Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1556

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1556 :Độc tài (2)
Giang Khải nghe được tiếng bàn tán của đám người xung quanh, không khỏi nhíu mày.
Thành chủ tòa Bán thánh thành này lại là người hèn hạ như thế?
Loại người này lại có thể lấy được thần chức, danh xưng Bán thánh? Đúng là mỉa mai.
Trong chớp mắt thời gian đã không còn sớm, trong Bán thánh thành còn có khách sạn, xem ra giữa mỗi thành trì đều có qua lại.
Chỉ là trên người Giang Khải và Hoa Thiên Thiên không có Hóa tinh thạch, không có tiền tất nhiên không thể ở khách sạn trong thành, hai người chỉ có thể mặt dày tìm một hộ nông gia tá túc ngoài thành.
Gia đình này có ba căn nhà nông nhưng chỉ có một bà lão tay chân không tiện ở lại.
Lão phụ thấy Giang Khải và Hoa Thiên Thiên đáng thương liền đồng ý cho hai người ngủ lại, để báo đáp, Giang Khải lại làm một số việc nhà nông giúp lão nhân.
"Các ngươi chỉ có thể ở căn bên trái, căn ở giữa là phòng của nhi tử ta, căn bên phải là của ta." Lão phụ cong lưng, dẫn hai người đi vào căn phòng bên trái.
Hoa Thiên Thiên tò mò hỏi,"Lão nhân gia, ta thấy căn ở giữa không có ai."
Lão phụ mỉm cười, nói,"Mấy năm trước thành chủ đi ngang qua đây thấy tức phụ nhà ta xinh đẹp nên cướp về, còn đánh chết nhi tử ta, đánh gãy một chân của ta."
Giang Khải và Hoa Thiên Thiên trợn to mắt, lão nhân kể lại chuyện cũ lại bình thản như thế càng khiến người ta cảm thấy trái tim lạnh lẽo.
"Nhi tử của ngài bị thành chủ hại chết, vậy không có nơi nào nói rõ lý lẽ sao?" Hoa Thiên Thiên hỏi.
"Lý lẽ? Ha ha ha, nắm đấm chính là lý lẽ, tuổi tác của các ngươi cũng không nhỏ, còn không biết lý lẽ này sao?"
"Theo lời của thành chủ, Bán thánh thành này đều là của hắn, tất cả nơi này thuộc sự quản hạt của hắn, coi trọng tức phụ nhà ta là phúc phận nhà ta, mang ơn còn không kịp!"
"Trước kia ta cũng nghĩ quẩn nhưng sau này ta đã suy nghĩ rõ ràng đạo lý này, thành này đều là của hắn, hắn chính là trời ở chỗ này, nếu ta có bản lĩnh đạt tới cấp địa thần, vậy cũng không ở lại nơi này."
"Đã không có năng lực tiến thêm một bước, vậy cũng chỉ có thể nhận mệnh."
Đêm khuya, Giang Khải và Hoa Thiên Thiên một người ngủ trên đất, một người ngủ trên giường, hai người đều chưa chợp mắt.
"Hoa Thiên Thiên, thời đại trước kia của các ngươi, người có được thần chức cũng tồi tệ như vậy sao?" Giang Khải đột nhiên hỏi.
Hoa Thiên Thiên lắc đầu,"Phần lớn không phải, ít nhất bọn họ còn đang thực hiện chức trách của mình, cũng sẽ bảo vệ tộc nhân trong khu quản hạt của mình."
Giang Khải thở dài một hơi, đôi mắt nhìn lên nóc nhà mất hồn,"Sứ mệnh của nguyên thần du đãng vốn là theo đuổi lực lượng, chuẩn bị cho việc tranh đoạt thần chức, chạy theo sức mạnh, điều này khiến trong lòng càng thêm dị dạng!"
Hoa Thiên Thiên nhẹ gật đầu,"Còn có một điều, không có thần minh ngoại lai khiến trong này càng khép kín hơn, để người cầm quyền trở nên càng độc tài, vậy mới có thể tùy ý làm bậy như thế."
Giang Khải khẽ khàng nói,"Vậy hiện tại nơi này có người ngoại lai rồi!"
"Ta muốn thần chức, cũng phải mở ra Tam thiên thế giới mới được!"...
Sáng sớm hôm sau, Giang Khải giúp đỡ lão nhân làm việc nhà nông trong nhà xong, sau khi ăn cơm trưa liền cùng Hoa Thiên Thiên tiến về Quỷ Bộ pha trong truyền thuyết.
Hóa tinh thạch có thể bổ sung năng lượng nguyên thần, lại có thể dùng làm tiền tệ ở trong này, hơn nữa cũng có thể khiến nguyên thần Tam Kiếm tiên sinh trong Trảm Yêu kiếm khôi phục một chút nguyên khí.
Đi bộ gần một giờ, Giang Khải lại thấy một khối bia đá bắt mắt, phía trước cũng là Quỷ Bộ pha.
Ánh mắt nhìn qua bia đá, phía trước là rừng rậm hoàn toàn lạnh lẽo ẩm ướt, cây cối cao lớn, cành lá um trùm, ngay cả ánh nắng cũng rất ít chiếu xuyên qua.
Từng cơn gió lạnh ô ô rung động, cho dù đứng bên ngoài Quỷ Bộ pha, Giang Khải như có thể cảm nhận được có vô số ánh mắt ẩn trong rừng đang tham lam nhìn chằm chằm bọn họ.
Rất hiển nhiên, đối với nguyên thần du đãng, thân thể của Giang Khải và Hoa Thiên Thiên cũng là bảo vật mà bọn họ muốn lấy được nhất!
"Bên trong có rất nhiều nguyên thần." Hoa Thiên Thiên nói.
Hoa Thiên Thiên như có thể "thấy" nguyên thần, điểm này có thể giúp ích rất lớn.
"Chú ý, trên cơ bản công kích của nguyên thần du đãng đều là công kích nguyên thần, ngoài ra còn có rất nhiều nguyên thần có năng lực làm loạn thần trí."
Giang Khải nhẹ gật đầu, nhưng hắn cũng không quá e ngại nguyên thần, thứ nhất lực lượng linh hồn của hắn không yếu, hộ thuẫn linh hồn đã có thể vận dụng thuần thục, thứ hai hắn có Thần uy quang hoàn, còn có Hoa Thiên Thiên có thể phát hiện sự tồn tại của nguyên thần làm trợ thủ, có thể nói, chỉ cần bọn họ không quá liều lĩnh, ít nhất muốn toàn thân trở ra cũng không khó.
"Ngươi đi theo ta." Hoa Thiên Thiên nói.
Giang Khải gật đầu, đi theo sau lưng Hoa Thiên Thiên, hai người lần lượt tiến vào Quỷ Bộ pha.
Hoa Thiên Thiên có vẻ rất cẩn thận, vẫn đang tỉ mỉ quan sát tình huống xung quanh nhưng trong miệng lại không rảnh rỗi.