Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1166

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1166 :Quỷ thành kỳ quái (2)
Giang Khải lại hỏi, “Ngươi nói khí tức, cụ thể là chỉ cái gì? Mùi vị hay là cái gì khác? Còn có, bây giờ tên kia đang ở trong thành sao?” “Không phải mùi vị, loại khí tức này chỉ có chúng ta có thể cảm giác được, cũng giống như chúng ta có thể cảm giác được sự tồn tại của người sống các ngươi, còn các ngươi, ngoại trừ vị đại nhân này, còn có một số Âm dương sư bên ngoài thì không cảm giác được sự xuất hiện của chúng ta.” “Ta chỉ có thể ngẫu nhiên cảm giác được sự tồn tại của luồng khí tức kia, cũng không thể biết chính xác vị trí và trạng thái của nó.” “Đại nhân, cầu xin ngài thả ta đi, giữa ban ngày ban mặt ta không thể xuất hiện thời gian dài.” Hồn thể cầu xin Âu Dương Dịch.
Âu Dương Dịch nhìn Giang Khải, nói, “Khải đội, hắn thật sự không thể xuất hiện mãi.” Giang Khải hỏi, “Có cách nào để hắn chờ thêm một chút không?” Âu Dương Dịch bất đắc dĩ lắc đầu, “Hiện tại trong thiên phú của ta không có năng lực liên quan.” Giang Khải gật đầu, “Thả hắn đi.” Hồn thể này biết ơn nhìn về phía Giang Khải, nói, “Cảm ơn vị đại nhân này…” Đột nhiên, hốc mắt hồn thể kia trợn đến căng tròn, cả người cứng đờ một lát, sau đó vội vàng nói với Giang Khải, “Luồng khí tức kia đang ở gần đây! Các vị đại nhân, đa tạ các ngươi đã thả ra, các ngươi tự cẩn thận một chút!” Nói xong, hồn thể lập tức biến mất trong không khí, không để lại chút dấu vết nào.
Đám người tiểu đội Hỏa Thần nhao nhao nhíu mày, Hồ Ngôn nói, “Hình như tên kia phát hiện chúng ta.” Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Phát hiện mới tốt, nó vẫn không xuất hiện thì chúng ta giết thế nào.” Vong Trần hỏi, “Khải đội, tiếp theo chúng ta làm sao bây giờ?” Giang Khải suy nghĩ, cau mày, “Tên này hút ăn nhiều nguyên thần như vậy, không biết lại biến thành thứ gì, nhưng có một điều có thể xác định là nó chắc chắn đã có trí lực nhân loại.” “Hiện tại kẻ địch ở chỗ tối, chúng ta ở ngoài sáng, nó lại không vội đi ra ngoài, hơi rắc rối.” “Vậy đi, đi dạo ở đây trước, xem có manh mối hữu dụng gì không.” “Chú ý, đừng rời khỏi tầm mắt của ta, Thần uy quang hoàn của ta chỉ có thể sử dụng bốn lần, hiện tại không loại trừ khả năng tên kia dùng một loại năng lực khống chế tinh thần mạnh mẽ nào đó.” Đám người Giang Khải rời khỏi chỗ cũ, đi sâu vào quỷ thành.
Chỉ là bọn họ cũng không biết mỗi một hành động của bọn họ đã bị người ta đăng lên mạng, làm một mục phát sóng trực tiếp ở hiện trường!
Lúc này, trên hai diễn đàn lớn gồm diễn đàn Quỷ Tinh toàn cầu, diễn đàn Quỷ Tinh chính thức Đảo quốc có một bài post vẫn luôn được sức người đưa lên vị trí cao nhất, nhiệt độ vượt xa những bài post khác.
Trong bài post đang phát sóng trực tiếp hình ảnh thời gian thực tiểu đội Hoa Hạ điều tra Quỷ Tinh.
“Bọn họ lại chia thành hai đội! Trước đó đám người Địa diễm diêm vương vẫn dừng lại ở đằng kia, không biết đang thảo luận cái gì.” “Phổ cập khoa học một chút, Địa diễm diêm vương trong miệng Đảo quốc các ngươi cũng chính là Giang Khải, tiểu đội của hắn gọi là tiểu đội Hỏa Thần, bọn họ chỉ tự phát tạo thành tiểu đội lịch luyện ở trong Quỷ Tinh, tiểu đội Chu Tước là tiểu đội quân đội đỉnh cấp nhất trong Hoa Hạ, nhiệm vụ bao gồm tất cả nhiệm vụ bí mật cao độ online và offline, năng lực cực mạnh.” “Đúng là như vậy, các ngươi nhìn hai người tiểu đội Chu Tước đi, đã tìm kiếm hơn phân nửa quỷ thành, hiệu suất cực cao, lại nhìn đám người Hỏa Thần đi, như con ruồi không đầu di chuyển khắp nơi.” “Giang Khải mạnh đánh nhau nhưng nói về điều tra gì đó, ta cảm thấy chưa chắc hắn đã mạnh hơn người bình thường.” “Rốt cuộc trong quỷ thành có cái gì, sao đến hiện tại bọn họ còn chưa gặp được dã thú?” Lúc này Giang Anh và các đồng nghiệp đang chú ý đến bài post này, nàng đang theo dõi tiểu đội của ca ca nàng.
Sau khi hiểu rõ tin tức cơ bản của quỷ thành, Giang Anh cũng không khỏi thấy lo lắng thay cho ca ca.
Một tên đồng nghiệp nam bên cạnh nói, “Anh Tử, ca ngươi tìm như thế, ta cảm thấy thật sự không có mục đích, đừng để đến lúc đó bị đánh lén.” Giang Anh còn chưa lên tiếng, Trang Nghiêm đã lườm người kia một cái, “Đừng nói gở mồm! Khải của ta sao có thể không có kế hoạch?” “Chờ xem đi, tuy Chu Tước rất mạnh nhưng ta càng coi trọng Khải của ta hơn!” Giang Anh nghe lão sư gọi ca của nàng thân thiết như thế, không khỏi cảm thấy buồn cười.
Từ lần trước lão sư hoàn thành nhiệm vụ khảo sát mỏ quặng, sau khi trở về càng “mê luyến” ca nàng hơn, há miệng ngậm miệng là “Khải của ta, Khải của ta”, tuổi tác đã cao còn tự nói với nàng lúc không có ai đừng gọi hắn ta là lão sư, phải gọi “ca”.
Cũng không biết lão ca của nàng đã cho lão sư uống mê hồn dược gì.
Hiệu suất của Chu Tước rất cao đã điều tra toàn bộ quỷ thành, đều không phát hiện tung tích dã thú, chứ đừng nói đến đám người Giang Khải như đang đi dạo trên đường cái, sao có thể phát hiện điều gì.