Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 952

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 952 :Khách không mời mà đến
Khóe miệng Triệu Thiết Toàn giật giật, đúng là hội trưởng, không cách nào lừa được!
Triệu Thiết Toàn đang trò chuyện với Giang Khải, trên bốn chiếc xe thương vụ lần lượt có 12 13 người đi xuống.
Nam tử cầm đầu khí chất chững chạc, mặt chữ quốc, khoảng trên dưới 50 tuổi, trên người mặc một bộ lễ phục màu đen, nữ tử bên cạnh hắn ta có khí chất cao quý ưu nhã, nụ cười hiền hòa, cho người ta cảm giác thân thiết lại cao quý.
Giang Khải nhìn người một nhà như thế, nhíu mày nói với Triệu Thiết Toàn, “Ngươi kéo người nhà các ngươi đến đây hết sao? Nhiều người như vậy!” “Đâu có!” Triệu Thiết Toàn nói, “Rất nhiều người vì ta không cho bọn họ đến, suýt nữa trở mặt với ta, hiện tại đến đây đều là người thật sự không từ chối được!” “Kia là cha mẹ ta, bên cạnh mẹ ta là cô ta…” Đúng vào lúc này, Triệu phụ kéo thê tử đi đến trước mặt Giang Khải, hắn ta vừa đi đến, Triệu Thiết Toàn lập tức trở nên ngoan ngoãn đứng ở một bên.
Triệu phụ cũng không để ý đến Triệu Thiết Toàn, mà nhìn về phía Giang Khải mỉm cười, “Giang hội trưởng, hạnh ngộ! Trong khoảng thời gian này, cảm ơn ngươi đã chăm sóc Thiết Toàn giúp chúng ta.” Giang Khải cũng cười nói, “Bá phụ nói quá lời, chúng ta là bằng hữu, không nói đến chăm sóc.” Trong mắt Triệu phụ đầy vẻ thưởng thức, “Ta từng nghe nói rất nhiều chuyện của ngươi, hôm nay may mắn nhận được lời mời là vinh hạnh của Triệu gia chúng ta, hy vọng đám già chúng ta sẽ không phá hỏng sự vui vẻ của những người trẻ tuổi các ngươi.” “Không đâu!” Giang Khải nói, “Bá phụ, bá mẫu, đều là người một nhà.” Triệu mẫu nhìn Giang Khải một chút, nói, “Tiểu Khải, mấy lần ta để Thiết Toàn mời ngươi đến Vạn Hoa công hội chúng ta, sao ngươi không đến.” “Nghe nói bây giờ ngươi còn độc thân, Vạn Hoa chúng ta cũng có không ít cô nương.” Giang Khải đau cả đầu, hiện tại quen biết hay không quen biết đều biết mình còn độc thân!
“Mẹ!” Triệu Thiết Toàn cắt ngang mẫu thân, “Ngươi đừng tự vạch áo cho người xem lưng, Tiểu Khải còn phải tiếp đón khách khứa, ta dẫn các ngươi vào trước.” “Đúng đúng đúng, đừng đứng ở cửa ra vào nữa.” Một tên nam tử tuổi tác không khác Triệu Thiết Toàn là bao đứng ở phía sau nói, “Giang Khải, ta là đường ca của Thiết Toàn, ta tên Triệu Thiết Tâm, chúng ta đi vào trước, đợi lát nữa làm quen chút đi.” Triệu Thiết Toàn và Xuân Lan dẫn theo một đám người Triệu gia đi vào trong đại sảnh trước.
Triệu gia vừa đi, lại có mấy chiếc xe sang trọng chạy đến từ đằng sau.
Xe chạy vào trước cửa, một cái đầu thò ra từ cửa sổ xe, “Lão đại, là ta!” Giang Khải nhíu mày, lại là Hồ Ngôn!
Hắn lại nhìn chiếc xe mà Hồ Ngôn đang ngồi, có vẻ chiếc xe này cũng tốn bốn năm trăm vạn Hoa Hạ tệ đi.
Hồ Ngôn có tiền như vậy, vì sao lúc trước không lựa chọn tài liệu chuyển chức Võ đồ, hoặc là Binh lính, lại trở thành một Thầy phong thủy?
“Ngươi, ngươi có tiền lái loại xe này?” Hồ Ngôn nhảy xuống từ trên xe, “Hắc hắc, ngươi không hiểu, kẻ có tiền cũng tin tưởng phong thủy, cũng như Khải Hoàn này, lúc trước ta từng xem phong thủy cho bọn họ đấy.” Giang Khải vô cùng khiếp sợ, “Cho nên, thật ra nghề nghiệp của ngươi cũng là Thầy phong thủy?” “Đúng vậy!” Hồ Ngôn nói, “Ta biết, chắc chắn ngươi thấy kỳ quái vì sao ta không mua tài liệu chuyển chức thành chức nghiệp càng mạnh hơn, chính vì tổ tiên ta vốn là Thầy phong thủy, cho nên lúc đầu ta không chút nghĩ ngợi đã lựa chọn chức nghiệp Thầy phong thủy này, hơn nữa ta cũng muốn xem thử, cuối cùng Thầy phong thủy trong Quỷ Tinh sẽ biến thành hình thái gì.” Lúc này Giang Khải mới hiểu ra gật đầu, nếu không phải gặp mặt offline thì hắn thật sự không biết những thứ này.
Tóm lại, loại cấp bậc Thầy phong thủy như Hồ Ngôn, ở trong hiện thực cũng là người không thiếu tiền.
“Vậy ngươi thiếu tiền của ta…” “Lão đại, bên trong có nhà vệ sinh chứ, ta, ta đau bụng, ta đi vào trước, cái đó, có việc gì để nói sau!” Nói xong, Hồ Ngôn ôm bụng bước nhanh, biến mất khỏi tầm mắt của Giang Khải.
Cuối cùng xe của Âu Dương Dịch cũng bình thường hơn, chiếc xe mấy chục vạn Hoa Hạ tệ.
Chỉ có điều, quần áo của Âu Dương Dịch hoàn toàn khác với lúc Giang Khải thấy trong Quỷ Tinh, hôm nay hắn ta mặc một bộ vest màu đen, đeo mắt kính giọng vàng trông hào hoa phong nhã.
Lấy hình tượng hiện tại của Âu Dương Dịch, rất khó liên hệ hắn ta với Đảo quốc.
Giang Khải chú ý đến trên túi xách của Âu Dương Dịch còn viết chữ “Hiệp hội khảo cổ”.
“Hội trưởng!” Âu Dương Dịch đi tới, phát hiện ánh mắt của Giang Khải đang nhìn chằm chằm vào túi xách của mình, mỉm cười giải thích một câu, “Ta là hội trưởng Hiệp hội khảo cổ, túi do hiệp hội khác, ngươi có muốn không, trong nhà ta còn có mấy cái.” Giang Khải nhìn Âu Dương Dịch, lắc đầu, “Ngươi lại là nhà khảo cổ học… Ta thật sự không ngờ. Ngươi không nghiên cứu bức tường đá mà chúng ta tìm được lần trước đấy chứ?” Âu Dương Dịch cười nói, “Ta nghe nói sau khi đẳng cấp của Thầy phong thủy và Đao phủ tăng lên, có được năng lực kết nối với vong hồn, đây là điều ta rất cần nên lúc đầu đã lựa chọn Đao phủ.”