Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1322
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1322 :Người phục chế “thú vị”
Lưu Thái Phượng nâng cổ tay trái lên lộ ra chiếc đồng hồ kiểu mới nhất của nàng, đồng hồ loại Truy Nguyệt, cười khanh khách nói, “Đường Đường, ngươi thành công chống đỡ mười phút, chúc mừng ngươi thu hoạch được cơ hội ở cạnh Giang Khải nửa ngày, hãy nắm bắt thật tốt.” Đường Thái Ngưng lập tức ngơ ngác nguyên tại chỗ.
Nàng đã quên đây là buổi luận võ xem mắt của Giang Khải.
Lúc này, Giang Khải rất xấu hổ, mình đã đồng ý việc luận võ xem mắt, đã thua, hiện tại đổi ý cũng quá không giữ chữ tín.
Đường Thái Ngưng cũng hơi tiến lùi không xong, người ta luận võ xem mắt, hiện tại muốn rời đi thì Giang Khải sẽ rất mất mặt.
Cứ vậy, hai người được Lưu Thái Phượng tự mình “hộ tống”, lúc này đang “hẹn hò” ở giữa Kính Nguyệt hồ.
“Lão đại, cố lên!” Triệu Thiết Toàn đứng đằng xa hô lên với Giang Khải, còn siết chặt nắm đấm động viên Giang Khải.
Giang Khải cũng giận đến đen mặt.
Những người khác rời đi, chỉ còn lại Giang Khải và Đường Thái Ngưng, bầu không khí hơi có vẻ xấu hổ.
“Cái đó… Ngươi thật sự không bị thương?” Giang Khải hỏi.
“Cũng được, tiêu hao khá lớn nhưng người phục chế của ngươi còn có Chu Tước chiến giáp đã hóa giải phần lớn tổn thương.” Đường Thái Ngưng cúi đầu nói.
“Có phải ngươi rất ngạc nhiên không, hư tượng Phượng hoàng của ta là xảy ra chuyện gì?” Đường Thái Ngưng nói xong, Giang Khải liên tục gật đầu.
“Là huyết mạch.” Đường Thái Ngưng nói, “Ngươi cũng đã nghe nói về người thức tỉnh đi, thật ra người thức tỉnh cũng chia thành rất nhiều loại, ta là một loại khá đặc thù, là người chờ thức tỉnh có được huyết mạch Phượng hoàng.” “Người chờ thức tỉnh?” Đường Thái Ngưng gật đầu, “Ừ, chính là chưa hoàn toàn thức tỉnh lực lượng huyết mạch.” Giang Khải chợt hiểu ra gật đầu, nhưng nghĩ lại người chờ thức tỉnh cũng là chưa thức tỉnh, vậy Đường Thái Ngưng có thể đạt đến thực lực hiện tại cũng rất khó khăn.
Đường Thái Ngưng nhận ra suy nghĩ của Giang Khải, nói tiếp, “Trong điều kiện đặc biệt người chờ thức tỉnh sẽ kích hoạt thiên phú thức tỉnh, điều kiện đặc thù của ta là tử vong kích hoạt.” “Nhưng vì ta cũng chưa hoàn toàn thức tỉnh, không thể đảm bảo thiên phú thức tỉnh chắc chắn có hiệu lực, cộng thêm điều kiện kích hoạt của ta rất đặc thù, một khi không có hiệu lực, hậu quả… Ngươi cũng biết. Cho nên Chiến Thần điện hạ tử lệnh cho ta, hiện tại ta chỉ có thể sử dụng ở Quỷ Tinh, dù sao tử vong ở chỗ này chỉ cần có Huy chương trọng sinh thì vẫn có thể sống lại. Ở chiến trường Thú Thần, tất cả không được sử dụng Niết bàn trọng sinh.” Giang Khải nhẹ gật đầu, tử vong kích hoạt, nếu không kích hoạt thiên phú vậy thật sự đã chết.
Chẳng trách lúc trước hắn chưa từng thấy Đường Thái Ngưng sử dụng Niết bàn trọng sinh.
“Vậy ngoại trừ ngươi, hạng nhất trên bảng xếp hạng Chiến Thần Hoa Hạ, có phải cũng là người chờ thức tỉnh không?” Giang Khải tò mò hỏi.
“Long Tinh cũng thế, hơn nữa rất mạnh.” Đường Thái Ngưng nói, “Nếu hắn sử dụng thiên phú thức tỉnh, ngươi chưa chắc có thể thắng hắn.” “Đáng tiếc, chúng ta đều chưa thức tỉnh thật sự.” Giang Khải không khỏi than thở, câu nói kia của lão Vệ thật sự đặt ở lúc nào cũng áp dụng được.
Không kiêu ngạo, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân!
“Còn có, Giang Khải, ngươi phải nhớ kỹ tuy ngươi đánh chết người buông xuống, nhưng không phải ngươi có thể đánh bại cường giả cấp nhân thần.” Đường Thái Ngưng còn nói, “Thực lực người buông xuống cũng liên quan đến rất nhiều nhân tố, thực lực thần minh được triệu hoán, vật chứa bản thân và độ phù hợp thần minh, trận pháp mạnh yếu cũng có liên quan.” Câu nói này của Đường Thái Ngưng như đang nhắc nhở Giang Khải, không thể kiêu ngạo tự cao.
Giang Khải mỉm cười, “Ta cũng không cảm thấy ta có thực lực đánh giết cường giả cấp nhân thần. Nhưng vẫn cảm ơn ngươi đã nhắc nhở.” Tiếp theo Giang Khải nghĩ tới Tử vong chi tháp, hắn hỏi, “Ngươi thể hiện ra thực lực người thức tỉnh mạnh như vậy, vậy vì sao lúc ở trong Tử vong chi tháp những người thức tỉnh đó đều biểu hiện rất bình thường?” “Còn có, ta ngẫu nhiên thấy người thức tỉnh chiến đấu, dường như bọn họ cũng không mạnh bằng sau khi ngươi thức tỉnh.” Giang Khải nói là ở trong di tích Thần tử vong, trong chiến trường Tử vong, những người thức tỉnh đó tạo thành tiểu đội thăm dò, bọn họ cũng không biểu hiện ra thực lực khiến Giang Khải khiếp sợ.
Đường Thái Ngưng nói, “Người thức tỉnh và người sống sót căn bản khác nhau, nằm ở chỗ người thức tỉnh sẽ thức tỉnh trí nhớ ‘kiếp trước’, cường độ thân thể, cường độ lực lượng linh hồn, năng lực các phương diện hay trạng thái hiện tại của bọn họ, nhưng tốc độ phát triển của bọn họ sẽ rất nhanh, dù loại ngươi chưa hoàn toàn thức tỉnh giống ta, trong lúc thay đổi một cách vô thức sẽ càng nhanh hơn người bình thường.” “Sau khi hoàn toàn thức tỉnh, tốc độ phát triển của bọn họ, ngươi có thể hiểu thành… Bật hack! Đột nhiên tăng mạnh!” “Nhưng bọn họ vẫn cần thời gian rất dài.” “Hiện tại chúng ta biết thứ có thể tăng lực lượng linh hồn chỉ có Tử vong chi tháp, cho dù là người thức tỉnh cũng bị áp chế ở nơi này. Trước khi chưa có những cách khác, lực lượng linh hồn của bọn họ cũng không phải đặc biệt mạnh.”
Nàng đã quên đây là buổi luận võ xem mắt của Giang Khải.
Lúc này, Giang Khải rất xấu hổ, mình đã đồng ý việc luận võ xem mắt, đã thua, hiện tại đổi ý cũng quá không giữ chữ tín.
Đường Thái Ngưng cũng hơi tiến lùi không xong, người ta luận võ xem mắt, hiện tại muốn rời đi thì Giang Khải sẽ rất mất mặt.
Cứ vậy, hai người được Lưu Thái Phượng tự mình “hộ tống”, lúc này đang “hẹn hò” ở giữa Kính Nguyệt hồ.
“Lão đại, cố lên!” Triệu Thiết Toàn đứng đằng xa hô lên với Giang Khải, còn siết chặt nắm đấm động viên Giang Khải.
Giang Khải cũng giận đến đen mặt.
Những người khác rời đi, chỉ còn lại Giang Khải và Đường Thái Ngưng, bầu không khí hơi có vẻ xấu hổ.
“Cái đó… Ngươi thật sự không bị thương?” Giang Khải hỏi.
“Cũng được, tiêu hao khá lớn nhưng người phục chế của ngươi còn có Chu Tước chiến giáp đã hóa giải phần lớn tổn thương.” Đường Thái Ngưng cúi đầu nói.
“Có phải ngươi rất ngạc nhiên không, hư tượng Phượng hoàng của ta là xảy ra chuyện gì?” Đường Thái Ngưng nói xong, Giang Khải liên tục gật đầu.
“Là huyết mạch.” Đường Thái Ngưng nói, “Ngươi cũng đã nghe nói về người thức tỉnh đi, thật ra người thức tỉnh cũng chia thành rất nhiều loại, ta là một loại khá đặc thù, là người chờ thức tỉnh có được huyết mạch Phượng hoàng.” “Người chờ thức tỉnh?” Đường Thái Ngưng gật đầu, “Ừ, chính là chưa hoàn toàn thức tỉnh lực lượng huyết mạch.” Giang Khải chợt hiểu ra gật đầu, nhưng nghĩ lại người chờ thức tỉnh cũng là chưa thức tỉnh, vậy Đường Thái Ngưng có thể đạt đến thực lực hiện tại cũng rất khó khăn.
Đường Thái Ngưng nhận ra suy nghĩ của Giang Khải, nói tiếp, “Trong điều kiện đặc biệt người chờ thức tỉnh sẽ kích hoạt thiên phú thức tỉnh, điều kiện đặc thù của ta là tử vong kích hoạt.” “Nhưng vì ta cũng chưa hoàn toàn thức tỉnh, không thể đảm bảo thiên phú thức tỉnh chắc chắn có hiệu lực, cộng thêm điều kiện kích hoạt của ta rất đặc thù, một khi không có hiệu lực, hậu quả… Ngươi cũng biết. Cho nên Chiến Thần điện hạ tử lệnh cho ta, hiện tại ta chỉ có thể sử dụng ở Quỷ Tinh, dù sao tử vong ở chỗ này chỉ cần có Huy chương trọng sinh thì vẫn có thể sống lại. Ở chiến trường Thú Thần, tất cả không được sử dụng Niết bàn trọng sinh.” Giang Khải nhẹ gật đầu, tử vong kích hoạt, nếu không kích hoạt thiên phú vậy thật sự đã chết.
Chẳng trách lúc trước hắn chưa từng thấy Đường Thái Ngưng sử dụng Niết bàn trọng sinh.
“Vậy ngoại trừ ngươi, hạng nhất trên bảng xếp hạng Chiến Thần Hoa Hạ, có phải cũng là người chờ thức tỉnh không?” Giang Khải tò mò hỏi.
“Long Tinh cũng thế, hơn nữa rất mạnh.” Đường Thái Ngưng nói, “Nếu hắn sử dụng thiên phú thức tỉnh, ngươi chưa chắc có thể thắng hắn.” “Đáng tiếc, chúng ta đều chưa thức tỉnh thật sự.” Giang Khải không khỏi than thở, câu nói kia của lão Vệ thật sự đặt ở lúc nào cũng áp dụng được.
Không kiêu ngạo, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân!
“Còn có, Giang Khải, ngươi phải nhớ kỹ tuy ngươi đánh chết người buông xuống, nhưng không phải ngươi có thể đánh bại cường giả cấp nhân thần.” Đường Thái Ngưng còn nói, “Thực lực người buông xuống cũng liên quan đến rất nhiều nhân tố, thực lực thần minh được triệu hoán, vật chứa bản thân và độ phù hợp thần minh, trận pháp mạnh yếu cũng có liên quan.” Câu nói này của Đường Thái Ngưng như đang nhắc nhở Giang Khải, không thể kiêu ngạo tự cao.
Giang Khải mỉm cười, “Ta cũng không cảm thấy ta có thực lực đánh giết cường giả cấp nhân thần. Nhưng vẫn cảm ơn ngươi đã nhắc nhở.” Tiếp theo Giang Khải nghĩ tới Tử vong chi tháp, hắn hỏi, “Ngươi thể hiện ra thực lực người thức tỉnh mạnh như vậy, vậy vì sao lúc ở trong Tử vong chi tháp những người thức tỉnh đó đều biểu hiện rất bình thường?” “Còn có, ta ngẫu nhiên thấy người thức tỉnh chiến đấu, dường như bọn họ cũng không mạnh bằng sau khi ngươi thức tỉnh.” Giang Khải nói là ở trong di tích Thần tử vong, trong chiến trường Tử vong, những người thức tỉnh đó tạo thành tiểu đội thăm dò, bọn họ cũng không biểu hiện ra thực lực khiến Giang Khải khiếp sợ.
Đường Thái Ngưng nói, “Người thức tỉnh và người sống sót căn bản khác nhau, nằm ở chỗ người thức tỉnh sẽ thức tỉnh trí nhớ ‘kiếp trước’, cường độ thân thể, cường độ lực lượng linh hồn, năng lực các phương diện hay trạng thái hiện tại của bọn họ, nhưng tốc độ phát triển của bọn họ sẽ rất nhanh, dù loại ngươi chưa hoàn toàn thức tỉnh giống ta, trong lúc thay đổi một cách vô thức sẽ càng nhanh hơn người bình thường.” “Sau khi hoàn toàn thức tỉnh, tốc độ phát triển của bọn họ, ngươi có thể hiểu thành… Bật hack! Đột nhiên tăng mạnh!” “Nhưng bọn họ vẫn cần thời gian rất dài.” “Hiện tại chúng ta biết thứ có thể tăng lực lượng linh hồn chỉ có Tử vong chi tháp, cho dù là người thức tỉnh cũng bị áp chế ở nơi này. Trước khi chưa có những cách khác, lực lượng linh hồn của bọn họ cũng không phải đặc biệt mạnh.”