Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1072
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1072 :Thủ hộ giả (2)
Giang Khải và Huyền băng cự ma đồng thời rơi xuống, sau vài phút Giang Khải cảm giác được nhiệt độ xung quanh đang lên cao, chắc đã thoát khỏi tầng đóng băng, liền nhân cơ hội vung ra Thiên La trảm yêu kiếm.
Huyền băng cự ma không chỉ không cách nào sử dụng tường băng phòng ngự, sau khi cự kiếm bị Giang Khải công kích, lỗ hổng tạo ra cũng không thể khôi phục!
“Ha ha, để ta tìm được sơ hở rồi!” Giang Khải thấy cảnh này vô cùng vui mừng.
Có chiêu Đại địa thâm uyên này khiến Huyền băng cự ma khó đối phó hơn Dung nham cự ma cũng thực lực giảm mạnh.
Sau đó, điều Giang Khải cần làm là hủy băng kiếm, cướp đoạt băng tinh!
Về phần Huyền băng cự ma, giết hay không cũng không sao cả.
Giang Khải liên tục vung ra kiếm khí, đồng thời lấy Truy mệnh, Diêm Vương lệnh, Quang Minh thần lệnh điên cuồng công kích.
Băng kiếm lần lượt đón đỡ lại nhanh chóng sụp đổ.
Trong một lần công kích mạnh mẽ, cuối cùng viên bảo thạch màu xanh lam kia đã bay ra từ trong băng kiếm tàn khuyết.
Huyền băng cự ma đã không để ý đến Giang Khải được nữa, vội vàng đưa tay ra bắt.
“Muốn cướp?” Giang Khải hừ lạnh một tiếng, đột nhiên vung ra một kiếm bắn thẳng đến Huyền băng cự ma.
Kiếm khí đánh vào trên người Huyền băng cự ma khiến nó lùi lại, Giang Khải khống chế hai Truy mệnh chặn được viên băng tinh kia, đưa đến trước mặt mình.
Băng tinh tới tay, Giang Khải khẽ quát một tiếng, “Đại địa phun trào!” Huyền băng cự ma và Giang Khải đều bị Đại địa phun trào đưa ra ngoài, vừa về đến tầng đóng băng, Huyền băng cự ma lại lợi dụng băng khí trong tầng băng hình thành tầng băng, cắt đứt xu thế của Đại địa phun trào.
Nhưng lúc nó quay về mặt đất lại phát hiện nhân loại kia đã sớm không thấy tung tích!
Thứ biến mất cùng với nhân loại kia còn có Huyền băng thuần tinh…
Không lâu sau, trên người Huyền băng cự ma mất hết sinh khí, thân thể khổng lồ của nó như bị kẹp lại, cứng đờ nguyên tại chỗ, tay chân và đầu bất lực rủ xuống, trong mắt cũng đã mất đi sinh cơ.
Ở đằng xa, Giang Khải đang trốn sau một ngọn núi băng tận mắt thấy tất cả.
“Cho nên, những thủ vệ này có khả năng không phải Boss thật sự, mà là… Một thứ gì đó giống với khôi lỗi?” Giang Khải suy đoán.
Thuần tinh là ngọn nguồn năng lượng của chúng nó, chỉ cần cướp đi thuần tinh thì chúng nó đã mất đi ngọn nguồn năng lượng, mất đi lực chiến đấu.
“Thần mộ đúng là nơi khiến người ta khó hiểu, lại có khôi lỗi thủ vệ cường đại như vậy, thực lực có thể so sánh với Boss siêu bản đồ!” Giang Khải than thở một câu, sau đó lấy ra thẻ giám định, giám định băng tinh trong tay.
[Huyền băng thuần tinh, bảo thạch cấp truyền thế, người có cường độ hàn băng cấp 1 dùng ăn có thể vĩnh viễn tăng 100 điểm cường độ hàn băng của bản thể, người có cường độ hàn băng cấp 2 dùng ăn có thể vĩnh viễn tăng 20 điểm cường độ hàn băng của bản thể. Huyền băng thuần tinh cùng loại chỉ có thể sử dụng một viên. 】 Kết quả giám định nằm trong dự đoán của Giang Khải, Huyền băng thuần tinh cùng cấp bậc với Địa hỏa thuần tinh.
“Trận chiến này khiến ta tiêu hao không nhỏ, nhưng so sánh với Dung nham cự ma thì tốt hơn nhiều.” Giang Khải nói thầm.
Dù sao đánh Dung nham cự mà cần đánh giết Boss ít nhất một lần, nhưng đánh Huyền băng cự ma dùng cách trước đó thì không cần giết, trực tiếp hủy băng kiếm cướp đoạt băng tinh là được.
Cứ vậy, chẳng những tiết kiệm rất nhiều thể lực tiêu hao, quan trọng hơn là hiệu suất tăng lên rất nhiều.
“Nếu Huyền băng cự ma sau đó cũng giống như vậy, vậy có lẽ ta có thể một lượt xông đến sau cùng!” Giang Khải đứng lên nhìn về phía trước.
Nơi đó có vô số núi băng có to có nhỏ, không biết tòa nào là Huyền băng cự ma.
“Đã tìm được đường tắt, vậy cửa ải này sẽ tiết kiệm thời gian hơn chút.” Nói xong, Giang Khải nhanh chóng chạy về phía trước.
Ba giờ ngắn ngủi, Giang Khải tranh đoạt năm khối Huyền băng thuần tinh, sau cùng phát hiện di tích thần minh thứ hai.
[Ngươi đã phát hiện di tích Vô danh chi thần. 】 Giang Khải ngẩng đầu nhìn về phía bức tượng thần minh trước mặt.
Bức tượng này có kích cỡ tương đương với bức tượng trước đó, chỉ là một nữ tử phong hoa tuyệt đại, chiều cao khoảng bảy, tám mét, tay nắm một thanh cự kiếm, dưới chân nàng có năm cây cột đá.
Giang Khải có thể tưởng tượng được, vị thần minh này có khả năng cũng dùng một thanh băng kiếm, cột đá dưới chân chắc tượng trưng cho việc nàng có năng lực khống chế băng thứ.
Dưới đáy năm trụ đá có năm lỗ khảm, Giang Khải từ từ đặt năm viên Huyền băng thuần tinh vào lỗ khảm.
Không lâu sau, cột đá lần lượt lui xuống mặt đất, lỗ thủng do cột đá để lại dâng lên rất nhiều băng khí lạnh lẽo bám vào trên bức tượng, hình thành một tầng băng.
Lúc cả bức tượng hoàn toàn bị tầng băng bao trùm, vị trí trái tim bức tượng đột nhiên nổ tung.
Lúc nổ tung, một hạt châu màu xanh rơi ra, Giang Khải đưa tay bắt lấy nó.
Một giọng nói dịu dàng vang lên.
“Nghịch hàn thạch, một trong chín tài liệu Thiên Khiển thất giai.”
Huyền băng cự ma không chỉ không cách nào sử dụng tường băng phòng ngự, sau khi cự kiếm bị Giang Khải công kích, lỗ hổng tạo ra cũng không thể khôi phục!
“Ha ha, để ta tìm được sơ hở rồi!” Giang Khải thấy cảnh này vô cùng vui mừng.
Có chiêu Đại địa thâm uyên này khiến Huyền băng cự ma khó đối phó hơn Dung nham cự ma cũng thực lực giảm mạnh.
Sau đó, điều Giang Khải cần làm là hủy băng kiếm, cướp đoạt băng tinh!
Về phần Huyền băng cự ma, giết hay không cũng không sao cả.
Giang Khải liên tục vung ra kiếm khí, đồng thời lấy Truy mệnh, Diêm Vương lệnh, Quang Minh thần lệnh điên cuồng công kích.
Băng kiếm lần lượt đón đỡ lại nhanh chóng sụp đổ.
Trong một lần công kích mạnh mẽ, cuối cùng viên bảo thạch màu xanh lam kia đã bay ra từ trong băng kiếm tàn khuyết.
Huyền băng cự ma đã không để ý đến Giang Khải được nữa, vội vàng đưa tay ra bắt.
“Muốn cướp?” Giang Khải hừ lạnh một tiếng, đột nhiên vung ra một kiếm bắn thẳng đến Huyền băng cự ma.
Kiếm khí đánh vào trên người Huyền băng cự ma khiến nó lùi lại, Giang Khải khống chế hai Truy mệnh chặn được viên băng tinh kia, đưa đến trước mặt mình.
Băng tinh tới tay, Giang Khải khẽ quát một tiếng, “Đại địa phun trào!” Huyền băng cự ma và Giang Khải đều bị Đại địa phun trào đưa ra ngoài, vừa về đến tầng đóng băng, Huyền băng cự ma lại lợi dụng băng khí trong tầng băng hình thành tầng băng, cắt đứt xu thế của Đại địa phun trào.
Nhưng lúc nó quay về mặt đất lại phát hiện nhân loại kia đã sớm không thấy tung tích!
Thứ biến mất cùng với nhân loại kia còn có Huyền băng thuần tinh…
Không lâu sau, trên người Huyền băng cự ma mất hết sinh khí, thân thể khổng lồ của nó như bị kẹp lại, cứng đờ nguyên tại chỗ, tay chân và đầu bất lực rủ xuống, trong mắt cũng đã mất đi sinh cơ.
Ở đằng xa, Giang Khải đang trốn sau một ngọn núi băng tận mắt thấy tất cả.
“Cho nên, những thủ vệ này có khả năng không phải Boss thật sự, mà là… Một thứ gì đó giống với khôi lỗi?” Giang Khải suy đoán.
Thuần tinh là ngọn nguồn năng lượng của chúng nó, chỉ cần cướp đi thuần tinh thì chúng nó đã mất đi ngọn nguồn năng lượng, mất đi lực chiến đấu.
“Thần mộ đúng là nơi khiến người ta khó hiểu, lại có khôi lỗi thủ vệ cường đại như vậy, thực lực có thể so sánh với Boss siêu bản đồ!” Giang Khải than thở một câu, sau đó lấy ra thẻ giám định, giám định băng tinh trong tay.
[Huyền băng thuần tinh, bảo thạch cấp truyền thế, người có cường độ hàn băng cấp 1 dùng ăn có thể vĩnh viễn tăng 100 điểm cường độ hàn băng của bản thể, người có cường độ hàn băng cấp 2 dùng ăn có thể vĩnh viễn tăng 20 điểm cường độ hàn băng của bản thể. Huyền băng thuần tinh cùng loại chỉ có thể sử dụng một viên. 】 Kết quả giám định nằm trong dự đoán của Giang Khải, Huyền băng thuần tinh cùng cấp bậc với Địa hỏa thuần tinh.
“Trận chiến này khiến ta tiêu hao không nhỏ, nhưng so sánh với Dung nham cự ma thì tốt hơn nhiều.” Giang Khải nói thầm.
Dù sao đánh Dung nham cự mà cần đánh giết Boss ít nhất một lần, nhưng đánh Huyền băng cự ma dùng cách trước đó thì không cần giết, trực tiếp hủy băng kiếm cướp đoạt băng tinh là được.
Cứ vậy, chẳng những tiết kiệm rất nhiều thể lực tiêu hao, quan trọng hơn là hiệu suất tăng lên rất nhiều.
“Nếu Huyền băng cự ma sau đó cũng giống như vậy, vậy có lẽ ta có thể một lượt xông đến sau cùng!” Giang Khải đứng lên nhìn về phía trước.
Nơi đó có vô số núi băng có to có nhỏ, không biết tòa nào là Huyền băng cự ma.
“Đã tìm được đường tắt, vậy cửa ải này sẽ tiết kiệm thời gian hơn chút.” Nói xong, Giang Khải nhanh chóng chạy về phía trước.
Ba giờ ngắn ngủi, Giang Khải tranh đoạt năm khối Huyền băng thuần tinh, sau cùng phát hiện di tích thần minh thứ hai.
[Ngươi đã phát hiện di tích Vô danh chi thần. 】 Giang Khải ngẩng đầu nhìn về phía bức tượng thần minh trước mặt.
Bức tượng này có kích cỡ tương đương với bức tượng trước đó, chỉ là một nữ tử phong hoa tuyệt đại, chiều cao khoảng bảy, tám mét, tay nắm một thanh cự kiếm, dưới chân nàng có năm cây cột đá.
Giang Khải có thể tưởng tượng được, vị thần minh này có khả năng cũng dùng một thanh băng kiếm, cột đá dưới chân chắc tượng trưng cho việc nàng có năng lực khống chế băng thứ.
Dưới đáy năm trụ đá có năm lỗ khảm, Giang Khải từ từ đặt năm viên Huyền băng thuần tinh vào lỗ khảm.
Không lâu sau, cột đá lần lượt lui xuống mặt đất, lỗ thủng do cột đá để lại dâng lên rất nhiều băng khí lạnh lẽo bám vào trên bức tượng, hình thành một tầng băng.
Lúc cả bức tượng hoàn toàn bị tầng băng bao trùm, vị trí trái tim bức tượng đột nhiên nổ tung.
Lúc nổ tung, một hạt châu màu xanh rơi ra, Giang Khải đưa tay bắt lấy nó.
Một giọng nói dịu dàng vang lên.
“Nghịch hàn thạch, một trong chín tài liệu Thiên Khiển thất giai.”