Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1021
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1021 :Mỹ nhân ở đây
“Mỹ nhân, ngươi không cởi, ta cởi giúp ngươi!” Nguyễn Ngữ dùng một động tác hạ eo né tránh trường kiếm của Toyokawa Hide, sau đó mũi chân xoay một cái như một con lươn ở dưới kiếm của Toyokawa Hide, vòng ra sau lưng Toyokawa Hide, một tay đặt lên mông của Toyokawa Hide.
“Ồ, nhìn như không đầy đặn nhưng cảm giác co giãn coi như không tệ!” Nguyễn Ngữ vui mừng nói.
“Ngươi! A! Lão tử giết ngươi!” Toyokawa Hide đã phát điên, một nam nhân như hắn ta lại bị người ta sỉ nhục ở trên sân đấu võ như vậy, có thể nhịn nhưng không thể nhục!
“Yến phản tam thập lục thức!” Toyokawa Hide ra kiếm như điện, nhưng thân thể Nguyễn Ngữ trông như ngay cả sự cân bằng cũng không nắm giữ được, nhưng hết lần này đến lần khác lại có thể tránh thoát công kích của Toyokawa Hide.
Trong thế công mạnh mẽ của Toyokawa Hide, Nguyễn Ngữ lại bình an vô sự!
Bản thân Toyokawa Hide cũng hơi ngơ ngác, đây là tình huống gì?
Có thể xếp vào top đầu Siêu phàm ngũ giai Đảo quốc, Toyokawa Hide cũng đã trải qua trăm trận chiến, nhưng hắn ta lại chưa từng gặp đối thủ kỳ lạ như vậy.
Lần tiếp theo ra kiếm, cùng lúc Nguyễn Ngữ né tránh Toyokawa Hide còn thuận tay tập kích ngực của Toyokawa Hide!
“Tên biến thái nhà ngươi!” Toyokawa Hide suýt thì sụp đổ, tên đối diện xác định đến tỷ võ sao, sao có thể bỉ ổi biến thái như vậy, ngay cả một hán tử cao lớn thô kệch như hắn ta cũng không buông tha!
Đúng vào lúc này, Nguyễn Ngữ nhướn mày nhìn Toyokawa Hide, con mắt háo sắc mở to, trêu chọc nói, “Cảm giác không tệ…” Toyokawa Hide hít sâu một hơi, cả người nổi da gà rơi đầy đất.
Hà Thi Thi mặt không thay đổi nhìn Nguyễn Ngữ chiến đấu.
Vốn trước đó nhìn trận chiến của đám người Triệu Thiết Toàn còn có thể dùng bi tráng để hình dung, kết quả đến chỗ Nguyễn Ngữ, phong cách vẽ đột nhiên thay đổi, lập tức trở nên rất mập mờ.
Tuy lấy sự hiểu biết của nàng với Nguyễn Ngữ, nàng cũng biết việc này chắc chắn sẽ biến thành như vậy, nhưng sau khi nàng thật sự thấy Nguyễn Ngữ chọc ghẹo Toyokawa Hide cũng cảm thấy cay con mắt.
“Quỷ Tinh đang phát triển theo hướng toàn cầu hóa, ta suy nghĩ lấy phong cách của Nguyễn Ngữ, sớm muộn hắn cũng nổi danh ở nước ngoài.” Hồ Ngôn cũng nhẹ gật đầu, “Ai, ta cũng nghĩ như vậy, tuy tên này thật sự càng ngày càng mạnh nhưng cũng càng ngày càng háo sắc, trước đó còn biết kén cá chọn canh, hiện tại lại không kén ăn nữa.” “Lão Hồ, ngày thường hắn có động tay động chân với ngươi không?” Hà Thi Thi đột nhiên hỏi.
Khuôn mặt Hồ Ngôn cứng đờ, sau đó bi phẫn nói, “Gần đây còn tốt, lúc vừa đột phá thật sự có suy nghĩ lệch lạc với ta nhưng bị ta giật điện mấy lần, cuối cùng đã trung thực lại.” “Ta cũng nói với hắn cố gắng uống ít rượu một chút, hắn cũng biết sau khi mình uống rượu sẽ biến thành dáng vẻ gì, hiện tại thật sự không nhịn được sẽ tự trốn đi uống, tránh quấy rối những người khác.” Hà Thi Thi quay đầu nhìn về phía chiến trường, khẽ khàng nói, “Nói thật, ta cảm thấy để Nguyễn Ngữ đến Đảo quốc phát triển chắc rất phù hợp với hắn…” Lúc đang nói chuyện, Nguyễn Ngữ và Toyokawa Hide đã giao thủ mấy chục hiệp.
Tuy thực lực của Toyokawa Hide không tầm thường nhưng nghe lời nói ô uế của Nguyễn Ngữ, thỉnh thoảng còn bị chấm mút làm cho buồn bực mất tập trung.
Ngoài ra điều khiến Toyokawa Hide buồn bực hơn là, trên mặt tên này đầy vẻ háo sắc, trong miệng cũng nói những lời trêu chọc hơi khó nghe, nhưng hết lần này tới lần khác thực lực của tên này lại khiến hắn ta giật mình.
Cũng không thấy hắn ta dùng kiếm pháp, thân pháp cố định gì, nhưng năng lực né tránh của hắn ta đặc biệt khoa trương, đồng thời còn có năng lực công kích không tệ.
Mỗi lần Toyokawa Hide tưởng Nguyễn Ngữ đã bị mình ép cho không còn đường lui, hắn ta đều có thể lấy tư thế quái dị né tránh công kích của mình, nhanh chóng thoát khỏi vòng vây.
Càng không đánh được, Toyokawa Hide càng nóng vội.
Tuy Nguyễn Ngữ kiềm chế được Toyokawa Hide nhưng vẫn không phát động công kích mang tính trí mạng gì, ngược lại không ngừng trêu chọc Toyokawa Hide.
Hà Thi Thi khẽ nói, “Lão Hồ, tình hình hiện tại rất bất lợi với chúng ta! Dù Nguyễn Ngữ thắng, cứ tiếp tục như thế thì hắn cũng tiêu hao rất to lớn.” Hồ Ngôn nhẹ gật đầu, sau khi suy nghĩ một chút lại gọi về phía võ đài, “Nguyễn quỷ, giết hắn, sau đó còn người xinh đẹp hơn!” “Sau đó còn có người xinh đẹp hơn?” Nguyễn Ngữ thật sự nghe được câu nói này.
Sau đó, hắn ta nhìn về phía Toyokawa Hide, cười lạnh một tiếng, “Thật xin lỗi mỹ nhân, sau ngươi còn có người càng xinh đẹp hơn, cho nên chỉ có thể để ngươi chịu thiệt thòi!” “Thái cực kiếm!” Nguyễn Ngữ khẽ quát một tiếng, thay đổi thân pháp chạy thẳng đến Toyokawa Hide.
Toyokawa Hide giận quát một tiếng, “Lão tử liều mạng với ngươi!” Đánh đến lúc này, đôi bên đều dùng ra bản lĩnh giữ nhà.
Một trận kịch chiến, cuối cùng Toyokawa Hide đã đâm trúng Nguyễn Ngữ, để lại nhiều vết thương thấy mà giật mình ở trên người hắn ta.
Nhưng cùng lúc Nguyễn Ngữ cũng lấy tư thế quái dị né tránh Toyokawa Hide, đột nhiên xoay người liên tục đánh ra vài kiếm, sau khi phá vỡ hộ giáp của Toyokawa Hide, một kiếm đâm trúng khuỷu tay của Toyokawa Hide.
“Ồ, nhìn như không đầy đặn nhưng cảm giác co giãn coi như không tệ!” Nguyễn Ngữ vui mừng nói.
“Ngươi! A! Lão tử giết ngươi!” Toyokawa Hide đã phát điên, một nam nhân như hắn ta lại bị người ta sỉ nhục ở trên sân đấu võ như vậy, có thể nhịn nhưng không thể nhục!
“Yến phản tam thập lục thức!” Toyokawa Hide ra kiếm như điện, nhưng thân thể Nguyễn Ngữ trông như ngay cả sự cân bằng cũng không nắm giữ được, nhưng hết lần này đến lần khác lại có thể tránh thoát công kích của Toyokawa Hide.
Trong thế công mạnh mẽ của Toyokawa Hide, Nguyễn Ngữ lại bình an vô sự!
Bản thân Toyokawa Hide cũng hơi ngơ ngác, đây là tình huống gì?
Có thể xếp vào top đầu Siêu phàm ngũ giai Đảo quốc, Toyokawa Hide cũng đã trải qua trăm trận chiến, nhưng hắn ta lại chưa từng gặp đối thủ kỳ lạ như vậy.
Lần tiếp theo ra kiếm, cùng lúc Nguyễn Ngữ né tránh Toyokawa Hide còn thuận tay tập kích ngực của Toyokawa Hide!
“Tên biến thái nhà ngươi!” Toyokawa Hide suýt thì sụp đổ, tên đối diện xác định đến tỷ võ sao, sao có thể bỉ ổi biến thái như vậy, ngay cả một hán tử cao lớn thô kệch như hắn ta cũng không buông tha!
Đúng vào lúc này, Nguyễn Ngữ nhướn mày nhìn Toyokawa Hide, con mắt háo sắc mở to, trêu chọc nói, “Cảm giác không tệ…” Toyokawa Hide hít sâu một hơi, cả người nổi da gà rơi đầy đất.
Hà Thi Thi mặt không thay đổi nhìn Nguyễn Ngữ chiến đấu.
Vốn trước đó nhìn trận chiến của đám người Triệu Thiết Toàn còn có thể dùng bi tráng để hình dung, kết quả đến chỗ Nguyễn Ngữ, phong cách vẽ đột nhiên thay đổi, lập tức trở nên rất mập mờ.
Tuy lấy sự hiểu biết của nàng với Nguyễn Ngữ, nàng cũng biết việc này chắc chắn sẽ biến thành như vậy, nhưng sau khi nàng thật sự thấy Nguyễn Ngữ chọc ghẹo Toyokawa Hide cũng cảm thấy cay con mắt.
“Quỷ Tinh đang phát triển theo hướng toàn cầu hóa, ta suy nghĩ lấy phong cách của Nguyễn Ngữ, sớm muộn hắn cũng nổi danh ở nước ngoài.” Hồ Ngôn cũng nhẹ gật đầu, “Ai, ta cũng nghĩ như vậy, tuy tên này thật sự càng ngày càng mạnh nhưng cũng càng ngày càng háo sắc, trước đó còn biết kén cá chọn canh, hiện tại lại không kén ăn nữa.” “Lão Hồ, ngày thường hắn có động tay động chân với ngươi không?” Hà Thi Thi đột nhiên hỏi.
Khuôn mặt Hồ Ngôn cứng đờ, sau đó bi phẫn nói, “Gần đây còn tốt, lúc vừa đột phá thật sự có suy nghĩ lệch lạc với ta nhưng bị ta giật điện mấy lần, cuối cùng đã trung thực lại.” “Ta cũng nói với hắn cố gắng uống ít rượu một chút, hắn cũng biết sau khi mình uống rượu sẽ biến thành dáng vẻ gì, hiện tại thật sự không nhịn được sẽ tự trốn đi uống, tránh quấy rối những người khác.” Hà Thi Thi quay đầu nhìn về phía chiến trường, khẽ khàng nói, “Nói thật, ta cảm thấy để Nguyễn Ngữ đến Đảo quốc phát triển chắc rất phù hợp với hắn…” Lúc đang nói chuyện, Nguyễn Ngữ và Toyokawa Hide đã giao thủ mấy chục hiệp.
Tuy thực lực của Toyokawa Hide không tầm thường nhưng nghe lời nói ô uế của Nguyễn Ngữ, thỉnh thoảng còn bị chấm mút làm cho buồn bực mất tập trung.
Ngoài ra điều khiến Toyokawa Hide buồn bực hơn là, trên mặt tên này đầy vẻ háo sắc, trong miệng cũng nói những lời trêu chọc hơi khó nghe, nhưng hết lần này tới lần khác thực lực của tên này lại khiến hắn ta giật mình.
Cũng không thấy hắn ta dùng kiếm pháp, thân pháp cố định gì, nhưng năng lực né tránh của hắn ta đặc biệt khoa trương, đồng thời còn có năng lực công kích không tệ.
Mỗi lần Toyokawa Hide tưởng Nguyễn Ngữ đã bị mình ép cho không còn đường lui, hắn ta đều có thể lấy tư thế quái dị né tránh công kích của mình, nhanh chóng thoát khỏi vòng vây.
Càng không đánh được, Toyokawa Hide càng nóng vội.
Tuy Nguyễn Ngữ kiềm chế được Toyokawa Hide nhưng vẫn không phát động công kích mang tính trí mạng gì, ngược lại không ngừng trêu chọc Toyokawa Hide.
Hà Thi Thi khẽ nói, “Lão Hồ, tình hình hiện tại rất bất lợi với chúng ta! Dù Nguyễn Ngữ thắng, cứ tiếp tục như thế thì hắn cũng tiêu hao rất to lớn.” Hồ Ngôn nhẹ gật đầu, sau khi suy nghĩ một chút lại gọi về phía võ đài, “Nguyễn quỷ, giết hắn, sau đó còn người xinh đẹp hơn!” “Sau đó còn có người xinh đẹp hơn?” Nguyễn Ngữ thật sự nghe được câu nói này.
Sau đó, hắn ta nhìn về phía Toyokawa Hide, cười lạnh một tiếng, “Thật xin lỗi mỹ nhân, sau ngươi còn có người càng xinh đẹp hơn, cho nên chỉ có thể để ngươi chịu thiệt thòi!” “Thái cực kiếm!” Nguyễn Ngữ khẽ quát một tiếng, thay đổi thân pháp chạy thẳng đến Toyokawa Hide.
Toyokawa Hide giận quát một tiếng, “Lão tử liều mạng với ngươi!” Đánh đến lúc này, đôi bên đều dùng ra bản lĩnh giữ nhà.
Một trận kịch chiến, cuối cùng Toyokawa Hide đã đâm trúng Nguyễn Ngữ, để lại nhiều vết thương thấy mà giật mình ở trên người hắn ta.
Nhưng cùng lúc Nguyễn Ngữ cũng lấy tư thế quái dị né tránh Toyokawa Hide, đột nhiên xoay người liên tục đánh ra vài kiếm, sau khi phá vỡ hộ giáp của Toyokawa Hide, một kiếm đâm trúng khuỷu tay của Toyokawa Hide.