Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1221
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1221 :Di tích Thần tử vong
“Hít… Ngươi, sao ngươi biết chuyện này?” Giang Khải suy nghĩ, hắn không cho rằng Đổng soái là Cuồng nhiệt giả ẩn nấp trong quân đội, nhưng không loại trừ khả năng hắn ta sẽ vô tình lộ ra tin tức cho người kia, bởi vậy Giang Khải cũng không thể có chuyện gì đều nói cho Đổng Hồng như trước kia.
“Đổng soái, ta hỏi từ chợ đen. Ta rất cần cơ hội lần này.” Đổng soái hơi có vẻ khó xử, “Điều này… Hơi khó khăn, thứ nhất ta không phải người chủ sự, đây là hoạt động offline, không nằm trong phạm vi trách nhiệm của ta. Thứ hai, vì người tham gia hoạt động lần này cần giữ bí mật thân phận cao độ, ngươi không phải người quân đội, có lẽ không thuận tiện lắm.” “Đổng soái, hành động lần này rất quan trọng với ta, ngươi, ngươi có thể giúp ta chút không? Ta tuyệt đối không lộ ra tin tức gì.” Đổng soái hơi ngạc nhiên, thời gian ở chung với Giang Khải không ngắn, hiếm khi nào Giang Khải lại gấp gáp nhờ mình giúp đỡ như thế, nếu không phải chuyện rất quan trọng thì hắn sẽ không như vậy.
Đổng soái ngồi trên cái ghế mà Vệ Ưng từng ngồi, hơi nhắm mắt lại, khẽ khàng nói, “Lão Vệ đi rồi, hắn nói với ta, ngươi là người mà hắn không yên tâm nhất… Hắn có thể tin tưởng ngươi không phải phản đồ vô điều kiện, ta tin tưởng phán đoán của hắn…” Sau đó, Đổng soái mở to mắt, nhìn về phía Giang Khải, “Thật xin lỗi, ta không thể đồng ý yêu cầu của ngươi. Thật ra, dù ta đi xin giúp ngươi cũng không xin được, ngươi không thể hành động cùng với những người khác, ngươi đi đi!” Nói xong, hắn ta xoay ghế, khuôn mặt xoay ra ngoài cửa sổ, rõ ràng nói, “Ngày kia, vùng núi 58 dặm về phía nam thành thị số 097 phía tây nam biên cảnh Hoa Hạ, tiểu đội ba quốc gia đồng thời tiến hành thăm dò khu vực này.” Giang Khải trợn to mắt, mặc dù Đổng soái không xin gia nhập đội ngũ thăm dò giúp mình, nhưng lại nói tin tức này cho mình!
…
Sau khi quay về khu vực quân đội, vừa hay Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ đang đợi Giang Khải.
“Khải đội, lúc nào online?” Hồ Ngôn hỏi, “Lần này ngươi lại dẫn bọn ta thăng cấp đi, chúng ta muốn nhanh chóng tăng thực lực!” Giang Khải nhìn hai người này một chút, đột nhiên khoác vai hai người, vừa đi ra ngoài trụ sở vừa nhỏ giọng nói, “Không online vội, lần này đi với ta ra ngoài thành một chuyến.” “A?” “Đừng lộ ra ngoài, chuyện này chỉ có ba chúng ta biết!” Giang Khải lái chiếc xe mà Chiến Thần điện phân chia cho hắn, đi qua mấy tòa thành thị, đang chạy về phía thành thị số 097 xa xôi.
Dọc theo con đường này, hắn thấy được càng nhiều thị thị hoang phế hơn.
Chiếc xe chạy qua, thỉnh thoảng sẽ mấy con Thú Thần không biết tốt xấu đến gây chuyện, chỉ có điều còn chưa đợi chúng nó tới gần đã bị mấy thanh phi đao đánh xuyên qua đầu.
Hồ Ngôn ngồi ở vị trí ghế phụ, cầm bản đồ so sánh, “Cứ chạy dọc theo quốc lộ, còn rất xa nữa.” Nguyễn Ngữ ngồi ở ghế sau, đau lòng nhìn những Thú Thần bị đánh chết ở dọc đường, vì thời gian quá gấp gáp ngay cả thú hạch cũng không kịp thu thập.
“Lão đại, nếu không người dừng lại, ta đi thu thập thú hạch, rất nhanh thôi.” “Không còn kịp nữa.” Giang Khải nói, “Chờ ta xử lý xong chuyện này, ta dẫn các ngươi ra ngoài thành thị đi săn, thú hạch bao no.” Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ nhìn nhau, trong mắt hai người đều tỏa sáng.
Tình cảnh này giống như lúc trước Khải đội dẫn bọn họ đến dã ngoại thăng cấp!
Lấy hiệu suất của Khải đội, đoán chừng thú hạch cũng không phải tính bằng “cái”, phải tính bằng “bao tải”.
Sau khi đặt bản đồ xuống, Hồ Ngôn hỏi, “Lão đại, ngươi nói nếu ngươi không tìm thấy di tích Thần tử vong ở Quỷ Tinh, không cách nào mở ra Tử vong thần điện, vậy hai mươi mấy ngày sau ngươi sẽ phải chết?” “Ừ.” Giang Khải gật đầu, “Lúc đầu ta đã chuẩn bị sẵn sàng chờ chết, nhưng ngẫu nhiên biết được Tử vong thần điện có thể bao phủ trạng thái tử vong, nói rõ còn có thể cứu giúp một chút.” Hồ Ngôn gật đầu, “Khải đội, đương nhiên chúng ta bằng lòng giúp ngươi, chỉ sợ kéo chân ngươi, không phải ngươi nói bên kia rất nguy hiểm sao?” “Chúng ta chỉ tìm kiếm manh mối, cũng không phải cướp bảo vật gì, trừ khi gặp được Thú Thần như Liêm Hổ, nếu không ta có thể đảm bảo sự an toàn của các ngươi.” Giang Khải nói.
Lấy thuộc tính hiện tại Tiếp theo, Giang Khải nói, “Ta đang nghĩ Thần tử vong có để lại di tích ở Địa cầu liệu có coi trọng phong thủy gì không, dựa theo quy tắc phong thủy, biết đâu chúng ta có thể tìm được di tích này ở Quỷ Tinh.” Lúc này Hồ Ngôn mới hiểu được vì sao lần này Khải đội lại lôi kéo mình đến đây.
Đã dẫn mình theo, vậy dứt khoát dẫn cả Nguyễn Ngữ theo.
Tuy ba người có bản đồ nhưng không hiểu rõ tình hình của thành thị xung quanh, đến nơi bị khu rừng lớn chặn lại, bọn họ còn cần đi đường vòng, vốn là con đường đi xe một ngày một đêm nhưng ít nhất phải tăng lên gấp đôi.
Hai ngày sau, cuối cùng ba người đã đến thành thị số 097.
“Đổng soái, ta hỏi từ chợ đen. Ta rất cần cơ hội lần này.” Đổng soái hơi có vẻ khó xử, “Điều này… Hơi khó khăn, thứ nhất ta không phải người chủ sự, đây là hoạt động offline, không nằm trong phạm vi trách nhiệm của ta. Thứ hai, vì người tham gia hoạt động lần này cần giữ bí mật thân phận cao độ, ngươi không phải người quân đội, có lẽ không thuận tiện lắm.” “Đổng soái, hành động lần này rất quan trọng với ta, ngươi, ngươi có thể giúp ta chút không? Ta tuyệt đối không lộ ra tin tức gì.” Đổng soái hơi ngạc nhiên, thời gian ở chung với Giang Khải không ngắn, hiếm khi nào Giang Khải lại gấp gáp nhờ mình giúp đỡ như thế, nếu không phải chuyện rất quan trọng thì hắn sẽ không như vậy.
Đổng soái ngồi trên cái ghế mà Vệ Ưng từng ngồi, hơi nhắm mắt lại, khẽ khàng nói, “Lão Vệ đi rồi, hắn nói với ta, ngươi là người mà hắn không yên tâm nhất… Hắn có thể tin tưởng ngươi không phải phản đồ vô điều kiện, ta tin tưởng phán đoán của hắn…” Sau đó, Đổng soái mở to mắt, nhìn về phía Giang Khải, “Thật xin lỗi, ta không thể đồng ý yêu cầu của ngươi. Thật ra, dù ta đi xin giúp ngươi cũng không xin được, ngươi không thể hành động cùng với những người khác, ngươi đi đi!” Nói xong, hắn ta xoay ghế, khuôn mặt xoay ra ngoài cửa sổ, rõ ràng nói, “Ngày kia, vùng núi 58 dặm về phía nam thành thị số 097 phía tây nam biên cảnh Hoa Hạ, tiểu đội ba quốc gia đồng thời tiến hành thăm dò khu vực này.” Giang Khải trợn to mắt, mặc dù Đổng soái không xin gia nhập đội ngũ thăm dò giúp mình, nhưng lại nói tin tức này cho mình!
…
Sau khi quay về khu vực quân đội, vừa hay Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ đang đợi Giang Khải.
“Khải đội, lúc nào online?” Hồ Ngôn hỏi, “Lần này ngươi lại dẫn bọn ta thăng cấp đi, chúng ta muốn nhanh chóng tăng thực lực!” Giang Khải nhìn hai người này một chút, đột nhiên khoác vai hai người, vừa đi ra ngoài trụ sở vừa nhỏ giọng nói, “Không online vội, lần này đi với ta ra ngoài thành một chuyến.” “A?” “Đừng lộ ra ngoài, chuyện này chỉ có ba chúng ta biết!” Giang Khải lái chiếc xe mà Chiến Thần điện phân chia cho hắn, đi qua mấy tòa thành thị, đang chạy về phía thành thị số 097 xa xôi.
Dọc theo con đường này, hắn thấy được càng nhiều thị thị hoang phế hơn.
Chiếc xe chạy qua, thỉnh thoảng sẽ mấy con Thú Thần không biết tốt xấu đến gây chuyện, chỉ có điều còn chưa đợi chúng nó tới gần đã bị mấy thanh phi đao đánh xuyên qua đầu.
Hồ Ngôn ngồi ở vị trí ghế phụ, cầm bản đồ so sánh, “Cứ chạy dọc theo quốc lộ, còn rất xa nữa.” Nguyễn Ngữ ngồi ở ghế sau, đau lòng nhìn những Thú Thần bị đánh chết ở dọc đường, vì thời gian quá gấp gáp ngay cả thú hạch cũng không kịp thu thập.
“Lão đại, nếu không người dừng lại, ta đi thu thập thú hạch, rất nhanh thôi.” “Không còn kịp nữa.” Giang Khải nói, “Chờ ta xử lý xong chuyện này, ta dẫn các ngươi ra ngoài thành thị đi săn, thú hạch bao no.” Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ nhìn nhau, trong mắt hai người đều tỏa sáng.
Tình cảnh này giống như lúc trước Khải đội dẫn bọn họ đến dã ngoại thăng cấp!
Lấy hiệu suất của Khải đội, đoán chừng thú hạch cũng không phải tính bằng “cái”, phải tính bằng “bao tải”.
Sau khi đặt bản đồ xuống, Hồ Ngôn hỏi, “Lão đại, ngươi nói nếu ngươi không tìm thấy di tích Thần tử vong ở Quỷ Tinh, không cách nào mở ra Tử vong thần điện, vậy hai mươi mấy ngày sau ngươi sẽ phải chết?” “Ừ.” Giang Khải gật đầu, “Lúc đầu ta đã chuẩn bị sẵn sàng chờ chết, nhưng ngẫu nhiên biết được Tử vong thần điện có thể bao phủ trạng thái tử vong, nói rõ còn có thể cứu giúp một chút.” Hồ Ngôn gật đầu, “Khải đội, đương nhiên chúng ta bằng lòng giúp ngươi, chỉ sợ kéo chân ngươi, không phải ngươi nói bên kia rất nguy hiểm sao?” “Chúng ta chỉ tìm kiếm manh mối, cũng không phải cướp bảo vật gì, trừ khi gặp được Thú Thần như Liêm Hổ, nếu không ta có thể đảm bảo sự an toàn của các ngươi.” Giang Khải nói.
Lấy thuộc tính hiện tại Tiếp theo, Giang Khải nói, “Ta đang nghĩ Thần tử vong có để lại di tích ở Địa cầu liệu có coi trọng phong thủy gì không, dựa theo quy tắc phong thủy, biết đâu chúng ta có thể tìm được di tích này ở Quỷ Tinh.” Lúc này Hồ Ngôn mới hiểu được vì sao lần này Khải đội lại lôi kéo mình đến đây.
Đã dẫn mình theo, vậy dứt khoát dẫn cả Nguyễn Ngữ theo.
Tuy ba người có bản đồ nhưng không hiểu rõ tình hình của thành thị xung quanh, đến nơi bị khu rừng lớn chặn lại, bọn họ còn cần đi đường vòng, vốn là con đường đi xe một ngày một đêm nhưng ít nhất phải tăng lên gấp đôi.
Hai ngày sau, cuối cùng ba người đã đến thành thị số 097.