Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1200

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1200 :Lựa chọn sinh tử
Ngược lại là Giang Vô Địch, tuy cũng bị trọng thương nhưng hắn ta chỉ ôm ngực, ho ra mấy ngụm máu tươi.
Một kiếm mạnh nhất của Giang Khải lại không địch lại Yêu ma loạn thiên của Giang Vô Địch.
Khí tức của Giang Vô Địch cũng rất hỗn loạn nhưng hắn ta cũng không ngã xuống, hắn ta ngẩng đầu nhìn Giang Khải ngã xuống đất không dậy nổi, ánh mắt lộ ra vẻ hưng phấn.
“Giang Khải, thấy không, ngươi thua!” Giang Khải cố gắng ngẩng đầu, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Giang Vô Địch.
Giang Vô Địch đi từng bước một về phia Giang Khải, “Cuối cùng, cuối cùng ta đã thắng ngươi! Ngươi biết không, sau trận chiến này, cuối cùng ngươi không còn là đối thủ của ta nữa!” “Sự chênh lệch giữa chúng ta chỉ có thể càng ngày càng lớn!” “Ta từng nói chỉ có ta mới có thể bước lên đỉnh phong, ngươi, không được!” Giang Khải biết mình sử dụng Kiếm động cửu thiên cũng không phải trạng thái mạnh nhất, nhưng hắn biết rõ Giang Vô Địch cũng chưa dùng ra một kích mạnh nhất.
Cho đến bây giờ, hắn còn chưa sử dụng lực lượng Thú nguyên chi thạch!
Chính vì như thế Giang Khải nhất định phải có giữ lại, không phát động Cô chú nhất trịch.
Thế nhưng không ngờ đều không phải một kích toàn lực, Kiếm động cửu thiên của mình lại thua Giang Vô Địch.
“Người phục chế!” Giang Khải vô lực gọi ra người phục chế.
Giữa sân lập tức xuất hiện tình cảnh cổ quái, ba Giang Khải!
Người phục chế nhìn Giang Khải ngã xuống đất không dậy nổi một chút, lại nhìn Giang Vô Địch một chút, lắc đầu, “Cuối cùng lão tử cũng không phải đi ra làm bia đỡ đạn nữa!” Giang Vô Địch cười lạnh một tiếng, “Ngươi càng ngày càng cam nguyện làm người phục chế của hắn.” “Có cách nào chứ, ta là kỹ năng của hắn, tuy ta cao ngạo nhưng cũng cần nhận rõ hiện thực.” Người phục chế bất đắc dĩ nói.
“Ngược lại là ngươi, hình như trở nên rất mạnh mẽ.” Giang Vô Địch hít sâu một hơi, đứng thẳng người, “Xem ra ngươi cũng không quá ngu, nhưng ta phải tiếc nuối nói cho ngươi biết, ngươi vẫn phải đến làm bia đỡ đạn.” “Đối phó với tên phế vật kia, ta chỉ dùng năm phần chiến lực, ta biết hắn còn có Vòng quay vận mệnh, tuy không biết kết quả nhưng ta cũng phải đề phòng hắn.” Người phục chế nhếch miệng, “Khoác lác như thế, không bằng ngươi làm người phục chế cao ngạo thì tốt hơn.” Suy nghĩ, người phục chế lại lắc đầu, “Không đúng, hình như ta có hung ác cũng không nỡ làm ra những việc mà ngươi đã làm, lại nói sao trên người Giang Khải lại rút ra được thứ như ngươi.” Giang Vô Địch cười lạnh một tiếng, “Bất kỳ kẻ nào cũng có một mặt tối tăm, Giang Khải cũng không ngoại lệ.” “Sự thật chứng minh nếu hắn không có nhiều lòng dạ đàn bà như vậy, lực lượng sẽ càng mạnh hơn.” Người phục chế nói tiếp, “Thật ra ta có suy nghĩ khác với ngươi, sở dĩ hắn là Giang Khải chứ không phải một ác ma như ngươi, cũng là vì trong lòng hắn còn những cái được gọi là lòng dạ đàn bà.” “Đây chẳng phải là chỗ khiến ngươi ghen ghét hắn sao? Hắn là người, ngươi… Không phải!” Người phục chế thở dài một hơi, “Người là loại sinh vật thật sự thú vị, nếu thiện chiến thắng ác thì có thể thành thần, nếu ác chiến thắng thiện thì sẽ nhập ma.” “Ai, quá phức tạp, ta vẫn coi ta là người phục chế thì dễ chịu hơn, chỉ cần có một ngày ta thắng Giang Khải vậy ta sẽ tự do, sau khi tự do, nguyện vọng duy nhất của ta cũng là vô địch thiên hạ, tiêu dao khoái hoạt.” Giang Vô Địch hừ lạnh một tiếng, nói, “Ngươi để ta giết hắn, ngươi cũng tự do.” Người phục chế hơi ngạc nhiên, hình như lời này cũng không sai.
Nhưng suy nghĩ một chút, hắn ta lại lắc đầu, “Ta không thích Giang Khải, không thích bị trói buộc, nhưng thật xin lỗi ta càng không thích ngươi.” “Vậy, ngươi chết cùng hắn đi!” Giang Vô Địch khẽ quát một tiếng, lập tức lao thẳng về phía người phục chế.
Giang Khải nhìn người phục chế và Giang Vô Địch kịch chiến, hắn biết người phục chế không phải đối thủ của Giang Vô Địch.
Tuy nói thực lực của người phục chế tăng lên rất nhiều nhưng con đường của hắn ta là con đường Siêu phàm, thực lực tổng hợp của người phục chế kém hơn mình một chút, e rằng không có cách nào đánh bại Giang Vô Địch.
Nhưng thắng bại cũng không quan trọng, quan trọng là Giang Khải đang hấp thu năng lượng tiêu hao của Giang Vô Địch!
Dù Thú nguyên chi thạch là âm mưu do Lưu Viễn Hương tạo ra, nhưng bọn họ chắc chắn không biết trước khi Giang Khải đến quỷ thành Đảo quốc còn lấy được một viên Thú nguyên chi thạch.
Viên Thú nguyên chi thạch này có thể hấp thu năng lượng.
Sau khi nhờ đại ca điều chỉnh, tỷ lệ hấp thu năng lượng trong thiên phú Ma hóa Thao Thiết của Giang Khải giảm xuống trên diện rộng, nhưng Giang Vô Địch còn đang tiêu hao năng lượng, Giang Khải chỉ cần có thể hấp thu năng lượng, này lên kia xuống thì mình còn có sức đánh một trận!
Nhưng điều khiến Giang Khải ngoài ý muốn là, sau khi Giang Vô Địch chiến thắng mình lại còn dư sức đối phó người phục chế.
Theo trận chiến tiếp tục, người phục chế dần rơi vào thế yếu, cuối cùng không địch lại bị một kiếm của Giang Vô Địch đâm xuyên lồng ngực!
“Phế vật nhất cũng là ngươi!” Giang Vô Địch lạnh lùng nhìn người phục chế.