Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 801
topicXuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 801 :Nữ binh đặc chủng (35)
Editor: Tieen
Chương 801: Nữ binh đặc chủng (35)
Trình Lạc vừa ăn vừa nhìn Tô Mộc, cô ngồi trên ghế sofa đằng kia nhìn máy tính bảng.
Tất cả những gì hắn nhìn thấy là lưng cô.
Cố Thành Phong bị thương, cô có vẻ lo lắng.
Trình Lạc nghĩ đến đây, chỉ cảm thấy như đang nhai sáp.
Tuy nhiên...
Hiện tại, Tô Mộc đang tìm kiếm đầu tư dự án mới.
Số tiền ít ỏi của nguyên chủ được cô chơi xoay lên, trong nửa năm, nó đã thu được rất nhiều lợi nhuận.
Trình Lạc ăn no, một mình bắt đầu xem PPT ghi nhớ thông tin.
Tối nay, Trình Lạc không có tìm ngược, khiến Tô Mộc được thanh tịnh, đi kiểm tra các dự án đầu tư tốt gần đây.
Ngày hôm sau, gặp lại Lão Quỷ, sau khi chơi một chuyến.
Trải qua nhiều ngày bị thử, Lão Quỷ cuối cùng cũng nhấc lên chính sự.
"Đột nhiên nhớ ra lúc đấu giá lần trước, Tư Qua tiên sinh đã mua đấu giá khẩu súng lục với giá cao, không biết ngài sử dụng có thuận tay không?" Dường như vô tình nhắc tới, tò mò hỏi.
Trình Lạc nghiêng đầu nhìn Tô Mộc: "Thập Tam em dùng thuận tay không?"
Tô Mộc gật đầu: "Boss đưa, Thập Tam tất nhiên dùng đến thuận tay."
"Vậy là tốt rồi, nếu có chuyện gì xảy ra, tôi không thể thoái thác tội của mình." Lão Quỷ nói, chỉ ra lai lịch của khẩu súng lục này.
Khẩu súng lục này là do tổ chức của lão chế tạo, lúc trước nó được bán đấu giá, đó là đồ vật mà lão tự hào nhất.
Không ngờ, nó lại bị Trình Lạc mua đấu giá, điều này cũng thu hút sự chú ý của lão, sau đó vô tình phát hiện ra một ít chuyện về Liên minh sát thủ.
Nếu hắn cần, mà mình có, một khoản thu này, tại sao không bắt lấy?
Mua bán này là bước đầu tiên và là bước không thể thiếu nhất khi lão muốn hướng đến quốc tế.
"Khi Lão Quỷ tiên sinh nói như vậy, tôi nhớ rằng Thập Tam đã nói với tôi rằng khẩu súng tốt này là của bên ngài chế tạo." Bàn tay Trình Lạc xòe ra, Tô Mộc đặt khẩu súng lục vào lòng bàn tay.
Nhìn thấy vũ khí, người đàn ông trung niên phía sau Lão Quỷ trở nên phòng thủ.
Khẩu súng lục tinh xảo xoay tròn trong tay Trình Lạc, ngón tay hắn nhẹ nhàng xoa lên bề mặt súng, ngẫu nhiên mở ra:
"Bề mặt của các bộ phận kim loại của khẩu súng này đã được xử lý bằng các lớp mạ crôm đặc biệt, giúp cải thiện độ cứng bề mặt và khả năng chống mài mòn của nó; bộ ống được làm bằng chất liệu polymer sợi thủy tinh, trọng lượng nhẹ, người thợ trình cao, cầm nắm linh hoạt thoải mái..."
Một loạt lời nói ra khỏi miệng Trình Lạc.
Vừa nghe liền biết được, đây là một người có hiểu biết.
"Đồ vật của Lão Quỷ tiên sinh thật sự rất tốt." Dường như có ý khen ngợi.
Lão Quỷ mỉm cười: "Tư Qua tiên sinh quá khen, tôi đây chính là tự gạt mình, nếu có vinh hạnh này, hôm nay chúng ta có thể liên lạc với nhau, cùng nhau thảo luận về những vũ khí này."
"Ồ? Khá hứng thú." Đôi mắt lười biếng ban đầu của Trình Lạc lóe lên ánh sáng.
Trên mặt là như vậy, nhưng trong lòng lại chửi rủa dữ dội.
Chỉ vì tên phần tử kh*ng b* này hôm nay muốn nói chuyện với hắn về vấn đề này, cho nên tối qua hắn xem tư liệu đến đầu óc choáng váng, sáng sớm đi ngủ còn mơ thấy chuyện đó.
Nhưng quân đội cũng quá thần thánh, làm sao biết hôm nay Lão Quỷ sẽ bàn bạc những chuyện này với hắn?
Lòng bàn tay Trình Lạc đột nhiên bị Tô Mộc nắm lấy, Tô Mộc viết một chữ kiên định trong lòng bàn tay.
Điều này là để hắn không quá tự mãn, ổn định.
Trình Lạc siết chặt tay cô lại, biểu thị hắn biết.
Hắn cũng biết mình có chút không khống chế được khi cuồng lên, hiện tại là thời khắc mấu chốt nên phải chú ý.
Khi Lão Quỷ và Trình Lạc đang nói chuyện, Tô Mộc ngồi ở một bên như bình hoa, nghịch điện thoại di động, lờ mờ thấy cô đang vuốt xem vài thứ máu me đầm đìa.