Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1477
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1477 :Đều phải chết!
Ở đây, hắn cảm nhận được năm tháng yên tĩnh nhất trong cuộc đời, hắn thích theo đám người Zaka đại ca đến nơi xa xôi lấy nước, theo đám người Graham đi săn, sau khi đi săn về hắn thích thấy trong căn nhà bằng đất của mình luôn đặt bình nước đổ đầy, trên bàn đặt rượu tự ủ và đồ ăn do đám người Tia cẩn thận chuẩn bị.
Hắn thích nhìn đám nhỏ trong thôn không buồn không lo ra oai, cũng không ghét bọn họ gọi mình là Câm điếc.
Nhưng trước kia rời khỏi thôn làng, những người này còn rất hoạt bát, trong nháy mắt bọn họ đã biến thành vô số xác chết!
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Xảy ra chuyện gì!" Giang Khải run giọng gầm rú.
Đột nhiên, Giang Khải như nghĩ đến điều gì đó, mất hồn tìm kiếm trong trận trường mâu.
"Hoa Thiên Thiên, Hoa Thiên Thiên đâu!"
Tìm một vòng, Giang Khải cũng không phát hiện xác Hoa Thiên Thiên bị treo ở đây.
Thế nhưng hắn càng thấy rõ thảm trạng của mỗi thôn dân.
Sau cùng, Giang Khải đứng trước một xác chết không đầu, hắn đã nhận ra xác chết mục nát này là thôn trưởng Pliny.
"Thôn trưởng Pliny... Vì sao lại như vậy, vì sao lại như vậy!" Giang Khải vô lực quỳ rạp trước xác chết, khóc không thành tiếng.
Cho dù Giang Khải đau đớn nhưng hắn cũng không thể thay đổi hiện thực, sau khi buồn bã hắn chôn cất tập thể xác thôn dân.
Giang Khải chỉ không tìm thấy đầu của Pliny, lúc hắn sắp xếp xác chết lại phát hiện một bức thư và một cuộn da dê ở trong túi Pliny.
Trong thư lại viết bằng tiếng Trung, chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo, câu nói cũng không lưu loát nhưng có thể lờ mờ nhận ra được.
[Câm điếc, kiếm, Lohith giấu ở chỗ tránh nạn số hai... Nghi thức trao tặng thần lực Balu tộc cho Hoa Hạ ngươi, Maca tộc đã phản bội Cuồng nhiệt giả, mục đích tiếp theo của bọn họ là Bodie, đi thông báo cho Sokhava! 】 Giang Khải nhìn cuộn da dê phía dưới lá thư này, trên đó dùng chữ Balu tộc ghi chép một vài nội dung, giữa các dòng chữ còn xen kẽ một bức tranh, bên trên vẽ hoa văn giống với lúc mình tiến hành nghi thức trao tặng thần lực trước đó.
Trước khi Balu tộc bị diệt, bọn họ để lại truyền thừa bộ lạc cho Giang Khải, cũng để hắn đưa đến Hoa Hạ!
Hốc mũi Giang Khải chua xít, nước mắt làm tầm mắt mơ hồ.
Trong thư còn nhắc đến Maca tộc, tuy ngữ pháp có sai lầm nhưng lại không ảnh hưởng đến việc Giang Khải hiểu rõ câu nói này.
"Maca tộc đã quy phục Cuồng nhiệt giả, là bọn họ tru diệt Balu tộc!" Giang Khải trợn đôi mắt đỏ au, đã khó mà kiềm chế hận ý trong lòng.
"Maca tộc, ta muốn các ngươi nợ máu phải trả bằng máu!
Nếu biết mục tiêu kế tiếp của Maca tộc, Giang Khải cũng không ở lại thêm.
Chỗ tránh nạn thứ hai cùng đường đến bộ lạc Bodie, lúc Giang Khải đi đến cửa thôn lại quay đầu nhìn về phía thôn xóm Balu tộc.
Nhìn thôn xóm trống rỗng, trước mắt Giang Khải như xuất hiện từng hình ảnh cũ.
Đám nhỏ trong thôn đang vui cười đùa giỡn, người trong thôn vừa múa vừa hát vây quanh đống lửa cảm hơn tự nhiên ban tặng đồ ăn, Hoa Thiên Thiên kéo theo mình gia nhập vào bữa tiệc chúc mừng, cùng các thôn dân nhảy múa, thôn trưởng Pliny mỉm cười nhìn tất cả...
Nơi này, hắn tìm được sự bình tĩnh trong linh hồn!
Nhưng hình ảnh xoay chuyển, bây giờ nơi này hoàn toàn tĩnh mịch, các bằng hữu sớm chiều ở chung kia đã bị giết hại tàn nhẫn!
"Không ngờ sau khi đột phá nhân thần, người đầu tiên mà ta muốn giết lại là nhân loại!" Giang Khải hơi híp mắt lại, trong mắt bùng lên sát ý,"Mọi người nghỉ ngơi thật tốt, mối thù của các ngươi, ta chắc chắn sẽ báo thù cho các ngươi!"
Nói xong, Giang Khải dứt khoát quay đầu, bắn về phía chỗ tránh nạn số hai.
Sau khi đi vào chỗ tránh nạn thé hai, Giang Khải phát hiện cửa tảng đá lớn có dấu vết bị di chuyển, sau khi hắn tiến vào chỗ tránh nạn lại phát hiện vật tư ở đây còn nguyên nhưng không tìm thấy Trảm Yêu kiếm của mình.
"Có người từng đến đây?" Hiện tại Giang Khải cũng không thể tra ra việc này, chờ sau này lại tìm Trảm Yêu kiếm, đến Bodie tộc quan trọng hơn.
Suy đoán từ trạng thái chết của người trong thôn, Maca tộc đồ thôn đã qua mấy ngày, Giang Khải không dám dừng lại chút nào, nhảy lên một cái trực tiếp đạp không mà đi, lao về phía bộ lạc Bodie!...
"Vĩnh hằng chi quang!" Sokhava giận quát một tiếng, song phủ quét ngang ra.
Nhưng còn chưa đợi chiêu thức của hắn ta đánh ra, Hỗn độn thánh tôn lắc người một cái lại đã đến trước mặt Sokhava trước một bước, tiến vào điểm mù công kích của Sokhava.
"Công kích miễn cưỡng tạm được, nhưng tốc độ của ngươi quá chậm!" Hỗn độn thánh tôn chắp một tay sau lưng, cười lạnh nói,"Thậm chí thuộc tính của ngươi còn chưa quá trăm triệu!"
Nói xong, Hỗn độn thánh tôn đột nhiên đánh ra tay trái,"Mãnh hổ đào tâm!"
Phản ứng của Sokhava cũng cực nhanh, vội vàng dùng kỹ năng phòng ngự,"Thần uy hộ thể!"
Nhưng hộ thuẫn phòng ngự của Sokhava trực tiếp bị Hỗn độn thánh tôn đánh xuyên qua, trước ngực hắn ta như bị một chùy nặng rắn chắc đập trúng, cả người như đạn pháo bay ngược đến một bên khác của chiến trường.
Hắn thích nhìn đám nhỏ trong thôn không buồn không lo ra oai, cũng không ghét bọn họ gọi mình là Câm điếc.
Nhưng trước kia rời khỏi thôn làng, những người này còn rất hoạt bát, trong nháy mắt bọn họ đã biến thành vô số xác chết!
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Xảy ra chuyện gì!" Giang Khải run giọng gầm rú.
Đột nhiên, Giang Khải như nghĩ đến điều gì đó, mất hồn tìm kiếm trong trận trường mâu.
"Hoa Thiên Thiên, Hoa Thiên Thiên đâu!"
Tìm một vòng, Giang Khải cũng không phát hiện xác Hoa Thiên Thiên bị treo ở đây.
Thế nhưng hắn càng thấy rõ thảm trạng của mỗi thôn dân.
Sau cùng, Giang Khải đứng trước một xác chết không đầu, hắn đã nhận ra xác chết mục nát này là thôn trưởng Pliny.
"Thôn trưởng Pliny... Vì sao lại như vậy, vì sao lại như vậy!" Giang Khải vô lực quỳ rạp trước xác chết, khóc không thành tiếng.
Cho dù Giang Khải đau đớn nhưng hắn cũng không thể thay đổi hiện thực, sau khi buồn bã hắn chôn cất tập thể xác thôn dân.
Giang Khải chỉ không tìm thấy đầu của Pliny, lúc hắn sắp xếp xác chết lại phát hiện một bức thư và một cuộn da dê ở trong túi Pliny.
Trong thư lại viết bằng tiếng Trung, chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo, câu nói cũng không lưu loát nhưng có thể lờ mờ nhận ra được.
[Câm điếc, kiếm, Lohith giấu ở chỗ tránh nạn số hai... Nghi thức trao tặng thần lực Balu tộc cho Hoa Hạ ngươi, Maca tộc đã phản bội Cuồng nhiệt giả, mục đích tiếp theo của bọn họ là Bodie, đi thông báo cho Sokhava! 】 Giang Khải nhìn cuộn da dê phía dưới lá thư này, trên đó dùng chữ Balu tộc ghi chép một vài nội dung, giữa các dòng chữ còn xen kẽ một bức tranh, bên trên vẽ hoa văn giống với lúc mình tiến hành nghi thức trao tặng thần lực trước đó.
Trước khi Balu tộc bị diệt, bọn họ để lại truyền thừa bộ lạc cho Giang Khải, cũng để hắn đưa đến Hoa Hạ!
Hốc mũi Giang Khải chua xít, nước mắt làm tầm mắt mơ hồ.
Trong thư còn nhắc đến Maca tộc, tuy ngữ pháp có sai lầm nhưng lại không ảnh hưởng đến việc Giang Khải hiểu rõ câu nói này.
"Maca tộc đã quy phục Cuồng nhiệt giả, là bọn họ tru diệt Balu tộc!" Giang Khải trợn đôi mắt đỏ au, đã khó mà kiềm chế hận ý trong lòng.
"Maca tộc, ta muốn các ngươi nợ máu phải trả bằng máu!
Nếu biết mục tiêu kế tiếp của Maca tộc, Giang Khải cũng không ở lại thêm.
Chỗ tránh nạn thứ hai cùng đường đến bộ lạc Bodie, lúc Giang Khải đi đến cửa thôn lại quay đầu nhìn về phía thôn xóm Balu tộc.
Nhìn thôn xóm trống rỗng, trước mắt Giang Khải như xuất hiện từng hình ảnh cũ.
Đám nhỏ trong thôn đang vui cười đùa giỡn, người trong thôn vừa múa vừa hát vây quanh đống lửa cảm hơn tự nhiên ban tặng đồ ăn, Hoa Thiên Thiên kéo theo mình gia nhập vào bữa tiệc chúc mừng, cùng các thôn dân nhảy múa, thôn trưởng Pliny mỉm cười nhìn tất cả...
Nơi này, hắn tìm được sự bình tĩnh trong linh hồn!
Nhưng hình ảnh xoay chuyển, bây giờ nơi này hoàn toàn tĩnh mịch, các bằng hữu sớm chiều ở chung kia đã bị giết hại tàn nhẫn!
"Không ngờ sau khi đột phá nhân thần, người đầu tiên mà ta muốn giết lại là nhân loại!" Giang Khải hơi híp mắt lại, trong mắt bùng lên sát ý,"Mọi người nghỉ ngơi thật tốt, mối thù của các ngươi, ta chắc chắn sẽ báo thù cho các ngươi!"
Nói xong, Giang Khải dứt khoát quay đầu, bắn về phía chỗ tránh nạn số hai.
Sau khi đi vào chỗ tránh nạn thé hai, Giang Khải phát hiện cửa tảng đá lớn có dấu vết bị di chuyển, sau khi hắn tiến vào chỗ tránh nạn lại phát hiện vật tư ở đây còn nguyên nhưng không tìm thấy Trảm Yêu kiếm của mình.
"Có người từng đến đây?" Hiện tại Giang Khải cũng không thể tra ra việc này, chờ sau này lại tìm Trảm Yêu kiếm, đến Bodie tộc quan trọng hơn.
Suy đoán từ trạng thái chết của người trong thôn, Maca tộc đồ thôn đã qua mấy ngày, Giang Khải không dám dừng lại chút nào, nhảy lên một cái trực tiếp đạp không mà đi, lao về phía bộ lạc Bodie!...
"Vĩnh hằng chi quang!" Sokhava giận quát một tiếng, song phủ quét ngang ra.
Nhưng còn chưa đợi chiêu thức của hắn ta đánh ra, Hỗn độn thánh tôn lắc người một cái lại đã đến trước mặt Sokhava trước một bước, tiến vào điểm mù công kích của Sokhava.
"Công kích miễn cưỡng tạm được, nhưng tốc độ của ngươi quá chậm!" Hỗn độn thánh tôn chắp một tay sau lưng, cười lạnh nói,"Thậm chí thuộc tính của ngươi còn chưa quá trăm triệu!"
Nói xong, Hỗn độn thánh tôn đột nhiên đánh ra tay trái,"Mãnh hổ đào tâm!"
Phản ứng của Sokhava cũng cực nhanh, vội vàng dùng kỹ năng phòng ngự,"Thần uy hộ thể!"
Nhưng hộ thuẫn phòng ngự của Sokhava trực tiếp bị Hỗn độn thánh tôn đánh xuyên qua, trước ngực hắn ta như bị một chùy nặng rắn chắc đập trúng, cả người như đạn pháo bay ngược đến một bên khác của chiến trường.