Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1304

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1304 :Nhược điểm của người buông xuống
Hai tay Giang Khải nắm chặt Thiên La trảm yêu kiếm, giận quát một tiếng, “Địa diễm, Kiếm động cửu thiên!” Kiếm khí màu tím gào thét ra, theo sát phía sau tứ lệnh như muốn chia thiên địa thành hai nửa!
Đúng vào lúc này, giọng của nữ nhân xông phá vòng vây công trùng điệp, hét to, “Giang Khải, ngươi đáng chết!” “Nguyên thần thần uy!” Oanh một tiếng, rất nhiều khu vực trong trung tâm công kích bộc phát ra một đạo sóng khí kinh khủng, đồng thời xuất hiện một hư tượng to lớn đứng ở sau lưng nữ tử.
Hư tượng này khoảng hai ba mươi mét, nhìn chắc là một nữ tử, vẻ mặt trang nghiêm, áo trắng không gió mà bay, tay nắm một thanh ngân kiếm dài nhỏ.
Nàng quét ngang trường kiếm, tất cả công kích vây khốn xung quanh nữ tử đều hóa thành hư vô!
Long thần tiêu tán, kiếm khí Kiếm động cửu thiên biến mất, Cửu kiếp truy mệnh hình thái tổ hợp lại trực tiếp bị đánh tan, Thế thân lừa gạt tan thành mây khói trong nháy mắt.
Bốn tấm Chủ thần bài vô lực rơi ở một bên!
Tất cả Giang Khải đều bị một kiếm của hư tượng này phá giải!
Giang Khải không khỏi trợn to mắt!
Đây là… Thực lực cấp nhân thần?!
Sau khi hư tượng này phá tất cả công kích của Giang Khải, đôi mắt lạnh lẽo nhìn về phía Giang Khải.
Ánh mắt hư tượng như không vui không giận, không có tình cảnh gì, cái nhìn này trọn vẹn mấy giây, tuy nàng không mở miệng nhưng Giang Khải vẫn cảm giác được một loại áp lực trước đó chưa từng có, gần như ép bản thân không thở nổi!
Sau khi hư tượng này rời mắt, lúc này Giang Khải mới như trút được gánh nặng.
Một lát sau, hư tượng này đã biến mất không thấy gì nữa.
Người buông xuống thở hổn hển, xem ra lần phát động Nguyên thần thần uy này tiêu hao rất nhiều năng lượng của nàng.
Giang Khải nhân cơ hội thu hồi năng lượng của Thế thân lừa gạt cuối cùng.
Nữ nhân chỉ điều chỉnh mấy tức đã ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Giang Khải, “Giang Khải, ngươi lại hao phí lực lượng linh hồn của ta! Ngươi đáng chết!” Giang Khải khẽ nhíu mày, hắn biết trong cảnh giới sau Siêu phàm, thủ đoạn công kích cường đại nhất đã từ chân khí biến thành công kích nguyên thần, công kích nguyên thần lại bắt nguồn từ lực lượng linh hồn.
Hao phí lực lượng linh hồn, dù với cường giả cấp nhân thần cũng là một loại tiêu hao to lớn.
Bề ngoài của nữ tử trước mắt hoàn toàn khác với hư ảnh vừa rồi, xem ra hư ảnh vừa rồi mới là khuôn mặt thật của cường giả cấp nhân thần kia.
Nhìn từ uy lực một kiếm vừa rồi của bản tôn, chỉ có thể nói quá khủng bố!
So sánh ra, thực lực do nữ tử phát huy ra e rằng chỉ có một phần nhỏ của nàng.
Xem ra triệu hoán buông xuống có lẽ cũng không thể hoàn toàn phát huy thực lực chân chính của nàng.
Tuy Giang Khải cảm giác được điểm này, nhưng tình huống hiện tại rất bất lợi với hắn.
Vì đánh ra tổn thương kếch xù trong khoảng thời gian ngắn, hắn đã dùng hết tất cả Thế thân lừa gạt, mặc dù hiện tại trạng thái của mình đang đầy nhưng thậm chí hắn còn không thể sử dụng Kiếm động cửu thiên.
Một khi lại rơi vào trạng thái tiêu hao thể lực, hắn đã không còn thủ đoạn khôi phục nào khác.
Nhìn từ trạng thái của nữ tử trước mắt, lại ngăn cản một lần Kiếm động cửu thiên vẫn chưa có cách nào tạo ra tổn thương trí mạng gì cho nàng.
“Đáng chết, nếu không phải cái Nguyên thần thần uy kia, chắc nàng không chịu đựng nổi nữa!” Giang Khải cắn răng nói.
Nhưng Giang Khải lại lẩm bẩm một câu, “Nàng để ý việc hao phí lực lượng linh hồn như thế, này, nghe được không, nguyên thần là nhược điểm của nàng!” Cũng không biết hắn đang nói chuyện với ai.
Đúng vào lúc này, nữ tử kia đột nhiên hành động!
Nàng lấy tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Giang Khải, mặt của nàng gần như dán vào mặt Giang Khải, nhưng cánh tay sau lưng đã chắp lên thành trảo vồ về phía Giang Khải.
“Ngươi nói ngươi sẽ không thua, ta lại muốn xem thử ngươi thắng thế nào!” Mặc dù thuộc tính nhanh nhẹn của Giang Khải đã rất cao, nhưng tốc độ của nữ nhân này vẫn vượt ra khỏi cực hạn của Giang Khải!
“Chiến bát hoang!” Giang Khải miễn cưỡng dùng ra thân pháp vội tránh sang bên cạnh.
Nhưng móng vuốt của nữ nhân vẫn sượt qua cổ Giang Khải, để lại năm vết máu thật sâu trên cổ hắn!
Giang Khải còn chưa ổn định thân hình, nữ nhân đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Giang Khải, một cái khuỷu tay đánh vào sau lưng của hắn!
Giang Khải nhanh chóng né tránh như dùng tốc độ nhanh nhất đụng vào một cái trụ đá, không biết xương cốt gãy mất bao nhiêu cái, lực đánh cường đại hung hăng đụng bay hắn!
“Khục…” Giang Khải ho ra hai ngụm máu tươi, cảm giác ngạt thở mạnh mẽ khiến hắn muốn liên tục ho ra máu cũng không làm được.
Trong nháy mắt Giang Khải bị đụng bay, nữ tử lấy tốc độ vượt xa Giang Khải xuất hiện ở đỉnh đầu hắn, song trảo cùng sử dụng, “Hiện tại đến ta!” “Cửu U nhiếp hồn trảo!” Mấy chục trảo ấn đánh về phía Giang Khải, công kích mạnh mẽ đánh Giang Khải xuống lòng đất!
Ngay lúc nữ nhân muốn thừa thắng xông lên hoàn toàn giải quyết Giang Khải, đột nhiên phun ra một ngụm máu.