Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1537

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1537 :Ca, ngươi ở đâu? (2)
Ba người này, một người là tổng phụ trách Cuồng nhiệt giả khu Hoa Hạ Đại quản gia, một người là một bà lão hơn bảy mươi, mặt mũi nhăn nheo, lưng còng, chống quải trượng, một người là nữ tử xinh đẹp, mặc một bộ đồ đen trông chỉ trên dưới hai mươi tuổi.
Đại quản gia nhìn lão giả đối diện, mỉm cười,"Quả nhiên ta đoán không sai, ba người sống sót Hoa Hạ đều là nhân thần cao cấp."
"Nhưng điều không khéo là ba người chúng ta cũng vậy!"
Đại hán buộc râu hừ lạnh một tiếng,"Được, đã cùng cấp vừa hay không làm lão tử cảm thấy phát chán!"
Nói xong, chiến phủ trong tay đã đâm ra, là người thứ nhất xông ra ngoài.
Đại quản gia hừ lạnh một tiếng, bóng dáng lập tức biến mất nguyên tại chỗ, trong chớp mắt đã dùng song đao ngăn cản song phủ của đại hán.
Oanh một tiếng, giữa hai người bộc phát ra sóng khí chấn động toàn bộ chiến trường.
Nữ tử mặc lụa màu bước nhảy nhẹ nhàng, lắc người mấy cái đã đến trước mặt, nữ tử áo đen cười lạnh một tiếng,"Ta đến chơi với ngươi!"
Trong chớp mắt, bóng dáng hai người như hai dải lụa màu đã giao thủ mấy trăm lần.
Đối thủ sau cùng chính là lão giả râu bạc trắng và bà lão kia.
Trông hai người đều có vẻ tuổi già sức yếu nhưng vừa ra tay đã chấn động bốn phía.
Trong tay lão nhân dùng trường kiếm, bà lão thì dùng quải trượng của nàng.
Bà lão mỉm cười, nhưng một giây sau nàng đã xuất hiện ở trước mặt lão nhân nện xuống một trượng.
Lão nhân giơ kiếm đón đỡ, oanh một tiếng, cánh cửa tường thành kim loại cao mấy chục mét, có thể phòng ngự công kích Boss cấp bản đồ lại bị dư chấn công phòng mạnh mẽ của hai người nện ra một vết lõm thật sâu.
Lão nhân vội vàng tấn công mạnh, đẩy lùi bà lão rời xa cửa thành.
Thực lực người sống sót vượt xa người thức tỉnh, nhưng đôi bên đầu có người sống sót nên trong chốc lát khó phân cao thấp.
Bên Hoa Hạ còn có Sokhava nhân thần sơ kỳ, nhưng Lưu Viễn Hương lại nhìn chằm chằm hắn ta, chỉ cần Sokhava có hành động, hắn ta chắc chắn sẽ ngăn cản.
Vậy còn lại hai ngàn ma tỉnh giả, lần này không ai có thể kiềm chế nữa.
"Còn đứng ngây ra đó làm gì, công thành!" Phệ Tâm hừ lạnh một tiếng, thay Lưu Viễn Hương ra lệnh.
Vũ Hầu chú ý đến tình hình chiến đấu ở hậu phương, nếu không quay lại phòng ngự, kinh thành thật sự bị công phá.
Lúc này, bọn họ đã không quan tâm được đối thủ của mình, Vũ Hầu hô to một tiếng,"Quay về phòng thủ!"
Đại quân người thức tỉnh vội vàng lùi lại, nhưng đối thủ của bọn họ vẫn đang cầm chân bọn họ.
Long Tinh đối mặt với đối phương hùng hổ dọa người, không thể không nhận lấy một kiếm, lúc này mới đổi được cơ hội thoát thân.
Lúc Đường Thái Ngưng vội vàng lùi lại, sau lưng bị hắc hỏa của đối phương đánh trúng, nàng cắn chặt răng tiến về phía cửa kinh thành.
Lần này lùi lại, đại quân người thức tỉnh trả giá nặng nề, bọn họ dốc hết sức đẩy lùi ma tỉnh giả công thành, chặn ở trước cửa kinh thành.
Cùng lúc đó, đại quân Thú Thần vô cùng vô tận đã xé mở phòng tuyến của các Chiến Thần, từng con cự thú gầm thét lao về phía kinh thành.
Giang Anh thấy tình hình trên chiến trường, vừa nhìn về phía Trang Nghiêm đã qua đời trong ngực, lòng nóng như lửa đốt.
Kinh thành sắp không giữ được!
Tiếng la giết trộn lẫn thành một mình, nhưng lúc này Giang Anh lại cảm thấy xung quanh yên tĩnh đến kỳ lạ.
Đây là kết quả sao? Sự cố gắng của bọn họ, sự cố gắng của tất cả mọi người, cuối cùng lại tan thành bọt nước.
Chỉ là hai trang Thị thần chi thư lại có thể hủy diệt đô thành của một cường quốc!
Không đúng, nếu đây là vận mệnh cuối cùng của Hoa Hạ, vậy có hai người tuyệt đối không nên vắng mặt!
Nàng nhìn đồng hồ của mình, sau đó lần lượt gửi tin tức giống nhau chi hai dãy số.
"Ca, ngươi ở đâu!"
Ma tỉnh giả phát động tổng tiến công với Hoa Hạ thành, nhóm người thức tỉnh liều chết bảo vệ.
Nhìn từng đám người thức tỉnh ngã xuống, trong lòng tất cả mọi người đều đã tuyệt vọng.
Trên người Đường Thái Ngưng đã có thêm bảy tám vết thương nhưng lại không quan tâm vết thương, liều chết chém giết với kẻ địch, hộ giáp của Long Tinh bị phá hủy hoàn toàn, mình đầy thương tích vẫn đang điên cuồng chém giết trong đám người.
Vũ Hầu bị nhiều kẻ địch bao vây, dù là hắn ta cũng đã thể lực tiêu hao gần như không còn.
Băng phong thiên hạ của Sương Tuyết vừa đông cứng kẻ địch, vừa hay có một đạo kiếm khí cắt ra một vết máu thật dài ở trên đùi của nàng.
Viên Trụ, Nguyễn Ngữ đang chém giết với Man, đối mặt với cấp địa hoàng, trên thân hai người đã sớm máu thịt be bét.
Lúc này đám người Hồ Ngôn, Hắc thần, Vong Trần mới cảm giác được sự khủng bố của Cửu anh, chín cái đầu, rõ ràng mỗi một cái đều có thể gọi là một Thú Thần cấp địa hoàng!
Tiểu đội Chiến Thần kiềm chế trên trăm con Boss cấp bản đồ, đã đến cực hạn từ lâu.
Chiến cơ bị phá hủy không biết bao nhiêu chiếc, ống pháo trên pháo tháp đã nóng rực đến không cách nào sử dụng...
Thường thành kinh thành đã thủng trăm ngàn lỗ, vết kiếm giăng khắp nơi trên cửa chính.