Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1168
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1168 :Trắng trợn giết hại (2)
Nghĩ tới đây, Giang Khải như đã đưa ra quyết định gì đó, hắn đứng lên, đột nhiên sử dụng một lần Thế thân lừa gạt!
Những người khác ngạc nhiên nhìn thế thân của Giang Khải, “Lão đại, ngươi làm gì?” Thế thân kéo dài một thời gian ngắn liền biến mất, bản thể của Giang Khải xuất hiện.
Vừa xuất hiện, “Giang Khải” đã hừ lạnh một tiếng, “Cuối cùng đã đến lượt lão tử ra sân!” Sau đó, hắn ta quay người nhìn về phía tường thành treo đầy hoạt tử nhân, hơi híp mắt lại, lạnh lùng nói, “Liệt diễm ngập trời!” Oanh một cái, vách tường chính diện lập tức bị ngọn lửa màu xanh bao trùm, trong nhiệt độ siêu cao những hoạt tử nhân đó nhanh chóng bị thiêu chết với diện tích lớn!
Trên mạng, lúc rất nhiều dân mạng thấy cảnh này đều bị hành động của Giang Khải dọa sợ.
“Hắn điên rồi sao? Hắn, hắn giết sạch những người kia!” “Hắn là Địa diễm diêm vương! Ta đã sớm nói gọi Địa diễm diêm vương đến giúp đỡ cũng là sai lầm, hắn là ác ma!” “Giang Khải còn phát rồ hơn quái vật trong quỷ thành!” Giang Khải thiêu hủy một mặt vách tường còn chưa đủ, vung tay lên, vách tường ở một bên khác cửa thành chính đều biến thành một biển lửa!
Đường Thái Ngưng đang chạy đến bên cửa thành này, sau khi cảm nhận được động tĩnh bên này cũng bước nhanh hơn.
Không lâu sau, Đường Thái Ngưng thấy trước cửa thành đã biến thành một mảnh cháy đen, hoạt tử nhân treo trên tường, trên cửa thành đều biến thành ánh sáng, lấm ta lấm tấm, tràn ngập toàn bộ không gian!
Thấy một vài chỗ còn sót lại chút ít ngọn lửa màu xanh, Đường Thái Ngưng trợn to mắt không thể tưởng tượng nổi nói, “Không có dấu vết đánh nhau, hình như những ngọn lửa xanh này là địa diễm của Giang Khải, chẳng lẽ là Giang Khải?” Chu Thủ Lệ tức giận nói, “Giang Khải điên rồi sao!” Lúc này Giang Khải đã tiến vào quỷ thành, hắn đang bật hết hỏa lực trắng trợn giết hại.
Toàn bộ thành chính gần như bị một biển lửa nuốt hết, có thể thấy được ngọn lửa dâng lên khắp nơi, xông thẳng tới chân trời!
Giang Khải vừa phóng hỏa khắp nơi vừa rống giận, “Ha ha ha ha! Chỉ là mấy chục vạn người, lão tử giết thì đã sao!” Đám người Triệu Thiết Toàn vẫn bám theo sau lưng Giang Khải, Triệu Thiết Toàn nói với Hồ Ngôn, “Lão Hồ, từ lúc nào Khải đội lại ngông cuồng như thế?” “Vừa rồi hắn dùng Thế thân lừa gạt, có phải đã đổi thành người phục chế không?” Hồ Ngôn lắc đầu, “Không có khả năng, ngọn lửa của người phục chế không mạnh bằng bản thể của lão đại.” “Đừng hỏi nhiều như vậy, dù sao hiện tại những người này sống không bằng chết, chúng ta đã không cứu được, còn không bằng để bọn họ thoải mái, để bọn họ logout đi thôi.” “Về phần trị liệu tâm lý gì đó, đó là chuyện của Đảo quốc.” Nói xong, Hồ Ngôn bay lên không, “Phong ngữ chú!” Lửa mượn thế gió, thế lửa càng mạnh hơn, điên cuồng lan tràn!
Trong chớp mắt, đám người Đường Thái Ngưng đã đuổi tới, Đường Thái Ngưng thấy Giang Khải đang phóng hỏa khắp nơi, gầm thét nói, “Giang Khải, ngươi dừng tay cho ta!” Giang Khải quay đầu nhìn thoáng qua Đường Thái Ngưng, cười lạnh một tiếng, “Chỉ dựa vào ngươi cũng muốn cản ta? Buồn cười!” “Cút ngay cho ta!” Nói xong, Giang Khải đánh ra một kích Thiên La trảm yêu kiếm, nhân lúc Đường Thái Ngưng và Chu Thủ Lệ né tránh lại tăng tốc độ tiếp tục phóng hỏa trong quỷ thành.
“Tên điên nhà ngươi!” Đường Thái Ngưng mắng, “Hôm nay ta nhất định phải ngăn cản ngươi!” Nói xong lại đuổi theo.
Giang Khải cố tình không lằng nhằng với Đường Thái Ngưng, phần lớn sức lực của hắn ta là muốn giết sạch tất cả hoạt tử nhân ở nơi này, đối mặt với tốc độ của hắn ta, Đường Thái Ngưng vẫn không cách nào ngăn cản hắn ta.
Vì Chủ Thần và Chu Tước tụ hợp nên hai người Hideki và Yasuo lại gặp mặt.
Bọn họ thấy Đường Thái Ngưng ra tay với Giang Khải, hai người đều trợn to mắt, nếu không phải bọn họ đang bận quay chụp, chắc chắn sẽ bị tình cảnh này dọa sợ.
Ngay lúc bên trong quỷ thành đang chìm vào biển lửa, trên một gốc đại thụ cách quỷ thành ba cây số về hướng tây nam có một người đang ẩn nấp.
Hắn đứng trên ngọn cây, từ xa nhìn về phía quỷ thành, nơi đó có ánh sáng xanh chiếu rọi chân trời, hơi híp mắt lại.
“Ta đốt nhiều lương thực của ngươi như vậy, ta cũng không tin ngươi còn không ra!” “Chờ chút, không phải ta đốt là đám người phục chế không có nhân tính và Hồ Ngôn đốt!” Giang Khải sửa lại lời nói của mình một chút.
Đường Thái Ngưng còn đang đuổi theo Giang Khải, liều mạng ngăn cản hành động điên cuồng của Giang Khải, đúng vào lúc này mặt đất dưới chân hai người đột nhiên xuất hiện một bóng đen, lấy tốc độ cực nhanh phá đất mà lên!
Dù Giang Khải và Đường Thái Ngưng đều là cao thủ nhưng lực lượng bộc phát quá lớn, hai người vẫn bị lực trùng kích đánh bay, ngã sang hai bên.
Ngược lại Hồ Ngôn lơ lửng giữa không trung kịp tránh đi lực đánh của bóng đen, hắn ta vội vàng lấy Phong ngữ chú nâng Giang Khải lên, để hắn an toàn hơn.
Đến tận đây, cuối cùng đám người Giang Khải đã thấy được con dã thú này.
Những người khác ngạc nhiên nhìn thế thân của Giang Khải, “Lão đại, ngươi làm gì?” Thế thân kéo dài một thời gian ngắn liền biến mất, bản thể của Giang Khải xuất hiện.
Vừa xuất hiện, “Giang Khải” đã hừ lạnh một tiếng, “Cuối cùng đã đến lượt lão tử ra sân!” Sau đó, hắn ta quay người nhìn về phía tường thành treo đầy hoạt tử nhân, hơi híp mắt lại, lạnh lùng nói, “Liệt diễm ngập trời!” Oanh một cái, vách tường chính diện lập tức bị ngọn lửa màu xanh bao trùm, trong nhiệt độ siêu cao những hoạt tử nhân đó nhanh chóng bị thiêu chết với diện tích lớn!
Trên mạng, lúc rất nhiều dân mạng thấy cảnh này đều bị hành động của Giang Khải dọa sợ.
“Hắn điên rồi sao? Hắn, hắn giết sạch những người kia!” “Hắn là Địa diễm diêm vương! Ta đã sớm nói gọi Địa diễm diêm vương đến giúp đỡ cũng là sai lầm, hắn là ác ma!” “Giang Khải còn phát rồ hơn quái vật trong quỷ thành!” Giang Khải thiêu hủy một mặt vách tường còn chưa đủ, vung tay lên, vách tường ở một bên khác cửa thành chính đều biến thành một biển lửa!
Đường Thái Ngưng đang chạy đến bên cửa thành này, sau khi cảm nhận được động tĩnh bên này cũng bước nhanh hơn.
Không lâu sau, Đường Thái Ngưng thấy trước cửa thành đã biến thành một mảnh cháy đen, hoạt tử nhân treo trên tường, trên cửa thành đều biến thành ánh sáng, lấm ta lấm tấm, tràn ngập toàn bộ không gian!
Thấy một vài chỗ còn sót lại chút ít ngọn lửa màu xanh, Đường Thái Ngưng trợn to mắt không thể tưởng tượng nổi nói, “Không có dấu vết đánh nhau, hình như những ngọn lửa xanh này là địa diễm của Giang Khải, chẳng lẽ là Giang Khải?” Chu Thủ Lệ tức giận nói, “Giang Khải điên rồi sao!” Lúc này Giang Khải đã tiến vào quỷ thành, hắn đang bật hết hỏa lực trắng trợn giết hại.
Toàn bộ thành chính gần như bị một biển lửa nuốt hết, có thể thấy được ngọn lửa dâng lên khắp nơi, xông thẳng tới chân trời!
Giang Khải vừa phóng hỏa khắp nơi vừa rống giận, “Ha ha ha ha! Chỉ là mấy chục vạn người, lão tử giết thì đã sao!” Đám người Triệu Thiết Toàn vẫn bám theo sau lưng Giang Khải, Triệu Thiết Toàn nói với Hồ Ngôn, “Lão Hồ, từ lúc nào Khải đội lại ngông cuồng như thế?” “Vừa rồi hắn dùng Thế thân lừa gạt, có phải đã đổi thành người phục chế không?” Hồ Ngôn lắc đầu, “Không có khả năng, ngọn lửa của người phục chế không mạnh bằng bản thể của lão đại.” “Đừng hỏi nhiều như vậy, dù sao hiện tại những người này sống không bằng chết, chúng ta đã không cứu được, còn không bằng để bọn họ thoải mái, để bọn họ logout đi thôi.” “Về phần trị liệu tâm lý gì đó, đó là chuyện của Đảo quốc.” Nói xong, Hồ Ngôn bay lên không, “Phong ngữ chú!” Lửa mượn thế gió, thế lửa càng mạnh hơn, điên cuồng lan tràn!
Trong chớp mắt, đám người Đường Thái Ngưng đã đuổi tới, Đường Thái Ngưng thấy Giang Khải đang phóng hỏa khắp nơi, gầm thét nói, “Giang Khải, ngươi dừng tay cho ta!” Giang Khải quay đầu nhìn thoáng qua Đường Thái Ngưng, cười lạnh một tiếng, “Chỉ dựa vào ngươi cũng muốn cản ta? Buồn cười!” “Cút ngay cho ta!” Nói xong, Giang Khải đánh ra một kích Thiên La trảm yêu kiếm, nhân lúc Đường Thái Ngưng và Chu Thủ Lệ né tránh lại tăng tốc độ tiếp tục phóng hỏa trong quỷ thành.
“Tên điên nhà ngươi!” Đường Thái Ngưng mắng, “Hôm nay ta nhất định phải ngăn cản ngươi!” Nói xong lại đuổi theo.
Giang Khải cố tình không lằng nhằng với Đường Thái Ngưng, phần lớn sức lực của hắn ta là muốn giết sạch tất cả hoạt tử nhân ở nơi này, đối mặt với tốc độ của hắn ta, Đường Thái Ngưng vẫn không cách nào ngăn cản hắn ta.
Vì Chủ Thần và Chu Tước tụ hợp nên hai người Hideki và Yasuo lại gặp mặt.
Bọn họ thấy Đường Thái Ngưng ra tay với Giang Khải, hai người đều trợn to mắt, nếu không phải bọn họ đang bận quay chụp, chắc chắn sẽ bị tình cảnh này dọa sợ.
Ngay lúc bên trong quỷ thành đang chìm vào biển lửa, trên một gốc đại thụ cách quỷ thành ba cây số về hướng tây nam có một người đang ẩn nấp.
Hắn đứng trên ngọn cây, từ xa nhìn về phía quỷ thành, nơi đó có ánh sáng xanh chiếu rọi chân trời, hơi híp mắt lại.
“Ta đốt nhiều lương thực của ngươi như vậy, ta cũng không tin ngươi còn không ra!” “Chờ chút, không phải ta đốt là đám người phục chế không có nhân tính và Hồ Ngôn đốt!” Giang Khải sửa lại lời nói của mình một chút.
Đường Thái Ngưng còn đang đuổi theo Giang Khải, liều mạng ngăn cản hành động điên cuồng của Giang Khải, đúng vào lúc này mặt đất dưới chân hai người đột nhiên xuất hiện một bóng đen, lấy tốc độ cực nhanh phá đất mà lên!
Dù Giang Khải và Đường Thái Ngưng đều là cao thủ nhưng lực lượng bộc phát quá lớn, hai người vẫn bị lực trùng kích đánh bay, ngã sang hai bên.
Ngược lại Hồ Ngôn lơ lửng giữa không trung kịp tránh đi lực đánh của bóng đen, hắn ta vội vàng lấy Phong ngữ chú nâng Giang Khải lên, để hắn an toàn hơn.
Đến tận đây, cuối cùng đám người Giang Khải đã thấy được con dã thú này.