Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1552
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1552 :Tam thiên thế giới (2)
Giang Khải đang nhàn nhã đi dạo trên đường lớn ở thành thị rách nát, nhìn gạch tàn ngói gãy xung quanh, hắn khẽ nhíu mày.
"Trên đời này còn có người sống sót? Bọn họ không rõ lập trường, trốn ở chỗ sâu... Hít, rốt cuộc là ẩn giấu ở nơi nào chứ?"
Đúng vào lúc này, đằng xa vang lên tiếng xe máy ầm vang.
Giang Khải ngạc nhiên quay đầu nhìn lại, khi thấy một nữ tử mặc áo da màu đỏ, dáng người nóng bỏng lái một chiếc xe máy to nặng đang chạy nhanh đến chỗ hắn từ phía sau.
Sau khi xe xoay một vòng 90 độ xinh đẹp trước người Giang Khải mới dừng lại.
Nữ nhân tháo mũ bảo hiểm, lắc mái tóc dài, nhìn Giang Khải,"Ngươi dự định đi bộ rời khỏi Hoa Hạ như vậy?"
"Hoa Thiên Thiên?"
"Làm sao? Có vấn đề gì?"
Giang Khải ngạc nhiên nhìn Hoa Thiên Thiên, nói thật, nhìn từ quần áo và phương tiện đi lại hiện tại của nàng, rất khó liên tưởng đến Hoa Thiên Thiên thường mặc váy da thú xanh xanh đỏ đỏ.
Dù Hoa Thiên Thiên trở lại Hoa Hạ, phong cách mặc quần áo của nàng cũng không còn giống lúc trước.
Hoa Thiên Thiên khẽ cười một tiếng,"Ta khôi phục trí nhớ trước kia, thứ hấp dẫn ta lại là những thứ đồ chơi mới mẻ này, trước đó không có thời gian thử, hiện tại đã có cơ hội kiếm một chiếc để thử."
"Ừ, thật thoải mái." Hoa Thiên Thiên hài lòng vỗ thân xe.
"Ây..." Giang Khải cũng không biết phải đánh giá như thế nào.
"Ai, cho ngươi lái, ngươi chở ta."
Giang Khải trợn mắt nhìn,"Ta chở ngươi? Ngươi biết ta muốn đi đâu?"
"Ta đoán một chút... Đại ca ngươi còn ở trong tay Lưu Viễn Hương, ngươi biết tiếp theo phải đối mặt với sự khiêu chiến càng không thể tưởng tượng nổi, cho nên ngươi nhất định phải tăng thực lực... Trước khi đi đám người Bạch Mi đã gặp ngươi, ta suy đoán hoặc là ngươi đến Quỷ Tinh, thu hoạch phong hào thần chức, hoặc là đến khu vực bí hiểm toàn cầu, tìm kiếm những thần minh ẩn thế đó."
"Thần minh ẩn thế khó phân biệt lập trường, thực lực khủng bố, mấu chốt nhất là bọn họ ở đâu, ngươi chưa chắc có thể lấy được lợi ích gì, cho nên ngươi có khả năng lựa chọn Tam thiên thế giới, thu hoạch phong hào thần chức."
Nói xong, Hoa Thiên Thiên nghiêng đầu, cười khanh khách nhìn Giang Khải.
Giang Khải bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn thoáng qua Hoa Thiên Thiên,"Từ sau khi ngươi khôi phục trí nhớ, ta đã cảm thấy ngươi càng lúc càng giống một tiên tri, dường như biết tất cả mọi chuyện."
Hoa Thiên Thiên mỉm cười long lanh rung động lòng người,"Ngươi nói đùng phân nữa, ta không phải 'giống' một tiên tri, ta chính là vậy!"
"Ngươi chính là vậy?"
"Cùng loại đi. Tóm lại, ngươi dẫn theo ta sẽ không lỗ, hơn nữa ta cũng muốn đến Tam thiên thế giới tìm một số thứ vốn thuộc về ta."
Giang Khải đang thấy kỳ quái muốn tiếp tục hỏi thăm kỹ hơn, Hoa Thiên Thiên lại ném một cái mũ bảo hiểm khác cho Giang Khải,"Rốt cuộc ngươi có đi không?"
Giang Khải tiếp nhận mũ bảo hiểm, lại nhìn chiếc xe máy cực ngầu kia, khóe miệng hơi nhếch lên,"Đi."...
Trên đường lớn trong thành, một bóng đỏ lao đi như mũi tên bắn vụt qua.
Giang Khải đang lái chiếc "Truy Quang" kiểu mới nhất lao đi như bão táp trên đường.
Hoa Thiên Thiên ôm chặt eo Giang Khải, dựa đầu vào vai Giang Khải.
Một ngày sau, bọn họ đến thành thị số 045.
Hang núi kia đã sụp đổ, cửa đăng nhập bị đá vụn vùi lấp.
Không biết vì sao Cuồng nhiệt giả lại từ bỏ cửa đăng nhập này.
Giang Khải và Hoa Thiên Thiên mở ra đá vụn, đăng nhập vào Quỷ Tinh.
Lại đăng nhập từ chỗ này, Giang Khải đã không cần phân biệt vị trí nữa, trực tiếp tiến đến lối vào Tam thiên thế giới.
"Đổng soái nói, Hoa Hạ muốn thúc đẩy toàn dân thành thần nhưng rất khó kiếm được tài liệu đột phá, không biết có thể thành công hay không." Giang Khải vừa đi vừa nói.
Hoa Thiên Thiên mỉm cười,"Ngươi yên tâm đi, tốc độ phát triển của nhân loại còn chưa vượt qua tốc độ tiến hóa của Quỷ Tinh, cho nên có thể tìm được thứ bọn họ cần ở trên Quỷ Tinh."
"Chỉ là độ khó khá lớn mà thôi."
"Có lẽ chờ đến khi ngươi quay về, không chỉ có một Sokhava nữa."
Giang Khải ngạc nhiên nói,"Ý của ngươi là ta phải rời đi rất nhiều năm?"
Hoa Thiên Thiên nói,"Ngươi biết trong Tam thiên thế giới ngoại trừ nguyên thần du đãng, còn có cái gì không?"
"Ta đâu biết."
Hoa Thiên Thiên nói,"Nếu ta thôi diễn không sai, chắc nơi đó là một thế giới thần minh hoàn chỉnh!"
"Thế giới thần minh?" Giang Khải hoảng sợ nói,"Sao có thể? Ba tiền bối người sống sót cũng không nhắc đến điểm này."
Hoa Thiên Thiên tiếp tục nói,"Bọn họ chỉ biết một không biết hai mà thôi!"
"Lúc trước nhân tộc gặp hạo hiếp, vì để lại một hy vọng cho nhân tộc mà cường giả các phương vắt hết óc, dùng ra tất cả vốn liếng."
"Trong đó có một phương án khá tàn khốc, chính tà ma đạo buông xuống tranh đấu, tự mình chọn ra 300 vạn đồng nam đồng nữ có tiềm lực, phong ấn bọn họ ở Tam thiên thế giới, dùng cách này tránh né hạo hiếp."
"Sau đó, Thần thị giả vẫn bị những tên kia hủy đi, những đồng nam đồng nữ đó gần như bị tàn sát sạch sẽ."
Giang Khải trợn to mắt,"Đã bị tàn sát hết, tại sao nơi đó có thể có một thế giới thần minh?"
"Trên đời này còn có người sống sót? Bọn họ không rõ lập trường, trốn ở chỗ sâu... Hít, rốt cuộc là ẩn giấu ở nơi nào chứ?"
Đúng vào lúc này, đằng xa vang lên tiếng xe máy ầm vang.
Giang Khải ngạc nhiên quay đầu nhìn lại, khi thấy một nữ tử mặc áo da màu đỏ, dáng người nóng bỏng lái một chiếc xe máy to nặng đang chạy nhanh đến chỗ hắn từ phía sau.
Sau khi xe xoay một vòng 90 độ xinh đẹp trước người Giang Khải mới dừng lại.
Nữ nhân tháo mũ bảo hiểm, lắc mái tóc dài, nhìn Giang Khải,"Ngươi dự định đi bộ rời khỏi Hoa Hạ như vậy?"
"Hoa Thiên Thiên?"
"Làm sao? Có vấn đề gì?"
Giang Khải ngạc nhiên nhìn Hoa Thiên Thiên, nói thật, nhìn từ quần áo và phương tiện đi lại hiện tại của nàng, rất khó liên tưởng đến Hoa Thiên Thiên thường mặc váy da thú xanh xanh đỏ đỏ.
Dù Hoa Thiên Thiên trở lại Hoa Hạ, phong cách mặc quần áo của nàng cũng không còn giống lúc trước.
Hoa Thiên Thiên khẽ cười một tiếng,"Ta khôi phục trí nhớ trước kia, thứ hấp dẫn ta lại là những thứ đồ chơi mới mẻ này, trước đó không có thời gian thử, hiện tại đã có cơ hội kiếm một chiếc để thử."
"Ừ, thật thoải mái." Hoa Thiên Thiên hài lòng vỗ thân xe.
"Ây..." Giang Khải cũng không biết phải đánh giá như thế nào.
"Ai, cho ngươi lái, ngươi chở ta."
Giang Khải trợn mắt nhìn,"Ta chở ngươi? Ngươi biết ta muốn đi đâu?"
"Ta đoán một chút... Đại ca ngươi còn ở trong tay Lưu Viễn Hương, ngươi biết tiếp theo phải đối mặt với sự khiêu chiến càng không thể tưởng tượng nổi, cho nên ngươi nhất định phải tăng thực lực... Trước khi đi đám người Bạch Mi đã gặp ngươi, ta suy đoán hoặc là ngươi đến Quỷ Tinh, thu hoạch phong hào thần chức, hoặc là đến khu vực bí hiểm toàn cầu, tìm kiếm những thần minh ẩn thế đó."
"Thần minh ẩn thế khó phân biệt lập trường, thực lực khủng bố, mấu chốt nhất là bọn họ ở đâu, ngươi chưa chắc có thể lấy được lợi ích gì, cho nên ngươi có khả năng lựa chọn Tam thiên thế giới, thu hoạch phong hào thần chức."
Nói xong, Hoa Thiên Thiên nghiêng đầu, cười khanh khách nhìn Giang Khải.
Giang Khải bất đắc dĩ lắc đầu, nhìn thoáng qua Hoa Thiên Thiên,"Từ sau khi ngươi khôi phục trí nhớ, ta đã cảm thấy ngươi càng lúc càng giống một tiên tri, dường như biết tất cả mọi chuyện."
Hoa Thiên Thiên mỉm cười long lanh rung động lòng người,"Ngươi nói đùng phân nữa, ta không phải 'giống' một tiên tri, ta chính là vậy!"
"Ngươi chính là vậy?"
"Cùng loại đi. Tóm lại, ngươi dẫn theo ta sẽ không lỗ, hơn nữa ta cũng muốn đến Tam thiên thế giới tìm một số thứ vốn thuộc về ta."
Giang Khải đang thấy kỳ quái muốn tiếp tục hỏi thăm kỹ hơn, Hoa Thiên Thiên lại ném một cái mũ bảo hiểm khác cho Giang Khải,"Rốt cuộc ngươi có đi không?"
Giang Khải tiếp nhận mũ bảo hiểm, lại nhìn chiếc xe máy cực ngầu kia, khóe miệng hơi nhếch lên,"Đi."...
Trên đường lớn trong thành, một bóng đỏ lao đi như mũi tên bắn vụt qua.
Giang Khải đang lái chiếc "Truy Quang" kiểu mới nhất lao đi như bão táp trên đường.
Hoa Thiên Thiên ôm chặt eo Giang Khải, dựa đầu vào vai Giang Khải.
Một ngày sau, bọn họ đến thành thị số 045.
Hang núi kia đã sụp đổ, cửa đăng nhập bị đá vụn vùi lấp.
Không biết vì sao Cuồng nhiệt giả lại từ bỏ cửa đăng nhập này.
Giang Khải và Hoa Thiên Thiên mở ra đá vụn, đăng nhập vào Quỷ Tinh.
Lại đăng nhập từ chỗ này, Giang Khải đã không cần phân biệt vị trí nữa, trực tiếp tiến đến lối vào Tam thiên thế giới.
"Đổng soái nói, Hoa Hạ muốn thúc đẩy toàn dân thành thần nhưng rất khó kiếm được tài liệu đột phá, không biết có thể thành công hay không." Giang Khải vừa đi vừa nói.
Hoa Thiên Thiên mỉm cười,"Ngươi yên tâm đi, tốc độ phát triển của nhân loại còn chưa vượt qua tốc độ tiến hóa của Quỷ Tinh, cho nên có thể tìm được thứ bọn họ cần ở trên Quỷ Tinh."
"Chỉ là độ khó khá lớn mà thôi."
"Có lẽ chờ đến khi ngươi quay về, không chỉ có một Sokhava nữa."
Giang Khải ngạc nhiên nói,"Ý của ngươi là ta phải rời đi rất nhiều năm?"
Hoa Thiên Thiên nói,"Ngươi biết trong Tam thiên thế giới ngoại trừ nguyên thần du đãng, còn có cái gì không?"
"Ta đâu biết."
Hoa Thiên Thiên nói,"Nếu ta thôi diễn không sai, chắc nơi đó là một thế giới thần minh hoàn chỉnh!"
"Thế giới thần minh?" Giang Khải hoảng sợ nói,"Sao có thể? Ba tiền bối người sống sót cũng không nhắc đến điểm này."
Hoa Thiên Thiên tiếp tục nói,"Bọn họ chỉ biết một không biết hai mà thôi!"
"Lúc trước nhân tộc gặp hạo hiếp, vì để lại một hy vọng cho nhân tộc mà cường giả các phương vắt hết óc, dùng ra tất cả vốn liếng."
"Trong đó có một phương án khá tàn khốc, chính tà ma đạo buông xuống tranh đấu, tự mình chọn ra 300 vạn đồng nam đồng nữ có tiềm lực, phong ấn bọn họ ở Tam thiên thế giới, dùng cách này tránh né hạo hiếp."
"Sau đó, Thần thị giả vẫn bị những tên kia hủy đi, những đồng nam đồng nữ đó gần như bị tàn sát sạch sẽ."
Giang Khải trợn to mắt,"Đã bị tàn sát hết, tại sao nơi đó có thể có một thế giới thần minh?"