Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1110
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1110 :Áp giải về nước
Đảo quốc thật sự phái ra cường giả siêu cấp đi tiêu diệt, tên này lại chạy nhanh hơn bất kỳ ai!
Nghĩ đến loại kết quả này, Mizuno Takeda đã cảm thấy không rét mà run.
Nếu Giang Khải không tiếp tục làm loạn, có thể tiễn ôn thần này đi, e rằng đó cũng là kết quả tốt nhất.
Mizuno Takeda nhìn về phía gia chủ, thấy Mizuno Yuta khẽ gật đầu với hắn ta, ra hiệu hắn ta nhanh đưa người đi.
Giai đoạn hiện này, dù sao nhà Mizuno cũng không có cách nào bắt Giang Khải.
“Không có giấy thông hành gì đó, ngươi cho rằng ngoại trừ ngươi còn có ai dám chạy đến nước khác làm loạn sao?” Mizuno Takeda tức giận nói, “Nhưng ta có thể đưa ngươi về nước, chỉ có điều ngươi nhất định phải đồng ý mấy điều kiện của ta!” Giang Khải nhíu mày, “Điều kiện gì?” “Chúng ta sẽ lấy tội danh nhập cảnh phi pháp đưa ngươi về nước, hơn nữa sẽ xếp ngươi vào sổ đen, sau này ngươi không được đi vào lãnh địa Đảo quốc!” “Vì cảnh cáo những người khác, ngăn chặn việc tương tự xảy ra, ngươi nhất định phải phối hợp với việc áp giải của chúng ta… Khụ khụ, áp giải chỉ là một hình thức, sẽ không đeo gông xiềng cho ngươi nhưng hình thức áp giải không thể thiếu!” Giang Khải đã hiểu đây là sự cứng rắn sau cùng của quân đội Đảo quốc.
Dù sao hắn phá hủy phủ đệ của người ta, khiến thành chính khu 4, phía đông khu 7 biến thành một đống hỗn loạn, cũng đã giết nhiều người của nhà Mizuno như vậy, bọn họ lại không nói ra bất kỳ yêu cầu bồi thường gì.
Giang Khải suy nghĩ, “Ta có thể phối hợp với các ngươi, cũng có thể đảm bảo ta sẽ không chủ động đến Đảo quốc các ngươi, nhưng ta muốn dẫn theo ba người này.” Ba người mà Giang Khải nói đến chính là Hoàng Kiến Quốc, Chiba Nosora và Chiba Orihime.
Mizuno Takeda cũng biết đám người Hoàng Kiến Quốc sẽ không trở lại nữa, về phần cha con Chiba chỉ là nhân vật không quan trọng gì, đưa đi thì đưa đi thôi.
“Còn có, trên đường áp giải cho ta hai thớt tọa kỵ, mang theo một ít món ngon của Đảo quốc các ngươi, đến lâu như vậy cũng chưa có cơ hội thưởng thức.” Giang Khải lại nói thêm hai yêu cầu.
Mizuno Takeda thở dài một hơi, trong lòng có mười vạn con thảo nê mã chạy ngang qua.
Tọa kỵ thì tọa kỵ, món ngon thì món ngon, ngươi muốn mỹ nữ cũng được, chỉ cần ngươi nhanh chóng rời khỏi Đảo quốc, sau này đừng quay lại nữa!
“Được!” …
Vài ngày sau, Hoa Thiên Thần và La Bình đã đi đến khu giao giới Đảo quốc, đang bàn bạc với đám người Trương Thiết Sinh, Hà Thi Thi vấn đề làm thế nào cứu Giang Khải.
“Lần này Giang Khải thật sự quá lỗ mãng, đến địa bàn Đảo quốc làm loạn, ngươi muốn chúng ta lấy danh nghĩa gì để đòi người!” Hoa Thiên Thần không có cách nào nói.
Hà Thi Thi nói, “Vậy đám người Lưu Viễn Hương cũng ở Đảo quốc, bên Đảo quốc có người cấu kết với đám người Lưu Viễn Hương không? Chúng ta có thể bắt đầu từ hướng này không?” La Bình lắc đầu, “Bây giờ chúng ta chưa có chứng cứ xác thực, tất cả đều là nói suông, lại nói một khi Giang Khải bị bắt, e rằng sẽ phải rơi vào tình trạng vạn kiếp bất phục!” Đúng vào lúc này, Hồ Ngôn vội vã đi vào phòng họp.
“Hội trưởng trở về rồi!” Hồ Ngôn gọi.
“A?” Đám người tham gia đều ngạc nhiên, bọn họ nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra phải cứu Giang Khải nhưng thế nào, kết quả hắn đã tự quay về rồi sao?
“Xảy ra chuyện gì?” “Không biết.” Hồ Ngôn nói, “Là quân đội Đảo quốc áp giải, nói là nhập cảnh phạm pháp bị áp giải về.” “Bị áp giải về?” Đám người Hoa Thiên Thần càng không thể tin tưởng được.
Từ lúc nào Đảo quốc lại trở nên thân thiện như thế, huống chi đám người Lưu Viễn Hương còn bỏ qua cho Giang Khải? Hoàn toàn không có khả năng.
Hồ Ngôn suy nghĩ, lại cảm thấy hơi kỳ quặc, nói, “Quân đội Đảo quốc dùng một cái còi nói là áp giải về, nhưng cảm giác lại không giống…” “Ôi chao, các ngươi đừng hỏi ta, tự đến xem là được, Giang Khải đang ở biên giới khu giao giới, quân đội Đảo quốc áp giải hắn đi về hướng này.” Đám người Hoa Thiên Thần vội vàng đi ra ngoài.
Lúc này, hai bên đường lớn khu giao giới đã đứng đầy người xem trò vui.
Quân đội Đảo quốc phái ra đại quân áp giải Giang Khải quay về, nhưng cách áp giải của Đảo quốc khiến người ta hơi khó hiểu.
Quân đội áp giải hắn đều đi bộ, toàn thể vũ trang đầy đủ như gặp kẻ địch mạnh, nhưng Giang Khải bị áp giải lại ngồi trên một con Linh giác bạch lộc, còn vừa ăn món ăn giống với sushi…
Phía trước đội ngũ có người dùng một loại thiết bị phóng thanh nào đó lớn tiếng tuyên độc.
“Người chơi Hoa Hạ Giang Khải không quan tâm hiệp nghị lãnh địa hai nước tự tiện xông vào lãnh địa Đảo quốc, hiện tại đã bị bên quân ta bắt được, cũng áp giải về nước.” “Người chơi Hoa Hạ hãy coi đây là sự cảnh cáo, tuân thủ pháp quy liên quan của Đảo quốc, nếu phát hiện tuyệt đối không nhân nhượng!” Đối mặt với lời tuyên bố lời lẽ nghiêm khắc của bên Đảo quốc, dáng vẻ thoải mái nhàn nhã của Giang Khải lại có vẻ không đúng với phong cách.
“Này, lại cho chút sushi Quỷ đăng ngư đi.” Giang Khải nói với quan quân áp giải hắn bên cạnh.
Nghĩ đến loại kết quả này, Mizuno Takeda đã cảm thấy không rét mà run.
Nếu Giang Khải không tiếp tục làm loạn, có thể tiễn ôn thần này đi, e rằng đó cũng là kết quả tốt nhất.
Mizuno Takeda nhìn về phía gia chủ, thấy Mizuno Yuta khẽ gật đầu với hắn ta, ra hiệu hắn ta nhanh đưa người đi.
Giai đoạn hiện này, dù sao nhà Mizuno cũng không có cách nào bắt Giang Khải.
“Không có giấy thông hành gì đó, ngươi cho rằng ngoại trừ ngươi còn có ai dám chạy đến nước khác làm loạn sao?” Mizuno Takeda tức giận nói, “Nhưng ta có thể đưa ngươi về nước, chỉ có điều ngươi nhất định phải đồng ý mấy điều kiện của ta!” Giang Khải nhíu mày, “Điều kiện gì?” “Chúng ta sẽ lấy tội danh nhập cảnh phi pháp đưa ngươi về nước, hơn nữa sẽ xếp ngươi vào sổ đen, sau này ngươi không được đi vào lãnh địa Đảo quốc!” “Vì cảnh cáo những người khác, ngăn chặn việc tương tự xảy ra, ngươi nhất định phải phối hợp với việc áp giải của chúng ta… Khụ khụ, áp giải chỉ là một hình thức, sẽ không đeo gông xiềng cho ngươi nhưng hình thức áp giải không thể thiếu!” Giang Khải đã hiểu đây là sự cứng rắn sau cùng của quân đội Đảo quốc.
Dù sao hắn phá hủy phủ đệ của người ta, khiến thành chính khu 4, phía đông khu 7 biến thành một đống hỗn loạn, cũng đã giết nhiều người của nhà Mizuno như vậy, bọn họ lại không nói ra bất kỳ yêu cầu bồi thường gì.
Giang Khải suy nghĩ, “Ta có thể phối hợp với các ngươi, cũng có thể đảm bảo ta sẽ không chủ động đến Đảo quốc các ngươi, nhưng ta muốn dẫn theo ba người này.” Ba người mà Giang Khải nói đến chính là Hoàng Kiến Quốc, Chiba Nosora và Chiba Orihime.
Mizuno Takeda cũng biết đám người Hoàng Kiến Quốc sẽ không trở lại nữa, về phần cha con Chiba chỉ là nhân vật không quan trọng gì, đưa đi thì đưa đi thôi.
“Còn có, trên đường áp giải cho ta hai thớt tọa kỵ, mang theo một ít món ngon của Đảo quốc các ngươi, đến lâu như vậy cũng chưa có cơ hội thưởng thức.” Giang Khải lại nói thêm hai yêu cầu.
Mizuno Takeda thở dài một hơi, trong lòng có mười vạn con thảo nê mã chạy ngang qua.
Tọa kỵ thì tọa kỵ, món ngon thì món ngon, ngươi muốn mỹ nữ cũng được, chỉ cần ngươi nhanh chóng rời khỏi Đảo quốc, sau này đừng quay lại nữa!
“Được!” …
Vài ngày sau, Hoa Thiên Thần và La Bình đã đi đến khu giao giới Đảo quốc, đang bàn bạc với đám người Trương Thiết Sinh, Hà Thi Thi vấn đề làm thế nào cứu Giang Khải.
“Lần này Giang Khải thật sự quá lỗ mãng, đến địa bàn Đảo quốc làm loạn, ngươi muốn chúng ta lấy danh nghĩa gì để đòi người!” Hoa Thiên Thần không có cách nào nói.
Hà Thi Thi nói, “Vậy đám người Lưu Viễn Hương cũng ở Đảo quốc, bên Đảo quốc có người cấu kết với đám người Lưu Viễn Hương không? Chúng ta có thể bắt đầu từ hướng này không?” La Bình lắc đầu, “Bây giờ chúng ta chưa có chứng cứ xác thực, tất cả đều là nói suông, lại nói một khi Giang Khải bị bắt, e rằng sẽ phải rơi vào tình trạng vạn kiếp bất phục!” Đúng vào lúc này, Hồ Ngôn vội vã đi vào phòng họp.
“Hội trưởng trở về rồi!” Hồ Ngôn gọi.
“A?” Đám người tham gia đều ngạc nhiên, bọn họ nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra phải cứu Giang Khải nhưng thế nào, kết quả hắn đã tự quay về rồi sao?
“Xảy ra chuyện gì?” “Không biết.” Hồ Ngôn nói, “Là quân đội Đảo quốc áp giải, nói là nhập cảnh phạm pháp bị áp giải về.” “Bị áp giải về?” Đám người Hoa Thiên Thần càng không thể tin tưởng được.
Từ lúc nào Đảo quốc lại trở nên thân thiện như thế, huống chi đám người Lưu Viễn Hương còn bỏ qua cho Giang Khải? Hoàn toàn không có khả năng.
Hồ Ngôn suy nghĩ, lại cảm thấy hơi kỳ quặc, nói, “Quân đội Đảo quốc dùng một cái còi nói là áp giải về, nhưng cảm giác lại không giống…” “Ôi chao, các ngươi đừng hỏi ta, tự đến xem là được, Giang Khải đang ở biên giới khu giao giới, quân đội Đảo quốc áp giải hắn đi về hướng này.” Đám người Hoa Thiên Thần vội vàng đi ra ngoài.
Lúc này, hai bên đường lớn khu giao giới đã đứng đầy người xem trò vui.
Quân đội Đảo quốc phái ra đại quân áp giải Giang Khải quay về, nhưng cách áp giải của Đảo quốc khiến người ta hơi khó hiểu.
Quân đội áp giải hắn đều đi bộ, toàn thể vũ trang đầy đủ như gặp kẻ địch mạnh, nhưng Giang Khải bị áp giải lại ngồi trên một con Linh giác bạch lộc, còn vừa ăn món ăn giống với sushi…
Phía trước đội ngũ có người dùng một loại thiết bị phóng thanh nào đó lớn tiếng tuyên độc.
“Người chơi Hoa Hạ Giang Khải không quan tâm hiệp nghị lãnh địa hai nước tự tiện xông vào lãnh địa Đảo quốc, hiện tại đã bị bên quân ta bắt được, cũng áp giải về nước.” “Người chơi Hoa Hạ hãy coi đây là sự cảnh cáo, tuân thủ pháp quy liên quan của Đảo quốc, nếu phát hiện tuyệt đối không nhân nhượng!” Đối mặt với lời tuyên bố lời lẽ nghiêm khắc của bên Đảo quốc, dáng vẻ thoải mái nhàn nhã của Giang Khải lại có vẻ không đúng với phong cách.
“Này, lại cho chút sushi Quỷ đăng ngư đi.” Giang Khải nói với quan quân áp giải hắn bên cạnh.