Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1020
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1020 :Kiểm tra thân thể (2)
“Huống chi, bên Chủ Thần còn có bốn tên Siêu phàm lục giai, hiện tại bọn họ lại không có một Siêu phàm lục giai nào, chúng ta nắm vững thắng lợi!” “Chắc bên Chủ Thần còn có mấy người Siêu phàm ngũ giai, Toyokawa Hide, trận tiếp theo ngươi lên, để bọn họ mở mang tầm mắt về sự lợi hại của Đảo quốc chúng ta!” Một tên nam tử hơn ba mươi tuổi khẽ gật đầu, lạnh lùng nói, “Đám người Matsumoto khiến người ta quá thất vọng, đúng là làm mất mặt người Đảo quốc chúng ta!” “Các ngươi xem ta ngược sát đối thủ thế nào, chỉ cần ta ra sân, tiếp theo không còn chuyện của các ngươi nữa.” Đi lên đồi đài, Toyokawa Hide chỉ một kiếm về phía Chủ Thần, cao ngạo nói với Hà Thi Thi, “Phó hội trưởng ngươi chắc là người lợi hại nhất trong đám rác rưởi còn lại đi, ta khuyên ngươi tự lên lôi đài đi, tránh cho Chủ Thần các ngươi chết thảm dưới Tu la kiếm của ta!” Hà Thi Thi hơi híp mắt lại, nàng tận mắt thấy ba người bên Chủ Thần cùng chết với đối phương, ba người chết thảm khiến trong lòng rất bi phẫn.
Nếu không phải ngại thân phận của mình, lúc này nàng tuyệt đối không chút do dự ứng chiến.
Nhưng Trương Thiết Sinh từng nhắc nhở nàng, chính vì thân phận phó hội trưởng của nàng khiến nàng không thể tùy tiện ra sân, dù sao nàng thua sẽ tạo thành ảnh hưởng tồi tệ cho Chủ Thần, cũng sẽ làm loạn lòng người.
Bên Đảo quốc phái ra cao thủ Siêu phàm ngũ giai trước, vậy người Chủ Thần ra sân tiếp theo chắc chắn cũng phải là cao thủ Siêu phàm ngũ giai.
Bây giờ bên Chủ Thần đã không còn nhiều Siêu phàm ngũ giai.
Hà Thi Thi nhìn về phía Hồ Ngôn, “Lão Hồ, Siêu phàm chỉ còn lại hai người các ngươi sao?” Hồ Ngôn lắc đầu, “Mấy ngày trước Đinh Kiếm đã logout đi tìm Tần Phấn, Điển Hỏa và Lý Thấm, chỉ là không biết bọn họ có đến không, nếu bọn họ không đến thì chỉ có ta và Nguyễn quỷ.” Nói xong, Hồ Ngôn lại nhìn Vong Trần, thấy Vong Trần đang cúi đầu không chú ý đến tình hình chiến đấu, khẽ nói với Hà Thi Thi, “Ngươi cũng biết tình huống của Vong Trần, tốt nhất đừng để hắn ra sân.” “Thi Thi, nhớ kỹ, dù đối phương khiêu khích như thế nào, ngươi đừng đi lên, trận này ta…” “Ta đến!” Nguyễn Ngữ đột nhiên cắt ngang Hồ Ngôn, nói trước, “Lão Hồ, ngươi lên sau cùng!” Nói xong, Nguyễn Ngữ đã nhảy lên lôi đài.
Nhìn Toyokawa Hide phía đối diện, Nguyễn Ngữ hừ lạnh một tiếng, “Chỉ dựa vào ngươi cũng muốn hội trưởng của chúng ta ra tay, ngươi cũng xứng?” Trận này, bên Chủ Thần là Nguyễn Ngữ xuất chiến!
Sau khi thấy Nguyễn Ngữ, bên Hoa Hạ có rất nhiều người đều không chớp mắt nhìn chằm chằm chiến trường.
“Là Nguyễn Ngữ, Tửu thần hàng đầu Hoa Hạ!” “Nghe nói chiến lực của Nguyễn Ngữ cực mạnh, không biết gặp Toyokawa Hide hạng tư Siêu phàm ngũ giai Đảo quốc sẽ có kết quả như thế nào.” “Ta đoán là chết, ta nghe nói thực lực của Toyokawa Hide mạnh hơn Hiyokuna một mảng lớn. Vừa rồi Hiyokuna đã thắng Hạ Hoa, lúc trước Tứ quý hoa đô cũng là học viên thiên tài trong dự bị doanh Hoa Hạ, thực lực tổng hợp còn mạnh hơn Triệu Thiết Toàn và Âu Dương Dịch một chút, Hiyokuna cũng thể hiện ra thực lực khiến người ta thán phục, huống chi Toyokawa Hide mạnh hơn hẳn.” “Ai, thật ra, dù Nguyễn Ngữ thằng thì đã sao, bên Chủ Thần đã sắp không còn cao thủ!” Nguyễn Ngữ mặc kệ tiếng bàn tán dưới đài, cởi hồ lô bên hông uống một ngụm, ánh mắt của hắn ta dần trở nên mê ly nhưng vẫn đang cố gắng cẩn thận tỉ mỉ, lặp đi lặp lại quan sát Toyokawa Hide từ trên xuống dưới.
Đám người xem Đảo quốc thấy Nguyễn Ngữ “nhìn” đối thủ như thế, không nhịn được mà đắc ý.
“Các ngươi xem Tửu quỷ kia quan sát rất cẩn thận, đáng tiếc, có thể dễ dàng nhìn ra sơ hở của Toyokawa Hide như vậy sao?” “Nhìn cẩn thận hơn cuối cùng vẫn phải thua thôi.” “Cao thủ tranh đấu chắc chắn phải nhìn rõ tất cả đặc điểm của đối phương, chỉ có điều Toyokawa Hide đã ra tay, e rằng hắn cũng không nhìn rõ!” Ngay lúc đám người Đảo quốc bàn tán ầm ĩ, Nguyễn Ngữ ợ rượu, thân thể lảo đảo, lớn tiếng nói, “Nấc… Không có ngực, không có mông, không có cảm giác…” Lần này, đám người Đảo quốc suýt nữa nôn ra máu tập thể.
Con hàng này quan sát cẩn thận như vậy, kết quả lại đưa ra kết luận kỳ lạ như thế?
“Nguyễn Ngữ ta cả đời… Nấc, không kém ai!” “Cho dù là mặt hàng này, tưởng rằng rất ngây thơ, ngươi có thể thoát khỏi tay bản tôn, tắt đèn đều như nhau, bản tôn vẫn nhận!” “Đến, tự cởi quần ra để bản tôn kiểm tra thân thể một chút!” Hồ Ngôn giận đen mặt, im lặng lúc lâu, cuối cùng nói ra hai chữ, “Trâu bò!” Nguyễn Ngữ kéo Boss không bằng Âu Dương Dịch, nhưng kéo thù hận của người chơi lại chỉ hơn chứ không kém.
Tuy nói thật ra Nguyễn Ngữ cũng không phải đang gây hấn, chắc thật sự có hứng thú với Toyokawa Hide, nhưng Toyokawa Hide nghe được lời nói của Nguyễn Ngữ chắc chắn là một loại sỉ nhục to lớn.
“Ngươi muốn chết!” Toyokawa Hide giận không kìm được, lập tức lao thẳng về phía Nguyễn Ngữ.
Cả người Nguyễn Ngữ lung lay sắp đổ, nhưng trong nháy mắt Toyokawa Hide đâm một kiếm đến, hắn ta lại lấy tốc độ quỷ dị né tránh công kích của Toyokawa Hide!
Nếu không phải ngại thân phận của mình, lúc này nàng tuyệt đối không chút do dự ứng chiến.
Nhưng Trương Thiết Sinh từng nhắc nhở nàng, chính vì thân phận phó hội trưởng của nàng khiến nàng không thể tùy tiện ra sân, dù sao nàng thua sẽ tạo thành ảnh hưởng tồi tệ cho Chủ Thần, cũng sẽ làm loạn lòng người.
Bên Đảo quốc phái ra cao thủ Siêu phàm ngũ giai trước, vậy người Chủ Thần ra sân tiếp theo chắc chắn cũng phải là cao thủ Siêu phàm ngũ giai.
Bây giờ bên Chủ Thần đã không còn nhiều Siêu phàm ngũ giai.
Hà Thi Thi nhìn về phía Hồ Ngôn, “Lão Hồ, Siêu phàm chỉ còn lại hai người các ngươi sao?” Hồ Ngôn lắc đầu, “Mấy ngày trước Đinh Kiếm đã logout đi tìm Tần Phấn, Điển Hỏa và Lý Thấm, chỉ là không biết bọn họ có đến không, nếu bọn họ không đến thì chỉ có ta và Nguyễn quỷ.” Nói xong, Hồ Ngôn lại nhìn Vong Trần, thấy Vong Trần đang cúi đầu không chú ý đến tình hình chiến đấu, khẽ nói với Hà Thi Thi, “Ngươi cũng biết tình huống của Vong Trần, tốt nhất đừng để hắn ra sân.” “Thi Thi, nhớ kỹ, dù đối phương khiêu khích như thế nào, ngươi đừng đi lên, trận này ta…” “Ta đến!” Nguyễn Ngữ đột nhiên cắt ngang Hồ Ngôn, nói trước, “Lão Hồ, ngươi lên sau cùng!” Nói xong, Nguyễn Ngữ đã nhảy lên lôi đài.
Nhìn Toyokawa Hide phía đối diện, Nguyễn Ngữ hừ lạnh một tiếng, “Chỉ dựa vào ngươi cũng muốn hội trưởng của chúng ta ra tay, ngươi cũng xứng?” Trận này, bên Chủ Thần là Nguyễn Ngữ xuất chiến!
Sau khi thấy Nguyễn Ngữ, bên Hoa Hạ có rất nhiều người đều không chớp mắt nhìn chằm chằm chiến trường.
“Là Nguyễn Ngữ, Tửu thần hàng đầu Hoa Hạ!” “Nghe nói chiến lực của Nguyễn Ngữ cực mạnh, không biết gặp Toyokawa Hide hạng tư Siêu phàm ngũ giai Đảo quốc sẽ có kết quả như thế nào.” “Ta đoán là chết, ta nghe nói thực lực của Toyokawa Hide mạnh hơn Hiyokuna một mảng lớn. Vừa rồi Hiyokuna đã thắng Hạ Hoa, lúc trước Tứ quý hoa đô cũng là học viên thiên tài trong dự bị doanh Hoa Hạ, thực lực tổng hợp còn mạnh hơn Triệu Thiết Toàn và Âu Dương Dịch một chút, Hiyokuna cũng thể hiện ra thực lực khiến người ta thán phục, huống chi Toyokawa Hide mạnh hơn hẳn.” “Ai, thật ra, dù Nguyễn Ngữ thằng thì đã sao, bên Chủ Thần đã sắp không còn cao thủ!” Nguyễn Ngữ mặc kệ tiếng bàn tán dưới đài, cởi hồ lô bên hông uống một ngụm, ánh mắt của hắn ta dần trở nên mê ly nhưng vẫn đang cố gắng cẩn thận tỉ mỉ, lặp đi lặp lại quan sát Toyokawa Hide từ trên xuống dưới.
Đám người xem Đảo quốc thấy Nguyễn Ngữ “nhìn” đối thủ như thế, không nhịn được mà đắc ý.
“Các ngươi xem Tửu quỷ kia quan sát rất cẩn thận, đáng tiếc, có thể dễ dàng nhìn ra sơ hở của Toyokawa Hide như vậy sao?” “Nhìn cẩn thận hơn cuối cùng vẫn phải thua thôi.” “Cao thủ tranh đấu chắc chắn phải nhìn rõ tất cả đặc điểm của đối phương, chỉ có điều Toyokawa Hide đã ra tay, e rằng hắn cũng không nhìn rõ!” Ngay lúc đám người Đảo quốc bàn tán ầm ĩ, Nguyễn Ngữ ợ rượu, thân thể lảo đảo, lớn tiếng nói, “Nấc… Không có ngực, không có mông, không có cảm giác…” Lần này, đám người Đảo quốc suýt nữa nôn ra máu tập thể.
Con hàng này quan sát cẩn thận như vậy, kết quả lại đưa ra kết luận kỳ lạ như thế?
“Nguyễn Ngữ ta cả đời… Nấc, không kém ai!” “Cho dù là mặt hàng này, tưởng rằng rất ngây thơ, ngươi có thể thoát khỏi tay bản tôn, tắt đèn đều như nhau, bản tôn vẫn nhận!” “Đến, tự cởi quần ra để bản tôn kiểm tra thân thể một chút!” Hồ Ngôn giận đen mặt, im lặng lúc lâu, cuối cùng nói ra hai chữ, “Trâu bò!” Nguyễn Ngữ kéo Boss không bằng Âu Dương Dịch, nhưng kéo thù hận của người chơi lại chỉ hơn chứ không kém.
Tuy nói thật ra Nguyễn Ngữ cũng không phải đang gây hấn, chắc thật sự có hứng thú với Toyokawa Hide, nhưng Toyokawa Hide nghe được lời nói của Nguyễn Ngữ chắc chắn là một loại sỉ nhục to lớn.
“Ngươi muốn chết!” Toyokawa Hide giận không kìm được, lập tức lao thẳng về phía Nguyễn Ngữ.
Cả người Nguyễn Ngữ lung lay sắp đổ, nhưng trong nháy mắt Toyokawa Hide đâm một kiếm đến, hắn ta lại lấy tốc độ quỷ dị né tránh công kích của Toyokawa Hide!