Đêm Tân Hôn: Ta Đã Mang Thai Con Của Đốc Chủ - Chương 6

topic

Đêm Tân Hôn: Ta Đã Mang Thai Con Của Đốc Chủ - Chương 6 :Gậy ông đập lưng ông

Mãi đến lúc này, Triệu Nguyên Thanh dường như mới nhận ra, tất cả những chuyện này đều là thật, không biết vì sao, nàng đã quay về quá khứ.

Làm lại một lần nữa ư?

Vậy thì đừng trách nàng lòng dạ độc ác.

Chỉ có điều, ánh mắt Triệu Nguyên Thanh dừng lại bên bờ sông cách đó không xa, không chút do dự, nàng liền bước tới.

Triệu Nguyên Thanh ngồi xổm xuống, ngón tay lướt qua những viên sỏi, sau khi xác định được viên đá đã bị động tay động chân, nàng lấy khăn tay ra, nhúng vào nước sông, lau sạch từng chút một thứ trơn tuột trên đó.

Hậu sơn chùa Quốc Ân có không ít khách hành hương, nếu có người không may sập bẫy, nàng biết rõ mà không xử lý thì đó sẽ là tội lỗi của nàng.

Làm xong tất cả, Triệu Nguyên Thanh mới đứng dậy, thở phào nhẹ nhõm.

Triệu Nguyên Thanh thu dọn xong xuôi, đang chuẩn bị rời đi, lúc ánh mắt lướt qua một bên, lại bất chợt chạm phải một đôi mắt.

Phía sau rừng đào cách đó không xa có hai người đang đứng. Vì vị trí đó khá hẻo lánh nên trước đó Triệu Nguyên Thanh không hề để ý, cũng không biết họ đã đứng đó bao lâu, xem kịch được bao nhiêu rồi.

Mà thân phận của đối phương lúc này cũng khiến Triệu Nguyên Thanh có chút đau đầu.

Nhưng sự đã rồi, Triệu Nguyên Thanh chỉ đành tiến lên, cúi người hành lễ: "Tham kiến Trang công."

Trang công, tên một chữ Ly, tính tình ngang ngược, hỉ nộ vô thường, là Đốc chủ Đông Xưởng quyền khuynh thiên hạ, đồng thời cũng nắm chặt trong tay hai mươi bốn giám trong cung.

Minh An Đế chính là nhờ vào thế lực của Trang Ly mới có thể thuận lợi đăng cơ.

"Triệu nhị cô nương?" Trang Ly đột nhiên mỉm cười: "Thú vị đấy."

Triệu Nguyên Thanh im lặng.

Nàng không biết Trang Ly đã thấy được bao nhiêu, ký ức hỗn loạn lúc này của nàng cũng không thích hợp để qua lại với một người sâu cạn khó lường.

"Rừng hoa đào ở chùa Quốc Ân cảnh sắc tuyệt trần, tiểu nữ không làm phiền nhã hứng của Trang công nữa." Triệu Nguyên Thanh thu lại mọi cảm xúc, mím môi cười nói.

Trang Ly dường như có chút ngạc nhiên, nhưng rất nhanh đã trở lại vẻ dửng dưng: "Đi đi."

Triệu Nguyên Thanh lập tức rời đi.

Trang Ly nhìn theo bóng lưng rời đi của Triệu Nguyên Thanh thêm một lúc.

"Gia có hứng thú với Triệu nhị cô nương?" Trần Mặc là ám vệ của Trang Ly, không nhịn được tò mò hỏi.

Trang Ly thu hồi tầm mắt, không phủ nhận: "Một chút."

Trần Mặc không hiểu: "Triệu nhị cô nương trước thì đẩy người ta xuống nước, sau lại giá họa cho thứ muội, phẩm hạnh đê hèn như vậy, ti chức không hiểu."

Trang Ly mở miệng: "Trộm gà không được còn mất nắm thóc, hiểu không?"

Trần Mặc lắc đầu.

"Gậy ông đập lưng ông?" Trang Ly hiếm khi có tâm trạng tốt mà chỉ điểm thêm một câu.

Trần Mặc vẫn ngơ ngác không hiểu.

Trang Ly nhìn Trần Mặc với vẻ mặt khó đoán, thốt ra một câu: "Não là một thứ tốt."

Trần Mặc: "…"

Trang Ly lắc đầu, từ bỏ ý định cứu vớt bộ não của Trần Mặc, ánh mắt hướng về nơi Triệu Nguyên Thanh vừa ngồi xổm ban nãy, rồi đột nhiên nhếch môi cười.

"Người mà Kỳ Trạch Lễ muốn chọn vào cung chính là nàng?" Trang Ly nghĩ đến điều gì đó, lên tiếng hỏi.

Kỳ Trạch Lễ là tên húy của Minh An Đế.

"Vâng. Gia, nếu Triệu gia thật sự bị lôi kéo, sẽ bất lợi cho chúng ta, có cần phá hỏng chuyện này không?" Trần Mặc hỏi.

Thái phó họ Triệu có ba nhi tử hai nhi nữ, đại nhi tử dòng đích là người giỏi giang nhất, giữ chức Hộ bộ Thượng thư, được mặc định là gia chủ đời tiếp theo của Triệu gia.

Còn thế hệ sau, người nổi bật nhất chính là huynh trưởng cùng mẫu thân của Triệu Nguyên Thanh, nếu không có gì bất ngờ sẽ là gia chủ đời sau nữa. Cả hai người đều có quan hệ không tầm thường với Triệu Nguyên Thanh.

Trang Ly không đáp, chỉ nhàn nhạt nói: "Về thôi."

Sau khi rơi xuống nước, Phó Nhạc Lệ lên cơn sốt, hôn mê mãi không tỉnh.

Lần này, Triệu Nguyên Thanh theo Triệu lão phu nhân đến chùa Quốc Ân nghỉ lại ít hôm, Phó Nhạc Lệ đi cùng với thân phận là hảo hữu của nàng.