Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1565

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1565 :Thực lực tinh tiến
Giang Khải hơi híp mắt lại, thần chức lại có được ưu thế lớn như vậy, chẳng trách Trần bán thánh vô pháp vô thiên như thế cũng không ai dám phản kháng.
Cũng may mình đã đạt tới nhân sơ, nếu không vô cùng nguy hiểm!
"Vậy chúng ta chỉ có thể tiến về trong lúc khiêu chiến!"
"Đúng!"
Giang Khải nhẹ gật đầu, suy nghĩ, nói,"Bắc Hà huynh, ta cũng có ý khiêu chiến Trần bán thánh, còn có hai tháng nữa, chúng ta cũng không thể rảnh rỗi, nếu thương thế của Bắc Hà huynh không đáng ngại, chúng ta so chiêu một chút thì thế nào?"
"Được! Ngày đó ở trong sơn động, ta thấy thực lực của Giang Khải huynh đệ không tầm thường, đang muốn lĩnh giáo một chút." Lưu Bắc Hà lập tức đồng ý.
Hoa Thiên Thiên nghe được tiếng động bên này liền chạy tới, kết quả lại thấy Giang Khải và Lưu Bắc Hà đang giao thủ.
Vũ khí của Lưu Bắc Hà là một thanh đại đao chuôi dài, chức nghiệp ban đầu là Binh lính, công kích thẳng thắn thoải mái, nhìn như động tác đơn giản nhưng uy lực cực kỳ khủng bố.
Cho dù từ đầu tới cuối Giang Khải duy trì khoảng cách với Lưu Viễn Hương, dư chấn công kích của hắn ta vẫn nhiều lần chấn động Giang Khải.
Điểm này thật sự vượt ra khỏi dự kiến của Giang Khải, không ngờ một nhân thần bình thường không có danh tiếng gì lại có thực lực mạnh mẽ như thế!
Dù sao Lưu Bắc Hà cũng là nhân thần cao cấp, thuộc tính của Giang Khải lại nổi bật trong đồng cấp nhưng vẫn kém hai cảnh giới, không dám khinh thường, cố gắng giữ khoảng cách với Lưu Bắc Hà.
Giang Khải vừa lấy Truy mệnh và Chủ thần bài kiềm chế, vừa phối hợp thân pháp linh hoạt, Lưu Bắc Hà vẫn không tìm được cơ hội áp sát.
Hai người đánh tròn hai mươi mấy phút, cuối cùng Lưu Bắc Hà thua trận.
"Giang Khải huynh đệ, chiêu ám khí này khiến người ta khó lòng đề phòng, phối hợp thân pháp hơn người, hơn nữa sự khống chế trên mặt bộc phát lực lượng lại có thể làm đến trình độ tinh tế tỉ mỉ như thế, tuy là công kích tầm xa nhưng có uy lực kinh người, Bắc Hà bội phục!"
"Nhưng nếu để ta áp sát, kết quả chắc sẽ khác biệt."
Giang Khải mỉm cười, ôm quyền nói,"Bắc Hà đại ca có đao pháp tinh xảo, phản ứng nhanh chóng, đánh một trận với Bắc Hà huynh cũng cho ta ích lợi không nhỏ, hôm nay chỉ đến đây thôi, ngày mai chúng ta đánh lại."
Đúng vào lúc này, Hoa Thiên Thiên dựa vào bên cây khẽ khàng nói,"Bắc Hà, nếu là cận chiến, ngươi cũng không phải đối thủ của hắn."
Lưu Bắc Hà nhíu mày,"Không thể nào, ngược lại cũng không phải ta khoác lác, trong cùng cấp, nếu bàn về cận chiến thì ta thật sự chưa từng sợ ai."
Hoa Thiên Thiên từ tốn nói,"Tên kia đánh cận thân còn khủng bố hơn tầm xa, nếu ta là ngươi, thà rằng kéo giãn khoảng cách với hắn cũng không muốn giao thủ cận thân với hắn."
"Được, ăn cơm trước đi." Nói xong, Hoa Thiên Thiên quay lại doanh địa nhưng nàng như nhớ đến điều gì đó, bổ sung một câu,"A, đúng, Giang Khải và ngươi không cùng cấp, hắn vừa nhân sơ. Nhanh chóng đến ăn cơm đi, chút nữa đồ ăn sẽ nguội."
Hoa Thiên Thiên hời hợt nói một câu lại khiến Lưu Bắc Hà vô cùng chấn động.
Hắn ta quay đầu hoảng sợ nhìn về phía Giang Khải,"Giang Khải huynh đệ, ngươi, ngươi vừa đến nhân thần sơ cấp?"
Giang Khải ngượng ngùng gãi đầu, Hoa Thiên Thiên thật sự không cho Lưu Bắc Hà chút mặt mũi nào, cái gì cũng nói ra!
"Ách, cũng không tính vừa nhân sơ đi, được mấy tháng rồi."
"Mấy tháng?!" Lưu Bắc Hà lập tức ngây người nguyên tại chỗ, mấy tháng với bọn họ thật sự có thể bỏ qua!
"Ăn cơm thôi!" Giang Khải vội vàng lôi kéo Lưu Bắc Hà cùng quay về doanh địa.
Ăn cơm xong, Lưu Bắc Hà có vẻ tâm sự nặng nề.
Giang Khải đi đến bên cạnh Lưu Bắc Hà, ngồi bên cạnh hắn ta,"Bắc Hà đại ca, còn đang phiền lòng vì trận luận võ lúc sáng?"
Lưu Bắc Hà nhìn Giang Khải, cứ nhìn thẳng như vậy mấy giây khiến Giang Khải cũng cảm thấy cả người hơi mất tự nhiên.
"Bắc Hà đại ca, ngươi đây là..."
"Giang Khải huynh đệ, ngươi từng cứu mạng ta, ta thua ngươi sao lại không vui, chỉ là... Ngươi thật sự muốn đi tranh đoạt thần chức?" Cuối cùng Lưu Bắc Hà đã mở miệng.
"Đúng vậy." Giang Khải đáp.
Lưu Bắc Hà khẽ khàng nói,"Nếu ta đi tranh đoạt thần chức gần như có thể chắc chắn Trần bán thánh sẽ lấy tính mạng người nhà ta để uy hiếp. Đến lúc đó, ta sẽ không có một phần thắng nào."
Giang Khải đã hiểu rõ hành động của Trần bán thánh, hắn ta làm ra chuyện như vậy cũng nằm trong dự đoán.
Lưu Bắc Hà đột nhiên nhìn về phía Giang Khải, kích động nói,"Giang Khải huynh đệ, hôm nay ta nghe Thiên Thiên cô nương nói, ta mới có chút hiểu biết với thực lực của ngươi, ta cảm thấy ngươi có hy vọng đánh bại Trần bán thánh!"
"Giang Khải huynh đệ, Lưu Bắc Hà ta có một chuyện muốn nhờ!" Nói xong, Lưu Bắc Hà đứng lên, đột nhiên quỳ rạp xuống trước mặt Giang Khải.
"Bắc Hà đại ca, ngươi đây là... Có chuyện gì chúng ta từ từ bàn bạc, ngươi nhanh đứng lên rồi nói." Giang Khải vội vàng đi đỡ hắn ta nhưng Lưu Bắc Hà lại không chịu.