Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1203
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1203 :Binh bại
[Hoàn thành mang Quốc hồn Hoa Hạ ra hiện thực, thuộc tính hiện tại gia tăng tất cả người offline trong cảnh nội Hoa Hạ, thuộc tính của tất cả nhân viên đẳng cấp Siêu phàm trở lên tăng 18.9%, tăng 18.9% tỷ lệ bạo kích, 18.9% bạo kích tổn thương. 】 Tuy bản thân Giang Khải không hưởng thụ sự tăng phúc của Quốc hồn, nhưng tất cả người chơi Siêu phàm đều có thể đạt được sự tăng lên trên diện rộng, 200 viên thú đan cao cấp này tuyệt đối có giá trị cao nhất.
Sau khi mang tất cả thuộc tính, thiên phú có thể mang ra hiện thực, 24 tiếng đã còn thừa lại không được bao nhiêu, Giang Khải lập tức tiến về quảng trường đăng nhập.
Sau khi thời gian 24 tiếng đứng im kết thúc, Giang Khải đã đi vào cửa đăng nhập.
…
Bên ngoài Giang Trung thành, lúc này trận chiến đã tiến vào phần gay cấn.
Số lượng lớn Thú Thần như là thủy triều lao đến Giang Trung thành.
Lúc trước thấy là tường thành cao ngất, lúc này đối mặt với vô số Thú Thần to lớn cũng có vẻ chẳng kiên cố lắm.
Trong đại quân Thú Thần có rất nhiều Thú Thần siêu mạnh, hình thái của chúng nó khác nhau, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên xông qua khu vực hỏa lực phong tỏa, kịch chiến với Chiến Thần Hoa Hạ.
Một con voi to lớn mọc ra xúc tu to lớn đầy mặt, chiều cao đạt đến ba bốn mươi mét dựa vào thân thể to lớn xông phá phòng ngự Chiến Thần, lao tới mấy chục chiếc xe đạn đạo phản xạ, chiếc xe nạng nề bị hất tung ở trên mặt đất.
Cách đó không xa, một con Kiếm xỉ hổ thú toàn thân màu đen hoa văn vàng, chiều dài vượt qua hai mươi mét, thân hình nhanh nhẹn lạ thường xông vào trong trận phòng ngự của Chiến Thần, mạnh mẽ đâm tới.
Răng nanh bén nhọn nhấc lên một tên không phải chức nghiệp Chiến Thần, hung hăng quăng lên không trung bên ngoài mấy mấy chục mét, một con Phi ưng thú xoay quanh lao xuống một cái, nuốt người kia vào trong bụng!
Các nơi trên chiến trường có ít nhất mấy chục con Thú Thần vương cấp như vậy!
Đường Thái Ngưng đang dẫn theo tiểu đội Chu Tước giao chiến với hai Thú Thần vương cấp.
Trong đó có một con đầu sư tử thân hổ, phòng ngự kinh người, công kích sắc bén không thể đỡ, một con khác là Thiết giáp độc hạt thú, toàn thân che kín cương giáp, gai độc giơ cao, chạm vào là chết!
Tổ Bạch Hổ bị Hắc quả phụ độc chu quấn lấy, toàn bộ tiểu độ bị một mảnh tơ nhện hoàn toàn phong tỏa, không rõ sống chết.
Tình huống của tổ Huyền Vũ cũng không tốt lắm, bị một con Kim cương lang vương, một con Hắc nham hùng vương vây công.
Mỗi một con Thú Thần vương cấp ở chỗ này cũng có thể một mình gánh vác một phía, tạo thành sự uy hiếp cực lớn cho một tòa thành thị tập trung.
Nhưng lúc này chúng nó đồng thời xuất hiện ở đây, làm binh lính tấn công của thú triều, có thể thấy được Thú Thần đằng sau thú quân lại càng kinh khủng hơn.
Tám người Long tổ được đồng bạn yểm hộ muốn đột nhập vào trong thú quân, nhưng số lượng thú quân quá nhiều, bọn họ lần lượt bị thú quân mạnh mẽ đè ép về, căn bản không có cách nào phá vòng vây!
Hắc thần đang dẫn dắt Chiến Thần Giang Trung thành kịch chiến với đại quân Thú Thần trong một góc.
Trong một đám thú quân này xuất hiện mười mấy con Thú Thần lĩnh chủ tứ giai, lĩnh chủ ngũ giai cường đại, đám người Hắc thần tử thương nặng nề.
“Tử quang phổ chiếu!” Hắc thần giận quát một tiếng, một tia sáng đen nổ tung xung quanh hắn ta, ép lui mấy Thú Thần, nhanh chóng cứu Tần Phấn về.
Tần Phấn là Tank đối mắt với thú triều mạnh mẽ vẫn gánh vác tránh nhiệm làm lá chắn thịt cho đội ngũ, chặt chẽ đứng ở phía trước đội ngũ.
Nhưng Thú Thần quá hung mãnh, lúc này Tần Phấn đã sớm thương tích đầy mình, khó mà chống đỡ được!
“Lão Tần, chống đỡ!” Hắc thần đỡ Tần Phấn hô lên.
Tần Phấn cắn răng, cố gắng để mình không ngã xuống, nhưng khi hắn ta thấy thú triều vô cùng vô tận lao đến, trong mắt lại không nhịn được xuất hiện vẻ cô đơn.
“Hắc Tử, lần này chúng ta… Không thắng được, thật sao?” “Không, chúng ta sẽ không thua, chúng ta không thể thua!” Hắc thần hô lên, “Sau lưng là Giang Trung thành, nơi đó có ngàn vạn dân chúng, một khi chúng ta thất thủ, bọn họ sẽ chết!” Tần Phấn quay đầu nhìn về phía tòa thành thị nghị lực kia.
Hắn ta đã nhìn tòa thành thị này vài chục năm, nó vẫn đứng vững không ngã xuống.
Không chỉ hắn ta, trong năm mươi mấy năm qua một nhóm lại một nhóm người Hoa trải qua ngàn vạn đau khổ trong Quỷ Tinh để trở thành Chiến Thần, lại tiến vào Chiến Thần điện liều chết bảo vệ nơi này.
Vệ Ưng tướng quân, lão đội trưởng Xích Viêm, còn rất nhiều Chiến Thần nổi tiếng hay không biết tên đều kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, cắn răng thủ vững, cuối cùng đổi lấy 55 năm thái bình.
“Đúng, chúng ta không thể thua, không thể thua!” Tần Phấn cắn chặt răng, “Cho dù chết cũng quyết không thể để Thú Thần bước vào Giang Trung thành nửa bước!” Còn chưa nói hết câu, tổ trưởng Hạc tổ Tô Sướng ở bên cạnh bị đánh mạnh tới.
Tô Sướng liên tục lăn lộn trên mặt đất mấy chục lần, lúc Hắc thần đỡ lấy hắn ta, trên mặt mũi đã đầy máu tươi.
Sau khi mang tất cả thuộc tính, thiên phú có thể mang ra hiện thực, 24 tiếng đã còn thừa lại không được bao nhiêu, Giang Khải lập tức tiến về quảng trường đăng nhập.
Sau khi thời gian 24 tiếng đứng im kết thúc, Giang Khải đã đi vào cửa đăng nhập.
…
Bên ngoài Giang Trung thành, lúc này trận chiến đã tiến vào phần gay cấn.
Số lượng lớn Thú Thần như là thủy triều lao đến Giang Trung thành.
Lúc trước thấy là tường thành cao ngất, lúc này đối mặt với vô số Thú Thần to lớn cũng có vẻ chẳng kiên cố lắm.
Trong đại quân Thú Thần có rất nhiều Thú Thần siêu mạnh, hình thái của chúng nó khác nhau, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên xông qua khu vực hỏa lực phong tỏa, kịch chiến với Chiến Thần Hoa Hạ.
Một con voi to lớn mọc ra xúc tu to lớn đầy mặt, chiều cao đạt đến ba bốn mươi mét dựa vào thân thể to lớn xông phá phòng ngự Chiến Thần, lao tới mấy chục chiếc xe đạn đạo phản xạ, chiếc xe nạng nề bị hất tung ở trên mặt đất.
Cách đó không xa, một con Kiếm xỉ hổ thú toàn thân màu đen hoa văn vàng, chiều dài vượt qua hai mươi mét, thân hình nhanh nhẹn lạ thường xông vào trong trận phòng ngự của Chiến Thần, mạnh mẽ đâm tới.
Răng nanh bén nhọn nhấc lên một tên không phải chức nghiệp Chiến Thần, hung hăng quăng lên không trung bên ngoài mấy mấy chục mét, một con Phi ưng thú xoay quanh lao xuống một cái, nuốt người kia vào trong bụng!
Các nơi trên chiến trường có ít nhất mấy chục con Thú Thần vương cấp như vậy!
Đường Thái Ngưng đang dẫn theo tiểu đội Chu Tước giao chiến với hai Thú Thần vương cấp.
Trong đó có một con đầu sư tử thân hổ, phòng ngự kinh người, công kích sắc bén không thể đỡ, một con khác là Thiết giáp độc hạt thú, toàn thân che kín cương giáp, gai độc giơ cao, chạm vào là chết!
Tổ Bạch Hổ bị Hắc quả phụ độc chu quấn lấy, toàn bộ tiểu độ bị một mảnh tơ nhện hoàn toàn phong tỏa, không rõ sống chết.
Tình huống của tổ Huyền Vũ cũng không tốt lắm, bị một con Kim cương lang vương, một con Hắc nham hùng vương vây công.
Mỗi một con Thú Thần vương cấp ở chỗ này cũng có thể một mình gánh vác một phía, tạo thành sự uy hiếp cực lớn cho một tòa thành thị tập trung.
Nhưng lúc này chúng nó đồng thời xuất hiện ở đây, làm binh lính tấn công của thú triều, có thể thấy được Thú Thần đằng sau thú quân lại càng kinh khủng hơn.
Tám người Long tổ được đồng bạn yểm hộ muốn đột nhập vào trong thú quân, nhưng số lượng thú quân quá nhiều, bọn họ lần lượt bị thú quân mạnh mẽ đè ép về, căn bản không có cách nào phá vòng vây!
Hắc thần đang dẫn dắt Chiến Thần Giang Trung thành kịch chiến với đại quân Thú Thần trong một góc.
Trong một đám thú quân này xuất hiện mười mấy con Thú Thần lĩnh chủ tứ giai, lĩnh chủ ngũ giai cường đại, đám người Hắc thần tử thương nặng nề.
“Tử quang phổ chiếu!” Hắc thần giận quát một tiếng, một tia sáng đen nổ tung xung quanh hắn ta, ép lui mấy Thú Thần, nhanh chóng cứu Tần Phấn về.
Tần Phấn là Tank đối mắt với thú triều mạnh mẽ vẫn gánh vác tránh nhiệm làm lá chắn thịt cho đội ngũ, chặt chẽ đứng ở phía trước đội ngũ.
Nhưng Thú Thần quá hung mãnh, lúc này Tần Phấn đã sớm thương tích đầy mình, khó mà chống đỡ được!
“Lão Tần, chống đỡ!” Hắc thần đỡ Tần Phấn hô lên.
Tần Phấn cắn răng, cố gắng để mình không ngã xuống, nhưng khi hắn ta thấy thú triều vô cùng vô tận lao đến, trong mắt lại không nhịn được xuất hiện vẻ cô đơn.
“Hắc Tử, lần này chúng ta… Không thắng được, thật sao?” “Không, chúng ta sẽ không thua, chúng ta không thể thua!” Hắc thần hô lên, “Sau lưng là Giang Trung thành, nơi đó có ngàn vạn dân chúng, một khi chúng ta thất thủ, bọn họ sẽ chết!” Tần Phấn quay đầu nhìn về phía tòa thành thị nghị lực kia.
Hắn ta đã nhìn tòa thành thị này vài chục năm, nó vẫn đứng vững không ngã xuống.
Không chỉ hắn ta, trong năm mươi mấy năm qua một nhóm lại một nhóm người Hoa trải qua ngàn vạn đau khổ trong Quỷ Tinh để trở thành Chiến Thần, lại tiến vào Chiến Thần điện liều chết bảo vệ nơi này.
Vệ Ưng tướng quân, lão đội trưởng Xích Viêm, còn rất nhiều Chiến Thần nổi tiếng hay không biết tên đều kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên, cắn răng thủ vững, cuối cùng đổi lấy 55 năm thái bình.
“Đúng, chúng ta không thể thua, không thể thua!” Tần Phấn cắn chặt răng, “Cho dù chết cũng quyết không thể để Thú Thần bước vào Giang Trung thành nửa bước!” Còn chưa nói hết câu, tổ trưởng Hạc tổ Tô Sướng ở bên cạnh bị đánh mạnh tới.
Tô Sướng liên tục lăn lộn trên mặt đất mấy chục lần, lúc Hắc thần đỡ lấy hắn ta, trên mặt mũi đã đầy máu tươi.