Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1043

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1043 :Hoàn trả gấp mười lần
Trò cạo xương lột da của Nakajima Kange tuy tàn bạo, nhưng lúc Vong Trần nên chết, cuối cùng cũng chỉ do dùng Kim cương bất hoại kéo dài thêm ba giây, nhưng hiện tại bốn người này lại chịu sự tra tấn vượt qua hạn mức thể lực cao nhất.
Trình độ của nó chỉ hơn chứ không kém Nakajima Kange.
Huống hồ, loại tra tấn vượt qua hạn mức thể lực cao nhất này còn không chỉ một vòng!
Trong nháy mắt, bốn tên cường giả Siêu phàm lục giai đã máu thịt be bét, không thành hình người!
Dù vậy, bốn người muốn chết cũng không chết được, chỉ có thể không ngừng kêu rên.
“Giang Khải, ngươi, tên ác ma nhà ngươi… Mau giết ta!” “Có gan giết ta… A! Cầu xin ngươi, giết ta đi! Không, không cần đến nữa!” “Chúng ta sai rồi, cầu xin ngươi… Buông, buông tha ta… Ta thuộc gia tộc Mizuno, chỉ cần ngươi giết ta, điều kiện gì ta cũng đồng ý với ngươi… A!” Mọi người dưới đài nghe được tiếng kêu rên của bốn người, chỉ cảm thấy tê cả da đầu.
Chỉ cần Giang Khải giết hắn ta, hắn ta đồng ý bất cứ điều kiện gì? Đây là logic cái gì? Đơn giản chưa từng nghe thấy!
Trong lời nói của bốn người bọn họ, đã đủ thể hiện “muốn chết không xong”!
Người chơi Đảo quốc dưới đài nhìn bốn người kia chịu sự đối xử kinh khủng như vậy, từng người sắc mặt trắng bệch.
“Trời ạ, Giang Khải thật sự là ác ma, Địa diễm diêm vương, hắn không cho người ta chết, muốn chết cũng không chết được, điều này cũng quá kinh khủng!” “Các ngươi, Hoa Hạ các ngươi, nhanh, nhanh khuyên nhủ Giang Khải, quá tàn nhẫn! E rằng tâm cảnh của bốn người kia sẽ hoàn toàn hỏng mất!” Ngay cả Triệu Thiết Toàn cũng bị tình cảnh máu tanh này dọa sợ.
“Chưa từng thấy Khải đội sử dụng Canh giờ chưa tới nhiều lần với một người… Lần này Khải đội thật sự nổi giận!” Xuân Lan co lại sau lưng Triệu Thiết Toàn, “Hôm nay hội trưởng thật đáng sợ, may mà chúng ta cùng phe với hắn, nếu hắn là kẻ địch của chúng ta, ta cũng sẽ cảm thấy sợ hãi…” Triệu Thiết Toàn vỗ đầu Xuân Lan, “Đứa ngốc, đương nhiên Khải đội là người của chúng ta, nếu không phải người Đảo quốc ngược sát người Chủ Thần chúng ta trước, chỉ là đánh giết bình thường, Khải đội sẽ không đối xử với bọn họ như vậy.” Trương Thiết Sinh nhẹ gật đầu, “Người không phạm ta, ta không phạm người, nếu người chọc ta thì ta cũng phải chọc người, vậy có lẽ cũng là nguyên tắc hành động của Giang Khải.” Trọn vẹn dùng Diêm Vương lệnh thay phiên công kích năm vòng, lúc này Giang Khải mới thu hồi Diêm Vương lệnh.
Hắn lạnh lùng nhìn bốn đối thủ máu thịt be bét, trong mắt không có chút thương hại nào.
“Các ngươi luận võ thì luận võ, còn muốn tử chiến? Tử chiến thì tử chiến, còn muốn ngược sát? Thật sự coi Chủ Thần không có ai, mặc cho các ngươi bắt nạt?” Nói tới chỗ này, Giang Khải nổi giận, thuận tay thưởng Canh giờ chưa tới cho Mizuno Torachi.
“Ý tưởng do ngươi đưa ra, vậy để ngươi thử cảm giác bị ngược sát đi!” Ba người khác hấp hối nhìn Mizuno Torachi gặp nạn, không dám có ý kiến gì.
Hiện tại bọn họ chỉ mong đợi nhanh chóng tử vong!” Một tên người chơi Đảo quốc dưới đài hít sâu một hơi, “Giang Khải cũng dám đối xử với người của gia tộc Mizuno như thế… Thật đáng sợ, tên này thật đáng sợ!” Cuối cùng, đám người Shingo Koda tử vong, ba người hóa thành ánh sáng biến mất, ngay cả tốc độ bỏ trốn của ánh sáng cũng nhanh hơn điểm sáng bình thường…
Mizuno Torachi hấp hối, không biết trong miệng đang lẩm bẩm cái gì, mơ hồ nghe được như đang nói “để ta chết, để ta chết” đủ loại, nhưng cũng may Giang Khải không tiếp tục ra tay, hắn ta cũng hóa thành điểm sáng logout.
Giải quyết bốn đối thủ, Giang Khải ung dung xoay người nhìn về phía Nakajima Kange ngơ ngác đứng trước mặt, mỉm cười.
Kết quả nụ cười của Giang Khải dọa Nakajima Kange đến cả người khẽ run rẩy.
Giang Khải nhíu mày, “Sao nào, ngươi sợ ta?” “Ta… Ta…” Ánh mắt Nakajima Kange nhìn chằm chằm Diêm Vương lệnh trong tay Giang Khải.
Giang Khải nắm tấm thẻ bài dính đầy vết máu kia, không ngừng xoay chuyển giữa ngón tay…
“Đừng sợ.” Giang Khải cười nói, “Những người khác thì ta chỉ nghe nói, ngươi là người duy nhất mà ta tận mắt thấy đã đánh giết người Chủ Thần công hội như thế nào, cho nên ngươi trốn ra thì ta cũng không tức giận, ngược lại thấy rất may mắn, dù sao ta đang định đặc biệt tiếp đón ngươi.” Nakajima Kange hít sâu một hơi, hắn ta nhìn chằm chằm Giang Khải, lặp đi lặp lại khuyên bảo mình, lúc này Giang Khải đã không đủ đáng sợ!
“Ta là Nakajima Kange, ta là Tứ trụ thần Đảo quốc, ta là người nhà Nakajima, ta không thể e ngại, không thể lùi bước!” “Giang Khải đã từng dùng Kiếm động cửu thiên, dù không dốc hết sức nhưng cũng tiêu hao vô cùng to lớn, ta vẫn còn giữ phần lớn thể lực!” “Hắn là Siêu phàm lục giai, ta cũng vậy, ta có được năng lực chiến đấu vượt cấp, dựa vào cái gì phải sợ hắn!” Sau khi lặp đi lặp lại ám chỉ bản thân, cuối cùng ánh mắt Nakajima Kange đã bình thường hơn.
“Giang Khải, không cần biết ngươi là quái vật gì, ta đều phải tự tay đánh bại ngươi!” Nói xong, hai chân Nakajima hơi cong lại, nhìn thẳng về phía Giang Khải, hai tay nắm lấy chuôi kiếm, đặt Thiên hoàng chi kiếm ở trước ngực, mũi kiếm chỉ thẳng về phía Giang Khải!