Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1339
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1339 :Tin tức của Băng sương thi vương tướng quân (2)
Theo Thi vương tướng quân tử vong, trạng thái Thắng thiên bán tử được kích hoạt, Giang Khải cũng hồi đầy trạng thái.
Tuy Giang Khải hơi lo lắng cho Chiba Orihime, nhưng hắn lo lắng cho một người khác hơn.
Hắn nhanh chóng xuất hiện bên cạnh xác Thi vương, “Tiểu hỗn cầu!” “Chi chi chi!” Một bóng dáng màu đen chui ra từ trong khe hở khải giáp của Thi vương, nhanh chóng bò lên vai Giang Khải.
“Ngươi không sao chứ!” Giang Khải vội la lên.
“Chi chi chi chi.” Nhìn dáng vẻ tiểu gia hỏa hoa chân múa tay, chẳng những không bị thương tổn, còn đang tranh công…
Giang Khải mỉm cười lắc đầu, cũng may năng lực tự vệ của tiểu hỗn cầu đủ mạnh, mới không bị Kiếm động cửu thiên của mình làm bị thương.
Sau khi Thi vương tướng quân bị đánh giết, trong thân thể tuôn ra một đoàn sương đen như bao vây lấy thứ gì đó, một lát sau sương đen tản đi, cuối cùng lộ ra bảo rương cỡ lớn màu vàng ở.
Một cái bảo rương lớn như vậy, sau khi Giang Khải thấy được cũng không nhịn được nuốt nước bọt.
Nhưng sau khi Giang Khải ngẩng đầu nhìn đại quân đi săn Chiến Thần tử thương nặng nề ở xung quanh.
Nếu không có sự kiên trì của bọn họ, mình cũng không có khả năng đánh giết Thủ vệ chi chủ.
Hiện tại Giang Khải mới càng thêm hiểu rõ 14 vạn lãnh địa Hoa Hạ, chính là nhờ những người này không cần mạng xông pha chiến đấu mới có thể đánh xuống.
Suy nghĩ, Giang Khải không hề động đến bảo rương, hắn đi đến bên cạnh Lạc Văn đỡ hắn ta dậy, đưa đến trước bảo rương, “Lạc đại ca, ngươi phụ trách thu bảo rương đi.” Lạc Văn ngạc nhiên nhìn về phía Giang Khải, “Ít nhất ngươi cũng nên xem qua, biết đâu bên trong có thứ ngươi cần, lần này ngươi đánh chết Boss, chỉ cần ngươi mở miệng thì quân đội chắc chắn đưa cho ngươi.” Giang Khải mỉm cười lắc đầu, “Được rồi, không xem, các ngươi càng cần những thứ này hơn.” “Đến lúc đó xin giúp những Chiến Thần chiến tử đó, chia thêm chút tư nguyên cho bọn họ.” Lạc Văn hơi không thể tin được, nhưng sau đó hắn ta suy nghĩ lại cười một tiếng, “Người khác đều nói ngươi tham tiền, có lẽ thàm tiền là thật, nhưng quân tử yêu tiền, nếu lấy chi có đạo, tham tài thì đã làm sao!” “Ngươi yên tâm, người tham gia chiến đấu sẽ dựa theo quy củ phân phối tài nguyên, phần của ngươi cũng sẽ không thiếu, ngươi nên được vẫn sẽ lấy được!” Giang Khải mỉm cười, ngược lại không tiếp tục từ chối.
“Lạc đại ca, lần này chúng ta thành công đánh giết Thủ vệ chi chủ sớm, vậy tiếp theo tiến độ khai thác của Hoa Hạ chúng ta có thể thử tăng nhanh.” Lạc Văn gật đầu thật mạnh, “Đúng vậy… Quá tốt rồi, ta vẫn ngóng trông một ngày này!” “Lạc đại ca, vậy nơi này giao cho ngươi trước, ta đi tìm bằng hữu của ta.” “Ừ, giao cho ta là được, ngươi đi đi.” Giang Khải đi tới phía sau chiến trường.
Nhân viên bộ số liệu đang sắp xếp số liệu lần chiến đấu này, sau khi bọn họ thấy Giang Khải, cả đám người đều vô cùng kích động.
“Giang Khải, ngươi lại có thể trực tiếp phá cực hạn phòng ngự một giai đoạn của Thủ vệ chi chủ, thật không tin nổi!” Giang Khải gật đầu với bọn họ, nhưng ánh mắt vẫn tìm kiếm trong đám người.
Khó khăn lắm Giang Khải mới tìm được Chiba Orihime, hắn lễ phép thoát khỏi đám người, đi đến bên cạnh Chiba Orihime.
“Orihime, ngươi không sao chứ.” Giang Khải ân cần hỏi han, “Ta luôn cảm thấy trước đó ngươi hơi không đúng.” “Còn có, trước khi Thi vương tướng quân chết đang nhìn ngươi sao?” Cuối cùng Chiba Orihime đã lấy lại tinh thần từ trong hoảng hốt, nàng ngẩng đầu nhìn Giang Khải, thấy Giang Khải tỏ ra lo lắng, do dự một chút lại lôi kéo Giang Khải đi sang một bên.
“Giang Khải ca, có thể theo ta đến một nơi không?” Giang Khải hơi kỳ quái, “Ngươi muốn đi đâu?” “Ta cũng không biết…” “A?” Giang Khải hơi ngơ ngác.
“Là… Là hắn để ta đến…” Chiba Orihime ấp úng nói, nói xong ánh mắt nàng nhìn về phía xác chết to lớn ở trung tâm chiến trường.
Giang Khải lập tức trợn to mắt.
Trước khi Băng sương thi vương tướng quân chết lại đang truyền tin tức cho Chiba Orihime?
“Ta có thể cảm giác được giữa ta và hắn như tồn tại sự liên hệ kỳ quái nào đó…” Chiba Orihime bổ sung.
Trong lòng Giang Khải hơi động, hắn đột nhiên nhớ đến chức nghiệp của Chiba Orihime, Thông linh sư.
“Đi, ta đi cùng ngươi!” Giang Khải không chút do dự nói.
Khu an toàn khu 18, mọi người đứng dưới hai tầng áp lực băng tiễn đầy trời và thú triều, phần lớn người không lựa chọn lùi lại mà lao vào trong đàn thú, chuẩn bị đánh một trận liều chết.
Đúng vào lúc này, mưa băng rơi xuống hóa thành từng giọt nước mưa lớn rơi vào trên thân đám người.
Thú triều điên cuồng cũng đột nhiên dừng công kích, quay đầu rút lui vào sâu trong rừng cây.
Mọi người cảm nhận được mưa rào xối xả, nhìn thú triều đột nhiên rút lui trong cơn mưa to, lập tức hơi ngây dại.
Qua một lúc lâu, Hồ Ngôn khẽ khàng nói, “Chẳng lẽ là… Bên lão đại đã giải quyết Thủ vệ chi chủ?” Có vẻ như cũng chỉ có khả năng này.
Vốn trận chiến Thủ vệ chi chủ lần này có thể trở thành trận chiến khốc liệt nhất trong lịch sử khai thác Quỷ Tinh của Hoa Hạ, nhưng đột nhiên kỹ năng giai đoạn thứ năm của Thủ vệ chi chủ bị gián đoạn, thú triều rút lui, trận chiến im bặt mà dừng.
Tuy Giang Khải hơi lo lắng cho Chiba Orihime, nhưng hắn lo lắng cho một người khác hơn.
Hắn nhanh chóng xuất hiện bên cạnh xác Thi vương, “Tiểu hỗn cầu!” “Chi chi chi!” Một bóng dáng màu đen chui ra từ trong khe hở khải giáp của Thi vương, nhanh chóng bò lên vai Giang Khải.
“Ngươi không sao chứ!” Giang Khải vội la lên.
“Chi chi chi chi.” Nhìn dáng vẻ tiểu gia hỏa hoa chân múa tay, chẳng những không bị thương tổn, còn đang tranh công…
Giang Khải mỉm cười lắc đầu, cũng may năng lực tự vệ của tiểu hỗn cầu đủ mạnh, mới không bị Kiếm động cửu thiên của mình làm bị thương.
Sau khi Thi vương tướng quân bị đánh giết, trong thân thể tuôn ra một đoàn sương đen như bao vây lấy thứ gì đó, một lát sau sương đen tản đi, cuối cùng lộ ra bảo rương cỡ lớn màu vàng ở.
Một cái bảo rương lớn như vậy, sau khi Giang Khải thấy được cũng không nhịn được nuốt nước bọt.
Nhưng sau khi Giang Khải ngẩng đầu nhìn đại quân đi săn Chiến Thần tử thương nặng nề ở xung quanh.
Nếu không có sự kiên trì của bọn họ, mình cũng không có khả năng đánh giết Thủ vệ chi chủ.
Hiện tại Giang Khải mới càng thêm hiểu rõ 14 vạn lãnh địa Hoa Hạ, chính là nhờ những người này không cần mạng xông pha chiến đấu mới có thể đánh xuống.
Suy nghĩ, Giang Khải không hề động đến bảo rương, hắn đi đến bên cạnh Lạc Văn đỡ hắn ta dậy, đưa đến trước bảo rương, “Lạc đại ca, ngươi phụ trách thu bảo rương đi.” Lạc Văn ngạc nhiên nhìn về phía Giang Khải, “Ít nhất ngươi cũng nên xem qua, biết đâu bên trong có thứ ngươi cần, lần này ngươi đánh chết Boss, chỉ cần ngươi mở miệng thì quân đội chắc chắn đưa cho ngươi.” Giang Khải mỉm cười lắc đầu, “Được rồi, không xem, các ngươi càng cần những thứ này hơn.” “Đến lúc đó xin giúp những Chiến Thần chiến tử đó, chia thêm chút tư nguyên cho bọn họ.” Lạc Văn hơi không thể tin được, nhưng sau đó hắn ta suy nghĩ lại cười một tiếng, “Người khác đều nói ngươi tham tiền, có lẽ thàm tiền là thật, nhưng quân tử yêu tiền, nếu lấy chi có đạo, tham tài thì đã làm sao!” “Ngươi yên tâm, người tham gia chiến đấu sẽ dựa theo quy củ phân phối tài nguyên, phần của ngươi cũng sẽ không thiếu, ngươi nên được vẫn sẽ lấy được!” Giang Khải mỉm cười, ngược lại không tiếp tục từ chối.
“Lạc đại ca, lần này chúng ta thành công đánh giết Thủ vệ chi chủ sớm, vậy tiếp theo tiến độ khai thác của Hoa Hạ chúng ta có thể thử tăng nhanh.” Lạc Văn gật đầu thật mạnh, “Đúng vậy… Quá tốt rồi, ta vẫn ngóng trông một ngày này!” “Lạc đại ca, vậy nơi này giao cho ngươi trước, ta đi tìm bằng hữu của ta.” “Ừ, giao cho ta là được, ngươi đi đi.” Giang Khải đi tới phía sau chiến trường.
Nhân viên bộ số liệu đang sắp xếp số liệu lần chiến đấu này, sau khi bọn họ thấy Giang Khải, cả đám người đều vô cùng kích động.
“Giang Khải, ngươi lại có thể trực tiếp phá cực hạn phòng ngự một giai đoạn của Thủ vệ chi chủ, thật không tin nổi!” Giang Khải gật đầu với bọn họ, nhưng ánh mắt vẫn tìm kiếm trong đám người.
Khó khăn lắm Giang Khải mới tìm được Chiba Orihime, hắn lễ phép thoát khỏi đám người, đi đến bên cạnh Chiba Orihime.
“Orihime, ngươi không sao chứ.” Giang Khải ân cần hỏi han, “Ta luôn cảm thấy trước đó ngươi hơi không đúng.” “Còn có, trước khi Thi vương tướng quân chết đang nhìn ngươi sao?” Cuối cùng Chiba Orihime đã lấy lại tinh thần từ trong hoảng hốt, nàng ngẩng đầu nhìn Giang Khải, thấy Giang Khải tỏ ra lo lắng, do dự một chút lại lôi kéo Giang Khải đi sang một bên.
“Giang Khải ca, có thể theo ta đến một nơi không?” Giang Khải hơi kỳ quái, “Ngươi muốn đi đâu?” “Ta cũng không biết…” “A?” Giang Khải hơi ngơ ngác.
“Là… Là hắn để ta đến…” Chiba Orihime ấp úng nói, nói xong ánh mắt nàng nhìn về phía xác chết to lớn ở trung tâm chiến trường.
Giang Khải lập tức trợn to mắt.
Trước khi Băng sương thi vương tướng quân chết lại đang truyền tin tức cho Chiba Orihime?
“Ta có thể cảm giác được giữa ta và hắn như tồn tại sự liên hệ kỳ quái nào đó…” Chiba Orihime bổ sung.
Trong lòng Giang Khải hơi động, hắn đột nhiên nhớ đến chức nghiệp của Chiba Orihime, Thông linh sư.
“Đi, ta đi cùng ngươi!” Giang Khải không chút do dự nói.
Khu an toàn khu 18, mọi người đứng dưới hai tầng áp lực băng tiễn đầy trời và thú triều, phần lớn người không lựa chọn lùi lại mà lao vào trong đàn thú, chuẩn bị đánh một trận liều chết.
Đúng vào lúc này, mưa băng rơi xuống hóa thành từng giọt nước mưa lớn rơi vào trên thân đám người.
Thú triều điên cuồng cũng đột nhiên dừng công kích, quay đầu rút lui vào sâu trong rừng cây.
Mọi người cảm nhận được mưa rào xối xả, nhìn thú triều đột nhiên rút lui trong cơn mưa to, lập tức hơi ngây dại.
Qua một lúc lâu, Hồ Ngôn khẽ khàng nói, “Chẳng lẽ là… Bên lão đại đã giải quyết Thủ vệ chi chủ?” Có vẻ như cũng chỉ có khả năng này.
Vốn trận chiến Thủ vệ chi chủ lần này có thể trở thành trận chiến khốc liệt nhất trong lịch sử khai thác Quỷ Tinh của Hoa Hạ, nhưng đột nhiên kỹ năng giai đoạn thứ năm của Thủ vệ chi chủ bị gián đoạn, thú triều rút lui, trận chiến im bặt mà dừng.