Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1454
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1454 :Vì cầu một trận thắng, sợ gì sinh tử! (2)
"Giang Khải, ta sẽ chuẩn bị khảo nghiệm cho bằng hữu của ngươi, Hoa Thiên Thiên và Sokhava, chỉ cần bọn họ thông qua khảo nghiệm, ta sẽ trợ giúp bọn họ chút sức lực."
"Đây là chức trách khiến ta đợi ở đây mấy ngàn năm!"
"Còn ngươi, sở dĩ đơn độc xuất hiện ở đây là vì ta cũng chưa chuẩn bị khảo nghiệm nào cho ngươi. Dù sao với người không cách nào dựng lại thần căn, vậy cũng không cách nào thông qua khảo nghiệm, huống chi ngươi còn là Thiên Khiển giả, nếu ngươi tham gia khảo nghiệm thì chắc chắn phải chết!"
"Ta không cần mạng của ngươi, cũng không giữ ngươi ở lại nơi này, nếu ngươi bằng lòng thì bây giờ ngươi có thể rời đi.
Nói xong, giọng nói kia liền biến mất.
Giang Khải đứng tại chỗ, mãi không di chuyển.
Lúc mới vào Quỷ Tinh, hắn sử dụng tài liệu Thiên Mệnh trở thành một Dân cờ bạc, dùng mạng đổi một cơ hội sống!
Thất cấp phù đồ, hắn lựa chọn con đường Thiên Khiển, lão Vệ nói ngươi hay lựa chọn điều cho là đúng, không có ai có thể khống chế ngươi!
Vô tận luyện ngục, hắn chết mấy chục vạn lần, lấy thân thể máu thịt rung chuyển địa ngục, bò ra khỏi Vô tận luyện ngục không cách nào đi ra.
Độ kiếp Thiên Khiển, từng đạo thiên lôi đánh vào người, thiên lôi cuồn cuộn phá hủy nhục thể của hắn, lại không cách nào rung chuyển ý chí của hắn.
Trận chiến thủ hộ Giang Trung thành, lão Vệ chết thảm, hắn nhặt lấy chiếc huy chương Hoa Hạ chi ưng kia, lấy sức một người bảo vệ Giang Trung thành.
Lấy lại đất đã mất, hắn lấy thân thể phàm nhân chiến đấu với người buông xuống nhân thần, nghịch thiên mà đi.
Bán thần chi chiến, hắn ngộ ra tuyệt kỹ kiếm thân Vô kiếm, chém Giang Vô Địch thực lực như mặt trời ban trưa. ...
Còn có rất rất nhiều, hắn trải qua, hắn đi qua, hắn phải bảo vệ, hắn từng hứa hẹn, từng cố gắng... Chẳng lẽ tất cả đều vì một câu "không có khả năng" của Anubis là kết thúc ở đây?
"Không... Không... Ta không phục! Ta không phục!" Giang Khải đột nhiên ngửa mặt lên trời gào thét.
"Ta không phục thiên mệnh, ta không phục!" Giang Khải rống giận,"Thiên địa không dung ta, ta sẽ xé mở thiên địa, thiên mệnh không dung ta, ta sẽ chặt đứt vận mệnh, thần ma không dung ta, ta sẽ đồ thần ma!"
"Không có thần căn, ta sẽ khai sáng thần căn!"
"Anubis, ngươi đi ra cho lão tử!"
Giọng nói kia lại vang lên.
"Giang Khải, ngươi còn chưa hết hy vọng?"
Giang Khải lạnh lùng nhìn pho tượng,"Chỉ cần Giang Khải ta chưa chết, trò chơi chưa kết thúc!"
"Ngươi khăng khăng muốn vượt qua khảo nghiệm của ta, ta nhắc lại lần nữa, không có thần căn, lại còn là Thiên Khiển, nếu ngươi vượt qua Sáng Thế cảnh vậy chắc chắn phải chết! Con đường Thiên Khiển có thể khiến thí luyện khó hơn trăm lần, ngươi có lòng tin mạnh hơn Sokhava gấp trăm lần sao!"
"Ta nói chết đi là linh hồn của ngươi hoàn toàn tử vong, mặc kệ là Quỷ Tinh hay hiện thực thì ngươi đều hồn phi phách tán!"
Giang Khải hơi nhếch khóe môi, cười lạnh nói,"Ta là Dân cờ bạc, đã chọn con đường này thì không có đường quay về!"
"Vì cầu một lần thắng, sợ gì sinh tử?"
"Lần này, ta dùng mạng cược ta thắng!"
Cửa lớn cung điện sau lưng pho tượng chầm chậm mở ra, lộ ra không gian đen kịt một màu.
"Giang Khải, đây là sự lựa chọn của ngươi."
"Sáng Thế cảnh có tài liệu tiến giai cấp nhân thần của tất cả chức nghiệp, nhưng tài liệu cấp nhân thần nhất định phải lấy thân thể người đột phá làm khí mới có thể dung hợp, không có thần căn tùy tiện dung hợp cũng sẽ gặp đau đớn khó có thể tưởng tượng nổi."
"Tài liệu đột phá Dân cờ bạc có tất cả mười loại, chia ra rơi vào bốn cảnh lớn trong Sáng Thế, ba cảnh lớn đầu tiên mỗi một cảnh cần dung hợp ba loại tài liệu, cảnh sau cùng là cảnh đột phá."
"Ta sẽ đứng đây chờ đợi tin tức cái chết của ngươi!"
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, đi thẳng vào cung điện.
Đi vào trong cung điện, Giang Khải mới phát hiện nơi này là một mảnh tinh không, hắn đang đứng lơ lửng trong tinh không.
"Không tốt, ta mang theo cả tiểu hỗn cầu vào đây!" Giang Khải đột nhiên muốn quay người đưa tiểu hỗn cầu ra ngoài, nhưng lúc này cửa lớn đã đóng lại.
Giang Khải vội vàng xách tiểu hỗn cầu ra, lo lắng nhìn nó,"Ngươi không sao chứ..."
"Chi chi chi!"
"Hả? Ngươi thích nơi này? Được, Anubis nói tài liệu nhân thần lấy thân thể làm khí, cho nên chắc không ảnh hưởng tới ngươi, ngươi ở bên cạnh chờ đi."
"Chẳng may... Chẳng may ta không ra được, ngươi tự nghĩ cách đi ra ngoài, ta biết vật nhỏ nhà ngươi thần thông quảng đại."
"Đến lúc đó ngươi có thể đi tìm Thường Tư Diêu, chắc nàng cũng là người thức tỉnh, đi theo nàng cũng không tệ."
"Nếu bên Thường Tư Diêu có biến vậy đi tìm ca ta, nếu ngay cả ca ta cũng không tìm được thì đi tìm muội ta, bọn họ đều sẽ chăm sóc ngươi."
Giang Khải đã sắp xếp xong tất cả hậu sự chuẩn bị cho tiểu hỗn cầu mấy bộ phương án.
Tiểu hỗn cầu dùng móng vuốt nhỏ ôm mặt Giang Khải, thân thiết cọ xát như không bỏ được Giang Khải.
Giang Khải mỉm cười,"Ta chỉ nói là chẳng may, được, phù..."
Giang Khải thở ra một hơi thật dài nhìn về phía tinh không vô tận trước mặt.
"Đây là chức trách khiến ta đợi ở đây mấy ngàn năm!"
"Còn ngươi, sở dĩ đơn độc xuất hiện ở đây là vì ta cũng chưa chuẩn bị khảo nghiệm nào cho ngươi. Dù sao với người không cách nào dựng lại thần căn, vậy cũng không cách nào thông qua khảo nghiệm, huống chi ngươi còn là Thiên Khiển giả, nếu ngươi tham gia khảo nghiệm thì chắc chắn phải chết!"
"Ta không cần mạng của ngươi, cũng không giữ ngươi ở lại nơi này, nếu ngươi bằng lòng thì bây giờ ngươi có thể rời đi.
Nói xong, giọng nói kia liền biến mất.
Giang Khải đứng tại chỗ, mãi không di chuyển.
Lúc mới vào Quỷ Tinh, hắn sử dụng tài liệu Thiên Mệnh trở thành một Dân cờ bạc, dùng mạng đổi một cơ hội sống!
Thất cấp phù đồ, hắn lựa chọn con đường Thiên Khiển, lão Vệ nói ngươi hay lựa chọn điều cho là đúng, không có ai có thể khống chế ngươi!
Vô tận luyện ngục, hắn chết mấy chục vạn lần, lấy thân thể máu thịt rung chuyển địa ngục, bò ra khỏi Vô tận luyện ngục không cách nào đi ra.
Độ kiếp Thiên Khiển, từng đạo thiên lôi đánh vào người, thiên lôi cuồn cuộn phá hủy nhục thể của hắn, lại không cách nào rung chuyển ý chí của hắn.
Trận chiến thủ hộ Giang Trung thành, lão Vệ chết thảm, hắn nhặt lấy chiếc huy chương Hoa Hạ chi ưng kia, lấy sức một người bảo vệ Giang Trung thành.
Lấy lại đất đã mất, hắn lấy thân thể phàm nhân chiến đấu với người buông xuống nhân thần, nghịch thiên mà đi.
Bán thần chi chiến, hắn ngộ ra tuyệt kỹ kiếm thân Vô kiếm, chém Giang Vô Địch thực lực như mặt trời ban trưa. ...
Còn có rất rất nhiều, hắn trải qua, hắn đi qua, hắn phải bảo vệ, hắn từng hứa hẹn, từng cố gắng... Chẳng lẽ tất cả đều vì một câu "không có khả năng" của Anubis là kết thúc ở đây?
"Không... Không... Ta không phục! Ta không phục!" Giang Khải đột nhiên ngửa mặt lên trời gào thét.
"Ta không phục thiên mệnh, ta không phục!" Giang Khải rống giận,"Thiên địa không dung ta, ta sẽ xé mở thiên địa, thiên mệnh không dung ta, ta sẽ chặt đứt vận mệnh, thần ma không dung ta, ta sẽ đồ thần ma!"
"Không có thần căn, ta sẽ khai sáng thần căn!"
"Anubis, ngươi đi ra cho lão tử!"
Giọng nói kia lại vang lên.
"Giang Khải, ngươi còn chưa hết hy vọng?"
Giang Khải lạnh lùng nhìn pho tượng,"Chỉ cần Giang Khải ta chưa chết, trò chơi chưa kết thúc!"
"Ngươi khăng khăng muốn vượt qua khảo nghiệm của ta, ta nhắc lại lần nữa, không có thần căn, lại còn là Thiên Khiển, nếu ngươi vượt qua Sáng Thế cảnh vậy chắc chắn phải chết! Con đường Thiên Khiển có thể khiến thí luyện khó hơn trăm lần, ngươi có lòng tin mạnh hơn Sokhava gấp trăm lần sao!"
"Ta nói chết đi là linh hồn của ngươi hoàn toàn tử vong, mặc kệ là Quỷ Tinh hay hiện thực thì ngươi đều hồn phi phách tán!"
Giang Khải hơi nhếch khóe môi, cười lạnh nói,"Ta là Dân cờ bạc, đã chọn con đường này thì không có đường quay về!"
"Vì cầu một lần thắng, sợ gì sinh tử?"
"Lần này, ta dùng mạng cược ta thắng!"
Cửa lớn cung điện sau lưng pho tượng chầm chậm mở ra, lộ ra không gian đen kịt một màu.
"Giang Khải, đây là sự lựa chọn của ngươi."
"Sáng Thế cảnh có tài liệu tiến giai cấp nhân thần của tất cả chức nghiệp, nhưng tài liệu cấp nhân thần nhất định phải lấy thân thể người đột phá làm khí mới có thể dung hợp, không có thần căn tùy tiện dung hợp cũng sẽ gặp đau đớn khó có thể tưởng tượng nổi."
"Tài liệu đột phá Dân cờ bạc có tất cả mười loại, chia ra rơi vào bốn cảnh lớn trong Sáng Thế, ba cảnh lớn đầu tiên mỗi một cảnh cần dung hợp ba loại tài liệu, cảnh sau cùng là cảnh đột phá."
"Ta sẽ đứng đây chờ đợi tin tức cái chết của ngươi!"
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, đi thẳng vào cung điện.
Đi vào trong cung điện, Giang Khải mới phát hiện nơi này là một mảnh tinh không, hắn đang đứng lơ lửng trong tinh không.
"Không tốt, ta mang theo cả tiểu hỗn cầu vào đây!" Giang Khải đột nhiên muốn quay người đưa tiểu hỗn cầu ra ngoài, nhưng lúc này cửa lớn đã đóng lại.
Giang Khải vội vàng xách tiểu hỗn cầu ra, lo lắng nhìn nó,"Ngươi không sao chứ..."
"Chi chi chi!"
"Hả? Ngươi thích nơi này? Được, Anubis nói tài liệu nhân thần lấy thân thể làm khí, cho nên chắc không ảnh hưởng tới ngươi, ngươi ở bên cạnh chờ đi."
"Chẳng may... Chẳng may ta không ra được, ngươi tự nghĩ cách đi ra ngoài, ta biết vật nhỏ nhà ngươi thần thông quảng đại."
"Đến lúc đó ngươi có thể đi tìm Thường Tư Diêu, chắc nàng cũng là người thức tỉnh, đi theo nàng cũng không tệ."
"Nếu bên Thường Tư Diêu có biến vậy đi tìm ca ta, nếu ngay cả ca ta cũng không tìm được thì đi tìm muội ta, bọn họ đều sẽ chăm sóc ngươi."
Giang Khải đã sắp xếp xong tất cả hậu sự chuẩn bị cho tiểu hỗn cầu mấy bộ phương án.
Tiểu hỗn cầu dùng móng vuốt nhỏ ôm mặt Giang Khải, thân thiết cọ xát như không bỏ được Giang Khải.
Giang Khải mỉm cười,"Ta chỉ nói là chẳng may, được, phù..."
Giang Khải thở ra một hơi thật dài nhìn về phía tinh không vô tận trước mặt.