Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1272
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1272 :Tập hợp
[Người chơi bằng lòng đi theo hãy tự chuẩn bị trang bị, vật phẩm tiếp tế, tập hợp bên ngoài cửa nam sớm nửa giờ. 】 Dưới bài post còn có một bức ảnh, trên bức ảnh chỉ có một chiếc huy chương, trên huy chương là một con hùng ưng vỗ cánh bay cao, bên dưới có bốn chữ “Hoa Hạ chi ưng”!
Bài post này thiết lập đóng chức năng bình luận, kết quả một đám người nghẹn gần chết, không thể không bắt đầu từ con số 0, mở bài post khác.
“Đây là huy chương của Vệ tướng quân!” “Lầu trên, tin tức của ngươi quá lạc hậu, đây là huy chương của Giang Khải!” “Tin đồn là thật, Giang Khải thật sự dự định dẫn đội lấy lại đất đã mất!” “Nghe nói quân đội không công khai ủng hộ hành động của Giang Khải, hàng động lần này được coi như hành động cá nhân? Có ai đi không?” Rất nhiều người dân mạng nước ngoài đến xem bài post Thú tổ chi đô lập tức bị bài post này hấp dẫn tiến vào.
“Hoa Hạ các ngươi muốn lấy lại đất đã mất sao? Thứ cho ta nói thẳng, trong hoàn cảnh hiện tại không bằng phát triển tốt ở Quỷ Tinh trước đã, ví dụ như hiện tại các ngươi nên nhanh chóng xử lý tốt việc khu giao giới với mười quốc gia.” “Chung quy là hành động cá nhân của Giang Khải, không có quân đội ủng hộ cũng không tổ chức ra dáng, chuyện này không thành công được.” Giang Khải đã logout, hắn đăng bài post xong thì không chú ý đến diễn đàn nữa, bản thân đến chiến trường Thú Thần đi săn.
Nhân khoảng thời gian nửa tháng sau cùng lại làm quen với kỹ năng, trang bị mà mình vừa mang ra hiện thực, ngoài ra lại đánh một ít thú hạch, rút ra càng nhiều thuộc tính hơn.
Cùng ngày hôm đó, Hà Thi Thi nhận được lời mời của quân đội, muốn nàng lập tức tổ chức người chuẩn bị tiếp về khu giao giới mười quốc gia mở trú điểm.
Lúc này, bảng danh sách công hội trúng tuyển vào đóng quân còn chưa được xác định, nhưng Chủ Thần đã nhận được lời mời.
Đồng thời, Âu Dương Dịch như bị điên xông vào văn phòng Hà Thi Thi, há to miệng “cái đó” cả nửa ngày, nói không ra một câu nào.
“Âu Dương, ngươi làm gì?” Hà Thi Thi cau mày nhìn Âu Dương Dịch, “Không phải chỉ được mời đi thiết lập trú điểm sao, có cần ngạc nhiên như thế không?” “Không phải việc trú điểm!” Âu Dương Dịch nuốt nước bọt một cái, chỉ sau lưng không thể tưởng tượng nổi nói, “Hội trưởng đâu?!” “Ta đâu biết được? Cả ngày không thấy hắn đông, cũng không phải ngươi không biết.” Hà Thi Thi lắc đầu nói.
Âu Dương Dịch đột nhiên tê liệt ngã xuống đất, dựa vào khung cửa chậm rãi ngồi xuống.
“Sao thế?” Hà Thi Thi thấy Âu Dương Dịch không thích hợp, vội vàng đi tới.
Một lúc lâu sau, Âu Dương Dịch mới nói, “Hội trưởng thông qua nhà kho công hội chuyển cho ta một món đồ.” “Món đồ gì?” “Tài liệu Đao phủ Siêu phàm bát giai.” Âu Dương Dịch ngẩng đầu, hoảng sợ nhìn Hà Thi Thi.
“Cái gì?! Tài liệu Đao phủ Siêu phàm bát giai, cái này, cái này…” Hà Thi Thi vô cùng khiếp sợ.
Rốt cuộc nàng đã biết vì sao Âu Dương Dịch lại kích động như vậy.
Âu Dương Dịch thở dài một hơi, “Không ngờ Đao phủ cũng có thể có chức nghiệp Siêu phàm bát giai… Ta, cuối cùng ta đã chờ được ngày này…” Nói xong, giọng nói của hắn ta cũng hơi run rẩy.
“Thế nhưng hội trưởng chuyển cho ta phần tài liệu này, đồng thời ta phải thanh toán 100 ức tinh tệ… Nếu bây giờ không trả được, dựa theo hai phần lãi mỗi tháng ký sổ trước… Ta đi đâu kiếm 100 ức tinh tệ!” Hà Thi Thi giận đen cả mặt, đúng là hội trưởng, quả nhiên là phong cách của hắn.
“Đám người lão Hồ, Nguyễn Ngữ, lão Triệu cũng lấy được tài liệu Siêu phàm bát giai, đều là 100 ức…” Âu Dương Dịch khóc không ra nước mắt.
Bảy ngày sau, Viên Trụ khiêu chiến bảng xếp hạng cường giả Hoa Hạ.
Điều kỳ quái là Viên Trụ còn định toàn lực đối phó top 10, ngay trận đầu đã gặp được tình huống này.
Hiện tại hạng 10 trên bảng danh sách chính là thành viên Long tổ tổ Tứ thần thú Chiến Thần điện Hoa Hạ, cường giả Siêu phàm bát giai, Chu Nghĩa Quốc.
Sau khi hai người đứng trên lôi đài, Chu Nghĩa Quốc thản nhiên nhìn Viên Trụ.
“Một tuần sau ngươi phải theo Giang Khải cùng đi lấy lại đất đã mất đi, có việc này không?” Viên Trụ nhíu mày, “Có chuyện này.
“Hành động lần này của các ngươi không nhận được sự ủng hộ của quân đội, ngươi tham gia cạnh tranh bảng xếp hạng cường giả là vì tăng lực kêu gọi, đúng không?” Viên Trụ cau mày, “Ngươi đánh thì đánh, đâu ra nhiều vấn đề như vậy?” Chu Nghĩa Quốc lẳng lặng nhìn Viên Trụ, im lặng một lúc lâu mới nói, “Nói thật, ta rất muốn đi cùng với các ngươi nhưng đáng tiếc trên người còn có nhiệm vụ… Hy vọng các ngươi có thể sáng tạo kỳ tích, trận này ta nhận thua.” Nói xong, hắn ta cũng không quay đầu lại đi xuống lôi đài.
Chỉ còn lại Viên Trụ ngơ ngác đứng ở nơi đó.
Liên tục mấy trận đối thủ của Viên Trụ đều bỏ quyền, xếp hạng của Viên Trụ tăng lên cả một đường, trực tiếp tiến ào top ba bảng xếp hạng Chiến Thần Hoa Hạ.
Tô Noãn Noãn lo lắng nhìn Viên Trụ, tên này vì thi đấu lôi đài hôm nay mà chuẩn bị lâu như vậy, kết quả không ai đánh với hắn ta… Đoán chừng rất buồn bực.
Bài post này thiết lập đóng chức năng bình luận, kết quả một đám người nghẹn gần chết, không thể không bắt đầu từ con số 0, mở bài post khác.
“Đây là huy chương của Vệ tướng quân!” “Lầu trên, tin tức của ngươi quá lạc hậu, đây là huy chương của Giang Khải!” “Tin đồn là thật, Giang Khải thật sự dự định dẫn đội lấy lại đất đã mất!” “Nghe nói quân đội không công khai ủng hộ hành động của Giang Khải, hàng động lần này được coi như hành động cá nhân? Có ai đi không?” Rất nhiều người dân mạng nước ngoài đến xem bài post Thú tổ chi đô lập tức bị bài post này hấp dẫn tiến vào.
“Hoa Hạ các ngươi muốn lấy lại đất đã mất sao? Thứ cho ta nói thẳng, trong hoàn cảnh hiện tại không bằng phát triển tốt ở Quỷ Tinh trước đã, ví dụ như hiện tại các ngươi nên nhanh chóng xử lý tốt việc khu giao giới với mười quốc gia.” “Chung quy là hành động cá nhân của Giang Khải, không có quân đội ủng hộ cũng không tổ chức ra dáng, chuyện này không thành công được.” Giang Khải đã logout, hắn đăng bài post xong thì không chú ý đến diễn đàn nữa, bản thân đến chiến trường Thú Thần đi săn.
Nhân khoảng thời gian nửa tháng sau cùng lại làm quen với kỹ năng, trang bị mà mình vừa mang ra hiện thực, ngoài ra lại đánh một ít thú hạch, rút ra càng nhiều thuộc tính hơn.
Cùng ngày hôm đó, Hà Thi Thi nhận được lời mời của quân đội, muốn nàng lập tức tổ chức người chuẩn bị tiếp về khu giao giới mười quốc gia mở trú điểm.
Lúc này, bảng danh sách công hội trúng tuyển vào đóng quân còn chưa được xác định, nhưng Chủ Thần đã nhận được lời mời.
Đồng thời, Âu Dương Dịch như bị điên xông vào văn phòng Hà Thi Thi, há to miệng “cái đó” cả nửa ngày, nói không ra một câu nào.
“Âu Dương, ngươi làm gì?” Hà Thi Thi cau mày nhìn Âu Dương Dịch, “Không phải chỉ được mời đi thiết lập trú điểm sao, có cần ngạc nhiên như thế không?” “Không phải việc trú điểm!” Âu Dương Dịch nuốt nước bọt một cái, chỉ sau lưng không thể tưởng tượng nổi nói, “Hội trưởng đâu?!” “Ta đâu biết được? Cả ngày không thấy hắn đông, cũng không phải ngươi không biết.” Hà Thi Thi lắc đầu nói.
Âu Dương Dịch đột nhiên tê liệt ngã xuống đất, dựa vào khung cửa chậm rãi ngồi xuống.
“Sao thế?” Hà Thi Thi thấy Âu Dương Dịch không thích hợp, vội vàng đi tới.
Một lúc lâu sau, Âu Dương Dịch mới nói, “Hội trưởng thông qua nhà kho công hội chuyển cho ta một món đồ.” “Món đồ gì?” “Tài liệu Đao phủ Siêu phàm bát giai.” Âu Dương Dịch ngẩng đầu, hoảng sợ nhìn Hà Thi Thi.
“Cái gì?! Tài liệu Đao phủ Siêu phàm bát giai, cái này, cái này…” Hà Thi Thi vô cùng khiếp sợ.
Rốt cuộc nàng đã biết vì sao Âu Dương Dịch lại kích động như vậy.
Âu Dương Dịch thở dài một hơi, “Không ngờ Đao phủ cũng có thể có chức nghiệp Siêu phàm bát giai… Ta, cuối cùng ta đã chờ được ngày này…” Nói xong, giọng nói của hắn ta cũng hơi run rẩy.
“Thế nhưng hội trưởng chuyển cho ta phần tài liệu này, đồng thời ta phải thanh toán 100 ức tinh tệ… Nếu bây giờ không trả được, dựa theo hai phần lãi mỗi tháng ký sổ trước… Ta đi đâu kiếm 100 ức tinh tệ!” Hà Thi Thi giận đen cả mặt, đúng là hội trưởng, quả nhiên là phong cách của hắn.
“Đám người lão Hồ, Nguyễn Ngữ, lão Triệu cũng lấy được tài liệu Siêu phàm bát giai, đều là 100 ức…” Âu Dương Dịch khóc không ra nước mắt.
Bảy ngày sau, Viên Trụ khiêu chiến bảng xếp hạng cường giả Hoa Hạ.
Điều kỳ quái là Viên Trụ còn định toàn lực đối phó top 10, ngay trận đầu đã gặp được tình huống này.
Hiện tại hạng 10 trên bảng danh sách chính là thành viên Long tổ tổ Tứ thần thú Chiến Thần điện Hoa Hạ, cường giả Siêu phàm bát giai, Chu Nghĩa Quốc.
Sau khi hai người đứng trên lôi đài, Chu Nghĩa Quốc thản nhiên nhìn Viên Trụ.
“Một tuần sau ngươi phải theo Giang Khải cùng đi lấy lại đất đã mất đi, có việc này không?” Viên Trụ nhíu mày, “Có chuyện này.
“Hành động lần này của các ngươi không nhận được sự ủng hộ của quân đội, ngươi tham gia cạnh tranh bảng xếp hạng cường giả là vì tăng lực kêu gọi, đúng không?” Viên Trụ cau mày, “Ngươi đánh thì đánh, đâu ra nhiều vấn đề như vậy?” Chu Nghĩa Quốc lẳng lặng nhìn Viên Trụ, im lặng một lúc lâu mới nói, “Nói thật, ta rất muốn đi cùng với các ngươi nhưng đáng tiếc trên người còn có nhiệm vụ… Hy vọng các ngươi có thể sáng tạo kỳ tích, trận này ta nhận thua.” Nói xong, hắn ta cũng không quay đầu lại đi xuống lôi đài.
Chỉ còn lại Viên Trụ ngơ ngác đứng ở nơi đó.
Liên tục mấy trận đối thủ của Viên Trụ đều bỏ quyền, xếp hạng của Viên Trụ tăng lên cả một đường, trực tiếp tiến ào top ba bảng xếp hạng Chiến Thần Hoa Hạ.
Tô Noãn Noãn lo lắng nhìn Viên Trụ, tên này vì thi đấu lôi đài hôm nay mà chuẩn bị lâu như vậy, kết quả không ai đánh với hắn ta… Đoán chừng rất buồn bực.