Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1121

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1121 :Tinh thần quáng mạch
Giang Khải mỉm cười, sau đó híp mắt lại, trong mắt lóe lên vẻ lạnh lẽo, ý tứ sâu xa nói, “Ngươi nên may mắn vì ta chọn ngươi, ít nhất ngươi có thể sống sót! Không giống một người khác.” “Ngươi cảm thấy là tên kia giết Hà Thi Thi?” Người phục chế đúng là người phục chế của Giang Khải, chẳng mấy chốc đã nghe ra ý của Giang Khải.
Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Tên kia biến mất lâu như vậy, cuối cùng đã thò đầu ra! Nhưng hắn ngàn vạn lần không nên động đến người của ta!” “Này.” Giang Khải nhìn về phía người phục chế, “Lần này chúng ta phải ra sức một chút, ta dự định càn quét khu vực bên ngoài 120 cây số.” “Đâu có chuyện gì liên quan đến ta.” Người phục chế tỏ vẻ không vui.
Giang Khải mỉm cười, “Nơi Liễu thần xuất hiện chắc chắn là một khu vực đặc biệt nào đó, trước đó chúng ta vẫn không tìm được tung tích của nó có thể là vì khoảng cách thăm dò không đủ, hiện tại ta đưa khoảng cách thăm dò ra bên ngoài 120 cây số, ta tin tưởng chỉ cần chúng ta giết đủ nhiều Người tuần đêm, sớm muộn cũng tìm ra vị trí của Liễu thần.” Tuy trên mặt người phục chế đầy vẻ khinh thường nhưng lỗ tai dựng thắng, không nhịn được hỏi, “Ngươi muốn đến chỗ Liễu thần lấy tin tức của tên kia? Vậy việc tăng thực lực cho ta thì sao? Ngươi đã sớm đồng ý với ta.” Giang Khải từ tốn nói, “Thu tiền trả nợ, tìm một người phục chế khác, còn có thể tăng năng lực giúp ngươi, ba chuyện cùng làm!” Giang Khải dẫn theo người phục chế nhanh chóng tiến vào khu vực bên ngoài 120 cây số khu vực không biết.
Thời gian đi săn của bọn họ hoàn toàn ngược lại người bình thường, ban ngày nghỉ ngơi, buổi tối đi săn!
Sở dĩ Giang Khải gọi người phục chế ra, thật ra cũng có chút ý làm bia đỡ đạn, hai người đi cùng nhau có thể tăng tỷ lệ bị Người tuần đêm phát hiện.
Ngày hôm nay, Giang Khải ngẫu nhiên phát hiện trên mặt đất xuất hiện vài dấu chân nhân loại, bên cạnh những dấu chân này có một chuỗi dấu chân nho nhỏ… Như là con sóc.
Sau đó dấu chân nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa, hắn lập tức nhảy lên cây cối xung quanh tìm kiếm, quả nhiên tìm được một số dấu vết trên tàng cây.
“Không phải lão bà ngươi đi cùng Đông Ly sao.” Lời nói của người phục chế gần như không khác với suy nghĩ của Giang Khải nhiều lắm, “Thường Tư Diêu thích nhảy tới nhảy lui trên tàng cây như là con khỉ.” Nếu bị Thường Tư Diêu biết đây là suy nghĩ thật của Giang Khải, có lẽ hắn sẽ chết chắc.
Bên cạnh có một người có thể nói ra tiếng lòng của mình, hơn nữa còn không giữ miệng thật sự là một vấn đề rất nguy hiểm.
Giang Khải lườm người phục chế một cái, “Sau này xin ngươi đừng mở miệng nói chuyện!” “Ngươi quản ta!” Trên mặt người phục chế đầy vẻ khinh thường.
Tuy Giang Khải gần như có thể chắc chắn Thường Tư Diêu và Đông Ly đã từng đến nơi này, nhưng sau khi hắn cân nhắc một chút lại quyết định không đi tìm các nàng, làm việc chính quan trọng hơn.
Trước kia Giang Khải rất ít đến nơi xa như vậy, lần này vô tình tới, hơn nữa đặc biệt săn giết Người tuần đêm, hiệu suất cũng rất khả quan.
Trải qua một tháng săn giết, trên tay Giang Khải đã có 19 phần tin tức bảo vật.
Lúc ban ngày, hắn và người phục chế tìm kiếm vị trí bảo vật, nhanh chóng săn giết, cướp đoạt bảo vật, sau khi nghỉ ngơi một chút, đến tối tiếp tục tìm Người tuần đêm ở khắp nơi.
19 tin tức bảo vật, phần lớn chỉ đến chỗ Boss, cũng không có nơi đặc biệt mà Giang Khải mong đợi.
Bọn họ tiếp tục đi sâu vào khu vực không biết.
Một tháng sau, trong vô thức bọn họ đã đến bên ngoài 180 cây số khu vực không biết!
Ở khu vực này, hiện tại gần như không có người tự do đến đây.
Ngay lúc bọn họ tìm kiếm Người tuần đêm, người phục chế đột nhiên dừng lại.
“Làm gì? Lại nghỉ việc?” Giang Khải kỳ quái nhìn về phía người phục chế.
Tuy ngoài miệng tên này vẫn không muốn kiếm tiền giúp Giang Khải, nhưng trong khoảng thời gian này hắn ta làm việc ra sức hơn bất cứ lúc nào.
Thật ra hắn ta mới là người muốn tìm được Liễu thần nhất.
“Lần này không phải.” Người phục chế cau mày, cẩn thận cảm giác xung quanh như đang tìm kiếm cảm giác đặc thù nào đó.
Một lát sau, hắn ta đột nhiên nói, “Hướng bên này!” Giang Khải vội vàng đuổi theo người phục chế.
Không lâu sau, bọn họ thấy khu rừng phía trước bị một mảng sương mù màu tím đen bao phủ.
Giang Khải và người phục chế nhìn nhau, hai người đều cực kỳ hưng phần.
Bọn họ quá quen thuộc với Mê hôn sâm lâm này!
Hai người lập tức đi vào.
Đi vào trong Mê hồn sâm lâm, Giang Khải nhìn gốc cây liễu khổng lồ trước mặt, thở phào một hơi.
Liễu thần mở miệng trước tiên, “Giang Khải, ngươi lại đột phá.” Giang Khải cười lạnh một tiếng, “Ngươi cũng to khỏe hơn lần trước, xem ra Sinh mệnh chi hoa mà ta cho ngươi, cùng Thuần tịnh cam lộ mà Đông Ly cho ngươi có sự giúp đỡ không nhỏ để ngươi tăng lên.” Liễu thần phát ra một tràng tiếng cười, “Ha ha ha, tài liệu mà hai các ngươi đưa chỉ là một phần thôi.”