Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1650

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1650 :Thân phận cách xa
Không lâu sau, cửa phòng mở ra, Thẩm Truy Vân được mọi người vây quanh đi vào trong phòng.
Lúc này, tân nương đã phủ hỉ khăn đỏ thẫm, không ai thấy được biểu cảm hiện tại của nàng. ...
Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường.
Hôn lễ của Côn Luân còn giữ lại tập tục truyền thống Hoa Hạ.
"Phu thê giao..."
"Chờ chút!" Đột nhiên có một giọng nói cắt ngang hôn lễ, tất cả mọi người quay đầu khiếp sợ nhìn về phía phát ra giọng nói.
Người đến nói,"Ta không đồng ý hôn sự này!"
Nói xong, bản thân Giang Khải cũng hơi buồn bực.
Tuy nói hiện tại trông hắn chỉ có 25 26 tuổi, phong nhã hào hoa nhưng trên thực tế hắn đã 32 tuổi.
Sống hơn ba mươi năm, từng thầm mến nhiều nữ hài như vậy, một lần yêu đương duy nhất lại ở trên hôn lễ của người khác... Thật sự hơi xấu hổ!
Lúc Giang Khải xuất hiện ở hiện trường hôn lễ, chén rượu trong tay Đổng Hồng đã rơi trên mặt đất.
Sau khi hắn ta biết Giang Khải quay về đã gửi tin tức về hôn lễ của Thường Tư Diêu cho Giang Khải, vốn là thông báo cho Giang Khải một tiếng, thật không ngờ Giang Khải lại tự tới.
Không những tới còn muốn ngăn cản hôn lễ?!
Đột nhiên, Đổng Hồng căng thẳng nhìn về phía Chân Vũ đại thánh ngôi đối diện đôi tân nhân.
Lúc này, khuôn mặt Chân Vũ đại thánh đã lộ ra vẻ không vui!
Chân Vũ đại thánh lạnh nhạt với người bên ngoài nhưng lại vì Thẩm Truy Vân mà không tiếc tự tham gia hôn lễ, bởi vậy có thể thấy hắn ta coi trọng Thẩm Truy Vân đến mức nào.
Mọi người đều nói Thẩm Truy Vân là người truyền thừa của Chân Vũ đại thánh, nhưng đồng thời Thẩm Truy Vân cũng có huyết mạch thần minh, bởi vậy có thể thấy Thẩm Truy Vân không chỉ là đệ tử của Chân Vũ đại thánh, mà là con nối dõi của hắn ta Bản tôn Chân Vũ đại thánh có mặt ở đây, lại còn có người dám làm loạn hôn lễ, đây chẳng phải hắn ta quá khoan dung sao.
Sau khi Thường Tư Diêu nghe được giọng nói kia, thân thể hơi run rẩy, nàng lập tức kéo hỉ khăn xuống, hoảng sợ nhìn người tới.
Đây là người mà nàng ngày nhớ đêm mong! Bây giờ hắn lại đứng ở trước mặt nàng!
Thẩm Truy Vân hơi híp mắt lại, trong mắt mơ hồ xuất hiện sát ý.
"Ngươi là ai, dám can đảm làm loạn hôn lễ của Thẩm Truy Vân ta?!"
Đã tới cũng đã nói ra, Giang Khải cũng không quan tâm ánh mắt của những người khác, hắn đi đến trước mặt Thường Tư Diêu, nhìn Thường Tư Diêu.
Đã nhiều năm như vậy, vẻ ngoài của Thường Tư Diêu như dừng lại ở dáng vẻ trước lúc chia xa.
Xem ra nàng đã đột phá nhân thần.
"Ngươi, sao ngươi lại đến đây?" Thường Tư Diêu hoảng sợ nhìn Giang Khải, lúc này rất khó hình dung tâm trạng của nàng.
Kích động, căng thẳng, hổ thẹn, lo lắng... Nàng cũng không biết rốt cuộc mình hy vọng Giang Khải đến hay là sợ hắn đến.
Giang Khải cũng không quan tâm những chuyện đó, nói với Thường Tư Diêu,"Đi theo ta!"
Thẩm Truy Vân lập tức tiến lên một bước chặn giữa Thường Tư Diêu và Giang Khải, hắn ta lạnh lùng nhìn Giang Khải, nói,"Hôm nay là ngày đại hỉ, ta không muốn thấy máu, biết điều một chút, lập tức cút cho ta!"
Giang Khải căn bản không để ý đến Thẩm Truy Vân, ánh mắt của hắn lướt qua Thẩm Truy Vân, nói với Thường Tư Diêu,"Ngươi muốn gả cho hắn?"
Trong lòng Thường Tư Diêu rất hỗn loạn, lời nói của phụ thân còn vang lên bên tai, hôn sự của nàng và Thẩm Truy Vân là di mệnh của tổ tiên, thậm chí liên quan đến tương lai nhân loại.
Nhưng nàng muốn gả cho Thẩm Truy Vân sao? Đáp án đã rất rõ ràng.
"Ta..." Thường Tư Diêu đau lòng nhìn Giang Khải, nói,"Ta có bằng lòng hay có quan trọng sao?"
"Quan trọng!" Giang Khải giận nói,"Vận mệnh nên nắm giữ trong tay mình!"
Thấy tình thế hơi mất khống chế, Thường Thư Hương, Chân Vũ đại thánh nhao nhao rời tiệc, đi đến trước mặt cặp tân nhân và Giang Khải.
Thường Thư Hương nhìn Giang Khải, lạnh lùng nói,"Giang Khải, đến bây giờ ngươi còn chưa từ bỏ ý định?! Ta đã nói, mặc kệ ngươi cố gắng thế nào vẫn không xứng với Tư Diêu!"
Chân Vũ đại thánh đột nhiên mở miệng nói với Thường Thư Hương,"Người này là ai?"
"Ồ, Chân Vũ đại thánh, hắn, hắn là Giang Khải, thực lực cũng không tệ, đã là nhân thần sơ kỳ."
Chân Vũ đại thánh hừ lạnh một tiếng,"Chỉ là nhân thần sơ kỳ cũng dám đến Côn Luân sơn làm loạn?"
Tiếp theo, Chân Vũ đại thánh nhìn về phía Thẩm Truy Vân nói,"Truy Vân, ngươi vừa nói không muốn thấy máu? Ta thấy lời ấy sai rồi."
"Sao ngươi có thể dễ dàng tha thứ cho thê tử của mình dây dưa không rõ với nam tử khác? Nếu ngươi không giết hắn sao có thể lập uy?"
Từ khoảnh khắc Giang Khải xuất hiện, Thẩm Truy Vân vốn đã muốn giết người, chỉ là ở đây có quá nhiều người, lại là ngày kết hôn của hắn ta nên mới chưa ra tay.
Bây giờ có Chân Vũ đại thánh bày mưu đặt kế, dù hắn ta thật sự giết Giang Khải thì người khác cũng không dám nói này nói nọ!
Thẩm Truy Vân mỉm cười, hắn ta nhìn về phía Giang Khải, nói,"Không sai, ngươi đã cố chấp như thế, vậy hôm nay ta chỉ có thể giết ngươi!"