Người Bình Thường Nhưng Cải Trang A Truyện Tranh ABO - Chương 202

topic

Người Bình Thường Nhưng Cải Trang A Truyện Tranh ABO - Chương 202 :

…………….

Bầy Xích Cánh Trĩ Quạ đang tháo chạy về phía sau.

Màn đêm buông xuống, lẽ ra bầu trời đã phải chìm trong bóng tối đen đặc. Thế nhưng, hàng vạn Abia đom đóm len lỏi phát sáng.

Thân thể bao phủ lớp ánh sáng vật chất, chiếu rọi rực rỡ cả không trung. 

Từ nơi xa trong bóng đêm, học sinh ban 6 vẫn có thể nhìn rõ cảnh tượng trên cao.Ngay cả những tấm che cũng hiện lên dưới ánh sáng ấy.

Hơn hai ngàn con Xích Cánh Trĩ Quạ giăng thành một mảng mênh mông giữa trời.Từng nhịp vỗ cánh đều tạo ra một luồng gió tanh hôi.

Cảnh tượng cả bầy đồng loạt quay đầu bỏ chạy, trong bầu không khí căng thẳng tột độ lại trông khá buồn cười.

Trước khung cảnh đó, học sinh ban 6 đều ngẩn người sửng sốt.

“Tiểu đội 1, lập tức tiến hành phân phối vũ khí.”

Thời cơ đến, Tần Túc lên tiếng trong kênh liên lạc.

Giọng nói nghiêm khắc của Tần Túc, từ lâu đã khắc sâu vào huấn luyện, trở thành phản xạ có điều kiện. 

Đầu óc học sinh ban 6 còn chưa kịp phản ứng, cơ thể đã nhanh chóng làm theo mệnh lệnh.

Tiểu đội 1 lập tức di chuyển.Căn cứ chỉ thị mà vội vàng phân phát số vũ khí trên chiến hạm cho các thành viên tiểu đội 2 ở gần đó.

Nhận được vũ khí trong tay, tiểu đội 2 mới thở phào nhẹ nhõm.Đồng thời hiểu lý do tại sao trước đó Tần Túc lại bố trí như vậy.

Chiến hạm của bọn họ vốn không nhiều.Lại phải mang theo tấm che nặng nề.

Chính xác là không còn chỗ để chứa vũ khí.

Việc sử dụng vũ khí cũng không có gì khó khăn. Đố với bọn họ, thao tác chỉ là kiến thức cơ bản.

Cầm lên là dùng được, không quan trọng trước hay sau.

Nắm chặt vũ khí trong tay, trong mắt học sinh ban 6 phản chiếu thân ảnh Tần Túc điều khiển chiến hạm. 

Thân hình Tần Túc linh hoạt như vệt sáng.Biến mất ngay giữa vùng đất giao tranh của “hai quân đoàn”.

“!”

Lớp trưởng đâu rồi?!

Trong tâm trạng hoang mang, thấp thỏm bất an.Chờ đến khi học sinh ban 6 lại nhìn thấy bóng dáng Tần Túc, tất cả đều kinh hãi. 

Thân hình Tần Túc như quỷ mị.

Trong nháy mắt đã điều khiển chiến hạm với tốc độ phi nhân loại.Đứng chắn ngang phía sau đàn Xích Cánh Trĩ Quạ  .

Tạo thành thế “một người đã đủ giữ vững cửa ải”.

Chỉ dựa vào sức lực của bản thân, Tần Túc đã vây chặt bầy Xích Cánh Trĩ Quạ đang định quay đầu bỏ chạy.

Mọi thứ xảy ra chỉ trong chớp mắt.

Học sinh ban 6 đồng loạt nín thở.Trong đầu giờ chỉ còn vang lên một ý nghĩ: “Tần Túc quá cuồng!”

Nhưng… liệu có thể chống đỡ nổi sao?

Mấy trăm người bọn họ đã trải qua nhiều lần huấn luyện của Tần Túc.Đối với tấn công và hình thái của Xích Cánh Trĩ Quạ đều đã quen thuộc.

Có nền tảng huấn luyện, bọn họ còn có thể miễn cưỡng chống đỡ.Chứ tuyệt đối không thể dưới cường độ truy kích khủng khiếp ấy mà vẫn dư sức chống trả.

Còn Tần Túc, trước mắt ngay cả vũ khí cũng chưa cầm trong tay!

Tần Túc định lấy thân thể mà chắn?

Quá mạo hiểm rồi!

Nghi vấn dấy lên không ngừng, như măng mọc sau mưa.Không người giải đáp.

Bọn họ chỉ biết, nếu Tần Túc không thể ngăn đàn Xích Cánh Trĩ Quạ chạy thoát.Không kịp tạo cho Abia đom đóm cơ hội tìm “vật chứa sinh sôi nảy nở” gần đó.

Thì chúng sẽ coi chính bọn họ là “thổ nhưỡng dinh dưỡng”.

Trong khi đó tấm che quý giá lại ít ỏi, diện tích che phủ không lớn. Nếu đàn Xích Cánh Trĩ Quạ  bay ra ngoài phạm vi ấy.

Cho dù Abia đom đóm bám lên thân chúng và phát nổ.Ấu trùng rơi xuống cũng sẽ nhanh chóng chui vào lòng cát biến mất. 

Khi ấy, mục tiêu quét sạch Abia đom đóm coi như thất bại.

“Thật sự quá đáng sợ! Tôi không dám nhìn!” 

Raymond thò mắt ra khỏi khe hở giữa các ngón tay đang che mặt, len lén quan sát. (Edit: nhà hay xem truyện ma như này..)

Rất nhiều người căng thẳng đến mức không thốt nổi thành lời.Sắc mặt tái nhợt, bàn tay nắm vũ khí siết chặt trong vô thức.

Thông qua kính phóng đại trên mũ giáp, Hạ Mục Chi nhìn chằm chằm cảnh tượng phía trước: 

Bầy Xích Cánh Trĩ Quạ dữ tợn.Chỉ cần một ngụm nước miếng đã có thể ăn mòn đồ tác chiến.

Chỉ cần một cú lao xuống là đủ để ngoạm người, bẻ gãy, nghiền nát con mồi thành thịt vụn.

Thế nhưng, ánh mắt Tần Túc vẫn không hề dao động.

Hạ Mục Chi cũng cực kỳ tò mò.Trong hoàn cảnh nguy hiểm như vậy, Tần Túc sẽ dùng biện pháp gì để giải quyết?

Trong giao diện truyện tranh, gần như ngay khoảnh khắc đàn Xích Cánh Trĩ Quạ sợ hãi quay đầu trước Abia đom đóm.

Thân hình cao lớn của Tần Túc đã thoáng hiện ngay sau lưng chúng.

【 Lúc mới nhìn thấy màn này, tôi còn tưởng Tần Túc định rút lui, không ngờ… Quá tuyệt! 】

【 Đại lão số 1 (mặt lạnh): “Chúc mừng, các ngươi đã bị ta bao vây.” 】

【 Này, này thì khác gì một người bao vây cả ‘thiên quân vạn mã’? Quá kiêu ngạo! 】

【 Tôi thật sự… quá mê cái cảm giác BKing này, ai hiểu được không? 】

......

Xác định mình đã thành công hấp dẫn toàn bộ “người xem” trong, lẫn ngoài màn hình.

Cả bản thân anh lẫn bầy Xích Cánh Trĩ Quạ, những “diễn viên” chính cũng đã vào vị trí.