Vạn Biến Hư Ảo - Chương 127
topicVạn Biến Hư Ảo - Chương 127 :Kế Hoạch Ấp Ủ (2)
  Chương 127: Kế Hoạch Ấp Ủ (2)
Rồi nhiều lần thăm dò dầu khí đã phát hiện ra trữ lượng dầu mỏ rất lớn tại các thêm lục địa ngoài biển Việt Nam.
Gần đây chính là mỏ tài nguyên băng cháy, bản chất là khí metan, nằm ở dưới lớp băng vĩnh cửu hoặc những tầng địa chất sâu trong lòng đại dương. Giới khoa học gia quốc tế đã khẳng định băng cháy sẽ là nguồn năng lượng sạch, thân thiện hơn với môi trường trong tương lai vì chứa ít chất gây ô nhiễm hơn các loại nhiên liệu hóa thạch truyền thống.
Lượng CO2 thải ra trong quá trình đốt băng cháy chỉ bằng phân nửa so với dầu mỏ hoặc than đá. Đây là điều kiện quan trọng để một số nước giảm thiểu ô nhiễm không khí, một trong những vấn đề nhức nhối nhất trong quá trình phát triển của các quốc gia phát triển hiện nay.
Sự giàu có tài nguyên là vậy nhưng Việt Nam, thân là chủ nhưng do chịu hậu quả từ c·hiến t·ranh mới có khoảng 40 năm phục hồi, kinh tế mặc dù tăng trưởng rất tiềm năng, nhưng để sở hữu công nghệ khai thác tối tân nhất thế giới thì chưa đủ vốn và nhân sự kĩ thuật cao. Hơn nữa, chỉ các tập đoàn quốc doanh mới được cấp quyển khai thác, việc khó càng thêm khó.
Vốn mọi vấn đề đều có thể dùng thời gian để giải quyết, nhưng khi chúng ta khó khăn, kẻ khác “tốt bụng” nhảy vào giúp khai thác hộ một phần. Mà phần này nhỏ hay lớn thì rất khó nói. Nếu có thể, miệng há càng rộng đương nhiên sẽ ăn được càng nhiều.
Chúng ta cần thời gian nhưng nhiều vấn đề khiến chúng ta đã không thể đợi thêm nữa. Tình hình căng thẳng trên biển Đông dường như đã khiến chủ ý của chính phủ dao động, Vân Tú cảm nhận thời cơ đã tới, nếu có một dự án đủ tốt, vừa có lợi cho Quốc gia, vừa có lợi cho Thịnh Thế thì cô đương nhiên lập tức triển khai không cần nghi ngờ.
Bản đề xuất này dự kiến Thịnh Thế sẽ cung cấp tiền và hỗ trợ thiết bị hiện đại, đảm bảo lộ trình nâng cấp vĩnh viễn trong tương lai cho các tập đoàn Quốc gia. Về phía mình, Thịnh Thế muốn chia sẻ quyền khai thác một phần tài nguyên, đặt biệt là trên biển. Nên nhớ, vai trò cung ứng tàu thuyền, trang thiết bị chiến đấu thường trực Biển Đông do sự đóng góp rất lớn của Thịnh Thế là không cần nghi ngờ.
Thịnh Thế không đơn thuần chỉ nhìn về lợi nhuận, cái họ nhắm tới chính là nguyên liệu thô.
Trong các nghiên cứu khoa học – kỹ thuật – quân sự - y tế của mình, Vân Tú nhận được rất nhiều đề xuất liên quan tới nguồn nguyên liệu “tạp” này. Đối với các quốc gia, xăng và các loại dầu mới là thứ họ có thể bán ra thị trường, cung ứng cho vô số máy móc lớn nhỏ của nhân loại, đây là thứ đem lại lợi nhuận mà họ mong muốn.
Ngược lại, Thịnh Thế nói riêng, căn cứ DE nói chung, lại rất cần các loại nguyên tố đặc biệt chỉ có trong các mỏ trầm tích hàng trăm triệu năm dưới lớp vỏ Trái Đất, để tạo nên các loại trang thiết bị, v·ũ k·hí đặc biệt, và mới nhất chính là các vật liệu thiết yêu trong tàu không gian.
Tàu không gian nếu chỉ dùng động cơ bằng xăng thì chẳng bay nổi bao lâu sẽ hết nhiên liệu, người ta đã nghĩ ra thay thế bằng động cơ hydro, mặc dù đem đến những triển vọng rất đáng khen, nhưng còn lâu mới đủ khả năng di chuyển được trong không gian một cách thoải mái.
Với tốc độ của chúng, đừng nghĩ siêu âm, siêu thanh là rất nhanh, phải biết muốn tìm hiểu vũ trụ, con người phải tìm cách đẩy tốc độ tàu không gian lên bằng tốc độ ánh sáng, thậm chí hơn thế rất nhiều lần. Thử nghĩ đơn giản, mọi thứ trong khoảng không bao la kia đều được con người tính bằng đơn vị “triệu năm ánh sáng” thì không biết cần bao nhiêu lâu mới có thể khám phá được toàn diện một hành tinh trong hệ mặt trời, chứ đừng nói là thiên hà khác, vũ trụ khác.
Thực ra ánh sáng liệu có phải tốc độ nhanh nhất trong vũ trụ không thì loài người còn chưa được minh chứng rõ ràng, vì lẽ đó người ta vẫn sử dụng tốc độ ánh sáng để nói tới như thứ nhanh nhất.
Dương Tuấn Vũ đi để lại cho Vân Tú một kho dữ liệu rất lớn bên trong sợi dây chuyền của cô, nhưng những kiến thức trong đó là rất khó, mặc dù tự tin mình là một người thông minh nhưng khi thử đọc qua chúng, cô hoàn toàn nhận ra một sự thật: Cô không hiểu gì.
Thực ra không chỉ Vân Tú, một phần kiến thức hắn để lại thậm chí các nhà khoa học lỗi lạc nhất hiện này cũng không dám chắc mình hiểu được, chứ đừng nói một doanh nhân đi lên từ chuyên ngành marketting như cô- một chuyên ngành không đụng chạm tí nào tới nghiên cứu học thuật.
Đơn giản là bởi vì, những thông tin này là thành tựu thế kỷ 22.
Hắn đương nhiên không muốn làm khó vợ mình, thứ hắn để lại chính là một chút kiến thức nền tảng để khi sản xuất ra thứ máy móc, trang thiết bị, robot, phi cơ ... y hệt như vậy thì ít nhất biết cách mà sử dụng.
Có lẽ chính hắn cũng không dám chắc mình có thể sống bao lâu, họa đến bất ngờ, nhỡ mà có ngày hắn c·hết đi, Triệu Cơ đã không thể đổi chủ thì thông qua Thịnh Thế, thông qua Vân Tú, nhân loại còn có hướng đi cho nền khoa học, rút ngắn được thời gian tiến bộ, hi vọng vào lúc người ngoài hành tinh xâm lược, Trái Đất không dễ dàng thất thủ.
Vốn hắn dự định tự mình làm mọi thứ, nhưng sức mạnh càng lớn tầm nhìn càng rộng, đối thủ phải đối mặt càng nhiều, bất trắc bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra, hắn phải để lại đường lùi cho mọi người.
Vân Tú kiến thức không quá hiểu nhưng dụng ý của chồng cô rất rõ. Chính vì thế, khi tình hình Biển Đông leo thang, nhận ra thời cơ tới, cô lập tức bắt tay vào triển khai kế hoạch thu thập nguyên liệu thô chứa các vật chất đặc biệt này.
Bài diễn thuyết của Lê Khôi rất hàm súc, trong thời gian 15 phút đã làm rõ rất nhiều vấn đề, khúc mắc của mọi người. Tập đoàn xưa nay là vậy, ngoài quyền làm chủ tuyệt đối thuộc về Chủ tịch, những phần trăm cổ phần của các công ty mới, trụ sợ mới đều có cơ hội cho mọi người cùng tham gia. Vừa đỡ tiền của tập đoàn, vừa giúp những vị lãnh đạo, quản lý này có cơ hội thể hiện mình, tiến xa hơn chinh phục những đỉnh cao trong lý tưởng của họ.
Mọi người đều rất háo hức kế hoạch được Chính phủ phê duyệt, đồng thời ai cũng thầm tự tính toán trong đầu xem miếng bánh lớn này họ nên dồn bao nhiêu tài sản vào tham gia. Vì thế, ngay cả khi cuộc họp tuyên bố kết thúc, mọi người vẫn hăng say trao đổi, bởi vì họ hiểu, khi rời khỏi phòng họp này thì tin tức tuyệt đối không được truyền ra ngoài. Nếu lộ ra, không chỉ mất chức, họ còn phải ngồi tù vì khi ngồi lên vị trí này, được tham gia vào cuộc họp nội bộ đã kí kết trách nhiệm trước pháp luật.
Đương nhiên vẫn có vài kẻ nghĩ vải thưa che được mắt thánh, cố tình tiết lộ cho tập đoàn bên ngoài, nhưng bằng cách nào đó rất nhanh toàn bộ sự thật được phơi bày, địa vị danh vọng, cơ hội thăng tiến lập tức tiêu tan, đón chờ đám người này chính là mấy chục năm tù.
Những con quái vật khổng lồ luôn có những cách để kiểm soát mọi thứ trong tay mình. Thịnh Thế cũng không phải ngoại lệ, thậm chí khả năng nắm giữ tin tức của họ còn được coi là khủng bố nhất trên toàn thế giới, do không dưới trăm tờ báo nổi tiếng từ Anh, Pháp, Nga, Mỹ, Trung Quốc đưa tin. Theo đó, Thịnh Thế được coi là tập đoàn bảo mật nhất thế giới, thậm chí hơn cả cấp độ bảo mật của nhiều quốc gia đấy.
 Rồi nhiều lần thăm dò dầu khí đã phát hiện ra trữ lượng dầu mỏ rất lớn tại các thêm lục địa ngoài biển Việt Nam.
Gần đây chính là mỏ tài nguyên băng cháy, bản chất là khí metan, nằm ở dưới lớp băng vĩnh cửu hoặc những tầng địa chất sâu trong lòng đại dương. Giới khoa học gia quốc tế đã khẳng định băng cháy sẽ là nguồn năng lượng sạch, thân thiện hơn với môi trường trong tương lai vì chứa ít chất gây ô nhiễm hơn các loại nhiên liệu hóa thạch truyền thống.
Lượng CO2 thải ra trong quá trình đốt băng cháy chỉ bằng phân nửa so với dầu mỏ hoặc than đá. Đây là điều kiện quan trọng để một số nước giảm thiểu ô nhiễm không khí, một trong những vấn đề nhức nhối nhất trong quá trình phát triển của các quốc gia phát triển hiện nay.
Sự giàu có tài nguyên là vậy nhưng Việt Nam, thân là chủ nhưng do chịu hậu quả từ c·hiến t·ranh mới có khoảng 40 năm phục hồi, kinh tế mặc dù tăng trưởng rất tiềm năng, nhưng để sở hữu công nghệ khai thác tối tân nhất thế giới thì chưa đủ vốn và nhân sự kĩ thuật cao. Hơn nữa, chỉ các tập đoàn quốc doanh mới được cấp quyển khai thác, việc khó càng thêm khó.
Vốn mọi vấn đề đều có thể dùng thời gian để giải quyết, nhưng khi chúng ta khó khăn, kẻ khác “tốt bụng” nhảy vào giúp khai thác hộ một phần. Mà phần này nhỏ hay lớn thì rất khó nói. Nếu có thể, miệng há càng rộng đương nhiên sẽ ăn được càng nhiều.
Chúng ta cần thời gian nhưng nhiều vấn đề khiến chúng ta đã không thể đợi thêm nữa. Tình hình căng thẳng trên biển Đông dường như đã khiến chủ ý của chính phủ dao động, Vân Tú cảm nhận thời cơ đã tới, nếu có một dự án đủ tốt, vừa có lợi cho Quốc gia, vừa có lợi cho Thịnh Thế thì cô đương nhiên lập tức triển khai không cần nghi ngờ.
Bản đề xuất này dự kiến Thịnh Thế sẽ cung cấp tiền và hỗ trợ thiết bị hiện đại, đảm bảo lộ trình nâng cấp vĩnh viễn trong tương lai cho các tập đoàn Quốc gia. Về phía mình, Thịnh Thế muốn chia sẻ quyền khai thác một phần tài nguyên, đặt biệt là trên biển. Nên nhớ, vai trò cung ứng tàu thuyền, trang thiết bị chiến đấu thường trực Biển Đông do sự đóng góp rất lớn của Thịnh Thế là không cần nghi ngờ.
Thịnh Thế không đơn thuần chỉ nhìn về lợi nhuận, cái họ nhắm tới chính là nguyên liệu thô.
Trong các nghiên cứu khoa học – kỹ thuật – quân sự - y tế của mình, Vân Tú nhận được rất nhiều đề xuất liên quan tới nguồn nguyên liệu “tạp” này. Đối với các quốc gia, xăng và các loại dầu mới là thứ họ có thể bán ra thị trường, cung ứng cho vô số máy móc lớn nhỏ của nhân loại, đây là thứ đem lại lợi nhuận mà họ mong muốn.
Ngược lại, Thịnh Thế nói riêng, căn cứ DE nói chung, lại rất cần các loại nguyên tố đặc biệt chỉ có trong các mỏ trầm tích hàng trăm triệu năm dưới lớp vỏ Trái Đất, để tạo nên các loại trang thiết bị, v·ũ k·hí đặc biệt, và mới nhất chính là các vật liệu thiết yêu trong tàu không gian.
Tàu không gian nếu chỉ dùng động cơ bằng xăng thì chẳng bay nổi bao lâu sẽ hết nhiên liệu, người ta đã nghĩ ra thay thế bằng động cơ hydro, mặc dù đem đến những triển vọng rất đáng khen, nhưng còn lâu mới đủ khả năng di chuyển được trong không gian một cách thoải mái.
Với tốc độ của chúng, đừng nghĩ siêu âm, siêu thanh là rất nhanh, phải biết muốn tìm hiểu vũ trụ, con người phải tìm cách đẩy tốc độ tàu không gian lên bằng tốc độ ánh sáng, thậm chí hơn thế rất nhiều lần. Thử nghĩ đơn giản, mọi thứ trong khoảng không bao la kia đều được con người tính bằng đơn vị “triệu năm ánh sáng” thì không biết cần bao nhiêu lâu mới có thể khám phá được toàn diện một hành tinh trong hệ mặt trời, chứ đừng nói là thiên hà khác, vũ trụ khác.
Thực ra ánh sáng liệu có phải tốc độ nhanh nhất trong vũ trụ không thì loài người còn chưa được minh chứng rõ ràng, vì lẽ đó người ta vẫn sử dụng tốc độ ánh sáng để nói tới như thứ nhanh nhất.
Dương Tuấn Vũ đi để lại cho Vân Tú một kho dữ liệu rất lớn bên trong sợi dây chuyền của cô, nhưng những kiến thức trong đó là rất khó, mặc dù tự tin mình là một người thông minh nhưng khi thử đọc qua chúng, cô hoàn toàn nhận ra một sự thật: Cô không hiểu gì.
Thực ra không chỉ Vân Tú, một phần kiến thức hắn để lại thậm chí các nhà khoa học lỗi lạc nhất hiện này cũng không dám chắc mình hiểu được, chứ đừng nói một doanh nhân đi lên từ chuyên ngành marketting như cô- một chuyên ngành không đụng chạm tí nào tới nghiên cứu học thuật.
Đơn giản là bởi vì, những thông tin này là thành tựu thế kỷ 22.
Hắn đương nhiên không muốn làm khó vợ mình, thứ hắn để lại chính là một chút kiến thức nền tảng để khi sản xuất ra thứ máy móc, trang thiết bị, robot, phi cơ ... y hệt như vậy thì ít nhất biết cách mà sử dụng.
Có lẽ chính hắn cũng không dám chắc mình có thể sống bao lâu, họa đến bất ngờ, nhỡ mà có ngày hắn c·hết đi, Triệu Cơ đã không thể đổi chủ thì thông qua Thịnh Thế, thông qua Vân Tú, nhân loại còn có hướng đi cho nền khoa học, rút ngắn được thời gian tiến bộ, hi vọng vào lúc người ngoài hành tinh xâm lược, Trái Đất không dễ dàng thất thủ.
Vốn hắn dự định tự mình làm mọi thứ, nhưng sức mạnh càng lớn tầm nhìn càng rộng, đối thủ phải đối mặt càng nhiều, bất trắc bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra, hắn phải để lại đường lùi cho mọi người.
Vân Tú kiến thức không quá hiểu nhưng dụng ý của chồng cô rất rõ. Chính vì thế, khi tình hình Biển Đông leo thang, nhận ra thời cơ tới, cô lập tức bắt tay vào triển khai kế hoạch thu thập nguyên liệu thô chứa các vật chất đặc biệt này.
Bài diễn thuyết của Lê Khôi rất hàm súc, trong thời gian 15 phút đã làm rõ rất nhiều vấn đề, khúc mắc của mọi người. Tập đoàn xưa nay là vậy, ngoài quyền làm chủ tuyệt đối thuộc về Chủ tịch, những phần trăm cổ phần của các công ty mới, trụ sợ mới đều có cơ hội cho mọi người cùng tham gia. Vừa đỡ tiền của tập đoàn, vừa giúp những vị lãnh đạo, quản lý này có cơ hội thể hiện mình, tiến xa hơn chinh phục những đỉnh cao trong lý tưởng của họ.
Mọi người đều rất háo hức kế hoạch được Chính phủ phê duyệt, đồng thời ai cũng thầm tự tính toán trong đầu xem miếng bánh lớn này họ nên dồn bao nhiêu tài sản vào tham gia. Vì thế, ngay cả khi cuộc họp tuyên bố kết thúc, mọi người vẫn hăng say trao đổi, bởi vì họ hiểu, khi rời khỏi phòng họp này thì tin tức tuyệt đối không được truyền ra ngoài. Nếu lộ ra, không chỉ mất chức, họ còn phải ngồi tù vì khi ngồi lên vị trí này, được tham gia vào cuộc họp nội bộ đã kí kết trách nhiệm trước pháp luật.
Đương nhiên vẫn có vài kẻ nghĩ vải thưa che được mắt thánh, cố tình tiết lộ cho tập đoàn bên ngoài, nhưng bằng cách nào đó rất nhanh toàn bộ sự thật được phơi bày, địa vị danh vọng, cơ hội thăng tiến lập tức tiêu tan, đón chờ đám người này chính là mấy chục năm tù.
Những con quái vật khổng lồ luôn có những cách để kiểm soát mọi thứ trong tay mình. Thịnh Thế cũng không phải ngoại lệ, thậm chí khả năng nắm giữ tin tức của họ còn được coi là khủng bố nhất trên toàn thế giới, do không dưới trăm tờ báo nổi tiếng từ Anh, Pháp, Nga, Mỹ, Trung Quốc đưa tin. Theo đó, Thịnh Thế được coi là tập đoàn bảo mật nhất thế giới, thậm chí hơn cả cấp độ bảo mật của nhiều quốc gia đấy.
 
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
  
 