Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1503
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1503 :Thời chi thần cảnh
Giang Khải từng giết chết cả Thần Thú cấp tề thiên, đừng nói người thức tỉnh, thậm chí bọn họ còn chưa đột phá cấp nhân thần, thực lực chênh lệch mấy cấp bậc với Giang Khải, tất nhiên Giang Khải có thể nhẹ nhõm miểu sát.
Giang Khải cũng không biết nói gì, chỉ có thể nói,"Biết đâu ngươi có cơ hội biết được, nhưng bây giờ ta còn chưa muốn nói."
Hắn cũng không muốn nói quá nhiều về chuyện này, liền nói sang chuyện khác,"Đừng gọi 'ngài ngài ngài' mãi, tuổi tác của ta cũng không lớn hơn ngươi bao nhiêu."
"Ngươi xem tin tức đi, là phó bản tổ đội, các ngươi có muốn cùng đi xem không?"
"Ngài... Không phải, ngươi... Ách, ngươi muốn dẫn theo chúng ta?"
"Đương nhiên!" Giang Khải đương nhiên nói,"Cũng không thể để một mình ta bỏ sức."
"Ta không có ý này, ý của ta là ngươi không sợ chúng ta kéo chân ngươi sao?"
Giang Khải mỉm cười,"Nếu là phó bản tổ đội tất nhiên có đạo lý của nó."
"Tin tức bảo vật đã bị tiết lộ, nếu lại bán cho Chủ Thần thì ta sợ có người nhanh chân đến trước."
"Nếu các ngươi bằng lòng cùng đi, theo ta thấy cũng không cần bán tin tức cho Chủ Thần, chúng ta trực tiếp đến đó là được."
"Ta sẽ trả cho các ngươi một khoản tiền, coi như ta mua tin tức này từ trong tay các ngươi."
Từ Diễm lại không trả lời, nàng nhìn Giang Khải, do dự một lúc lâu mới nói,"Nếu là Chủ thần bài có thể đưa Chủ thần bài cho chúng ta không? Cái đó... Chủ thần bài là vũ khí thường dùng của hội trưởng chúng ta, ta tin tưởng phó hội trưởng sẽ bằng lòng trả cho ngươi đủ thù lao."
Giang Khải nhìn Từ Diễm một chút, đến bây giờ nha đầu này còn nghĩ đến hội trường.
Ai, ngược lại người hội trưởng như hắn, sau khi rời đi lại khiến người của Chủ Thần công hội bị bắt nạt.
Tuy thời gian Giang Khải ở chung với tỷ muội Từ gia không dài, nhưng tính cách của hai nữ hài này cũng lộ ra không sót chút gì, Giang Khải suy nghĩ, nói,"Nếu ta cho ngươi biết ta là ai, ngươi có thể giữ bí mật giúp ta không?"
"Ta, ta sẽ giữ bí mật!"
Giang Khải gật đầu, trực tiếp tháo mặt nạ xuống.
Lúc thấy khuôn mặt sau tấm mặt nạ kia, Từ Diễm trợn to mắt, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
"Ngươi là! Là..."
"Suỵt!" Giang Khải lại đeo mặt nạ lên, đưa tay ra dấu im lặng,"Nhớ phải giữ bí mật giúp ta."
Từ Diễm kích động đến mức hô hấp hơi gấp rút, nàng nói,"Ta chắc chắn sẽ giữ bí mật!"
"Đúng rồi, vì sao ta không có trạng thái Quốc hồn?"
Giang Khải cười nói,"Ta tắt đi, dù nói thế nào ta vẫn là chủ nhân Quốc hồn, chờ bọn họ đổi người thì ta không cách nào khống chế Quốc hồn nữa."
"Cuối cùng ngươi đã quay về, ta nằm mơ cũng không ngờ có thể gặp được ngươi!"
"Ta chỉ tạm thời trở về." Giang Khải bình tĩnh nói,"Hoa Hạ lãnh đạo toàn cầu, căn cơ bất ổn, bây giờ là thời buổi rối loạn, ta ở lại nơi này chỉ mang thêm rắc rối cho Hoa Hạ."
Nói đến đây, Từ Diễm cũng thở dài một hơi.
Lão Lý được cứu nhưng trạng thái rất kém, đoán chừng không cách nào cũng bọn họ đến Thời chi thần cảnh.
Giang Khải liền đưa lão Lý quay về sơn động mà bọn họ từng ở lại trước đó, lại để Từ Diễm chuyển 30 ức tinh tệ cho hắn ta.
"Không cần nhiều như vậy!" Lão Lý nhìn tiền trong tài khoản của mình, vội vàng từ chối,"Ta chỉ cung cấp tin tức, nhiều nhất cũng chỉ có thể bán hai ba mươi ức, ta lấy một phần tư, các ngươi cho nhiều quá!"
Giang Khải mỉm cười,"10 ức là tin tức bảo vật, 20 ức còn lại là trước đó ngươi không tiếc hy sinh bản thân để mình đi trước."
"Ngươi đừng từ chối, tài liệu chức nghiệp sau đó của Võ đồ có giá cả không thấp, hy vọng ngươi sớm ngày đột phá."
Lý Thắng nghĩ đến tài liệu chuyển chức sau này, cuối cùng vẫn nhận số tiền kia.
"Vậy các ngươi cẩn thận một chút, tạm thời ta dưỡng thương ở chỗ này, nếu cần ta thì có thể đến tìm ta bất cứ lúc nào!"
Sắp xếp xong cho Lý Thắng, Giang Khải liền dẫn Từ Diễm và Từ Lệ tiến về Thời chi thần cảnh.
Giang Khải còn phải tiến về chiến trường Cổ Thần, trước đó hắn đã lộ ra thực lực, lúc này cũng ôm hai người trực tiếp ngự không phi hành.
"Đây chính là Ngự không bảo châu đi!" Từ Diễm nhìn cảnh tượng lướt qua dưới chân, không khỏi sợ hãi than thở.
Giang Khải cũng không giải thích, hiện tại hắn đã không cần Ngự không bảo châu, đây chỉ là thiên phú cấp nhân thần mà thôi.
Chỉ thời gian nửa ngày, bọn họ đã đến cửa vào Thời chi thần cảnh.
Lúc này cửa vào Thời chi thần cảnh ở đáy hồ, trong hồ này có dã thú rất cường đại sinh sống, nhưng với Giang Khải thì đã không tạo ra bất cứ sự uy hiếp gì, hắn dẫn theo hai người trực tiếp rơi xuống đáy hồ, tiến vào Thời chi thần cảnh.
[Tổ đội của ngươi đã tiến vào Thời chi thần cảnh, ở trong bí cảnh này ngươi và đồng đội có thời gian ba ngày thăm dò toàn bộ thần cảnh, ba ngày sau thần cảnh biến mất, nếu không lấy được đạo cụ quan trọng thì 10 năm sau lại đổi mới. 】 Ba người Giang Khải đồng thời nhận được nhắc nhở của hệ thống.
Lúc này, bọn họ đã đứng trước một mảnh sa mạc mênh mông.
Giang Khải cũng không biết nói gì, chỉ có thể nói,"Biết đâu ngươi có cơ hội biết được, nhưng bây giờ ta còn chưa muốn nói."
Hắn cũng không muốn nói quá nhiều về chuyện này, liền nói sang chuyện khác,"Đừng gọi 'ngài ngài ngài' mãi, tuổi tác của ta cũng không lớn hơn ngươi bao nhiêu."
"Ngươi xem tin tức đi, là phó bản tổ đội, các ngươi có muốn cùng đi xem không?"
"Ngài... Không phải, ngươi... Ách, ngươi muốn dẫn theo chúng ta?"
"Đương nhiên!" Giang Khải đương nhiên nói,"Cũng không thể để một mình ta bỏ sức."
"Ta không có ý này, ý của ta là ngươi không sợ chúng ta kéo chân ngươi sao?"
Giang Khải mỉm cười,"Nếu là phó bản tổ đội tất nhiên có đạo lý của nó."
"Tin tức bảo vật đã bị tiết lộ, nếu lại bán cho Chủ Thần thì ta sợ có người nhanh chân đến trước."
"Nếu các ngươi bằng lòng cùng đi, theo ta thấy cũng không cần bán tin tức cho Chủ Thần, chúng ta trực tiếp đến đó là được."
"Ta sẽ trả cho các ngươi một khoản tiền, coi như ta mua tin tức này từ trong tay các ngươi."
Từ Diễm lại không trả lời, nàng nhìn Giang Khải, do dự một lúc lâu mới nói,"Nếu là Chủ thần bài có thể đưa Chủ thần bài cho chúng ta không? Cái đó... Chủ thần bài là vũ khí thường dùng của hội trưởng chúng ta, ta tin tưởng phó hội trưởng sẽ bằng lòng trả cho ngươi đủ thù lao."
Giang Khải nhìn Từ Diễm một chút, đến bây giờ nha đầu này còn nghĩ đến hội trường.
Ai, ngược lại người hội trưởng như hắn, sau khi rời đi lại khiến người của Chủ Thần công hội bị bắt nạt.
Tuy thời gian Giang Khải ở chung với tỷ muội Từ gia không dài, nhưng tính cách của hai nữ hài này cũng lộ ra không sót chút gì, Giang Khải suy nghĩ, nói,"Nếu ta cho ngươi biết ta là ai, ngươi có thể giữ bí mật giúp ta không?"
"Ta, ta sẽ giữ bí mật!"
Giang Khải gật đầu, trực tiếp tháo mặt nạ xuống.
Lúc thấy khuôn mặt sau tấm mặt nạ kia, Từ Diễm trợn to mắt, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.
"Ngươi là! Là..."
"Suỵt!" Giang Khải lại đeo mặt nạ lên, đưa tay ra dấu im lặng,"Nhớ phải giữ bí mật giúp ta."
Từ Diễm kích động đến mức hô hấp hơi gấp rút, nàng nói,"Ta chắc chắn sẽ giữ bí mật!"
"Đúng rồi, vì sao ta không có trạng thái Quốc hồn?"
Giang Khải cười nói,"Ta tắt đi, dù nói thế nào ta vẫn là chủ nhân Quốc hồn, chờ bọn họ đổi người thì ta không cách nào khống chế Quốc hồn nữa."
"Cuối cùng ngươi đã quay về, ta nằm mơ cũng không ngờ có thể gặp được ngươi!"
"Ta chỉ tạm thời trở về." Giang Khải bình tĩnh nói,"Hoa Hạ lãnh đạo toàn cầu, căn cơ bất ổn, bây giờ là thời buổi rối loạn, ta ở lại nơi này chỉ mang thêm rắc rối cho Hoa Hạ."
Nói đến đây, Từ Diễm cũng thở dài một hơi.
Lão Lý được cứu nhưng trạng thái rất kém, đoán chừng không cách nào cũng bọn họ đến Thời chi thần cảnh.
Giang Khải liền đưa lão Lý quay về sơn động mà bọn họ từng ở lại trước đó, lại để Từ Diễm chuyển 30 ức tinh tệ cho hắn ta.
"Không cần nhiều như vậy!" Lão Lý nhìn tiền trong tài khoản của mình, vội vàng từ chối,"Ta chỉ cung cấp tin tức, nhiều nhất cũng chỉ có thể bán hai ba mươi ức, ta lấy một phần tư, các ngươi cho nhiều quá!"
Giang Khải mỉm cười,"10 ức là tin tức bảo vật, 20 ức còn lại là trước đó ngươi không tiếc hy sinh bản thân để mình đi trước."
"Ngươi đừng từ chối, tài liệu chức nghiệp sau đó của Võ đồ có giá cả không thấp, hy vọng ngươi sớm ngày đột phá."
Lý Thắng nghĩ đến tài liệu chuyển chức sau này, cuối cùng vẫn nhận số tiền kia.
"Vậy các ngươi cẩn thận một chút, tạm thời ta dưỡng thương ở chỗ này, nếu cần ta thì có thể đến tìm ta bất cứ lúc nào!"
Sắp xếp xong cho Lý Thắng, Giang Khải liền dẫn Từ Diễm và Từ Lệ tiến về Thời chi thần cảnh.
Giang Khải còn phải tiến về chiến trường Cổ Thần, trước đó hắn đã lộ ra thực lực, lúc này cũng ôm hai người trực tiếp ngự không phi hành.
"Đây chính là Ngự không bảo châu đi!" Từ Diễm nhìn cảnh tượng lướt qua dưới chân, không khỏi sợ hãi than thở.
Giang Khải cũng không giải thích, hiện tại hắn đã không cần Ngự không bảo châu, đây chỉ là thiên phú cấp nhân thần mà thôi.
Chỉ thời gian nửa ngày, bọn họ đã đến cửa vào Thời chi thần cảnh.
Lúc này cửa vào Thời chi thần cảnh ở đáy hồ, trong hồ này có dã thú rất cường đại sinh sống, nhưng với Giang Khải thì đã không tạo ra bất cứ sự uy hiếp gì, hắn dẫn theo hai người trực tiếp rơi xuống đáy hồ, tiến vào Thời chi thần cảnh.
[Tổ đội của ngươi đã tiến vào Thời chi thần cảnh, ở trong bí cảnh này ngươi và đồng đội có thời gian ba ngày thăm dò toàn bộ thần cảnh, ba ngày sau thần cảnh biến mất, nếu không lấy được đạo cụ quan trọng thì 10 năm sau lại đổi mới. 】 Ba người Giang Khải đồng thời nhận được nhắc nhở của hệ thống.
Lúc này, bọn họ đã đứng trước một mảnh sa mạc mênh mông.