Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1586
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1586 :Đám người hoảng sợ
Liên tục có hai vệt ánh sáng lạnh lẽo bắn ra, đánh thẳng vào đầu lĩnh chủ yêu vương!
Lĩnh chủ yêu vương kia cũng nhận ra nguy cơ, hai tay vừa giơ lên, dung nham trước mặt nó dâng lên thành một bức tường phòng ngự, kiếm khí đánh vào bên trên như đánh vào mặt nước, sóng lớn đẩy lên, nhưng cùng lúc cũng bị tường phòng ngự trạng thái lỏng hóa giải lực lượng!
Giang Khải cũng hơi ngạc nhiên, hắn chưa từng thấy tường phòng ngự có thể hóa giải công kích!
Sau khi yêu vương này ngăn cản được công kích của Giang Khải, phát ra tiếng gầm giận dữ, nhảy lên một cái từ trong sông dung nham, cao khoảng hai mươi, ba mươi mét, lao thẳng về phía Giang Khải.
Yêu vương có hình thể to lớn nhưng tốc độ càng nhanh hơn Dung nham tiểu yêu lông đen, thoáng cái đã lao đến trước mặt Giang Khải.
Nó vung chân trước lên, dung nham trong lông tóc vẩy ra lập tức bao trùm xung quanh, dung nham tràn đầy trời đất văng ra bốn phía.
Tên này có đặc điểm của Dung nham tiểu yêu lông đỏ và lông đen, có khống chế dung nham, hành động nhanh nhẹn lạ thường.
"Là, địa hoàng cao cấp!" Trong lòng Trần Dung cảm thấy nặng nề.
Giang Khải tránh đi trảo kích của yêu vương, đối mặt với dung nham đầy trời nhưng hắn không né tránh mà trực tiếp vung ra một kiếm.
"Nghịch thiên cải mệnh! Kiếm phá tam giới!"
Yêu vương như vô cùng kiêng dè công kích của Giang Khải, trong lông tóc cả người chảy ra rất nhiều dung nham, nhanh chóng hình thành một bức tường phòng ngự ở trước mặt.
Hai đạo kiếm khí nhanh chóng dung hợp, sau đó trực tiếp đánh vào tường dung nham... Nhưng lần này kiếm khí chạm đến tường dung nham lại liên tục xảy ra hai vụ nổ mạnh mẽ.
Vụ nổ cường đại xé ra một vết nứt trên tường dung nham, điều quỷ dị là kiếm khí lại chưa biến mất mà xuyên qua vết nứt, bắn thẳng đến yêu vương!
Cùng lúc đó, Giang Khải khẽ quát một tiếng,"Vô cực thủ hộ!"
Xung quanh Giang Khải hình thành một đạo khí thuẫn cường hãn, dung nham lao tới trước mặt bị luồng khí thuẫn này đẩy sang hai bên.
Sau khi Giang Khải ngăn lại công kích dung nham của yêu vương, lần nổ thứ ba của Kiếm phá tam giới đã vang lên!
Ầm ầm, một tiếng vang thật lớn, kiếm khí trực tiếp nổ tung trên người yêu vương!
Uy lực lần nổ thứ ba vượt xa hai lần nổ trước, yêu vương vội vàng không kịp chuẩn bị, trước ngực rõ ràng bị nổ ra một cái lỗ lớn!
Giang Khải cũng không ngờ sau khi tên này ăn một lần Kiếm phá tam giới của mình lại còn chưa trực tiếp tử vong, có thể thấy phòng ngự thân thể của nó khá khủng bố.
Nhưng dù sao Dung nham tiểu yêu cũng chỉ là dã thú hạ cấp, dù thực lực tăng mạnh lại không có kỹ năng thiên phú tương xứng, thực lực không cách nào so sánh với Thần Thú cao cấp.
Nhân lúc yêu vương bị thương, Giang Khải lập tức ra kiếm.
"Kiếm động cửu thiên!"
Dưới sự gia trì của Nghịch thiên cải mệnh, hai đạo Kiếm động cửu thiên rót thành một đạo kiếm khí trực tiếp lướt qua thân thể yêu vương.
Một lát sau, thân thể yêu vương bị chia thành hai nửa!
"Cái này... Miểu sát rồi sao?" Trần Giang không thể tưởng tượng nổi nhìn tình cảnh này, hắn ta lại nhìn Giang Khải.
Nhân thần sơ cấp miểu sát địa hoàng cao cấp? Điều này sao có thể?
Trần Dung cũng vô cùng khiếp sợ, đội ngũ của bọn họ cũng có thể đánh giết dã thú cấp địa hoàng nhưng điều kiện tiên quyết là lấy nhiều đánh ít, hơn nữa cũng không làm được trực tiếp miểu sát.
Nhưng thanh niên trẻ tuổi kia lại một mình nhẹ nhõm miểu sát yêu vương, thực lực này thật đáng sợ!
Sau khi Giang Khải đánh giết lĩnh chủ yêu vương lập tức quay người, nhanh chóng nhảy vọt giữa mọi người, lên xuống mấy cái lại đánh giết mười mấy con Dung nham tiểu yêu.
Lĩnh chủ yêu vương bị đánh giết, Dung nham tiểu yêu vốn là lòng quân tan rã, lúc này bị một mình Giang Khải giết hại lại tổn thất hơn phân nửa chiến lực.
Trần Dung vội vàng ra lệnh, Trần gia thôn toàn lực giải quyết, cuối cùng đã đánh giết toàn bộ Dung nham tiểu yêu còn lại.
Sau đại chiến, đám người Trần Giang phụ trách lấy đi Nham yêu chi tâm trong thân thể Dung nham tiểu yêu, những người khác thì trốn trong nham thạch nghỉ ngơi.
Nói là nghỉ ngơi nhưng lúc này đám người Trần gia thôn lại bao bọc vây quanh Giang Khải.
"Giang Khải huynh đệ, ngươi, ngươi thật sự là nhân sơ?"
"Ngươi thành thật nói đi, có phải ngươi che giấu đẳng cấp không! Ta chưa từng tận mắt thấy ai một mình giết lĩnh chủ yêu vương!"
"Nếu ngươi thật sự là nhân sơ, nhân cao ta đây còn mặt mũi gì nữa..."
Đối mặt với sự nhiệt tình của mọi người, Giang Khải hơi xấu hổ.
Hết lần này tới lần khác Lưu Bắc Hà còn thêm phiền, hắn ta đắc ý nói,"Lão đại ta chắc chắn là nhân sơ, hơn nữa... Thật ra lão đại ta còn chưa dùng hết sức đâu, vừa rồi đại khái hắn chỉ dùng bốn phần mười công lực."
"Cái gì? Bốn phần mười công lực? Không thể nào!"
"Quá khoa trương, nếu thật sự chỉ dùng bốn phần mười công lực, ngươi không định nói hắn có thể vượt cấp một cảnh giới lớn chứ! Nhân thần đánh địa thần, ta, ta không tin!"
Lúc này khuôn mặt Giang Khải đen xì.
Lĩnh chủ yêu vương kia cũng nhận ra nguy cơ, hai tay vừa giơ lên, dung nham trước mặt nó dâng lên thành một bức tường phòng ngự, kiếm khí đánh vào bên trên như đánh vào mặt nước, sóng lớn đẩy lên, nhưng cùng lúc cũng bị tường phòng ngự trạng thái lỏng hóa giải lực lượng!
Giang Khải cũng hơi ngạc nhiên, hắn chưa từng thấy tường phòng ngự có thể hóa giải công kích!
Sau khi yêu vương này ngăn cản được công kích của Giang Khải, phát ra tiếng gầm giận dữ, nhảy lên một cái từ trong sông dung nham, cao khoảng hai mươi, ba mươi mét, lao thẳng về phía Giang Khải.
Yêu vương có hình thể to lớn nhưng tốc độ càng nhanh hơn Dung nham tiểu yêu lông đen, thoáng cái đã lao đến trước mặt Giang Khải.
Nó vung chân trước lên, dung nham trong lông tóc vẩy ra lập tức bao trùm xung quanh, dung nham tràn đầy trời đất văng ra bốn phía.
Tên này có đặc điểm của Dung nham tiểu yêu lông đỏ và lông đen, có khống chế dung nham, hành động nhanh nhẹn lạ thường.
"Là, địa hoàng cao cấp!" Trong lòng Trần Dung cảm thấy nặng nề.
Giang Khải tránh đi trảo kích của yêu vương, đối mặt với dung nham đầy trời nhưng hắn không né tránh mà trực tiếp vung ra một kiếm.
"Nghịch thiên cải mệnh! Kiếm phá tam giới!"
Yêu vương như vô cùng kiêng dè công kích của Giang Khải, trong lông tóc cả người chảy ra rất nhiều dung nham, nhanh chóng hình thành một bức tường phòng ngự ở trước mặt.
Hai đạo kiếm khí nhanh chóng dung hợp, sau đó trực tiếp đánh vào tường dung nham... Nhưng lần này kiếm khí chạm đến tường dung nham lại liên tục xảy ra hai vụ nổ mạnh mẽ.
Vụ nổ cường đại xé ra một vết nứt trên tường dung nham, điều quỷ dị là kiếm khí lại chưa biến mất mà xuyên qua vết nứt, bắn thẳng đến yêu vương!
Cùng lúc đó, Giang Khải khẽ quát một tiếng,"Vô cực thủ hộ!"
Xung quanh Giang Khải hình thành một đạo khí thuẫn cường hãn, dung nham lao tới trước mặt bị luồng khí thuẫn này đẩy sang hai bên.
Sau khi Giang Khải ngăn lại công kích dung nham của yêu vương, lần nổ thứ ba của Kiếm phá tam giới đã vang lên!
Ầm ầm, một tiếng vang thật lớn, kiếm khí trực tiếp nổ tung trên người yêu vương!
Uy lực lần nổ thứ ba vượt xa hai lần nổ trước, yêu vương vội vàng không kịp chuẩn bị, trước ngực rõ ràng bị nổ ra một cái lỗ lớn!
Giang Khải cũng không ngờ sau khi tên này ăn một lần Kiếm phá tam giới của mình lại còn chưa trực tiếp tử vong, có thể thấy phòng ngự thân thể của nó khá khủng bố.
Nhưng dù sao Dung nham tiểu yêu cũng chỉ là dã thú hạ cấp, dù thực lực tăng mạnh lại không có kỹ năng thiên phú tương xứng, thực lực không cách nào so sánh với Thần Thú cao cấp.
Nhân lúc yêu vương bị thương, Giang Khải lập tức ra kiếm.
"Kiếm động cửu thiên!"
Dưới sự gia trì của Nghịch thiên cải mệnh, hai đạo Kiếm động cửu thiên rót thành một đạo kiếm khí trực tiếp lướt qua thân thể yêu vương.
Một lát sau, thân thể yêu vương bị chia thành hai nửa!
"Cái này... Miểu sát rồi sao?" Trần Giang không thể tưởng tượng nổi nhìn tình cảnh này, hắn ta lại nhìn Giang Khải.
Nhân thần sơ cấp miểu sát địa hoàng cao cấp? Điều này sao có thể?
Trần Dung cũng vô cùng khiếp sợ, đội ngũ của bọn họ cũng có thể đánh giết dã thú cấp địa hoàng nhưng điều kiện tiên quyết là lấy nhiều đánh ít, hơn nữa cũng không làm được trực tiếp miểu sát.
Nhưng thanh niên trẻ tuổi kia lại một mình nhẹ nhõm miểu sát yêu vương, thực lực này thật đáng sợ!
Sau khi Giang Khải đánh giết lĩnh chủ yêu vương lập tức quay người, nhanh chóng nhảy vọt giữa mọi người, lên xuống mấy cái lại đánh giết mười mấy con Dung nham tiểu yêu.
Lĩnh chủ yêu vương bị đánh giết, Dung nham tiểu yêu vốn là lòng quân tan rã, lúc này bị một mình Giang Khải giết hại lại tổn thất hơn phân nửa chiến lực.
Trần Dung vội vàng ra lệnh, Trần gia thôn toàn lực giải quyết, cuối cùng đã đánh giết toàn bộ Dung nham tiểu yêu còn lại.
Sau đại chiến, đám người Trần Giang phụ trách lấy đi Nham yêu chi tâm trong thân thể Dung nham tiểu yêu, những người khác thì trốn trong nham thạch nghỉ ngơi.
Nói là nghỉ ngơi nhưng lúc này đám người Trần gia thôn lại bao bọc vây quanh Giang Khải.
"Giang Khải huynh đệ, ngươi, ngươi thật sự là nhân sơ?"
"Ngươi thành thật nói đi, có phải ngươi che giấu đẳng cấp không! Ta chưa từng tận mắt thấy ai một mình giết lĩnh chủ yêu vương!"
"Nếu ngươi thật sự là nhân sơ, nhân cao ta đây còn mặt mũi gì nữa..."
Đối mặt với sự nhiệt tình của mọi người, Giang Khải hơi xấu hổ.
Hết lần này tới lần khác Lưu Bắc Hà còn thêm phiền, hắn ta đắc ý nói,"Lão đại ta chắc chắn là nhân sơ, hơn nữa... Thật ra lão đại ta còn chưa dùng hết sức đâu, vừa rồi đại khái hắn chỉ dùng bốn phần mười công lực."
"Cái gì? Bốn phần mười công lực? Không thể nào!"
"Quá khoa trương, nếu thật sự chỉ dùng bốn phần mười công lực, ngươi không định nói hắn có thể vượt cấp một cảnh giới lớn chứ! Nhân thần đánh địa thần, ta, ta không tin!"
Lúc này khuôn mặt Giang Khải đen xì.