Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1050

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1050 :Chiba Nosora (2)
“Ta đến bán tin tức.” Người kia nói tiếp.
Lúc này Giang Khải mới hiểu được, chẳng trách Đinh Kiếm nói không đánh giá được, hóa ra là tin tức..
Đủ loại tin tức cũng có thị trường rộng lớn ở Quỷ Tinh, lúc trước ở chợ đen trong ngõ tối cũng có rất nhiều người bán ra tin tức.
“Tin tức gì, báo giá bao nhiêu?” Giang Khải hỏi.
“Tin tức bí cảnh, báo giá… Trao đổi Thiên tinh thạch! Ta biết chỉ có chỗ ngươi mới đổi được Thiên tinh thạch!” “Dùng tin tức trao đổi Thiên tinh thạch?” Giang Khải hơi ngạc nhiên, giá trị của Thiên tinh thạch ở Hoa Hạ không cần nói nhiều, xét thấy chức năng đặc thù của nó, giá cả ở Đảo quốc có thấp cũng không thấp đến mức nào.
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Bằng hữu, dùng tin tức đổi Thiên tinh thạch, tin tức của ngươi là loại tin tức gì?” Người kia nhìn xung quanh, hiển nhiên không hài lòng với việc xung quanh có đầy người, “Có thể chuyển sang nơi khác đàm phán không?” “Có thể!” Giang Khải sảng khoái nói, sau đó tự mình dẫn người kia rời khỏi đại sảnh, đi vào trong phòng giao dịch số lượng lớn.
“Được, nói đi.” Giang Khải nói.
Người kia đi theo Giang Khải có vẻ hơi mất tự nhiên, nhưng Giang Khải cũng không nóng nảy, đứng dậy rót cho hắn ta một chén trà.
Người kia uống một ngụm trà, điều chỉnh tốt cảm xúc, nói, “Thật ra ta cũng không biết có phải bí cảnh hay không, dù sao là một khu vực đặc thù.” “Ta là Kiếm khách Siêu phàm lục giai, tuy thực lực không tính đỉnh phong nhưng cũng là thành viên tổng bộ Chiến Thần điện Đảo quốc.” Giang Khải nhìn thoáng qua huy chương trước ngực người kia, đúng là ký hiệu huy chương Chiến Thần điện Đảo quốc.
“Nhưng ta căn bản không có cách nào đến gần một khu vực như vậy!” Giang Khải nhíu mày, “Siêu phàm lục giai cũng không thể đến gần? Ngược lại rất khoa trương.” “Nhưng chỗ như vậy, người biết không chỉ một mình ngươi đi.” “Chỉ có ta biết!” Người kia nói chắc chắn, nhưng suy nghĩ lại đổi giọng, “Dù không phải chỉ một mình ta biết, biết đâu cũng có người từng rơi vào… Nhưng ta dám chắc chắn người biết cực ít, ta từng kiểm tra trong văn kiện tổng bộ Chiến Thần điện Đảo quốc, không có ghi chép liên quan đến khu vực đặc thù đó.” Giang Khải nghe xong, người trước mắt nói chuyện còn để lại chỗ trống, hoàn toàn nói rõ lời nói của hắn ta có độ tin cậy, Giang Khải lại càng hứng thú với tin tức mà hắn ta nói tới.
“Nói cụ thể chút đi.” Người kia không quá chắc chắn nhìn về phía Giang Khải, “Ngươi còn chưa trả tiền.” Giang Khải mỉm cười, “Chỉ cần ngươi không nói ra vị trí của khu vực đặc thù, tin tức của ngươi vẫn an toàn.” “Hiện tại hai nước đều cấm người chơi quốc gia đối phương tiến vào, dù ta dùng thủ đoạn đặc biệt tiến vào, nhưng Đảo quốc các ngươi có nhiều người như vậy cũng không tìm được chỗ này, ta không có khả năng nhẹ nhàng tìm ra như vậy.” Người kia suy nghĩ, gật đầu, “Ừ, cũng đúng… Là vậy, khoảng một tháng trước ta vì muốn kiếm ít tiền, một mình đến khu vực không biết muốn đánh một ít bảo rương chiến tướng, lĩnh chủ.” “Trong cơ duyên trùng hợp, ta gặp Tứ thần gia tộc ở khu vực không biết ngoài 120 cây số.” “Bốn gia tộc lớn Mizuno, Nakajima, Kagura, Kusanagi này như đang tìm kiếm nơi nào đó.” “Sau này, ta vụng trộm đi theo bọn họ, kết quả bọn họ đi đến khu vực khoảng 150 cây số, ta thấy bọn họ lấy ra thần khí của gia tộc mình, tiến hành một loại nghi thức triệu hoán nào đó.” “Nhưng không biết nghi thức xảy ra vấn đề gì, hay là nguyên nhân gì khác, nghi thức không mang đến bất cứ sự thay đổi nào.” “Bọn họ tìm kiếm xung quanh bảy tám ngày, cuối cùng rời đi.” “Sau khi bọn họ rời đi, ta nghĩ đến cũng đã đến, liền tìm kiếm dã thú gần đó, biết đâu bảo rương nơi này có thể mở ra thứ càng đáng giá hơn.” “Sau khoảng ba ngày, ta không cần thận rơi vào một chỗ kỳ quái. Chỗ đó chính là địa điểm đặc thù mà ta muốn nói.” Giang Khải cay mày, toàn bộ quá trình đều nghiêm túc nghe người kia tự thuật.
“Cho nên, chỗ kia có thể là Tứ thần gia tộc tìm ra, nhưng do sau nghi thức có hiệu lực mười ngày, bọn họ không tìm được ngược lại để ngươi tìm được?” Người kia không phủ nhận.
Giang Khải hơi híp mắt lại nhìn người kia, “Tại sao ngươi bán tin tức này cho ta? Vì sao ngươi không bán cho Tứ thần gia tộc?” “Bán cho bọn họ? Lúc đầu là bọn họ tìm đến, nếu ta thật sự chạy đến nói với bọn họ, ta biết các ngươi đang tìm cái gì, có lấy được tiền hay không là tiếp theo, chỉ sợ có thể giữ được mạng hay không mới là mấu chốt.” “Ngươi đừng thấy Tứ thần gia tộc thuộc Đảo quốc chúng ta, trước đó còn cùng những người khác liên thủ đối phó Chủ Thần các ngươi, nhưng cũng như Hoa Hạ các ngươi, trận tranh đấu nối bộ của chúng ta chưa từng dừng lại.” “Chỉ vì liên quan đến quốc gia, bọn họ mới có thể liên thủ, ở trong nước tứ gia bọn họ là sự tồn tại nói một không hai, dù là quân đội Đảo quốc cũng không dám trêu chọc bọn họ!” “Hơn nữa, cá nhân ta còn nghi ngờ, có lẽ bọn họ tham gia một loại hoạt động nào đó không muốn người khác biết.”