Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1541
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1541 :Trận chiến huynh đệ
Chức nghiệp của đại ca từ Kẻ nhìn trộm lúc ban đầu đến Người ngụy trang, Người bí ẩn, Nhà thám hiểm, Giang Khải cũng không biết chức nghiệp sau Siêu phàm, nhưng từ bốn chức nghiệp trước đó cùng với hành tung bí hiểm của đại ca từ trước đến nay, Giang Khải cũng có thể suy đoán đại khái.
Đại ca vẫn đang dùng một cách khác tiếp cận chân tường!
Điều đại ca cần không phải lực lượng, mà là chân tướng!
Lời nói vừa rồi của hắn ta chỉ có Lưu Viễn Hương có thể cho hắn ta lực lượng, cho hắn ta điều cần thiết, người khác nghe câu nói này như là Giang Lan đi theo Lưu Viễn Hương vì theo đuổi lực lượng.
Nhưng Giang Khải nghe xong, nửa câu đầu chắc là mê hoặc người khác, nửa câu sau mới là tin tức mà đại ca thật sự muốn đưa cho mình!
Coi đây là căn cứ, vậy câu nói tiếp theo của đại ca có thể đang nhắc nhở mình, một trận chiến này chắc chắn phải toàn lực đối phó!
Tình cảm huynh đệ vài chục năm, giữa bọn họ hiểu nhau rất rõ, cũng chính vì nguyên nhân như thế, người khác tin tưởng Giang Lan sẽ phản bội Hoa Hạ nhưng Giang Khải không tin!
Đại ca nói toàn lực đánh một trận, vậy thì toàn lực đánh một trận, kết quả sinh tử đều tin tưởng vào phán đoán của đại ca.
"Anh Tử, lui ra." Giọng điệu Giang Khải lập tức trở nên vô cùng lạnh băng, hắn đã quyết định.
"Nhị ca, hắn là đại ca của chúng ta!" Anh Tử cực kỳ đau lòng, giữ chặt cánh tay Giang Khải.
"Là đại ca nhưng cũng là kẻ địch." Giang Khải hơi híp mắt lại,"Hắn đã lựa chọn đi theo Lưu Viễn Hương, vậy giữa chúng ta đã không còn là huynh đệ nữa!"
"Lão Hồ, chăm sóc em gái ta chút."
Hồ Ngôn thở dài một hơi, nói với Anh Tử,"Giang Anh, Giang Lan đã không còn là Giang Lan trước kia, ngươi cũng nghe được hiện tại hắn chỉ bằng lòng đi theo Lưu Viễn Hương, nếu không đánh chẳng lẽ phải trơ mắt nhìn Lưu Viễn Hương công phá kinh thành sao?"
Tim Giang Anh như bị đao cắt, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Giang Khải thấy vậy rất đau lòng, nhưng có lẽ ngất đi lại là một chuyện tốt với Anh Tử.
Lão Hồ đỡ Anh Tử, nói với Giang Khải,"Lão đại, ngươi..."
Suy nghĩ một lúc, hắn ta cũng không biết nên an ủi Giang Khải ra sao, chỉ có thể thở dài một hơi đưa Anh Tử quay về.
Hai bên vết nứt, hai huynh đệ Giang gia chia ra mỗi người một bên.
Đại quân hai bên án binh bất động như đang đợi được thấy trận chiến huynh đệ tương tàn này.
Nhiều năm trước, Giang Khải vì chữa bệnh cho đại ca mà mạo hiểm tiến vào Quỷ Tinh, nhiều năm sau hai huynh đệ thân như tay chân đã thành tử địch!
Giang Lan thản nhiên nói,"Xem ra bây giờ ngươi đã mạnh hơn trước kia, hy vọng ngươi sẽ không làm ta thất vọng."
Ngay sau đó, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, quanh người có khí đen lượn lờ.
Thân thể của hắn ta bắt đầu bành trường, từ khoảng 1 mét 7 bành trướng đến khoảng 2 mét, vị trí xương sống sau lưng đâm ra từng cái gai xương, cánh tay to lớn hơn trước đó một vòng, khuôn mặt, quanh người bao trùm một tầng vảy màu đen!
Cùng lúc đó, Giang Khải mở ra Thiên Huyền môn, quanh người bị ngọn lửa màu xanh bao bọc, mấy chục thanh Truy mệnh và năm tấm Chủ thần bài đã vờn quanh bên cạnh hắn.
Hai người đồng thời rút ra vũ khí.
Giang Khải vẫn sử dụng Thiên La trảm yêu kiếm, Giang Lan sử dụng một thanh Phá giáp trùy màu đồng cổ, trên thân kiếm hình mũi khoan hiện đầy gai máu tinh tế.
Một giây sau, Giang Lan lập tức vượt qua vết nứt kia, đâm một cái về phía Giang Khải,"Thiên ma phệ tâm chùy!"
Sương đen bùng lên, trong sương đen dày đặc mơ hồ thấy một ma vật to lớn hình thái giống với hình người, như ẩn như hiện, dường như ra tay cùng lúc với Giang Lan!
Giang Khải vội vàng né tránh, trong khoảnh khắc vị trí ban đầu của Giang Khải đã bị Thiên ma phệ tâm chùy đánh ra một cái hố sâu to lớn đường kính bốn, năm trăm mét, sâu không thấy đáy!
Giang Lan vừa ra tay, ngay cả lão giả râu bạc trắng trong số ba người sống sót cũng không khỏi trợn to mắt.
"Thân thể Thiên Ma, nguyên thần Thiên Ma?! Giang Lan này không chỉ có thân thể có thể so sánh với Thần Thú tề thiên sơ kỳ, còn có được nguyên thần Thiên Ma!"
Nữ tử mặc lụa màu cũng nhíu mày,"Nghe nói muốn tạo ra thân thể Thiên Ma cần dung hợp tám loại Thú nguyên chi thạch ma thú hoàn chỉnh, gần như không có khả năng thực hiện! Còn nguyên thần Thiên Ma, chắc thông qua nghi thức triệu hoán buông xuống của Cuồng nhiệt giả, nhưng Giang Lan này lại không bị nguyên thần Thiên Ma đoạt xác!"
Đại hán buộc râu lắc đầu nói,"Trước đó ta chưa từng nghe nói cái tên Giang Lan này, không ngờ có người có thể khống chế thân thể Thiên Ma, nguyên thần Thiên Ma!"
"Thực lực của người kia còn cao hơn ba người chúng ta!"
Ba người đã nhận ra thực lực của Giang Lan kinh người, không khỏi lo lắng cho sự an toàn của Giang Khải.
Nhưng Giang Khải vừa tránh đi công kích Giang Lan, một cái Chiến bát hoang xuất hiện ở sau lưng đối phương liên tục vung kiếm, vài đạo kiếm khí chen chúc đến.
Giang Lan cũng không quay đầu lại, bóng dáng như điện lập tức biến mất nguyên tại chỗ.
Đại ca vẫn đang dùng một cách khác tiếp cận chân tường!
Điều đại ca cần không phải lực lượng, mà là chân tướng!
Lời nói vừa rồi của hắn ta chỉ có Lưu Viễn Hương có thể cho hắn ta lực lượng, cho hắn ta điều cần thiết, người khác nghe câu nói này như là Giang Lan đi theo Lưu Viễn Hương vì theo đuổi lực lượng.
Nhưng Giang Khải nghe xong, nửa câu đầu chắc là mê hoặc người khác, nửa câu sau mới là tin tức mà đại ca thật sự muốn đưa cho mình!
Coi đây là căn cứ, vậy câu nói tiếp theo của đại ca có thể đang nhắc nhở mình, một trận chiến này chắc chắn phải toàn lực đối phó!
Tình cảm huynh đệ vài chục năm, giữa bọn họ hiểu nhau rất rõ, cũng chính vì nguyên nhân như thế, người khác tin tưởng Giang Lan sẽ phản bội Hoa Hạ nhưng Giang Khải không tin!
Đại ca nói toàn lực đánh một trận, vậy thì toàn lực đánh một trận, kết quả sinh tử đều tin tưởng vào phán đoán của đại ca.
"Anh Tử, lui ra." Giọng điệu Giang Khải lập tức trở nên vô cùng lạnh băng, hắn đã quyết định.
"Nhị ca, hắn là đại ca của chúng ta!" Anh Tử cực kỳ đau lòng, giữ chặt cánh tay Giang Khải.
"Là đại ca nhưng cũng là kẻ địch." Giang Khải hơi híp mắt lại,"Hắn đã lựa chọn đi theo Lưu Viễn Hương, vậy giữa chúng ta đã không còn là huynh đệ nữa!"
"Lão Hồ, chăm sóc em gái ta chút."
Hồ Ngôn thở dài một hơi, nói với Anh Tử,"Giang Anh, Giang Lan đã không còn là Giang Lan trước kia, ngươi cũng nghe được hiện tại hắn chỉ bằng lòng đi theo Lưu Viễn Hương, nếu không đánh chẳng lẽ phải trơ mắt nhìn Lưu Viễn Hương công phá kinh thành sao?"
Tim Giang Anh như bị đao cắt, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Giang Khải thấy vậy rất đau lòng, nhưng có lẽ ngất đi lại là một chuyện tốt với Anh Tử.
Lão Hồ đỡ Anh Tử, nói với Giang Khải,"Lão đại, ngươi..."
Suy nghĩ một lúc, hắn ta cũng không biết nên an ủi Giang Khải ra sao, chỉ có thể thở dài một hơi đưa Anh Tử quay về.
Hai bên vết nứt, hai huynh đệ Giang gia chia ra mỗi người một bên.
Đại quân hai bên án binh bất động như đang đợi được thấy trận chiến huynh đệ tương tàn này.
Nhiều năm trước, Giang Khải vì chữa bệnh cho đại ca mà mạo hiểm tiến vào Quỷ Tinh, nhiều năm sau hai huynh đệ thân như tay chân đã thành tử địch!
Giang Lan thản nhiên nói,"Xem ra bây giờ ngươi đã mạnh hơn trước kia, hy vọng ngươi sẽ không làm ta thất vọng."
Ngay sau đó, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, quanh người có khí đen lượn lờ.
Thân thể của hắn ta bắt đầu bành trường, từ khoảng 1 mét 7 bành trướng đến khoảng 2 mét, vị trí xương sống sau lưng đâm ra từng cái gai xương, cánh tay to lớn hơn trước đó một vòng, khuôn mặt, quanh người bao trùm một tầng vảy màu đen!
Cùng lúc đó, Giang Khải mở ra Thiên Huyền môn, quanh người bị ngọn lửa màu xanh bao bọc, mấy chục thanh Truy mệnh và năm tấm Chủ thần bài đã vờn quanh bên cạnh hắn.
Hai người đồng thời rút ra vũ khí.
Giang Khải vẫn sử dụng Thiên La trảm yêu kiếm, Giang Lan sử dụng một thanh Phá giáp trùy màu đồng cổ, trên thân kiếm hình mũi khoan hiện đầy gai máu tinh tế.
Một giây sau, Giang Lan lập tức vượt qua vết nứt kia, đâm một cái về phía Giang Khải,"Thiên ma phệ tâm chùy!"
Sương đen bùng lên, trong sương đen dày đặc mơ hồ thấy một ma vật to lớn hình thái giống với hình người, như ẩn như hiện, dường như ra tay cùng lúc với Giang Lan!
Giang Khải vội vàng né tránh, trong khoảnh khắc vị trí ban đầu của Giang Khải đã bị Thiên ma phệ tâm chùy đánh ra một cái hố sâu to lớn đường kính bốn, năm trăm mét, sâu không thấy đáy!
Giang Lan vừa ra tay, ngay cả lão giả râu bạc trắng trong số ba người sống sót cũng không khỏi trợn to mắt.
"Thân thể Thiên Ma, nguyên thần Thiên Ma?! Giang Lan này không chỉ có thân thể có thể so sánh với Thần Thú tề thiên sơ kỳ, còn có được nguyên thần Thiên Ma!"
Nữ tử mặc lụa màu cũng nhíu mày,"Nghe nói muốn tạo ra thân thể Thiên Ma cần dung hợp tám loại Thú nguyên chi thạch ma thú hoàn chỉnh, gần như không có khả năng thực hiện! Còn nguyên thần Thiên Ma, chắc thông qua nghi thức triệu hoán buông xuống của Cuồng nhiệt giả, nhưng Giang Lan này lại không bị nguyên thần Thiên Ma đoạt xác!"
Đại hán buộc râu lắc đầu nói,"Trước đó ta chưa từng nghe nói cái tên Giang Lan này, không ngờ có người có thể khống chế thân thể Thiên Ma, nguyên thần Thiên Ma!"
"Thực lực của người kia còn cao hơn ba người chúng ta!"
Ba người đã nhận ra thực lực của Giang Lan kinh người, không khỏi lo lắng cho sự an toàn của Giang Khải.
Nhưng Giang Khải vừa tránh đi công kích Giang Lan, một cái Chiến bát hoang xuất hiện ở sau lưng đối phương liên tục vung kiếm, vài đạo kiếm khí chen chúc đến.
Giang Lan cũng không quay đầu lại, bóng dáng như điện lập tức biến mất nguyên tại chỗ.