Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Độc Ác Của Đại Lão, Được Cả Nhà Cưng Chiều - Chương 263

topic

Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Trước Độc Ác Của Đại Lão, Được Cả Nhà Cưng Chiều - Chương 263 :

 
Đến giờ nghỉ giải lao, Phó Hải Đường ngồi xuống cạnh Khương Du Mạn, thở dài một hơi: “Thảo nào Dương chủ nhiệm không màng tới thành tích thi đấu ở Hội thao quân sự toàn quân khu. Cả buổi chiều cứ luyện lên đạn, nắm s.ú.n.g kiểu này thì làm sao mà đạt kết quả tốt ở Hội thao được ?”

Nghe vậy, Khương Du Mạn liếc nhìn về phía Kiều Vân Thâm.

Lúc này, hắn đang đứng bên cạnh Ngụy Tình kiên nhẫn chỉ dẫn. Rõ ràng là cô gái kia có chút gượng gạo, tư thế cầm s.ú.n.g trông rất khó coi. Hắn cứ liên tục trò chuyện với cô ấy, còn cực kỳ cẩn thận không hề chạm vào người cô.

Cái kiểu hành xử tỉ mỉ và lịch thiệp này rõ ràng là rất được lòng người. Từ góc độ của Khương Du Mạn nhìn sang, mặt Ngụy Tình đã ửng đỏ lên rồi.

Phó Hải Đường cũng nhìn theo hướng nhìn của chị dâu mình, không nhịn được cằn nhằn: “Ngụy Tình này cũng thật là... Dù gì nhà cô ấy cũng có người lớn làm trong quân đội, bình thường lại thông minh lanh lợi lắm cơ mà. Chuyện cầm s.ú.n.g đơn giản như vậy, sao cô ấy lại không biết làm nhỉ?”

Qua lời nói này, Khương Du Mạn biết rõ mối quan hệ của Hải Đường và Ngụy Tình không tệ, nếu không đã chẳng dám nói thẳng như thế.

Có điều, Phó Hải Đường ngốc nghếch này sao có thể biết, đó nào đâu phải là không biết? Rõ ràng là có người muốn kiếm cớ để được gần gũi Kiều Vân Thâm thôi.

Dù sao, Ngụy Tình đâu phải cô gái xuất thân từ gia đình binh nghiệp bình thường . Vị trí của cô ấy trong nguyên tác cũng không hề nhỏ.

Dù là trong nguyên tác hay là ngay thời điểm này, mục tiêu chính của Kiều Vân Thâm vẫn luôn là Ngụy Tình.

Trong nguyên tác, khi gia đình họ Phó được minh oan, hắn đã kết hôn với Ngụy Tình. Dù cuộc sống sau hôn nhân của hai người không được như ý, nhưng khi mọi việc bản thân đã làm bị vỡ lở, nhờ vào mặt mũi của nhà họ Ngụy, Kiều Vân Thâm vẫn giữ được quân hàm và quân tịch.

Suy nghĩ trở về hiện tại, Khương Du Mạn nhìn về phía bên kia rồi bình luận: “Chị thấy tư thế cô ấy rất đạt chuẩn đấy chứ.”

Ai cũng có tư thế tương tự, vậy mà Kiều Vân Thâm không đi sửa cho những người khác, lại cứ lặp đi lặp lại nhiều lần chỉnh sửa cho riêng Ngụy Tình. Hành động này quả thật là ... 

Khương Minh Hà vẫn luôn dõi theo Kiều Vân Thâm đương nhiên cũng phát hiện ra điểm này.

Đặc biệt là khi cô ta nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của hắn khi trò chuyện với Ngụy Tình, Khương Minh Hà lập tức cảm thấy trong lòng ghen tuông cuồn cuộn dâng lên, vừa chua xót vừa chát đắng, móng tay gần như bấm sâu vào da thịt.

Buổi tối nằm trên giường, nhớ lại chuyện lúc tập bắn, cô ta cứ trằn trọc mãi không tài nào ngủ được.

Cái sự khó chịu này lại không phải chỉ kéo dài một ngày.

Ba ngày tiếp theo, trong mỗi buổi huấn luyện, Kiều Vân Thâm đều đặc biệt chú ý đến Ngụy Tình. Điều này khiến Khương Minh Hà cảm thấy, những ưu ái đặc biệt mà hắn từng dành cho cô ta trước đây, dường như chỉ là ảo giác đơn phương của cô ta mà thôi.

Khương Minh Hà trong lòng dằn vặt, đồng thời nảy sinh căm hận.

Trái ngược hoàn toàn với tâm trạng của cô ta, Khương Du Mạn lại gặp một chuyện tốt.

Dương Vận đã nhận được quyết định phê duyệt chính thức cho chức vụ biên kịch đoàn văn công.

Vì vậy, Tô đoàn trưởng cố ý tìm Khương Du Mạn để nói chuyện này.

Sau khi thông báo xong, bà cười bí hiểm, “Lúc họp, quân trưởng còn hỏi thăm về việc chuẩn bị tiết mục của Đoàn văn công. Tôi tạm thời giữ kín chút đã.”

Lần này Quý Phương Thư cũng có mặt, Tô đoàn trưởng không muốn đối phương biết tin tức nội bộ của Đoàn văn công.

Khương Du Mạn nhìn Tô đoàn trưởng hỏi: “Quân trưởng cũng quan tâm đến hội diễn à?”

“Cái này đương nhiên rồi,” Tô đoàn trưởng vỗ nhẹ vai cô, “Mỗi năm quân khu tổ chức Hội thao, thành tích của chiến sĩ và chất lượng hội diễn chính là bộ mặt của sư đoàn đấy.”

“Thế nên, ngày mai, chúng ta phải chọn múa chính thật kỹ lưỡng.”

Múa chính không chỉ là người dẫn dắt câu chuyện trong vở ca vũ kịch, mà còn là trung tâm thị giác của toàn bộ sân khấu, vị trí cực kỳ quan trọng. Vở 《 Nhiệt Huyết Phương Hoa 》có hai nhân vật quan trọng, nghĩa là họ phải chọn được hai nữ binh xuất sắc nhất trong số rất nhiều người của đoàn văn công.

Khương Du Mạn gật đầu, cô biết đoàn đã luyện tập vũ đạo mới được hai ngày, việc chọn người vào ngày mai là rất hợp lý.

“À này,”

Nói đến đây, Tô đoàn trưởng như chợt nhớ ra điều gì, “Tôi nghe nói gần đây doanh trưởng Kiều đang phụ trách huấn luyện thể lực cho các nữ binh, tập luyện thế nào rồi?”

“Cũng như mọi ngày thôi ạ.” Khương Du Mạn nói thật.

Ba ngày nay, cô không phải lúc nào cũng có mặt ở sân huấn luyện, nhưng những lúc cô đến, mọi người hầu như đều đang ngồi nghỉ.

Cũng chính vì thế, các nữ binh dường như có ấn tượng tốt với Kiều Vân Thâm, nhắc đến hắn ngày càng nhiều.

“Sao lại thế được? Lần họp này còn nhấn mạnh riêng rằng phụ nữ cũng có thể gánh vác nửa bầu trời! Sắp đến Hội thao rồi, sao có thể lề mề như trước được?”

Tô đoàn trưởng nhíu mày, “Xem ra, tôi lại phải đi gặp Nguỵ sư trưởng một chuyến nữa rồi.”

Nghĩ đến đó, bà ấy không thể ngồi yên, đứng dậy đi thẳng đến văn phòng sư trưởng.

Không rõ bà ấy đã nói gì, nhưng đến buổi chiều, huấn luyện viên của đoàn văn công đã được đổi từ Kiều Vân Thâm sang Lưu Ngọc Thành của Tiểu đoàn Thần Phong.