Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1325
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1325 :Giao dịch với Đại quản gia (2)
Lúc này, Lưu Viễn Hương mới đi đến trước mặt nam nhân, hơi khom lưng, “Đại quản gia đã xem qua lá thư này rồi sao?” Đại quản gia nhẹ gật đầu, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Lưu Viễn Hương, “Ngươi đưa ra ba yêu cầu, thứ nhất mượn dùng cửa đăng nhập của Cuồng nhiệt giả chúng ta, thứ hai muốn người của chúng ta dung hợp 20 viên Thú nguyên chi thạch thần thú sơ cấp, lại cung cấp cho người này hấp thu, ta có thể đồng ý hai điều kiện này của ngươi.” Lưu Viễn Hương vội vàng gật đầu, “Vậy thứ ba thì sao?” “Không được!” Đại quản gia trả lời thẳng, không để lại chỗ thương lượng nào.
“Điều này…” Đại quản gia đứng lên, nói, “Ta nói chuyện không thích quanh co lòng vòng. Điều kiện thứ nhất chỉ tiện tay mà thôi, điều kiện thứ hai chỉ là hiến tế hai mươi người, có thể tùy tiện bắt một vài người đến để bọn họ trở thành vật chứa.” Nói xong, Đại quản gia quay người nhìn về phía Lưu Viễn Hương, “Tuy ta có thể đồng ý hai điều kiện này của các ngươi nhưng ta không có khả năng không giữ lại chút nào mà bảo vệ các ngươi. Ngươi thờ phụng thần minh, còn chúng ta hầu hạ Thú Thần, chủ tử khác biệt, mục đích cuối cùng khác biệt.” “Việc hợp tác giữa chúng ta cũng chỉ là tạm thời, khi những người ngu muội đó chết sạch, vậy chúng ta sẽ trở thành kẻ địch!” “Cho nên việc thứ ba kia, thật xin lỗi, chúng ta sẽ không ra tay.” “Đương nhiên, chúng ta giúp các ngươi, các ngươi chắc chắn phải dựa theo ước hẹn, hoàn thành lời hứa của các ngươi!” Đây cũng là lần đầu tiên Lưu Viễn Hương tiếp xúc với Đại quản gia, câu trả lời của đối phương không có bất kỳ chỗ trống nào để bàn bạc, điều này cũng khiến Lưu Viễn Hương hơi không biết đáp lại ra sao.
Đúng vào lúc này, Giang Vô Địch lại mở miệng nói, “Nếu ngươi bằng lòng giúp việc thứ ba, chúng ta có thể tăng giá!” Đại quản gia nhíu mày nhìn về phía Giang Vô Địch, “Tăng giá? Tăng thế nào?” Giang Vô Địch nở một nụ cười xảo quyệt, “Vốn dĩ kế hoạch của chúng ta là chỉ cần các ngươi giúp ba người chúng ta, Thần thị giả sẽ giúp ngươi tìm kiếm càng nhiều Thú nguyên chi thạch thần thú hơn, ngoài ra chúng ta sẽ dùng tính mạng của Giang Khải để đánh đổi, nhưng bây giờ chỉ cần ngươi bằng lòng giúp việc thứ ba, ta có thể đưa Giang Khải còn sống đến trước mặt ngươi!” Vẻ mặt Đại quản gia ngây ngốc, “Còn sống?” Nụ cười của Giang Vô Địch không thay đổi, “Đúng, còn sống!” “Không phải các ngươi vẫn khát vọng triệu hồi ra Thú Thần cường đại sao? Chỉ đau đầu vì vật chứa không thể thừa nhận lực lượng cường đại của Thú Thần, từ đầu đến cuối vẫn chưa thành công.” “Người thứ tỉnh, người sống sót đều không thể trở thành vật chứa, nói vậy, e rằng trong toàn bộ Hoa Hạ không có ai thích hợp làm vật chứa của các ngươi hơn Giang Khải.” “Thử nghĩ xem, khi các ngươi triệu hoán ra Thú Thần cấp thần thú, thực lực của Cuồng nhiệt giả các ngươi sẽ tăng lên mấy cấp bậc?!” Lưu Viễn Hương căng thẳng nhìn hai người, điều Giang Vô Địch vừa nói cũng không nằm trong kế hoạch của bọn họ.
Nhưng nếu có thể đạt thành giao dịch, điều này cũng không có gì không ổn với bọn họ.
Im lặng một lúc lâu, Đại quản gia hít sâu một hơi, nhìn về phía Giang Vô Địch, “Thành giao.” …
Ba người Lưu Viễn Hương ở lại doanh địa của Cuồng nhiệt giả.
Sau khi quay về phòng, ba người lại gặp mặt.
“Giang Vô Địch, cũng may ngươi không ra tay với Đại quản gia, nếu không ba người chúng ta đều phải chết ở chỗ này!” Lưu Viễn Hương trợn mắt nhìn Giang Vô Địch.
Giang Vô Địch hừ lạnh một tiếng, “Một Cuồng nhiệt giả mà thôi, hắn không phải người thức tỉnh, cũng không phải người sống sót, giết hắn, ta có tự tin có thể thoát thân!” “Thoát thân?” Lưu Viễn Hương cười lạnh một tiếng, “Chưa nói tới ngươi có thể thoát thân hay không, trước tiên phải nói đến chuyện ngươi có giết được Đại quản gia hay không.” “Ai nói cho ngươi biết Đại quản gia không phải người thức tỉnh, cũng không phải người sống sót hả?” Giang Vô Địch ngạc nhiên, “Cuồng nhiệt giả chủ yếu dựa vào trận pháp triệu hoán cường giả, bọn họ đâu có cường giả?” “Ha ha.” Lưu Viễn Hương dùng một loại ánh mắt khinh bỉ nhìn Giang Vô Địch, “Hắn là người sống sót!” Lần này, ngay cả Phệ Tâm cũng ngạc nhiên.
“Viễn Hương, ngươi xác định sao? Nghe nói người sống sót là siêu cấp cường giả từ thời đại trước, thời đại hòa bình bọn họ ẩn cư nơi sơn dã, không ai biết đến, cho đến khi thời đại Thú Thần mở ra mới xuất hiện.” “Toàn bộ Hoa Hạ, số người sống sót không cao hơn năm người! Ba người ở Chiến Thần điện, hai người ở liên minh Quỷ dị chúng ta.” Lưu Viễn Hương mỉm cười, “A Lan, ngươi phải hiểu thời đại trước nhân loại đối mặt với hạo kiếp cũng chia năm xẻ bảy, chỉ nói Quỷ dị giả các ngươi, hiện tại trên cơ bản có thể xác định người muốn ký kết khế ước linh hồn với các ngươi cũng là cường giả thời đại trước, nhưng nhìn từ thủ đoạn của bọn họ thì trên tổng thể có thể xác định là người tu ma.” “Trong thời đại trước, có người tu thần có người tu ma, còn có người và liên minh Thú Thần!”
“Điều này…” Đại quản gia đứng lên, nói, “Ta nói chuyện không thích quanh co lòng vòng. Điều kiện thứ nhất chỉ tiện tay mà thôi, điều kiện thứ hai chỉ là hiến tế hai mươi người, có thể tùy tiện bắt một vài người đến để bọn họ trở thành vật chứa.” Nói xong, Đại quản gia quay người nhìn về phía Lưu Viễn Hương, “Tuy ta có thể đồng ý hai điều kiện này của các ngươi nhưng ta không có khả năng không giữ lại chút nào mà bảo vệ các ngươi. Ngươi thờ phụng thần minh, còn chúng ta hầu hạ Thú Thần, chủ tử khác biệt, mục đích cuối cùng khác biệt.” “Việc hợp tác giữa chúng ta cũng chỉ là tạm thời, khi những người ngu muội đó chết sạch, vậy chúng ta sẽ trở thành kẻ địch!” “Cho nên việc thứ ba kia, thật xin lỗi, chúng ta sẽ không ra tay.” “Đương nhiên, chúng ta giúp các ngươi, các ngươi chắc chắn phải dựa theo ước hẹn, hoàn thành lời hứa của các ngươi!” Đây cũng là lần đầu tiên Lưu Viễn Hương tiếp xúc với Đại quản gia, câu trả lời của đối phương không có bất kỳ chỗ trống nào để bàn bạc, điều này cũng khiến Lưu Viễn Hương hơi không biết đáp lại ra sao.
Đúng vào lúc này, Giang Vô Địch lại mở miệng nói, “Nếu ngươi bằng lòng giúp việc thứ ba, chúng ta có thể tăng giá!” Đại quản gia nhíu mày nhìn về phía Giang Vô Địch, “Tăng giá? Tăng thế nào?” Giang Vô Địch nở một nụ cười xảo quyệt, “Vốn dĩ kế hoạch của chúng ta là chỉ cần các ngươi giúp ba người chúng ta, Thần thị giả sẽ giúp ngươi tìm kiếm càng nhiều Thú nguyên chi thạch thần thú hơn, ngoài ra chúng ta sẽ dùng tính mạng của Giang Khải để đánh đổi, nhưng bây giờ chỉ cần ngươi bằng lòng giúp việc thứ ba, ta có thể đưa Giang Khải còn sống đến trước mặt ngươi!” Vẻ mặt Đại quản gia ngây ngốc, “Còn sống?” Nụ cười của Giang Vô Địch không thay đổi, “Đúng, còn sống!” “Không phải các ngươi vẫn khát vọng triệu hồi ra Thú Thần cường đại sao? Chỉ đau đầu vì vật chứa không thể thừa nhận lực lượng cường đại của Thú Thần, từ đầu đến cuối vẫn chưa thành công.” “Người thứ tỉnh, người sống sót đều không thể trở thành vật chứa, nói vậy, e rằng trong toàn bộ Hoa Hạ không có ai thích hợp làm vật chứa của các ngươi hơn Giang Khải.” “Thử nghĩ xem, khi các ngươi triệu hoán ra Thú Thần cấp thần thú, thực lực của Cuồng nhiệt giả các ngươi sẽ tăng lên mấy cấp bậc?!” Lưu Viễn Hương căng thẳng nhìn hai người, điều Giang Vô Địch vừa nói cũng không nằm trong kế hoạch của bọn họ.
Nhưng nếu có thể đạt thành giao dịch, điều này cũng không có gì không ổn với bọn họ.
Im lặng một lúc lâu, Đại quản gia hít sâu một hơi, nhìn về phía Giang Vô Địch, “Thành giao.” …
Ba người Lưu Viễn Hương ở lại doanh địa của Cuồng nhiệt giả.
Sau khi quay về phòng, ba người lại gặp mặt.
“Giang Vô Địch, cũng may ngươi không ra tay với Đại quản gia, nếu không ba người chúng ta đều phải chết ở chỗ này!” Lưu Viễn Hương trợn mắt nhìn Giang Vô Địch.
Giang Vô Địch hừ lạnh một tiếng, “Một Cuồng nhiệt giả mà thôi, hắn không phải người thức tỉnh, cũng không phải người sống sót, giết hắn, ta có tự tin có thể thoát thân!” “Thoát thân?” Lưu Viễn Hương cười lạnh một tiếng, “Chưa nói tới ngươi có thể thoát thân hay không, trước tiên phải nói đến chuyện ngươi có giết được Đại quản gia hay không.” “Ai nói cho ngươi biết Đại quản gia không phải người thức tỉnh, cũng không phải người sống sót hả?” Giang Vô Địch ngạc nhiên, “Cuồng nhiệt giả chủ yếu dựa vào trận pháp triệu hoán cường giả, bọn họ đâu có cường giả?” “Ha ha.” Lưu Viễn Hương dùng một loại ánh mắt khinh bỉ nhìn Giang Vô Địch, “Hắn là người sống sót!” Lần này, ngay cả Phệ Tâm cũng ngạc nhiên.
“Viễn Hương, ngươi xác định sao? Nghe nói người sống sót là siêu cấp cường giả từ thời đại trước, thời đại hòa bình bọn họ ẩn cư nơi sơn dã, không ai biết đến, cho đến khi thời đại Thú Thần mở ra mới xuất hiện.” “Toàn bộ Hoa Hạ, số người sống sót không cao hơn năm người! Ba người ở Chiến Thần điện, hai người ở liên minh Quỷ dị chúng ta.” Lưu Viễn Hương mỉm cười, “A Lan, ngươi phải hiểu thời đại trước nhân loại đối mặt với hạo kiếp cũng chia năm xẻ bảy, chỉ nói Quỷ dị giả các ngươi, hiện tại trên cơ bản có thể xác định người muốn ký kết khế ước linh hồn với các ngươi cũng là cường giả thời đại trước, nhưng nhìn từ thủ đoạn của bọn họ thì trên tổng thể có thể xác định là người tu ma.” “Trong thời đại trước, có người tu thần có người tu ma, còn có người và liên minh Thú Thần!”