Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1266

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1266 :Suy nghĩ thật sự của Giang Khải
Nhưng bốn cột đá Kình thiên chỉ kích hoạt được ba cái, còn thiếu một cái nữa!
Giang Khải lấy Trảm Yêu kiếm chống xuống mặt đất, lung la lung lay đứng lên, hắn nhìn về phía cột đá ở hướng bắc.
“Một cây sau cùng!” Sau khi cột đá Kình thiên thứ ba bị kích hoạt, trên tầng mây bộc phát ra một ánh lửa mạnh mẽ, xuyên qua tầng mây có thể thấy một chỗ khác trên tầng mây có rất nhiều bóng đen đang quấn lấy hoạt động.
Đến bây giờ Giang Khải còn chưa biết rốt cuộc sinh vật trên tầng mây là gì, nhưng rất hiển nhiên chúng nó không dễ chọc.
Ánh lửa nhanh chóng tối xuống, đột nhiên cột sáng phân bố xung quanh biến mất toàn bộ, lôi long trên bầu trời cũng chui vào trong tầng mây.
Trên tầng mây vang lên giọng nói của bọn họ.
“Tiểu tử, không ngờ ngươi là một phàm nhân lại có thể tránh thoát công kích của chúng ta.” “Nhưng bây giờ ngươi đã bị trọng thương, muốn mở ra cây cột đá Kình thiên thứ tư đã không có hy vọng.” “Không bằng ta cho ngươi một cơ hội lựa chọn!” Oanh một tiếng, trung tâm Thú tổ chi đô xuất hiện một cửa ánh sáng cực lớn.
Sau khi cánh cửa ánh sáng này xuất hiện, không chỉ Giang Khải, rất nhiều người bên ngoài cũng nghe được tiếng nói kia.
“Bây giờ ngươi dừng tay, ta thả ngươi một con đường sống thì thế nào?” Giang Khải ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, hơi nhíu mày, “Các ngươi thật sự bằng lòng thả cho ta một con đường sống?” “Chỉ cần ngươi dừng tay, ngươi có thể rời đi từ Truyền tống môn này.” Giọng nói kia trả lời.
Giang Khải nửa tin nửa ngờ, đột nhiên trong huy chương Hoa Hạ chi ưng xuất hiện một giọng nói, “Đừng tin chúng nó! Chúng nó sẽ không để ngươi sống sót rời đi!” Giang Khải gật đầu, “Đúng là như thế, bản thân ta đã bị trọng thương, tuy nói chỉ còn lại một cây cột đá Kình thiên sau cùng, muốn kích hoạt cột đá kia quá khó khăn, chẳng lẽ… Các ngươi biết ta còn có một lá bài tẩy?” Trên bầu trời truyền đến một giọng nói, “Ngươi có ba tấm Chủ thần bài.” Đối phương nói ra Chủ thần bài, cũng có nghĩa rất có thể chúng nó biết đến sự tồn tại của Vòng quay vận mệnh.
Nói vậy, đối phương muốn thả cho mình một con đường sống, cũng có thể giải thích được.
“Đừng tin chúng nó!” Huy chương Hoa Hạ chi ưng còn đang hung hăng nhắc nhở Giang Khải, nhưng Giang Khải lại như không nghe thấy.
“Ta đã không còn sức chiến đấu nữa, dựa vào trạng thái thân thể hiện tại của ta, thậm chí không cách nào kích hoạt cột đá Kình thiên thứ tư, nếu các ngươi bằng lòng thả ta, ta đồng ý với đề nghị của các ngươi!” Nói xong, Giang Khải khập khiễng, cẩn thận rời khỏi khu vực an toàn của cột đá.
Quả nhiên đối phương cũng không công kích hắn.
Hắn đi về phía cửa ánh sáng, chú ý cẩn thận đi qua đó.
Cửa ánh sáng càng ngày càng gần!
Lúc hắn cách cửa ánh sáng chưa đến một trăm mét, đột nhiên Giang Khải cắn chặt răng bộc phát ra lực lượng cả người, lấy tốc độ cực nhanh vượt qua cửa ánh sáng, xông về phía cột đá thứ tư!
“Ngươi lại dám lừa chúng ta! Nhân loại bỉ ổi!” Sinh vật trên tầng mây vô cùng nổi giận, từng cột sáng, chưởng ấn, lôi long càng thêm sắc bén đánh xuống Giang Khải.
Giang Khải cũng không có thời gian rảnh rỗi để nói chuyện, dồn hết sức lực lao đến cột đá thứ tư!
Đáng tiếc, thương thế trên người hắn thật sự quá nặng, lúc này hạn mức thuộc tính cao nhất của hắn bị giảm đi nghiêm trọng, lúc cách cột đá thứ tư còn có hai ba ngàn mét đã không còn sức tránh né công kích.
“Đáng chết, chỉ thiếu chút nữa!” Đôi mắt Giang Khải đỏ ngầu nhìn chằm chằm một cây cột đá sau cùng, trên đỉnh đầu hắn chợt xuất hiện lôi quang, sắp đánh xuống!
Ngay trong lúc ngàn cân treo sợi tóc này, Giang Khải đột nhiên thấy phù văn trên cột đá thứ tư phát sáng, phù văn bộc phát ánh sáng vàng từ dưới đáy cột đá, kéo dài lên trên, chẳng mấy chốc cột sáng ngay ngắn đã bị phù triện ánh sáng vàng bao bọc, tính cả xiềng xích trên đỉnh chóp lan tràn đến tầng mây.
“Lưới trời tuy thưa!” Xiềng xích trên đỉnh chóp bốn cột đá bùng lên ánh sáng vàng, hiện tại đã có thể thấy rõ ràng bốn sợi xiềng xích kia!
Rất nhiều năng lượng từ xiềng xích truyền vào một chỗ khác trên tầng mây, một lát sau trên tầng mây truyền đến một tiếng kêu gào cao vút!
Tiếng kêu này do rất nhiều giọng nói hỗn hợp thành, vô cùng đau khổ, lại khiến người nghe tê cả da đầu.
“Tiểu tử, mối thù hôm nay, chúng ta chắc chắn hoàn trả gấp trăm lần!” Trong mây đen truyền đến tiếng gào thét tức giận, nhưng trong nháy mắt bốn tia sáng vàng tụ hợp đánh nát cả đám mây đen!
Vốn công kích này sắp rơi vào trên người Giang Khải, cũng vì người sử dụng bị thương nặng mà tan thành mây khói.
Giang Khải thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhìn về phía bóng dáng trước cột đá thứ tư.
Là Khải Vô Địch!
Trên bản chất Khải Vô Địch là kỹ năng của Giang Khải, cho nên hắn cũng có thể kích hoạt cột đá.
Khải Vô Địch đi đến bên cạnh Giang Khải, nhìn Giang Khải ngã xuống đất không dậy nổi, lạnh lùng nói, “Làm pháo hôi nhiều lần như vậy, cuối cùng hôm nay đến lượt ngươi đã làm bia đỡ đạn.”