Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1042
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1042 :Thông minh quá sẽ bị thông minh hại (2)
Nhưng đúng vào lúc này lợi dụng Shingo Koda và Kuroki Taiji tranh thủ thời gian, Nakajima Kange dùng ra Quỷ ảnh bộ, Ma khí cuồn cuộn nhanh chóng tránh đi lực lượng còn lại của Kiếm động cửu thiên!
Sau khi Kiếm động cửu thiên đánh giết hai người, bắn ra khỏi phạm vi của lôi đài, phá hủy nghiêm trọng bốn năm trú điểm công hội Đảo quốc đang xây dựng, lúc này lực lượng còn lại mới biến mất…
“ĐM… Đó là trú điểm của Võ Sĩ Đạo công hội chúng ta…” Người chơi Đảo quốc nào đó hoảng sợ nhìn một đống đổ nát đằng xa, nửa ngày nói không ra lời.
Tuy nói có nhiều trú điểm công hội bị hủy, nhưng trọng điểm chú ý của tất cả mọi người còn ở lôi đài Chủ Thần công hội.
Giang Khải đánh ra một kiếm, năm tên cường giả Đảo quốc, trong đó Mizuno Torachi và Kage Sato trọng thương ngã xuống đất không dậy nổi, Shingo Koda và Kimura Toshi trực tiếp bị chém ngang lưng, thân thể chia thành hai.
Chỉ có Nakajima Kange thực lực mạnh nhất may mắn còn sống sót.
Về phần hắn ta may mắn còn sống sót như thế nào, rất nhiều người tận mắt thấy quá trình hắn ta đột nhiên ra tay với đồng bạn.
Dưới đài vang lên tiếng bàn tán khắp nơi nhưng Nakajima Kange không để ý chút nào, hắn ta thở hổn hển, lại đứng trước mặt Giang Khải, cười lạnh một tiếng, “Kiếm động cửu thiên đúng là danh bất hư truyền.” “Nhưng Giang Khải, mỗi một cường giả siêu trình độ giao thủ với ngươi, đều nói sau khi ngươi dùng Kiếm động cửu thiên sẽ hoàn toàn phế đi, chỉ là bọn họ không ngăn được Kiếm động cửu thiên của ngươi mà thôi.” “Cho nên, ngươi cũng không phải không thể chiến thắng, thật ra sự chênh lệch giữa ngươi và bọn họ chỉ là một chiêu Kiếm động cửu thiên mà thôi.” Trong mắt Nakajima Kange lộ ra vẻ đắc ý, “Hiện tại ta đã tránh thoát Kiếm động cửu thiên của ngươi, sau đó vị trí của chúng ta nên thay đổi!” Giang Khải hơi híp mắt lại, nhìn Nakajima Kange, “Ta chưa từng nói ta không thể chiến thắng.” “Đúng vậy, Kiếm động cửu thiên cần hao phí tất cả năng lực, phát động một kích mạnh nhất! Dù sao Kiếm động cửu thiên vừa ra, không cần hậu chiêu bổ sung.” “Ha ha ha ha!” Nakajima Kange cười ha hả, “Cho nên bây giờ ngươi đã là một phế nhân! Ta có thể một tay bóp chết ngươi!” Ai ngờ, Giang Khải lại nói tiếp, “Nhưng… Một kiếm vừa rồi của ta cũng chưa dốc hết sức.” “Cái gì!” Nakajima Kange khiếp sợ nhìn về phía Giang Khải.
Giang Khải mỉm cười, “Chủ yếu là ta đã đồng ý với bằng hữu không thể để ngươi tùy tiện chết đi, nếu là một kích toàn lực của ta, ta sợ sẽ miểu sát các ngươi, vậy các ngươi chết quá sáng khoái.” “Mục đích của ta chỉ là đánh các ngươi trọng thương thôi!” Đôi mắt Nakajima Kange càng trợn to hơn, một kiếm vừa rồi của Giang Khải còn chưa dốc hết sức?
Trên thực tế, uy lực một kiếm này của Giang Khải tương đương với lúc đối chiến Boss siêu bản đồ ở Vĩnh hằng khốn thú ngược lao, muốn một lần đánh trọng thương năm tên cường giả đỉnh cấp Siêu phàm lục giai Đảo quốc, uy lực của Kiếm động cửu thiên không thể quá yếu.
Mặc dù hắn không dốc hết sức nhưng trong bảo rương Boss siêu bản đồ, hắn lấy được Thiên hỏa sư và Chiến thần chi liên.
Hai món trang bị cực phẩm này tăng năng lực tác chiến của Giang Khải lên diện rộng.
Cho nên trong tình huống Giang Khải có thể giữ uy lực của Kiếm động cửu thiên không giảm, còn thừa lại lực lượng.
Giang Khải thấy một nửa thân thể của Shingo Koda và Kimura Toshi còn đang giãy giụa trên mặt đất, xem ra chưa chết, mỉm cười, “Nói thật, nếu không phải ngươi rút lui giữa chừng, để lại một mình bọn họ chiến đấu, còn vì để sớm thả ra năng lượng phát động Kiếm động cửu thiên mà đẩy hai người bọn họ một cái, hại chết hai người bọn họ, có lẽ một kiếm kia của ta không thể đánh các ngươi trọng thương, chỉ tiêu hao rất nhiều thể lực của các ngươi thôi.” Ba cường giả siêu trình độ hợp lực, dốc hết sức đối phó, thật sự chưa chắc ngăn được một kiếm vừa rồi của Giang Khải.
Nhưng Nakajima Kange thông minh quá bị thông minh hại, hắn ta lâm trận bỏ chạy, thuận tiện bỏ đá xuống giếng, ngược lại khiến Shingo Koda và Kimura Toshi bị chém ngang lưng!” Giang Khải nhìn Shingo Koda và Kimura Toshi một chút, lắc đầu, “Ta không định để các ngươi chết sớm như vậy, nhưng có vậy cũng phải có phần ăn kèm!” Nói xong, ánh mắt lạnh lùng, “Diêm Vương lệnh, hôm nay ngươi phải bận rộn một chút.” “Không có lệnh của ta, năm người các ngươi không ai được chết!” “Canh giờ chưa tới!” Diêm Vương lệnh bắn ra, lần lượt di chuyển giữa Shingo Koda, Kimura Toshi, Mizuno Torachi và Kage Sato.
Trên lôi đài vang lên từng tiếng kêu rên.
Diêm Vương lệnh điên cuồng công kích, bốn người nên chết từ sớm lại bị cưỡng chế giữ lại thể lực, chịu đựng sự tàn phá điên cuồng của Diêm Vương lệnh.
Trước đó, Giang Khải chiến đấu một trận chỉ có thể dùng một hai lần Chủ Thần, nhưng hiện tại thuộc tính của Giang Khải nhiều hơn lúc trước vạn lần, đã không cần kiêng dè tiêu hao thể lực, nhiều lần sử dụng Chủ thần bài.
Canh giờ chưa tới kết thúc, nhận thêm lần Canh giờ chưa tới thứ hai, vậy là hết? Thêm vòng nữa!
Sau khi Kiếm động cửu thiên đánh giết hai người, bắn ra khỏi phạm vi của lôi đài, phá hủy nghiêm trọng bốn năm trú điểm công hội Đảo quốc đang xây dựng, lúc này lực lượng còn lại mới biến mất…
“ĐM… Đó là trú điểm của Võ Sĩ Đạo công hội chúng ta…” Người chơi Đảo quốc nào đó hoảng sợ nhìn một đống đổ nát đằng xa, nửa ngày nói không ra lời.
Tuy nói có nhiều trú điểm công hội bị hủy, nhưng trọng điểm chú ý của tất cả mọi người còn ở lôi đài Chủ Thần công hội.
Giang Khải đánh ra một kiếm, năm tên cường giả Đảo quốc, trong đó Mizuno Torachi và Kage Sato trọng thương ngã xuống đất không dậy nổi, Shingo Koda và Kimura Toshi trực tiếp bị chém ngang lưng, thân thể chia thành hai.
Chỉ có Nakajima Kange thực lực mạnh nhất may mắn còn sống sót.
Về phần hắn ta may mắn còn sống sót như thế nào, rất nhiều người tận mắt thấy quá trình hắn ta đột nhiên ra tay với đồng bạn.
Dưới đài vang lên tiếng bàn tán khắp nơi nhưng Nakajima Kange không để ý chút nào, hắn ta thở hổn hển, lại đứng trước mặt Giang Khải, cười lạnh một tiếng, “Kiếm động cửu thiên đúng là danh bất hư truyền.” “Nhưng Giang Khải, mỗi một cường giả siêu trình độ giao thủ với ngươi, đều nói sau khi ngươi dùng Kiếm động cửu thiên sẽ hoàn toàn phế đi, chỉ là bọn họ không ngăn được Kiếm động cửu thiên của ngươi mà thôi.” “Cho nên, ngươi cũng không phải không thể chiến thắng, thật ra sự chênh lệch giữa ngươi và bọn họ chỉ là một chiêu Kiếm động cửu thiên mà thôi.” Trong mắt Nakajima Kange lộ ra vẻ đắc ý, “Hiện tại ta đã tránh thoát Kiếm động cửu thiên của ngươi, sau đó vị trí của chúng ta nên thay đổi!” Giang Khải hơi híp mắt lại, nhìn Nakajima Kange, “Ta chưa từng nói ta không thể chiến thắng.” “Đúng vậy, Kiếm động cửu thiên cần hao phí tất cả năng lực, phát động một kích mạnh nhất! Dù sao Kiếm động cửu thiên vừa ra, không cần hậu chiêu bổ sung.” “Ha ha ha ha!” Nakajima Kange cười ha hả, “Cho nên bây giờ ngươi đã là một phế nhân! Ta có thể một tay bóp chết ngươi!” Ai ngờ, Giang Khải lại nói tiếp, “Nhưng… Một kiếm vừa rồi của ta cũng chưa dốc hết sức.” “Cái gì!” Nakajima Kange khiếp sợ nhìn về phía Giang Khải.
Giang Khải mỉm cười, “Chủ yếu là ta đã đồng ý với bằng hữu không thể để ngươi tùy tiện chết đi, nếu là một kích toàn lực của ta, ta sợ sẽ miểu sát các ngươi, vậy các ngươi chết quá sáng khoái.” “Mục đích của ta chỉ là đánh các ngươi trọng thương thôi!” Đôi mắt Nakajima Kange càng trợn to hơn, một kiếm vừa rồi của Giang Khải còn chưa dốc hết sức?
Trên thực tế, uy lực một kiếm này của Giang Khải tương đương với lúc đối chiến Boss siêu bản đồ ở Vĩnh hằng khốn thú ngược lao, muốn một lần đánh trọng thương năm tên cường giả đỉnh cấp Siêu phàm lục giai Đảo quốc, uy lực của Kiếm động cửu thiên không thể quá yếu.
Mặc dù hắn không dốc hết sức nhưng trong bảo rương Boss siêu bản đồ, hắn lấy được Thiên hỏa sư và Chiến thần chi liên.
Hai món trang bị cực phẩm này tăng năng lực tác chiến của Giang Khải lên diện rộng.
Cho nên trong tình huống Giang Khải có thể giữ uy lực của Kiếm động cửu thiên không giảm, còn thừa lại lực lượng.
Giang Khải thấy một nửa thân thể của Shingo Koda và Kimura Toshi còn đang giãy giụa trên mặt đất, xem ra chưa chết, mỉm cười, “Nói thật, nếu không phải ngươi rút lui giữa chừng, để lại một mình bọn họ chiến đấu, còn vì để sớm thả ra năng lượng phát động Kiếm động cửu thiên mà đẩy hai người bọn họ một cái, hại chết hai người bọn họ, có lẽ một kiếm kia của ta không thể đánh các ngươi trọng thương, chỉ tiêu hao rất nhiều thể lực của các ngươi thôi.” Ba cường giả siêu trình độ hợp lực, dốc hết sức đối phó, thật sự chưa chắc ngăn được một kiếm vừa rồi của Giang Khải.
Nhưng Nakajima Kange thông minh quá bị thông minh hại, hắn ta lâm trận bỏ chạy, thuận tiện bỏ đá xuống giếng, ngược lại khiến Shingo Koda và Kimura Toshi bị chém ngang lưng!” Giang Khải nhìn Shingo Koda và Kimura Toshi một chút, lắc đầu, “Ta không định để các ngươi chết sớm như vậy, nhưng có vậy cũng phải có phần ăn kèm!” Nói xong, ánh mắt lạnh lùng, “Diêm Vương lệnh, hôm nay ngươi phải bận rộn một chút.” “Không có lệnh của ta, năm người các ngươi không ai được chết!” “Canh giờ chưa tới!” Diêm Vương lệnh bắn ra, lần lượt di chuyển giữa Shingo Koda, Kimura Toshi, Mizuno Torachi và Kage Sato.
Trên lôi đài vang lên từng tiếng kêu rên.
Diêm Vương lệnh điên cuồng công kích, bốn người nên chết từ sớm lại bị cưỡng chế giữ lại thể lực, chịu đựng sự tàn phá điên cuồng của Diêm Vương lệnh.
Trước đó, Giang Khải chiến đấu một trận chỉ có thể dùng một hai lần Chủ Thần, nhưng hiện tại thuộc tính của Giang Khải nhiều hơn lúc trước vạn lần, đã không cần kiêng dè tiêu hao thể lực, nhiều lần sử dụng Chủ thần bài.
Canh giờ chưa tới kết thúc, nhận thêm lần Canh giờ chưa tới thứ hai, vậy là hết? Thêm vòng nữa!