Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1261

topic

Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1261 :Kinh động đến 11 quốc gia
Đúng vào lúc này, trên đỉnh đầu Giang Khải có một đạo sấm sét nổ tung!
“Nhân loại bẩn thỉu, dám xâm nhập vào thú đô!” Một tiếng quát chói tai trầm thấp nổ tung trên đỉnh đầu!
Đột nhiên, cột đá cao lớn ở bốn phương tám hướng trở nên vô cùng sáng chói, phát ra ánh sáng mạnh như một loại năng lượng nào đó đang thông qua những cây cột này để bộc phát ra.
Có lẽ là ánh sáng bố trí, cuối cùng Giang Khải đã thấy rõ đỉnh cột, thậm chí còn có xiềng xích to lớn nối liền!
Thì ra, lúc đám người Giang Khải tiến vào bản đồ ẩn Thú tổ chi đô, sinh vật trên tầng mây cũng không phải không quan tâm, mà không cách nào thoát thân!
Trên tầng mây, giọng nói kia vô cùng tức giận, “Ngươi vây nhốt chúng ta mấy ngàn năm, hôm nay chúng ta liền dùng tộc nhân của ngươi để trút giận!” “Chúng ta muốn chém hắn thành muôn mảnh, vĩnh viễn giam cầm nguyên thần, vĩnh viễn không thể trốn thoát!” Giọng nói kia như mấy giọng nói lăn lộn hợp lại khiến người nghe rùng mình, cũng không biết trên tầng mây rốt cuộc có mấy con!
Giang Khải đột nhiên nhận ra, có lẽ thực lực của sinh vật trên tầng mây vượt xa sự tưởng tượng của mình!
Dã thú tồn tại mấy ngàn năm, thực lực sẽ mạnh đến mức nào?
Giang Khải gần như có thể chắc chắn những tên ở trên tầng mây kia đến từ thời đại trước!
“Đáng chết, tài liệu Siêu phàm bát giai ở chỗ này? Đây là nơi mà ta có thể đến?!” Giang Khải rất muốn tìm mấy vị trong Thần mộ số ba trò chuyện một chút.
Mặc kệ nói thế nào, hiện tại mình đã ở chỗ này, việc khẩn cấp nhất không phải tìm tiền bối trong Thần mộ trò chuyện.
“Những tên bên trên bị bốn cột đá nhốt lại, có lẽ ta còn có cơ hội!” Đôi mắt Giang Khải trợn lên, lo lắng nói, “Tiểu hỗn cầu, ngươi đi tìm xem gần đây có bảo rương không, ta đến thu hút sự chú ý của bọn nó!” Tiểu hỗn cầu đang ngẩng đầu, tò mò nhìn tầng mây trên trời.
Bên trên có cái gì đó đang nói chuyện?
Tiểu hỗn cầu theo bản năng liếm láp đầu lưỡi.
“Không phải chứ, ngươi còn muốn ăn chúng nó? Đó là sinh vật thời đại trước!” Giang Khải trợn to mắt, “Nhanh chóng làm việc đi!” Lấy thực lực hiện tại của bọn họ, chỉ lên đến trên tầng mây cũng khó có khả năng, chứ đừng nói đến chuyện khác.
Dường như tiểu hỗn cầu đã quay về hiện thực, bỏ qua một vài suy nghĩ không thiết thực, nhanh chóng nhảy xuống từ trên vai Giang Khải, chạy trốn không thấy tung tích.
“Nơi này giao cho ngươi, tìm tài liệu quan trọng hơn, ta cũng đi tìm một chút!” Khải Vô Địch đang muốn rời đi lại bị Giang Khải gọi về, “Ngươi muốn chạy đi đâu? Ngươi và ta cùng nhau kiềm chế chúng nó ở đây!” Người phục chế có suy nghĩ gì, Giang Khải còn không biết? Còn muốn chuồn đi, đây tuyệt đối là chuyện không thể nào!
Khải Vô Địch cũng biết mình không lừa được Giang Khải, chỉ có thể thành thật ở lại.
Xiềng xích trên đỉnh cột đá điên cuồng lung lay, điều này có nghĩa những sinh vật trên tầng mây đang xao động bất an, điều may mắn là nhìn xiềng xích lay động dữ dội nhưng cuối cùng không đứt gãy!
Một lát sau, sinh vật trên tầng mây tức giận nói, “Mấy ngàn năm qua, vì sao chúng ta vẫn giãy giụa mà không thoát khỏi cái Khốn long tỏa này!” “Giết!” Trên bầu trời đột nhiên bộc phát ra chín tia sáng trắng chói mắt, đánh thẳng xuống từ trên không cao vạn trượng!
“Công kích chân khí màu trắng?” Chân khí cấp 1 không màu, cấp 2 màu tím, cấp ba có thể là màu đỏ, về phần màu trắng… Giang Khải chưa từng thấy nhưng có thể chắc chắn ít nhất vượt qua cấp 4!
“Kiếm động cửu thiên!” Giang Khải trực tiếp lợi dụng Kiếm động cửu thiên mở ra toàn bộ trạng thái bị động của mình, đồng thời mở ra bị động của trang bị.
“Bất hủ chiến thần!” “Hai tầng Chân khí ngoại phóng!” Mục đích mở ra tất cả trạng thái không phải vì chống đỡ mấy cột sáng này.
Giang Khải nhảy lên một cái, dùng tất cả vốn liếng để né tránh cột sáng đánh tới.
Trạng thái Bất hủ chiến thần, Chiến tranh chi dược không cần chủ động thả ra, Giang Khải nhảy lên đã là hai ba trăm mét, tốc độ cực nhanh.
Nhưng từng tia sáng trắng đi theo như bóng dáng, chăm chú khóa chặt Giang Khải, những nơi ánh sáng trắng đi qua mặt đất uốn lượn bất quy tắc, hố sâu không thấy đáy!
Một tia sáng trắng sượt qua trước mặt người phục chế, người phục chế hoảng sợ nhìn hố sâu trước mặt, nhìn qua một chút lại không thấy đáy!
Đây chính là công kích rơi xuống từ trên không cao vạn trượng, đánh xuống từ chỗ cao như vậy khiến năng lượng suy giảm nghiêm trọng, dù là chân khí cấp 2 cũng không để lại chút dấu vết nào ở trên mặt đất.
Nhưng những sinh vật trên tầng mây kia công kích xuống từ trên không cao vạn trượng, lại còn có uy lực kinh khủng như thế!
Chúng nó như cầm cây bút ánh sáng màu trắng trong tay, tùy ý để lại nét chữ trên mặt đất, dễ dàng phá hủy cả hình dạng mặt đất!
“Trời ạ, vậy, bên trên kia, tuyệt đối không có khả năng là cấp địa hoàng!” “Hả? Hình như chúng nó không phát hiện ta…” Người phục chế đột nhiên phát hiện vấn đề này, sinh vật trên tầng mây chỉ đang công kích Giang Khải nhưng không công kích mình.