Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1273

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1273 :Tập hợp (2)
“Trụ Tử, hạng ba, còn đánh không?” “Không đánh!” Viên Trụ hung hãn nói, “Viên Trụ ta cần bọn họ nhường sao? Tức chết ta! Về nhà!” Chiều ngày 14 tháng 7, Giang Khải trở về Giang Trung thành từ chiến trường Thú Thần, hắn nộp một phần thú hạch lên, mang phần của mình đến Quỷ Tinh bắt đầu dung hợp thú đan.
Ngày mai sẽ phải khai chiến, Giang Khải cũng đang chuẩn bị công việc cuối cùng.
Chạng vạng tối, bên ngoài Chủ Thần công hội, một người đang cúi đầu quét dọn lá rụng trước cửa Chủ Thần.
Chờ đến khi cửa lớn Chủ Thần đóng lại, nàng cất cây chổi, đi thẳng đến quảng trường đăng nhập.
Theo một ánh sáng trắng sáng lên, nàng logout từ cửa đăng nhập, tiến vào Giang Trung thành.
Sau trận chiến bảo vệ Giang Trung thành lần trước, tiểu đội Chu Tước các nàng chưa từng rời khỏi Giang Trung thành, cho nên lần này logout cũng ở Giang Trung thành.
Chờ sau khi nàng logout lập tức có mấy người xông tới.
“Đội trưởng.” Đường Thái Ngưng gật đầu, “Hiện tại chúng ta đều trong ngày nghỉ, vừa tiện làm một số chuyện mình muốn làm, đi thôi, cửa nam.” Lúc này Viên Trụ và Tô Noãn Noãn đã đi tới cửa nam.
“Trụ Tử, không phải sáu giờ ngày mai mới tập hợp sao?” Tô Noãn Noãn nói, “Hiện tại chúng ta đến đó có phải quá sớm không?” Vẻ mặt Viên Trụ nghiêm túc, nặng nề nói, “Noãn Noãn, sư phụ ta vẫn hy vọng ta trở thành Chiến Thần mạnh nhất, nhưng ngươi biết vì sao cho tới bây giờ ta cũng không oán giận một câu nào không?” Tô Noãn Noãn lắc đầu, thật ra trong lòng nàng vẫn luôn thấy nghi ngờ.
Ngay từ đầu có thể Viên Trụ là vì cải thiện điều kiện cuộc sống của mẫu thân, nhưng mấy năm nay điều kiện cuộc sống của mẫu thân Viên Trụ đã sớm được cải thiện.
Huyền Vũ kiếm quyết, cường hóa chân khí, lịch luyện dã ngoại, lịch luyện ở chiến trường Thú Thần, Viên Trụ bẩm sinh tính tình nhát gan lần lượt vượt qua nhược điểm của mình, vẫn dựa theo lời dặn dò của sư phụ để hoàn thành đủ loại yêu cầu hà khắc.
Nhưng năm qua thực lực của Viên Trụ đột nhiên tăng mạnh, hắn ta lại không oán giận một câu nào, chỉ sợ đã sớm không chỉ vì cải thiện cuộc sống của mẫu thân, “Phụ thân ta cũng chết ở ngoài thành.” Viên Trụ nghiêm nghị nói, “Khi đó ta nghe ngươi nói phụ thân ngươi hy sinh trong trận chiến với Thú Thần, ta đã có một loại cảm giác thân thiết đặc biệt với ngươi.” Tô Noãn Noãn trợn to mắt, “Trụ Tử…” Viên Trụ mỉm cười tự giễu, “Chiến Thần hàng đầu Hoa Hạ? Hừ hừ, lá gan của ta nhỏ như vậy, ngươi cũng biết mà, lại còn chạy đến đánh Thú Thần…” “Noãn Noãn, ta muốn trả thù cho phụ thân ta!” Tô Noãn Noãn đau lòng nắm chặt tay Viên Trụ, hai người bọn họ đến với nhau cũng không phải ngẫu nhiên.
Đây cũng là lý do vì sao sau khi Giang Khải nói suy nghĩ của hắn, Viên Trụ lại không chút do dự đồng ý, cũng vì ngày mai mới tập hơn nhưng tối hôm nay Viên Trụ đã không nhịn được chạy đến đây.
Đứng trước cửa nam, Viên Trụ và Tô Noãn Noãn quay đầu nhìn lại trên đường phố đen như mực.
“Trụ Tử, ngươi nói xem có khi nào ngày mai chỉ có hai chúng ta không?” “Không đâu, Khải chắc chắn sẽ đến, ta hiểu hắn, chúng ta cùng lớn lên từ nhỏ, đều là ta cho hắn leo cây, hắn sẽ không cho ta leo cây.” “Vậy nếu chỉ có ba người chúng ta…” “Cũng phải đi!” Viên Trụ kiên định nói, “Dù có thất bại thì chúng ta cũng phải thử một lần! Ai nói chúng ta nhất định phải bị Thú Thần nắm mũi dẫn đi? Giang Khải không tin, ta cũng không tin!” Viên Trụ và Noãn Noãn cũng không biết, lúc này đang có vô số đèn đuốc từ bốn phương tám hướng di chuyển về phía này.
Không lâu sau đó, Viên Trụ đột nhiên thấy rất nhiều đen đuốc tụ tập lại vị trí của bọn họ.
“Noãn Noãn, ngươi xem!” Viên Trụ vội vàng chọc Tô Noãn Noãn.
Tô Noãn Noãn quay đầu lại, khi nàng thấy bóng người phía sau những đèn đuốc đó không khỏi mở to hai mắt nhìn.
Hành động cá nhân? Không ai hưởng ứng?
Không tồn tại!
Vẫn là đêm khuya ngày hôm trước đã có mấy chục vạn người tụ tập về phía cửa nam!
Sau khi những đèn đuốc lấm ta lấm tấm đó tụ tập vào một chỗ, ánh lửa chiếu sáng toàn bộ khu vực cửa nam!
Đột nhiên, trên đỉnh đầu lại có chiến cơ lướt qua, một nhóm lại một nhóm, càng ngày càng nhiều, thanh thế to lớn, không biết rõ tình hình thậm chí còn tưởng lại là trận chiến bảo vệ Giang Trung thành một lần nữa!
Đây là chiến cơ chạy đến từ những thành thị khác!
Thậm chí Viên Trụ thấy được chiến cơ của quốc gia khác! Bọn họ xuyên qua lãnh địa Thú Thần nguy cơ khắp nơi, trèo non lội suối đến Giang Trung thành!
“Chào ngươi, ngươi là Viên Trụ đi, chúng ta là tiểu đội Sa Ngư Chiến Thần điện Bắc Hà thị, ta là đội trưởng tiểu đội Sa Ngư Lưu Khánh, mấy ngày nay vừa hay thay phiên nghỉ ngơi, có sắp xếp gì cứ việc dặn dò!” Một nam tử trung niên đi đến trước mặt Viên Trụ, chào theo quân lễ.
Viên Trụ vội vàng đáp lễ, “Tiểu đội Sa Ngư? Tiểu đội hàng đầu Bắc Hà thị?” “Tiểu đội hàng đầu cái gì chứ, chúng ta đến lấy lại đất đã mất, nói thật, từ nhỏ trong đầu ta vẫn luôn nghĩ đến bốn chữ này, lúc đầu tưởng rằng đời này không có hy vọng, cho đến khi ngươi và Giang Khải xuất hiện!”