Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1111
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1111 :Áp giải về nước (2)
“Được.” Người kia lập tức đưa đồ ăn lên, “Cần nước không? Đi cả quãng đường vất vả lại ăn nhiều đồ ăn vặt như thế, uống chút nước đi.” “Vậy thêm một chén rượu đi.” Giang Khải vung tay lên ngăn cản, nhận lấy sushi và bình rượu tiếp tục ăn như gió cuốn.
Tình cảnh này hoàn toàn khiến đám người có mặt nhìn đến choáng váng.
Mặc kệ là người chơi Đảo quốc hay người chơi Hoa Hạ đều không thể nào hiểu được thái độ “tuyệt đối không nhân nhượng” của Đảo quốc.
“Ách, đãi ngộ tốt như vậy? Hình như sushi Quỷ đăng ngư cần 150 tinh tệ một hộp, cung ứng vô hạn?” “Đây là áp giải về? Ta còn tưởng là đội ngũ hộ tống chứ.” “Nghe nói chưa, Giang Khải đã giải quyết khu 4.” “Nghe nói, nhưng tại sao hắn lại bị quân đội bắt lại? Hít… Tạm thời không nói điều này, ta chỉ muốn biết có phải mỗi người bị áp giải về đều có loại đãi ngộ này không?” Triệu Thiết Toàn khiếp sợ nhìn Giang Khải ngồi trên Linh giác bạch lộc làm mưa làm gió, không hiểu ra sao.
“Cái quỷ gì? Đây cũng gọi là áp giải về? Chỉ thiếu kiệu lớn tám người khiêng đưa về.” Âu Dương Dịch nói thầm, “Hội trưởng giả danh chuyên gia khảo cổ, Đảo quốc không nói một chứ, hắn làm loạn ở khu 4 Đảo quốc, Đảo quốc cũng không nói một chữ, chỉ áp giải hắn về?” “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Ngay từ đầu Hoa Thiên Thần và La Bình cũng không biết rõ rốt cuộc là Đảo quốc muốn làm cái gì, cho đến khi thấy sau con Linh giác bạch lộc của Giang Khải còn có một chiếc xe tù đi theo.
Tạo hình xe tù không khác gì xe tù Hoa Hạ cổ đại, trong xe có một nam tử tóc tai bù xù, trên mặt vô cùng dơ bẩn, hai tay bị chém đứt, đầu kẹt bên ngoài, hai chân đeo xiềng xích.
Hoa Thiên Thần dùng sức quan sát, lúc này mới nhận ra người đến, hắn ta không thể tưởng tượng nổi nói, “Hoàng Kiến Quốc?!” La Bình cũng cau mày, “Là hắn… Giang Khải bắt được hắn?” “ĐM, người bị áp giải về ngồi tọa kỵ, hưởng thụ món ngon rượu ngon, Hoàng Kiến Quốc lại chật vật không chịu nổi như thế.” Đội ngũ áp giải vẫn đi dọc theo con đường lớn khu giao giới, rất nhiều người tò mò đi theo đến khu giao giới Hoa Hạ.
Sau khi quân đội Đảo quốc đi qua con đường nước láng giềng, đứng nguyên tại chỗ chờ lệnh, do quân quan “áp giải” đám người Giang Khải tiến về khu giao giới Hoa Hạ.
Đội ngũ quân đội dừng lại trong con đường nước láng giềng tập thể thở phào một hơi.
“Cuối cùng đã tiễn ôn thần đi, hy vọng hắn có thể hết lòng tuân thủ hứa hẹn, vĩnh viễn đừng quay lại nữa!” “Còn không phải sao, thu phục cả nhà Mizuno, ai chọc nổi loại quái vật này.” “Ngươi nói xem Giang Khải thăng cấp thế nào, chẳng lẽ kỳ ngộ bên Hoa Hạ tốt hơn?” “Không biết, nhưng hình như Hoa Hạ chỉ có Giang Khải biến thái như vậy, ít nhất những người khác không ai dám một mình chạy đến Đảo quốc, xử lý một gia tộc trong Tứ thần gia tộc…” Hoa Thiên Thần, La Bình, Trương Thiết Sinh, đám thành viên nòng cốt Chủ Thần theo sát đội ngủ, sau khi đến khu giao giới Hoa Hạ vừa hay xác nhận thân phận, đón tên bị áp giải về này.
Bên Đảo quốc còn không cần cả Linh giác bạch lộc đã vội vàng rời đi.
Hoa Thiên Thần và La Bình khiếp sợ nhìn Giang Khải, lại nhìn Hoàng Kiến Quốc, một nam một nữ trên một con tọa kỵ khác một chút.
“Hoa thần? La thần? Sao các ngươi rảnh rỗi chạy đến khu giao giới thế?” Giang Khải thấy hai người kích động nhảy xuống từ trên tọa kỵ, “Ăn sushi không? Hương vị cũng không tệ lắm!” Hoa Thiên Thần giận đến đen mặt nói, “Lúc này ngươi còn tâm trạng ăn sushi? Giang Khải, ngươi bây giờ, lập tức, lập tức nói cho ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!” Hà Thi Thi căm tức nhìn Giang Khải, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bây giờ ngươi nói rõ ràng đi!” Giang Khải nhìn mọi người một chút, bất đắc dĩ buông sushi xuống, “Được được được, ta nói cho các ngươi biết, đừng dùng khuôn mặt đó được không, dữ dằn.” Khu giao giới Hoa Hạ, văn phòng quân đội Hoa Hạ, trong phòng họp Giang Khải vừa kể xong nhưng trong phòng họp lại lặng ngắt như tờ.
Một lúc lâu sau, Triệu Thiết Toàn kích động nói, “Đệt, lão đại, ngươi cũng quá mạnh, một người giải quyết một khu!” Giang Khải lắc đầu, “Ngươi nói hơi khoa trương quá, chỉ thu phục một nhà Mizuno mà thôi, nếu người trong một khi của Đảo quốc đều ra tay, ta cũng đánh không lại.” “Nhưng bọn họ không biết vì sao ta lại đầy trạng thái, nếu không tất cả thật sự nhào lên, đoán chừng chỉ có chết.” Hoa Thiên Thần và La Bình hai mặt nhìn nhau.
Dù lần này Giang Khải có chút tâm lý đánh cược nhưng một mình hắn diệt đi chiến lực đỉnh cấp nhà Mizuno, trấn áp mấy chục vạn người, việc này thật sự không thể tin nổi!
“Giang Khải, tiểu tử ngươi càng ngày càng biến thái.” Hoa Thiên Thần than thở, “Cho nên, quân đội Đảo quốc nói bắt được ngươi, nhưng thật ra là ngươi tự nguyện?” “Ta cũng không muốn ở Đảo quốc mãi.” Giang Khải nói, “Bọn họ bằng lòng đưa ta về nhà, ta có gì không vui, có ăn có uống.” “Hít… Ngươi…” La Bình trợn mắt nhìn về phá Giang Khải, “Cũng vì chúng ta là người một nhà, ngươi suy nghĩ mà xem, ở trong mắt người Đảo quốc thì ngươi khác Boss điểm nào!”
Tình cảnh này hoàn toàn khiến đám người có mặt nhìn đến choáng váng.
Mặc kệ là người chơi Đảo quốc hay người chơi Hoa Hạ đều không thể nào hiểu được thái độ “tuyệt đối không nhân nhượng” của Đảo quốc.
“Ách, đãi ngộ tốt như vậy? Hình như sushi Quỷ đăng ngư cần 150 tinh tệ một hộp, cung ứng vô hạn?” “Đây là áp giải về? Ta còn tưởng là đội ngũ hộ tống chứ.” “Nghe nói chưa, Giang Khải đã giải quyết khu 4.” “Nghe nói, nhưng tại sao hắn lại bị quân đội bắt lại? Hít… Tạm thời không nói điều này, ta chỉ muốn biết có phải mỗi người bị áp giải về đều có loại đãi ngộ này không?” Triệu Thiết Toàn khiếp sợ nhìn Giang Khải ngồi trên Linh giác bạch lộc làm mưa làm gió, không hiểu ra sao.
“Cái quỷ gì? Đây cũng gọi là áp giải về? Chỉ thiếu kiệu lớn tám người khiêng đưa về.” Âu Dương Dịch nói thầm, “Hội trưởng giả danh chuyên gia khảo cổ, Đảo quốc không nói một chứ, hắn làm loạn ở khu 4 Đảo quốc, Đảo quốc cũng không nói một chữ, chỉ áp giải hắn về?” “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Ngay từ đầu Hoa Thiên Thần và La Bình cũng không biết rõ rốt cuộc là Đảo quốc muốn làm cái gì, cho đến khi thấy sau con Linh giác bạch lộc của Giang Khải còn có một chiếc xe tù đi theo.
Tạo hình xe tù không khác gì xe tù Hoa Hạ cổ đại, trong xe có một nam tử tóc tai bù xù, trên mặt vô cùng dơ bẩn, hai tay bị chém đứt, đầu kẹt bên ngoài, hai chân đeo xiềng xích.
Hoa Thiên Thần dùng sức quan sát, lúc này mới nhận ra người đến, hắn ta không thể tưởng tượng nổi nói, “Hoàng Kiến Quốc?!” La Bình cũng cau mày, “Là hắn… Giang Khải bắt được hắn?” “ĐM, người bị áp giải về ngồi tọa kỵ, hưởng thụ món ngon rượu ngon, Hoàng Kiến Quốc lại chật vật không chịu nổi như thế.” Đội ngũ áp giải vẫn đi dọc theo con đường lớn khu giao giới, rất nhiều người tò mò đi theo đến khu giao giới Hoa Hạ.
Sau khi quân đội Đảo quốc đi qua con đường nước láng giềng, đứng nguyên tại chỗ chờ lệnh, do quân quan “áp giải” đám người Giang Khải tiến về khu giao giới Hoa Hạ.
Đội ngũ quân đội dừng lại trong con đường nước láng giềng tập thể thở phào một hơi.
“Cuối cùng đã tiễn ôn thần đi, hy vọng hắn có thể hết lòng tuân thủ hứa hẹn, vĩnh viễn đừng quay lại nữa!” “Còn không phải sao, thu phục cả nhà Mizuno, ai chọc nổi loại quái vật này.” “Ngươi nói xem Giang Khải thăng cấp thế nào, chẳng lẽ kỳ ngộ bên Hoa Hạ tốt hơn?” “Không biết, nhưng hình như Hoa Hạ chỉ có Giang Khải biến thái như vậy, ít nhất những người khác không ai dám một mình chạy đến Đảo quốc, xử lý một gia tộc trong Tứ thần gia tộc…” Hoa Thiên Thần, La Bình, Trương Thiết Sinh, đám thành viên nòng cốt Chủ Thần theo sát đội ngủ, sau khi đến khu giao giới Hoa Hạ vừa hay xác nhận thân phận, đón tên bị áp giải về này.
Bên Đảo quốc còn không cần cả Linh giác bạch lộc đã vội vàng rời đi.
Hoa Thiên Thần và La Bình khiếp sợ nhìn Giang Khải, lại nhìn Hoàng Kiến Quốc, một nam một nữ trên một con tọa kỵ khác một chút.
“Hoa thần? La thần? Sao các ngươi rảnh rỗi chạy đến khu giao giới thế?” Giang Khải thấy hai người kích động nhảy xuống từ trên tọa kỵ, “Ăn sushi không? Hương vị cũng không tệ lắm!” Hoa Thiên Thần giận đến đen mặt nói, “Lúc này ngươi còn tâm trạng ăn sushi? Giang Khải, ngươi bây giờ, lập tức, lập tức nói cho ta biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!” Hà Thi Thi căm tức nhìn Giang Khải, “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, bây giờ ngươi nói rõ ràng đi!” Giang Khải nhìn mọi người một chút, bất đắc dĩ buông sushi xuống, “Được được được, ta nói cho các ngươi biết, đừng dùng khuôn mặt đó được không, dữ dằn.” Khu giao giới Hoa Hạ, văn phòng quân đội Hoa Hạ, trong phòng họp Giang Khải vừa kể xong nhưng trong phòng họp lại lặng ngắt như tờ.
Một lúc lâu sau, Triệu Thiết Toàn kích động nói, “Đệt, lão đại, ngươi cũng quá mạnh, một người giải quyết một khu!” Giang Khải lắc đầu, “Ngươi nói hơi khoa trương quá, chỉ thu phục một nhà Mizuno mà thôi, nếu người trong một khi của Đảo quốc đều ra tay, ta cũng đánh không lại.” “Nhưng bọn họ không biết vì sao ta lại đầy trạng thái, nếu không tất cả thật sự nhào lên, đoán chừng chỉ có chết.” Hoa Thiên Thần và La Bình hai mặt nhìn nhau.
Dù lần này Giang Khải có chút tâm lý đánh cược nhưng một mình hắn diệt đi chiến lực đỉnh cấp nhà Mizuno, trấn áp mấy chục vạn người, việc này thật sự không thể tin nổi!
“Giang Khải, tiểu tử ngươi càng ngày càng biến thái.” Hoa Thiên Thần than thở, “Cho nên, quân đội Đảo quốc nói bắt được ngươi, nhưng thật ra là ngươi tự nguyện?” “Ta cũng không muốn ở Đảo quốc mãi.” Giang Khải nói, “Bọn họ bằng lòng đưa ta về nhà, ta có gì không vui, có ăn có uống.” “Hít… Ngươi…” La Bình trợn mắt nhìn về phá Giang Khải, “Cũng vì chúng ta là người một nhà, ngươi suy nghĩ mà xem, ở trong mắt người Đảo quốc thì ngươi khác Boss điểm nào!”