Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 719

topic

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 719 :Thí chủ khoan đã (32)

Chương 719: Thí chủ khoan đã (32)

 

Ý tứ của Lan đại thiện nhân, là để cho Huyền Thanh lúc sau chớ điều tra lại việc này.

 

Huyền Thanh chưa mở miệng, ngược lại quan binh đi theo Huyền Thanh đến mở miệng trước.

 

"Lan lão gia, việc này nha môn chúng ta nhất định điều tra kỹ lưỡng đến cùng, tìm ra hung thủ thật sự, việc này không chỉ là vì Lan thiếu gia, cũng là vì để cho hung thủ kia không được hại người khác nữa!"

 

Lan lão gia nhìn thoáng qua quan binh, nói: "Việc này ta đã cùng quan phủ nói qua. Cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, không thể bởi vì con ta chết, mà để cho nhiều dân chúng sợ hãi như vậy, cho nên đem tất cả đều đổ lên người yêu tinh đi."

 

Quan binh: !?

 

Đây là cái đạo lý gì?

 

Chẳng lẽ đẩy lên người yêu tinh, kẻ hại người kia sẽ không hại người nữa sao?!

 

"Ý tứ của Lan lão gia, bần tăng hiểu được, bần tăng nhất định kiệt lực mà làm, trong hai ngày này tìm ra hung thủ."

 

Huyền Thanh chậm rãi nói, liếc mắt bắt được biểu tình của Lan phu nhân.

 

Vừa rồi khi Lan đại thiện nhân nói những lời này, trong ánh mắt Lan phu nhân nhìn về phía ông ta, là mang theo hận ý.

 

Lan phu nhân hận Lan lão gia sao?

 

Phát hiện này khiến Huyền Thanh tiếp tục chú ý đến thái độ của Lan phu nhân.

 

Cuộc trò chuyện tiếp theo là về một số thói quen hàng ngày của Lan Ý khi còn sống, cũng như những công việc trước khi mất tích vào ngày hôm đó.

 

Lúc lại nói tiếp, vẻ mặt Lan đại thiện nhân tràn đầy đau đớn, mà Lan phu nhân thì giống như lâm vào hồi ức, vẫn lẩm bẩm bổ sung lời Lan đại thiện nhân kể lại.

 

Đặc biệt là khi nói đến ngày Lan Ý mất tích, Lan phu nhân cảm xúc kích động, ngôn ngữ lộn xộn:

 

"Ngày đó Ý Nhi ăn giò heo hắn thích nhất rồi rời khỏi nhà, giò heo kia là món sở trường của ta, Ý Nhi thích ăn nhất, nhưng hắn rốt cuộc không ăn được nữa."

 

"Lão gia, Ý Nhi không thể đi chỗ đó a, Ý Nhi làm sao có thể đi đến chỗ đó?"

 

"Ý Nhi không thấy đâu, ta nói Ý Nhi không thể đi chỗ đó, vì sao không nghe lời ta?"

 

"Đều là ngươi, đều là do ngươi a! Ý Nhi đáng thương của ta..."

 

"Ý Nhi đã chết, vì sao Ý Nhi lại chết? Không phải nói Ý Nhi sẽ không chết sao? Tại sao, tại sao!!!?"

 

"Các ngươi lừa gạt ta, các ngươi đều đang lừa gạt ta, Ý Nhi không phải đã sống lại sao?"

 

"Quả nhiên là người đang làm trời nhìn, ai cũng sẽ không bị buông tha a, hu hu hu..."

 

Lan đại thiện nhân tiến lên ôm bả vai Lan phu nhân, nhẹ nhàng vỗ vỗ trấn an.

 

Trên mặt Lan phu nhân tràn đầy nước mắt, nhìn Lan đại thiện nhân: "Lão gia, Ý Nhi của chúng ta đâu? Ý Nhi của chúng ta đâu?"

 

Lan đại thiện nhân khẽ thở dài một hơi, gọi hạ nhân tới, sai người đem Lan phu nhân dẫn xuống nghỉ ngơi.

 

"Phu nhân bởi vì đau đớn mất con, đả kích quá lớn, chê cười rồi."

 

"Thiện tai thiện tai." Huyền Thanh khẽ niệm.

 

Sau khi tiếp tục cùng Lan đại thiện nhân hàn huyên một hồi, Huyền Thanh đến trước linh đường ngâm tụng kinh Phật cho thi thể Lan Ý một hồi.

 

Từ Lan gia đi ra, đã là buổi chiều.

 

Quan binh ở Lan gia nghẹn hồi lâu rốt cục nhịn không được nói ra.

 

"Cách làm này của Lan gia, thật sự là làm cho người ta thất vọng..."

 

Huyền Thanh không lên tiếng.

 

Quan binh phun ra nhanh, hỏi Huyền Thanh: "Pháp sư có phát hiện gì không?"

 

"Có một số việc bần tăng cần phải hiểu thêm một phen, thí chủ, kế tiếp bần tăng tự mình đi một chút, người cứ bận rộn."

 

Huyền Thanh có chút nghi hoặc cần phải đi điều tra một chút, nhưng không tiện mang theo người khác.

 

"Như thế, ta sẽ không làm bạn với pháp sư nữa."

 

Sau khi quan binh cáo từ, Huyền Thanh xoay người, nhìn phương hướng đại trạch Lan gia.

 

"Ban ngày người nhiều mắt tạp, ban đêm chúng ta lại lẻn vào sẽ tốt hơn." Giọng nói của Tô Mộc từ tay áo hắn truyền đến.

 

Huyền Thanh sửng sốt.

 

Nàng lại biết suy nghĩ của mình?