Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot - Chương 1197

topic

Thập Niên 90: Cô Là Bác Sĩ Ngoại Khoa Thiên Tài Siêu Hot - Chương 1197 :
Sinh viên y khoa không phải chỉ học chuyên ngành ngoại khoa mà không học các kiến thức khác, kiến thức y học của bác sĩ càng rộng càng tốt, đối với sự nghiệp y học của bản thân và bệnh nhân đều tốt.

Tào Dũng liếc nhìn bạn học cũ bằng ánh mắt sắc bén, nhắc nhở đối phương: “Lúc trước cậu thực tập ở khoa Tim mạch nội, chẳng phải cũng bị người ta nói là cậu giúp giáo sư khoa Tim mạch nội viết luận văn sao?"

"Cái đó, cái đó là vì...” Chu Hội Thương lắp bắp, không ngờ Tào Dũng lại nhớ rõ chuyện cũ này của anh ta.

"Tào Dũng." Lại một người chạy vào từ cửa căng tin, đuổi theo vài người họ.

Quay đầu thấy là Vu Học Hiền, Chu Hội Thương nuốt cơn giận, quay đầu chống nạnh, vẫn chưa hết giận. Tâm trạng hiện tại, anh ta không muốn gặp bất kỳ một người nào của nội khoa. Cũng biết Vu Học Hiền muốn nói gì.
  Vu Học Hiền nhìn Chu Hội Thương của khoa Tim mạch l*иg ngực, như nhìn ra sự bực bội trong lòng anh ta, đưa ra lời khuyên: “Thấy chưa. Tôi đã nói rồi, cô ấy đến khoa Tiêu hóa nội của chúng tôi là phù hợp nhất. Ít nhất chúng tôi không mặt dày như khoa Hô hấp nội."

Được rồi, lời này của anh ta khiến chuyện mất mặt của khoa Tim mạch l*иg ngực hôm nay chắc cả nội khoa đều biết rồi.

"Anh dám nói người của anh không mặt dày sao?" Càng tức giận hơn, nghe anh ta nói chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa, Chu Hội Thương quay sang mắng anh ta, "Lúc trước anh đã nói gì về cô ấy ở văn phòng Đào Trí Kiệt? Chính anh lỡ miệng, ai cũng nhìn ra anh đang tính toán gì. Cô ấy đến khoa Tiêu hóa nội của anh, anh không lợi dụng cô ấy hết mức mới lạ."

"Này, bây giờ là khoa Hô hấp nội giành mất công việc của khoa Tim mạch l*иg ngực, anh tức giận với tôi làm gì?" Vu Học Hiền kêu oan.
  "Tôi chỉ đang kể lại sự thật. Không chỉ anh, còn có Cận Thiên Vũ nữa!" Chu Hội Thương nói đến việc tất cả nội khoa đều có "ý tốt", tính toán đến mức tận cùng.

Nói đến khoa Tim mạch nội, Vu Học Hiền như đang suy nghĩ điều gì đó, không phủ nhận lời vạch trần của Chu Hội Thương, nói: “Khoa Tim mạch nội là khoa nội lớn nhất bệnh viện chúng ta, nếu cô ấy được sắp xếp đến khoa Tim mạch nội, khoa Tiêu hóa nội chúng tôi sẽ tâm phục khẩu phục. Không biết là ai, lại đưa cô ấy đến khoa Hô hấp nội. Khiến khoa Hô hấp nội nhặt được món hời."

Viện trưởng Ngô sắp xếp, chắc ông ấy cũng muốn cho khoa Hô hấp nội vực dậy một chút. Tào Dũng nghĩ.

"Hừ." Chu Hội Thương lại khịt mũi, rất đồng tình với lời nói của Lý Thừa Nguyên, "Cô ấy là sinh viên ngoại khoa, đến nội khoa các anh là để học kiến thức nội khoa. Các anh không biết xấu hổ mà lại lợi dụng năng lực học tập của cô ấy sao?"
  "Sao vậy?" Cũng là người của nội khoa, lúc này Vu Học Hiền hoàn toàn đứng về phía Tân Nghiên Quân và khoa Hô hấp nội, hùng hồn nói, "Ai nói chúng tôi không dạy cô ấy. Cô ấy không phải vừa học tập ở nội khoa vừa phát huy kết quả học tập của mình sao? Chỉ là cô ấy học nhanh, áp dụng nhanh thôi."

Đám nội khoa này thật mặt dày. Không chịu đựng được nữa, Chu Hội Thương muốn quay người đi, không muốn nhìn nữa. Quay lại tiếp tục nói với Tào Dũng, bạn học cũ cùng là người ngoại khoa: “Cậu nhìn xem đám nội khoa này, cậu nghĩ họ thực sự có thể dạy dỗ cô ấy tử tế sao? Thật là, không bằng không cho cô ấy thực tập ở nội khoa."

"Ai mới là người thực sự dạy cô ấy, cậu rất rõ ràng." Tào Dũng nói một câu đầy ẩn ý.

Lời này của bạn học cũ rất có phong cách của viện trưởng Ngô. Chu Hội Thương ngẩn người.

Người có thể dạy bác sĩ luôn là các ca bệnh lâm sàng. Mục đích của việc sinh viên y khoa thực tập phải luân chuyển các khoa, không chỉ đơn giản là để học tập theo các giáo sư lâm sàng.