Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1243
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1243 :Sương mù chiến tranh
Lòng vòng như vậy, mười mấy tiếng sau Giang Khải và người phục chế đã hao hết tất cả Thế thân lừa gạt!
Không chỉ như thế, thậm chí Giang Khải còn sử dụng một lần Cô chú nhất trịch đánh chết một con “Còn chưa đi ra? Ta sắp hết thể lực.” Người phục chế ngạc nhiên nhìn quả trứng này, “Đây là quả trứng gì, chỉ là ấp trứng đã cần năng lượng kinh khủng như thế?” “Hiện tại trên toàn cầu cũng không có mấy người có được hỏa diễm cấp 2.” Giang Khải đang dùng chút năng lượng còn sót lại ấp nở trứng thú, hắn cũng lắc đầu nói, “Thật sự hơi khoa trương, trứng thú bình thường nằm trong nhiệt độ cao như vậy, e rằng ngay cả vỏ trứng cũng không thừa lại… Tiểu hỗn cầu, nếu gia hỏa này còn không đi ra, có lẽ chúng ta không có cách nào ấp trứng giúp nó nữa.” Tiểu hỗn cầu gấp đến độ đi qua đi lại xung quanh, nhưng nó cũng hiểu rất rõ Giang Khải thật sự đã dốc hết sức.
Ngay lúc ba người đã sắp không còn cách nào, mặt ngoài quả trứng lớn kia đột nhiên phát ra một tiếng răng rắc.
Sau đó, cuối cùng mặt ngoài vỏ trứng đã nứt ra một cái lỗ nhỏ!
“Ra rồi! Cuối cùng đã ra rồi!” Người phục chế cũng vô cùng kích động, “Rốt cuộc là loại dã thú gì? Không phải là thần thú chứ!” Còn chưa nói hết câu, một bóng đen đột nhiên chui vào vỏ trứng, sau đó xuyên qua bóng dáng trong vỏ trứng, Giang Khải và người phục chế trở mắt nhìn tiểu hỗn cầu… Ăn con non trong vỏ trứng!
Thấy cảnh này, Giang Khải và người phục chế đồng thanh nói.
“Mẹ kiếp nhà ngươi!” Sau khi tiểu hỗn cầu nhảy ra khỏi vỏ trứng, Giang Khải vội vàng áp vào cái lỗ nhìn quanh.
Quả nhiên bên trong rỗng tuếch.
Tiểu hỗn cầu ăn uống no đủ, còn no nê ợ một cái.
Giang Khải chậm rãi quay đầu, căm tức nhìn tiểu hỗn cầu, “Cả hai chúng ta dốc hết sức, khó khăn lắm mới ấp trứng sinh vật này ra là làm đồ ăn vặt cho ngươi sao?” Người phục chế thấy rất ngạc nhiên với kết quả này, không nhịn được lắc đầu, “Tên này còn xảo quyệt hơn chúng ta!” Sinh vật trong vỏ trứng còn chưa thấy thế giới này đã thành một bữa ăn ngon trong bụng tiểu hỗn cầu, nhưng tiểu hỗn cầu đã ăn nó rồi, Giang Khải muốn nó nôn ra chiến sủng của mình xem ra là chuyện không thể nào.
Giang Khải nhìn tiểu hỗn cầu một chút, cũng không biết tiểu hỗn cầu ăn một quả trứng thú cao cấp như thế có xảy ra sự thay đổi gì không.
Tiểu hỗn cầu liềm môi, lại nhảy lên trên vai Giang Khải, ra hiệu Giang Khải nhanh chóng quay về.
“Làm nhân công miễn phí cho ngươi, còn phải làm tọa kỵ của ngươi…” Giang Khải thở dài một hơi, nhưng cũng không có cách nào với tiểu hỗn cầu.
Lúc Giang Khải đang định gọi người phục chế về, người phục chế đột nhiên mở miệng, “Chờ chút!” “Làm gì?” “Trước đó ta nghe các ngươi nói chuyện với nhau có nhắc đến việc dung hợp huyết mạch thần thú, vậy có thể thu hoạch được thân thể độc lập…” Giang Khải nhìn người phục chế một chút, nói, “Ngươi muốn dung hợp Thú nguyên chi thạch?” Người phục chế nói, “Ta không muốn vĩnh viễn làm cái bóng của ngươi. Nếu ngươi là ta, tin tưởng ngươi cũng sẽ có suy nghĩ giống vậy.” Giang Khải im lặng một lúc, gật đầu nói, “Ngươi có thể nghĩ đến, ta cũng có thể nghĩ đến… Nhưng hiện tại ta còn chưa thể hoàn toàn hiểu rõ những khái niệm Thú nguyên chi thạch, huyết mạch thần thú này, tạm thời sẽ không để ngươi dung hợp.” “Ta biết ngươi sợ ta trở thành Giang Vô Địch thứ hai.” Người phục chế nói, “Ngươi suy nghĩ gì ta đều biết, ngươi không lừa được ta.” Giang Khải thở dài một hơi, ai bảo bọn họ có quan hệ người phục chế chứ, suy nghĩ quá giống nhau.
“Đúng.” Giang Khải dứt khoát nói, “Tuy lần trước ta và Giang Vô Địch đánh một trận, ngươi đã lựa chọn đứng về phía ta nhưng ta vẫn không thể hoàn toàn tin tưởng ngươi.” “Một mặt là sợ ngươi trở thành Giang Vô Địch thứ hai, một mặt khác ta còn chưa biết rõ vì sao Liễu thần lại chế tạo ra các ngươi, cho nên ta không thể để ngươi rời khỏi tầm mắt của ta.” Người phục chế nhẹ gật đầu, khẽ than thở một tiếng, “Được, chờ sau khi ngươi biết rõ lại nói đi.” Cuối cùng người phục chế vẫn bị Giang Khải thu hồi, ngay lúc Giang Khải chuẩn bị quay về doanh địa lại phát hiện tiểu hỗn cầu luôn đầy sức lực lại ghé vào trên vai mình ngủ thiếp đi.
Giang Khải lắc đầu, đỡ tiểu gia hỏa vừa lợi dụng mình ở trên vai xuống, đặt vào túi áo liền đi về phía doanh địa.
“Tiểu gia hỏa, cảm giác hình như bây giờ khẩu vị của ngươi càng lúc càng lớn… Không biết sau này ngươi sẽ trở thành loại sinh vật gì.” …
Ngày hôm sau, Giang Khải dẫn đội, dẫn mọi người đi về phía di tích Thần chiến tranh trung cấp.
Giang Khải nhìn bản đồ một chút, vị trí di tích nằm bên ngoài 260 cây số ở khu vực không biết.
Tuy khoảng cách rất xa nhưng tiểu đội này có thực lực cực kỳ cường hãn, có Giang Khải, Đông Ly ở đây, trên cơ bản đã không tồn tại dã thú gì đó có thể uy hiếp được sự an toàn của bọn họ.
Không chỉ như thế, thậm chí Giang Khải còn sử dụng một lần Cô chú nhất trịch đánh chết một con “Còn chưa đi ra? Ta sắp hết thể lực.” Người phục chế ngạc nhiên nhìn quả trứng này, “Đây là quả trứng gì, chỉ là ấp trứng đã cần năng lượng kinh khủng như thế?” “Hiện tại trên toàn cầu cũng không có mấy người có được hỏa diễm cấp 2.” Giang Khải đang dùng chút năng lượng còn sót lại ấp nở trứng thú, hắn cũng lắc đầu nói, “Thật sự hơi khoa trương, trứng thú bình thường nằm trong nhiệt độ cao như vậy, e rằng ngay cả vỏ trứng cũng không thừa lại… Tiểu hỗn cầu, nếu gia hỏa này còn không đi ra, có lẽ chúng ta không có cách nào ấp trứng giúp nó nữa.” Tiểu hỗn cầu gấp đến độ đi qua đi lại xung quanh, nhưng nó cũng hiểu rất rõ Giang Khải thật sự đã dốc hết sức.
Ngay lúc ba người đã sắp không còn cách nào, mặt ngoài quả trứng lớn kia đột nhiên phát ra một tiếng răng rắc.
Sau đó, cuối cùng mặt ngoài vỏ trứng đã nứt ra một cái lỗ nhỏ!
“Ra rồi! Cuối cùng đã ra rồi!” Người phục chế cũng vô cùng kích động, “Rốt cuộc là loại dã thú gì? Không phải là thần thú chứ!” Còn chưa nói hết câu, một bóng đen đột nhiên chui vào vỏ trứng, sau đó xuyên qua bóng dáng trong vỏ trứng, Giang Khải và người phục chế trở mắt nhìn tiểu hỗn cầu… Ăn con non trong vỏ trứng!
Thấy cảnh này, Giang Khải và người phục chế đồng thanh nói.
“Mẹ kiếp nhà ngươi!” Sau khi tiểu hỗn cầu nhảy ra khỏi vỏ trứng, Giang Khải vội vàng áp vào cái lỗ nhìn quanh.
Quả nhiên bên trong rỗng tuếch.
Tiểu hỗn cầu ăn uống no đủ, còn no nê ợ một cái.
Giang Khải chậm rãi quay đầu, căm tức nhìn tiểu hỗn cầu, “Cả hai chúng ta dốc hết sức, khó khăn lắm mới ấp trứng sinh vật này ra là làm đồ ăn vặt cho ngươi sao?” Người phục chế thấy rất ngạc nhiên với kết quả này, không nhịn được lắc đầu, “Tên này còn xảo quyệt hơn chúng ta!” Sinh vật trong vỏ trứng còn chưa thấy thế giới này đã thành một bữa ăn ngon trong bụng tiểu hỗn cầu, nhưng tiểu hỗn cầu đã ăn nó rồi, Giang Khải muốn nó nôn ra chiến sủng của mình xem ra là chuyện không thể nào.
Giang Khải nhìn tiểu hỗn cầu một chút, cũng không biết tiểu hỗn cầu ăn một quả trứng thú cao cấp như thế có xảy ra sự thay đổi gì không.
Tiểu hỗn cầu liềm môi, lại nhảy lên trên vai Giang Khải, ra hiệu Giang Khải nhanh chóng quay về.
“Làm nhân công miễn phí cho ngươi, còn phải làm tọa kỵ của ngươi…” Giang Khải thở dài một hơi, nhưng cũng không có cách nào với tiểu hỗn cầu.
Lúc Giang Khải đang định gọi người phục chế về, người phục chế đột nhiên mở miệng, “Chờ chút!” “Làm gì?” “Trước đó ta nghe các ngươi nói chuyện với nhau có nhắc đến việc dung hợp huyết mạch thần thú, vậy có thể thu hoạch được thân thể độc lập…” Giang Khải nhìn người phục chế một chút, nói, “Ngươi muốn dung hợp Thú nguyên chi thạch?” Người phục chế nói, “Ta không muốn vĩnh viễn làm cái bóng của ngươi. Nếu ngươi là ta, tin tưởng ngươi cũng sẽ có suy nghĩ giống vậy.” Giang Khải im lặng một lúc, gật đầu nói, “Ngươi có thể nghĩ đến, ta cũng có thể nghĩ đến… Nhưng hiện tại ta còn chưa thể hoàn toàn hiểu rõ những khái niệm Thú nguyên chi thạch, huyết mạch thần thú này, tạm thời sẽ không để ngươi dung hợp.” “Ta biết ngươi sợ ta trở thành Giang Vô Địch thứ hai.” Người phục chế nói, “Ngươi suy nghĩ gì ta đều biết, ngươi không lừa được ta.” Giang Khải thở dài một hơi, ai bảo bọn họ có quan hệ người phục chế chứ, suy nghĩ quá giống nhau.
“Đúng.” Giang Khải dứt khoát nói, “Tuy lần trước ta và Giang Vô Địch đánh một trận, ngươi đã lựa chọn đứng về phía ta nhưng ta vẫn không thể hoàn toàn tin tưởng ngươi.” “Một mặt là sợ ngươi trở thành Giang Vô Địch thứ hai, một mặt khác ta còn chưa biết rõ vì sao Liễu thần lại chế tạo ra các ngươi, cho nên ta không thể để ngươi rời khỏi tầm mắt của ta.” Người phục chế nhẹ gật đầu, khẽ than thở một tiếng, “Được, chờ sau khi ngươi biết rõ lại nói đi.” Cuối cùng người phục chế vẫn bị Giang Khải thu hồi, ngay lúc Giang Khải chuẩn bị quay về doanh địa lại phát hiện tiểu hỗn cầu luôn đầy sức lực lại ghé vào trên vai mình ngủ thiếp đi.
Giang Khải lắc đầu, đỡ tiểu gia hỏa vừa lợi dụng mình ở trên vai xuống, đặt vào túi áo liền đi về phía doanh địa.
“Tiểu gia hỏa, cảm giác hình như bây giờ khẩu vị của ngươi càng lúc càng lớn… Không biết sau này ngươi sẽ trở thành loại sinh vật gì.” …
Ngày hôm sau, Giang Khải dẫn đội, dẫn mọi người đi về phía di tích Thần chiến tranh trung cấp.
Giang Khải nhìn bản đồ một chút, vị trí di tích nằm bên ngoài 260 cây số ở khu vực không biết.
Tuy khoảng cách rất xa nhưng tiểu đội này có thực lực cực kỳ cường hãn, có Giang Khải, Đông Ly ở đây, trên cơ bản đã không tồn tại dã thú gì đó có thể uy hiếp được sự an toàn của bọn họ.