Vạn Biến Hư Ảo - Chương 125
topicVạn Biến Hư Ảo - Chương 125 :Triệu Tập Cuộc Họp
Chương 125: Triệu Tập Cuộc Họp
- Tú Tú, dạo này cháu ổn chứ?
- Vâng, cháu vẫn ổn, đã khuya rồi ông vẫn còn thức sao?
- Ài, không ngủ được. Tuổi già là vậy rất khó để ngủ yên giấc. Xin lỗi vì đã gọi làm phiền con lúc này.
- Không sao, Hân Hân mải chơi mãi mới chịu ngủ, cháu vừa dỗ nó ngủ xong. Bên trên hỏi tiến độ của xưởng tàu ạ?
Vũ Chấn Phong thở dài:
- Ừ, vốn không định gọi nhưng tình hình hiện đang diễn biến xấu đi, ai mà ngờ được trong lúc dầu sôi lửa bỏng này chúng ta lại xảy ra đại dịch cúm chứ. Là ý trời sao?
Vân Tú hiểu rõ đây không phải là ý trời gì cả mà là do có kẻ cố tình làm ra trò này. Nhưng không thể không nói bọn chúng đã thành công trong việc làm r·ối l·oạn tình hình chính trị, kinh tế và quân sự của Việt Nam, dẫn tới việc chậm trễ quá trình nhập nhập hàng hóa, đồng nghĩa với các nguyên vật liệu cần thiết để sản xuất trang bị, v·ũ k·hí quân sự bị gián đoạn.
Thời gian vừa quan đất nước ta đã thể hiện ra thế giới một mặt mạnh mẽ khía cạnh quân sự, đã vậy tiến độ tăng trưởng khi có sự ủng hộ của tập đoàn đa ngành Thịnh Thế đứng sau thúc đẩy càng làm quá trình này tăng tốc chóng mặt. Ghen tị và đố kị là có thể đoán được.
Sói Xám muốn lừa mấy nhóm quân của DE tới chỉ để tung ra một quả bom mà chúng hiểu rõ không có khả năng gây bệnh cho họ ư? Có kẻ ngu cũng nghĩ ra được đây là một âm mưu bẩn thỉu.
- Không phải là ý trời, mà dù có là ý trời chúng ta cũng không thể chấp nhận số phận, muốn bứt phá, muốn vượt trội hơn kẻ khác thì phải nghịch thiên mà đi.
Phong lão nghe cháu gái nói vậy thì ngạc nhiên, nhưng rất nhanh ông vô cùng vui mừng:
- Đúng thế, Vũ Chấn Phong ta nếu chịu chấp nhận số phận ông trời định ra thì chỉ sợ đ·ã c·hết trăm ngàn lần rồi. Khi xưa có những hiểm cảnh mười đấu một trăm cũng đã gặp mà không c·hết, trúng cùng lúc mười phát đạn cũng vẫn sống sót đấy. Nhiều người nói mảnh đất của dân tộc ta bị ma trêu quỷ ám, suốt dòng lịch sử mấy ngàn năm đều bị xâm lược, đô hộ, c·hiến t·ranh khói lửa liên miên không dứt.
Nhưng ta lại nghĩ khác, sử Việt ta được viết lên bằng máu là vì dân ta thời nào cũng có tinh thần yêu nước, tinh thần tự tôn dân tộc. Chúng ta có thể yếu hơn, lạc hậu hơn nhưng không bao giờ chịu khuất nhục.
Những kẻ xâm lược cũng không ngu, bọn chúng rõ ràng thấy được phong thủy nước ta cực tốt, vị trí trên bản đồ thế giới cũng là nơi chiến lược vô cùng quan trọng, nếu chúng chiếm được nước ta sẽ thu được lợi ích tuyệt vời. Vì vậy, bằng bất cứ giá nào, tổn thất của cải lớn ra sao, bọn chúng chưa bao giờ nguôi ngoai ý định c·hiến t·ranh, xâm lấn lãnh thổ.
- Vâng, cháu hiểu. Chưa nói đâu xa, ngay việc Thịnh Thế phát triển mạnh mẽ như ngày hôm nay không thể không nhắc tới vị trí thông thương thuận lợi, dễ dàng trao đổi mọi loại hàng hóa qua vùng hải lưu nhộn nhịp đứng thứ hai thế giới này. Ông yên tâm, dù tiến độ hiện tại của xưởng đóng tàu và khu sản xuất trang bị, v·ũ k·hí quân sự đang bị đình trệ trong thời gian ngắn, nhưng cháu hứa với ông, sớm thôi, mọi thứ sẽ lại đâu vào đấy. Không! Tốc độ chắc chắn sẽ tăng lên.
- Tốc độ còn có thể tăng lên sao?
Phong lão nghe vậy không khỏi giật mình, tốc độ hiện giờ của Thịnh Thế đã là không tưởng trong giới chuyên gia khoa học kỹ thuật Việt Nam rồi. Vậy mà cháu lão còn nói nó có thể thúc đẩy thêm nữa.
- Vâng. Trong quá trình này công ty vẫn không nghỉ, các nhân viên biết đất nước gặp khó khăn càng tỏ ra hăng hái, họ muốn cống hốn nhiều hơn nữa.
- Ài, thật tốt. Vân Tú, nếu có thể hãy thay ta gửi lời cảm ơn đến mọi người vì sự cố gắng của họ. Yên tâm, khi tình hình tốt lên, ta nhất định sẽ xin phía trên ban thưởng, ghi công cho tất cả mọi người.
- Dạ. Vậy thì cháu thay họ cảm ơn ông trước.
- Tốt lắm, nghe cháu nói ta cảm thấy thoải mái hơn nhiều rồi, tự dưng liền buồn ngủ. Ha hả. Không làm phiền con nữa, ngủ sớm đi, chú ý giữ sức khỏe nhé. Lần này tới chơi nhớ cho ông gặp Hân Hân, ta rất nhớ con bé.
Nghe tinh thần ông rõ ràng đã tốt hơn, Vân Tú mỉm cười nói vào điện thoại:
- Vâng, chúc ông ngủ ngon, con bé cũng rất nhớ ông, lúc nào cũng í ới muốn túm râu ông chơi.
- Ha ha. Tốt tốt tốt. Ừ, ông cúp máy.
- Dạ. Chào ông.
Nhìn màn hình điện thoại đã hiện lên thông báo kết thúc cuộc gọi, Vân Tú đặt xuống bàn rồi nhìn về phía giường. Nhìn cái bụng tròn nhỏ nhắn đang hít thở đều đều rất êm, cô khẽ nở nụ cười ấm áp.
...
Sáng sớm hôm sau, Vân Tú lái chiếc Bentley-T1 đi tới tòa Poseidon tổng bộ Thịnh Thế, vừa đi tới sảnh, Tuệ Mẫn đã đứng đón, cô gật đầu nói:
- Lập tức triệu tập cuộc họp.
Tuệ Mẫn thấy vẻ mặt nghiêm nghị của Chủ tịch không dám nói hai lời lập tức đi tới quầy lễ tân gọi lên số nội bộ tập đoàn, theo số được gọi đi, toàn bộ những người có đủ quyền hạn sẽ đều nghe thấy chuông báo.
- Chủ tịch Tú triệu tập cuộc họp khẩn cấp, mời các vị lãnh đạo có mặt tại phòng Hội nghị trong thời gian sớm nhất.
Không cần nhấc máy, khi thông báo này được chuyển đi, tại các văn phòng làm việc đều sẽ có âm thanh đọc lên đủ rõ ràng trong ba lần, không chỉ các thành viên quản trị ở tòa Poseidon nhận được mà tin này còn được truyền tới hai trụ sở Apollo, Atermis ở Nha Trang và Phú Quốc.
Tốc độ làm việc của các quản lý của tập đoàn Thịnh Thế không vì d·ịch b·ệnh mà chậm chạp đi, chưa tới 10 phút sau, người ở Poseidon đều đã tất tưởi chạy tới phòng họp, trong khi những người ở xa thì đều đã bật máy tính kết nối mạng 5G ngồi nghiêm chỉnh trên ghế đợi Chủ tịch lên tiếng.
Tốc độ này ở bất cứ đâu đều đáng được lên tiếng khen ngợi, nhưng Vân Tú cảm thấy đây là điều hiển nhiên. Đừng nói triệu tập họp trong giờ làm việc, ngay cả khi anh đang ngủ bị dựng dậy cũng phải mau chóng xua tan cơn buồn ngủ mà tỉnh táo nghe họp.
Là tập đoàn hàng đầu trên trường quốc tế, sự chậm chạp đều bị thải loại, phải biết cứ mỗi giây trôi qua, Thịnh Thế đã đủ thời gian tạo ra giá trị 500 USD rồi. Khái niệm trễ giờ là điều cực kỳ tối kỵ.
Không để mọi người đợi lâu, ngay khi ổn định chỗ ngồi, cô lên tiếng:
- Cuộc họp hôm nay trước hết sẽ là báo cáo về tình hình tập đoàn trong thời gian 1 tuần d·ịch b·ệnh Corona.
Tuệ Mẫn thấy ánh mắt của Chủ tịch nhìn về mình thì gật đầu đứng lên, cùng lúc đó Hope đã chuẩn bị xong slide trình chiếu.
- Mời mọi người hướng lên màn hình. Đầu tiên là báo cáo về thiệt hại, theo thống kê trong một tuần vừa qua, việc các quốc gia hạn chế giao dịch hàng hóa có nguồn gốc Made in Vietnam khiến hơn 10 tỷ tấn hàng hóa của tập đoàn bị chậm trễ tiến độ giao đi, có 200 triệu tấn do 15 tập đoàn, công ty thuộc 5 quốc gia: Singapore, Thái Lan, Hoa Kỳ, Canada và Ấn Độ nhận thầu đều từ chối nhận hàng. Việc này tôi đã xin chỉ thị của Chủ tịch, 200 triệu tấn này sẽ theo đường thủy chuyển trở về Việt Nam, đồng thời tập đoàn cũng đã gọi điện xin lỗi vì sự cố đáng tiếc này.
Các đơn hàng còn lại may mắn vẫn nhận được sự thông cảm của các nơi khác, nhưng nếu tình hình d·ịch b·ệnh vẫn tiếp tục diễn biến phức tạp, nhiều khả năng họ sẽ từ chối nhận hàng toàn bộ hoặc một phần, mua hàng từ các nhà cung ứng khác, và tương lai sẽ giảm sự tín nhiệm đối với chúng ta.
- Tú Tú, dạo này cháu ổn chứ?
- Vâng, cháu vẫn ổn, đã khuya rồi ông vẫn còn thức sao?
- Ài, không ngủ được. Tuổi già là vậy rất khó để ngủ yên giấc. Xin lỗi vì đã gọi làm phiền con lúc này.
- Không sao, Hân Hân mải chơi mãi mới chịu ngủ, cháu vừa dỗ nó ngủ xong. Bên trên hỏi tiến độ của xưởng tàu ạ?
Vũ Chấn Phong thở dài:
- Ừ, vốn không định gọi nhưng tình hình hiện đang diễn biến xấu đi, ai mà ngờ được trong lúc dầu sôi lửa bỏng này chúng ta lại xảy ra đại dịch cúm chứ. Là ý trời sao?
Vân Tú hiểu rõ đây không phải là ý trời gì cả mà là do có kẻ cố tình làm ra trò này. Nhưng không thể không nói bọn chúng đã thành công trong việc làm r·ối l·oạn tình hình chính trị, kinh tế và quân sự của Việt Nam, dẫn tới việc chậm trễ quá trình nhập nhập hàng hóa, đồng nghĩa với các nguyên vật liệu cần thiết để sản xuất trang bị, v·ũ k·hí quân sự bị gián đoạn.
Thời gian vừa quan đất nước ta đã thể hiện ra thế giới một mặt mạnh mẽ khía cạnh quân sự, đã vậy tiến độ tăng trưởng khi có sự ủng hộ của tập đoàn đa ngành Thịnh Thế đứng sau thúc đẩy càng làm quá trình này tăng tốc chóng mặt. Ghen tị và đố kị là có thể đoán được.
Sói Xám muốn lừa mấy nhóm quân của DE tới chỉ để tung ra một quả bom mà chúng hiểu rõ không có khả năng gây bệnh cho họ ư? Có kẻ ngu cũng nghĩ ra được đây là một âm mưu bẩn thỉu.
- Không phải là ý trời, mà dù có là ý trời chúng ta cũng không thể chấp nhận số phận, muốn bứt phá, muốn vượt trội hơn kẻ khác thì phải nghịch thiên mà đi.
Phong lão nghe cháu gái nói vậy thì ngạc nhiên, nhưng rất nhanh ông vô cùng vui mừng:
- Đúng thế, Vũ Chấn Phong ta nếu chịu chấp nhận số phận ông trời định ra thì chỉ sợ đ·ã c·hết trăm ngàn lần rồi. Khi xưa có những hiểm cảnh mười đấu một trăm cũng đã gặp mà không c·hết, trúng cùng lúc mười phát đạn cũng vẫn sống sót đấy. Nhiều người nói mảnh đất của dân tộc ta bị ma trêu quỷ ám, suốt dòng lịch sử mấy ngàn năm đều bị xâm lược, đô hộ, c·hiến t·ranh khói lửa liên miên không dứt.
Nhưng ta lại nghĩ khác, sử Việt ta được viết lên bằng máu là vì dân ta thời nào cũng có tinh thần yêu nước, tinh thần tự tôn dân tộc. Chúng ta có thể yếu hơn, lạc hậu hơn nhưng không bao giờ chịu khuất nhục.
Những kẻ xâm lược cũng không ngu, bọn chúng rõ ràng thấy được phong thủy nước ta cực tốt, vị trí trên bản đồ thế giới cũng là nơi chiến lược vô cùng quan trọng, nếu chúng chiếm được nước ta sẽ thu được lợi ích tuyệt vời. Vì vậy, bằng bất cứ giá nào, tổn thất của cải lớn ra sao, bọn chúng chưa bao giờ nguôi ngoai ý định c·hiến t·ranh, xâm lấn lãnh thổ.
- Vâng, cháu hiểu. Chưa nói đâu xa, ngay việc Thịnh Thế phát triển mạnh mẽ như ngày hôm nay không thể không nhắc tới vị trí thông thương thuận lợi, dễ dàng trao đổi mọi loại hàng hóa qua vùng hải lưu nhộn nhịp đứng thứ hai thế giới này. Ông yên tâm, dù tiến độ hiện tại của xưởng đóng tàu và khu sản xuất trang bị, v·ũ k·hí quân sự đang bị đình trệ trong thời gian ngắn, nhưng cháu hứa với ông, sớm thôi, mọi thứ sẽ lại đâu vào đấy. Không! Tốc độ chắc chắn sẽ tăng lên.
- Tốc độ còn có thể tăng lên sao?
Phong lão nghe vậy không khỏi giật mình, tốc độ hiện giờ của Thịnh Thế đã là không tưởng trong giới chuyên gia khoa học kỹ thuật Việt Nam rồi. Vậy mà cháu lão còn nói nó có thể thúc đẩy thêm nữa.
- Vâng. Trong quá trình này công ty vẫn không nghỉ, các nhân viên biết đất nước gặp khó khăn càng tỏ ra hăng hái, họ muốn cống hốn nhiều hơn nữa.
- Ài, thật tốt. Vân Tú, nếu có thể hãy thay ta gửi lời cảm ơn đến mọi người vì sự cố gắng của họ. Yên tâm, khi tình hình tốt lên, ta nhất định sẽ xin phía trên ban thưởng, ghi công cho tất cả mọi người.
- Dạ. Vậy thì cháu thay họ cảm ơn ông trước.
- Tốt lắm, nghe cháu nói ta cảm thấy thoải mái hơn nhiều rồi, tự dưng liền buồn ngủ. Ha hả. Không làm phiền con nữa, ngủ sớm đi, chú ý giữ sức khỏe nhé. Lần này tới chơi nhớ cho ông gặp Hân Hân, ta rất nhớ con bé.
Nghe tinh thần ông rõ ràng đã tốt hơn, Vân Tú mỉm cười nói vào điện thoại:
- Vâng, chúc ông ngủ ngon, con bé cũng rất nhớ ông, lúc nào cũng í ới muốn túm râu ông chơi.
- Ha ha. Tốt tốt tốt. Ừ, ông cúp máy.
- Dạ. Chào ông.
Nhìn màn hình điện thoại đã hiện lên thông báo kết thúc cuộc gọi, Vân Tú đặt xuống bàn rồi nhìn về phía giường. Nhìn cái bụng tròn nhỏ nhắn đang hít thở đều đều rất êm, cô khẽ nở nụ cười ấm áp.
...
Sáng sớm hôm sau, Vân Tú lái chiếc Bentley-T1 đi tới tòa Poseidon tổng bộ Thịnh Thế, vừa đi tới sảnh, Tuệ Mẫn đã đứng đón, cô gật đầu nói:
- Lập tức triệu tập cuộc họp.
Tuệ Mẫn thấy vẻ mặt nghiêm nghị của Chủ tịch không dám nói hai lời lập tức đi tới quầy lễ tân gọi lên số nội bộ tập đoàn, theo số được gọi đi, toàn bộ những người có đủ quyền hạn sẽ đều nghe thấy chuông báo.
- Chủ tịch Tú triệu tập cuộc họp khẩn cấp, mời các vị lãnh đạo có mặt tại phòng Hội nghị trong thời gian sớm nhất.
Không cần nhấc máy, khi thông báo này được chuyển đi, tại các văn phòng làm việc đều sẽ có âm thanh đọc lên đủ rõ ràng trong ba lần, không chỉ các thành viên quản trị ở tòa Poseidon nhận được mà tin này còn được truyền tới hai trụ sở Apollo, Atermis ở Nha Trang và Phú Quốc.
Tốc độ làm việc của các quản lý của tập đoàn Thịnh Thế không vì d·ịch b·ệnh mà chậm chạp đi, chưa tới 10 phút sau, người ở Poseidon đều đã tất tưởi chạy tới phòng họp, trong khi những người ở xa thì đều đã bật máy tính kết nối mạng 5G ngồi nghiêm chỉnh trên ghế đợi Chủ tịch lên tiếng.
Tốc độ này ở bất cứ đâu đều đáng được lên tiếng khen ngợi, nhưng Vân Tú cảm thấy đây là điều hiển nhiên. Đừng nói triệu tập họp trong giờ làm việc, ngay cả khi anh đang ngủ bị dựng dậy cũng phải mau chóng xua tan cơn buồn ngủ mà tỉnh táo nghe họp.
Là tập đoàn hàng đầu trên trường quốc tế, sự chậm chạp đều bị thải loại, phải biết cứ mỗi giây trôi qua, Thịnh Thế đã đủ thời gian tạo ra giá trị 500 USD rồi. Khái niệm trễ giờ là điều cực kỳ tối kỵ.
Không để mọi người đợi lâu, ngay khi ổn định chỗ ngồi, cô lên tiếng:
- Cuộc họp hôm nay trước hết sẽ là báo cáo về tình hình tập đoàn trong thời gian 1 tuần d·ịch b·ệnh Corona.
Tuệ Mẫn thấy ánh mắt của Chủ tịch nhìn về mình thì gật đầu đứng lên, cùng lúc đó Hope đã chuẩn bị xong slide trình chiếu.
- Mời mọi người hướng lên màn hình. Đầu tiên là báo cáo về thiệt hại, theo thống kê trong một tuần vừa qua, việc các quốc gia hạn chế giao dịch hàng hóa có nguồn gốc Made in Vietnam khiến hơn 10 tỷ tấn hàng hóa của tập đoàn bị chậm trễ tiến độ giao đi, có 200 triệu tấn do 15 tập đoàn, công ty thuộc 5 quốc gia: Singapore, Thái Lan, Hoa Kỳ, Canada và Ấn Độ nhận thầu đều từ chối nhận hàng. Việc này tôi đã xin chỉ thị của Chủ tịch, 200 triệu tấn này sẽ theo đường thủy chuyển trở về Việt Nam, đồng thời tập đoàn cũng đã gọi điện xin lỗi vì sự cố đáng tiếc này.
Các đơn hàng còn lại may mắn vẫn nhận được sự thông cảm của các nơi khác, nhưng nếu tình hình d·ịch b·ệnh vẫn tiếp tục diễn biến phức tạp, nhiều khả năng họ sẽ từ chối nhận hàng toàn bộ hoặc một phần, mua hàng từ các nhà cung ứng khác, và tương lai sẽ giảm sự tín nhiệm đối với chúng ta.