khác nữa.” Giang Khải lắc đầu nói.
“Vậy sau đó thì sao?” Nguyễn Ngữ hỏi.
“Sau đó?” Ánh mắt Giang Khải nhìn về phía thành thị đổ nát bị vứt bỏ ở dọc đường, hơi híp mắt lại, “Là lúc giúp lão Vệ hoàn thành một số tâm nguyện!” Sau khi trở về Giang Trung thành từ thành thị số 097, Giang Khải vốn định kể cho Đổng soái biết tất cả những thứ đã thấy ở trong di tích Thần tử vong, đáng tiếc lúc này Đổng soái đã rời khỏi Giang Trung thành.
Lộ Tuấn bận rộn chủ trì công việc tu sửa Giang Trung thành, Tô Lam Lam tự tìm đến Giang Khải, chuyển lời của Đổng soái cho Giang Khải.
“Đổng soái nói nếu sau này gặp được khó khăn gì cứ đi tìm hắn, ở trong phạm vi năng lực, trong tình huống nguyên tắc cho phép, hắn sẽ giúp ngươi.” Trong lòng Giang Khải hơi dao động, lão Vệ, Đổng soái, bao gồm đám người Hoa thần, La thần vẫn luôn quan tâm mình.
Đã đến lúc trả lại phần ân tình này!
“Đúng rồi, Lam Lam, có tin tức của muội muội ngươi và Trụ Tử không?” Giang Khải hỏi.
“Đang bận tăng cường thực lực, đặc biệt là Viên Trụ, tính trưởng thành của tên kia rất cao, hiện tại đã được quân đội bồi dưỡng trọng điểm, có đôi khi thực lực mà hắn thể hiện ra đã vượt qua khỏi sự dự đoán của rất nhiều người.” Giang Khải khẽ nhíu mày.
Nhắc đến việc trưởng thành của Trụ Tử, hắn lại lại nghĩ tới người thần bí đưa tài liệu chuyển chức cho Viên Trụ.
Tài liệu Võ đồ, Huyền Vũ kiếm pháp đều là người thần bí kia đưa cho Viên Trụ.
Có thể dễ dàng đoán ra, sở dĩ biểu hiện của Trụ Tử càng ngày càng ưu tú, có lẽ có liên quan trực tiếp với người thần bí kia.
Thậm chí Giang Khải nghi ngờ người kia có phải “Thủ hộ giả” hay không.
Rất đáng tiếc, lần trước hắn đến ngõ tối cũng không điều tra được thân phận của người thần bí kia.
Có lẽ phải trở thành Chiến Thần có tinh cấp cao hơn, đi sâu vào trong mật thất ở ngõ tối mới có cơ hội thăm dò thân phận của người kia.
Dù sao nhìn từ sự phát triển của Trụ Tử, ngươi kia vẫn luôn giúp đỡ Viên Trụ mạnh lên, chuyện này cũng không tính quá gấp gáp.
Vài ngày sau, Hoa Hạ tuôn ra tin tức kinh người, Hoa Hạ Giang Khải là người đầu tiên phát hiện di tích Thần tử vong, sau Vô tận thâm uyên và Sinh mệnh chi tháp, Hoa Hạ lại dẫn đầu mở ra một cách chơi mới, Tử vong chi tháp!
Ở Hoa Hạ thành, Sinh mệnh chi tháp và Tử vong chi tháp như sao Song tử tương ứng với nhau, cao lớn vững chãi.
“Khải đội, ngươi thì sao?” Giang Khải đang lái xe nhưng trong đầu lại xuất hiện hình ảnh ngay lúc đó.
“Ta thấy ta bị xé thành mảnh nhỏ, nhục thể, tinh thần đều bị phá thành từng mảnh, ta kêu rất thảm, không ngờ có một ngày cũng có một loại đau khổ nào đó khiến ta đau đến không muốn sống như thế.” Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ nghe xong cũng không khỏi nghiêm mặt, vẻ mặt cứng rán.
Mặc dù Khải đội nói nhẹ nhàng nhưng cách tử vong của hắn là bi thảm nhất.
Nhục thể và tinh thần đều bị xé nát, đây chính là vạn kiếp bất phục trong truyền thuyết.
Nhận ra bầu không khí trong xe hơi kiềm chế, Giang Khải mỉm cười, nói, “Làm gì lại không nói lời nào, theo ta thấy Chung yên chi cảnh chưa chắc đã là thật.” “Nếu Chung yên chi cảnh có thể báo trước tử vong, vậy sao lúc trước nhân tộc lại suýt bị diệt tộc chứ?” “Chung quy vận mệnh vẫn nằm trong tay mình!” Ánh mắt Giang Khải lại càng kiên định hơn.
“Đúng, vận mệnh nằm ở trong tay mình.” Hồ Ngôn cũng nói theo, “Lại nói, con người đều phải chết, cũng không thể vì sớm muộn gì cũng chết lại lo lắng hãi hùng cả ngày.” Ba người lập tức nghĩ thoáng hơn, bầu không khí trong xe lại trở nên hào hứng.
Lần này tiến về di tích, thu hoạch của ba người cũng không nhỏ.
Nguyễn Ngữ có mục tiêu mới là nhanh chóng đột phá Siêu phàm bát giai, lại đột phá hai cấp nữa có lẽ hắn ta có thể thoát khỏi thói quen say rượu làm loạn kia.
Hồ Ngôn thì có chút hiểu biết với nguyên tố Quỷ dị của mình.
“Thứ dẫn dụ ta có lẽ là ‘ma’ trong thời đại trước!” Hồ Ngôn nói, “Thời đại trước thần minh ở khắp mọi nơi, tương ứng với chắc chắn có Ma thần đi, hình thái Quỷ dị thứ hai của ta không phải là ‘Ma tu’ sao? Ta cảm thấy những lực lượng hắc ám đó muốn để chúng ta sa đọa vào ma đạo!” “Nhưng rốt cuộc trên người ta có thứ gì khiến chúng nó cảm thấy hứng thú chứ?” Nguyễn Ngữ khẽ khàng nói, “Đông Ly cũng cảm thấy hứng thú với, sao ngươi không hỏi nàng xem sao?” Hồ Ngôn trợn mắt lườm Nguyễn Ngữ một cái, “Đông Ly cũng không phải ma quỷ gì được không!” “Khải đội, sau khi ngươi quay về có tính toán gì không?” Hồ Ngôn hỏi.
Giang Khải suy nghĩ, nói, “Hiện tại ta đã biết vị trí di tích Thần tử vong ở Quỷ Tinh, sau khi online ta sẽ đi tìm.” “Chờ sau khi mở ra Tử vong chi tháp, ta sẽ lập tức vượt tháp, chờ sau khi qua thời gian Lạc hậu tử vong nếu thật sự sống sót đi ra, nếu chết rồi… Đó cũng là chuyện không có cách nào khác nữa.” Giang Khải lắc đầu nói.
“Vậy sau đó thì sao?” Nguyễn Ngữ hỏi.
“Sau đó?” Ánh mắt Giang Khải nhìn về phía thành thị đổ nát bị vứt bỏ ở dọc đường, hơi híp mắt lại, “Là lúc giúp lão Vệ hoàn thành một số tâm nguyện!” Sau khi trở về Giang Trung thành từ thành thị số 097, Giang Khải vốn định kể cho Đổng soái biết tất cả những thứ đã thấy ở trong di tích Thần tử vong, đáng tiếc lúc này Đổng soái đã rời khỏi Giang Trung thành.
Lộ Tuấn bận rộn chủ trì công việc tu sửa Giang Trung thành, Tô Lam Lam tự tìm đến Giang Khải, chuyển lời của Đổng soái cho Giang Khải.
“Đổng soái nói nếu sau này gặp được khó khăn gì cứ đi tìm hắn, ở trong phạm vi năng lực, trong tình huống nguyên tắc cho phép, hắn sẽ giúp ngươi.” Trong lòng Giang Khải hơi dao động, lão Vệ, Đổng soái, bao gồm đám người Hoa thần, La thần vẫn luôn quan tâm mình.
Đã đến lúc trả lại phần ân tình này!
“Đúng rồi, Lam Lam, có tin tức của muội muội ngươi và Trụ Tử không?” Giang Khải hỏi.
“Đang bận tăng cường thực lực, đặc biệt là Viên Trụ, tính trưởng thành của tên kia rất cao, hiện tại đã được quân đội bồi dưỡng trọng điểm, có đôi khi thực lực mà hắn thể hiện ra đã vượt qua khỏi sự dự đoán của rất nhiều người.” Giang Khải khẽ nhíu mày.
Nhắc đến việc trưởng thành của Trụ Tử, hắn lại lại nghĩ tới người thần bí đưa tài liệu chuyển chức cho Viên Trụ.
Tài liệu Võ đồ, Huyền Vũ kiếm pháp đều là người thần bí kia đưa cho Viên Trụ.
Có thể dễ dàng đoán ra, sở dĩ biểu hiện của Trụ Tử càng ngày càng ưu tú, có lẽ có liên quan trực tiếp với người thần bí kia.
Thậm chí Giang Khải nghi ngờ người kia có phải “Thủ hộ giả” hay không.
Rất đáng tiếc, lần trước hắn đến ngõ tối cũng không điều tra được thân phận của người thần bí kia.
Có lẽ phải trở thành Chiến Thần có tinh cấp cao hơn, đi sâu vào trong mật thất ở ngõ tối mới có cơ hội thăm dò thân phận của người kia.
Dù sao nhìn từ sự phát triển của Trụ Tử, ngươi kia vẫn luôn giúp đỡ Viên Trụ mạnh lên, chuyện này cũng không tính quá gấp gáp.
Vài ngày sau, Hoa Hạ tuôn ra tin tức kinh người, Hoa Hạ Giang Khải là người đầu tiên phát hiện di tích Thần tử vong, sau Vô tận thâm uyên và Sinh mệnh chi tháp, Hoa Hạ lại dẫn đầu mở ra một cách chơi mới, Tử vong chi tháp!
Ở Hoa Hạ thành, Sinh mệnh chi tháp và Tử vong chi tháp như sao Song tử tương ứng với nhau, cao lớn vững chãi.