Mệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1052
topicMệnh Luân Chi Chủ! Khi Dị Biến Giáng Lâm Nhân Gian! - Chương 1052 :Trà trộn vào đội khảo cổ (2)
Giang Khải suy nghĩ nói, “Có phải các ngươi có thể tiến vào lãnh địa Đảo quốc không?” “Đúng vậy, gần đây vừa nhận được thông báo phải tổ chức một đội khảo cổ, kết hợp với đội khảo cổ Đảo quốc đi khảo cổ. Nghe nói Đảo quốc cũng phát hiện một số di tích văn minh cổ, nhưng điều thú vị là bên trên lại dùng chữ tiểu triện của Hoa Hạ chúng ta, thậm chí là văn giáp cốt.” Giang Khải nói, “Nếu ta biết một di tích văn minh cổ, có thể tính ta nữa không?” “Ngươi biết? Sao ngươi có thể biết!” “Vậy ngươi đừng để ý, dù sao cũng biết! Ngoài ra, ngươi nợ ta điểm tích lũy công hội, miễn lãi, trừ số lẻ cho ngươi.” “Điều này… Ai…” Âu Dương Dịch gãi đầu, đấu tranh tư tưởng nửa ngày, cuối cùng nói, “Được rồi, được rồi, nhưng lần sau không thể làm vậy nữa! CÒn có, ngươi đừng nói cho người khác biết ngươi là giả mạo!” Giang Khải lập tức vui vẻ ra mặt, “Đó là đương nhiên! Có lẽ Đảo quốc có rất nhiều người biết ta, nhưng người thật sự gặp ta cũng không nhiều, lại nói ai quy định ta không thể làm nhà khảo cổ học.” Âu Dương Dịch bất đắc dĩ lắc đầu, “Được thôi, vậy ta sẽ thêm ngươi vào bảng danh sách lần này, đúng, trước đó ta nợ ngươi 1400 điểm tích lũy công hội, hiện tại trừ số lẻ, còn thiếu 1000 điểm…” Giang Khải lập tức nói, “1400 cái gì? Là 1408! Trừ số lẻ, ngươi còn nợ ta 1400!” “Vậy cứ quyết định thế đi, cảm ơn Âu Dương!” Âu Dương Dịch nhìn Giang Khải nhanh như chớp chạy mất tăm, tức giận đến nghiến rằng, “Tên này, hắn chỉ trừ cho ta 8 điểm tích lũy công hội!” “Lại nói, hắn lại nhớ kỹ ta nợ hắn bao nhiêu điểm tích lũy? Thật đáng sợ…” Sau khi lừa Âu Dương Dịch một cái, Giang Khải thuận lợi tiến vào bảng danh sách khảo cổ Đảo quốc.
Hai ngày sau, Giang Khải cố ý đi mua một bộ âu phục kiểu Trung Quốc, tụ hợp với bảy tên chuyên gia khác trong đội khảo cổ.
Nhìn bảy vị chuyên gia tuổi trên năm mươi này, Giang Khải lập tức cảm thấy khó xử.
Hắn là người trẻ tuổi 21 tuổi, đi theo một đám người năm sáu mươi, sáu bảy mươi tuổi thật sự quá chói mắt.
Bên Đảo quốc phái ra chuyên gia đến đón đội khảo cổ, Giang Khải đi theo phía cuối đội ngũ, cúi đầu cả quãng đường.
Sau hội hoan nghênh, trên hội thảo nghiên cứu, Giang Khải không nói một lời, nhìn các chuyên gia Hoa Hạ và Đảo quốc nhiệt tình thảo luận, lại ăn không ngồi rồi.
Cũng may, nghiên cứu và thảo luận lý luận chỉ là một phần rất nhỏ, màn quan trọng nhất vẫn là khảo sát thực địa.
Chuyên gia Hoa Hạ được phép tìm đọc tài liệu liên quan, đồng thời có thể tiến về một di tích văn minh cổ đã phát hiện để khảo sát, nhưng nhất định phải do ít nhất một tên Chiến Thần Chiến Thần điện hộ tống.
Cuối cùng Giang Khải đã chờ được cơ hội này, trong số nhân viên chuẩn bị của Chiến Thần điện, liếc một cái đã tìm được Chiba Nosora.
“Chính hắn.” Giang Khải chỉ Chiba Nosora, mỉm cười nói, “Ta cần vị Chiến Thần tiên sinh này hộ tống ta đến di tích văn minh cổ.” Rời khỏi Chiến Thần điện, Giang Khải vẫn đi theo sau lưng Chiba Nosora.
“Đảo quốc các ngươi có bao nhiêu khu?” “14 cái.” Chiba Nosora nói, “Chúng ta phải từ khu 2 đi xuyên qua bản đồ Thiên Dụ chi địa, lại từ hướng bắc đi vào khu vực không biết, có lẽ vị trí là 160 cây số là chỗ của di tích văn minh cổ.” “Các ngươi đã thăm dò ở khu vực 160 cây số?” “Tốc độ khai thác tổng thể của Đảo quốc chúng ta không bằng Hoa Hạ, nhưng quân đội Hoa Hạ thống nhất chỉ huy, còn tác dụng của quân đội chúng ta lại yếu hơn nhiều, các gia tộc cổ võ lớn tranh nhau thăm dò khu vực mới vì thu hoạch được tài liệu cao cấp.” Giang Khải nhíu mày, “Chiến Thần đỉnh cấp đã thăm dù khu vực mới, vậy chiến trường Thú Thần thì sao?” “Chủ yếu là khoa học kỹ thuật Đảo Hạ lợi dụng vũ khí cao cấp đang giúp đỡ chèo chống, ngoài ra số lượng thành thị tập trung của chúng ta chỉ có 14 cái, cần số lượng Chiến Thần chỉ hơn một nửa của Hoa Hạ các ngươi, áp lực sẽ nhỏ hơn chút.” Giang Khải nhẹ gật đầu.
Nhưng Chiba Nosora lại thở dài một hơi, “Thật ra năm năm trước còn là 15 cái… Một lần đồ thành có 12 triệu người chết thảm.” “Người quyết định đã sớm trốn đi, người thật sự chết thảm đều là một số dân chúng.” Nói xong, Chiba Nosora nhìn về phía Giang Khải, “Ta biết Hoa Hạ các ngươi không thích Đảo quốc, nhưng là người Đảo quốc thì ta cảm giác được đau lòng, ta cũng hy vọng bi kịch này dù là ở đâu cũng đừng xảy ra nữa.” Giang Khải gật đầu, “Ừ.” “Đi thôi, cùng ta quay về chỗ ở trước đã, nữ nhi của ta cũng muốn đi cùng chúng ta.” “A? Nữ nhi của ngươi?” “Ừ, nàng gọi là Chiba Orihime, 19 tuổi, năm ngoái vừa thông qua thí luyện người mới năm ngoái, chức nghiệp của nàng là Âm dương sư, có lẽ có chút trợ giúp cho ngươi.” Nói xong, Chiba Nosora quay đầu nhìn về phía Giang Khải, híp mắt lại, “Không cho ngươi có suy nghĩ gì với nữ nhi của ta!” “Điều này sao có thể!” Lúc này Giang Khải tỏ rõ thái độ, “Ta có bạn gái!” Chiba Nosora lại có một căn nhà ở vùng ngoại ô khu 2 Đảo quốc.
Hai ngày sau, Giang Khải cố ý đi mua một bộ âu phục kiểu Trung Quốc, tụ hợp với bảy tên chuyên gia khác trong đội khảo cổ.
Nhìn bảy vị chuyên gia tuổi trên năm mươi này, Giang Khải lập tức cảm thấy khó xử.
Hắn là người trẻ tuổi 21 tuổi, đi theo một đám người năm sáu mươi, sáu bảy mươi tuổi thật sự quá chói mắt.
Bên Đảo quốc phái ra chuyên gia đến đón đội khảo cổ, Giang Khải đi theo phía cuối đội ngũ, cúi đầu cả quãng đường.
Sau hội hoan nghênh, trên hội thảo nghiên cứu, Giang Khải không nói một lời, nhìn các chuyên gia Hoa Hạ và Đảo quốc nhiệt tình thảo luận, lại ăn không ngồi rồi.
Cũng may, nghiên cứu và thảo luận lý luận chỉ là một phần rất nhỏ, màn quan trọng nhất vẫn là khảo sát thực địa.
Chuyên gia Hoa Hạ được phép tìm đọc tài liệu liên quan, đồng thời có thể tiến về một di tích văn minh cổ đã phát hiện để khảo sát, nhưng nhất định phải do ít nhất một tên Chiến Thần Chiến Thần điện hộ tống.
Cuối cùng Giang Khải đã chờ được cơ hội này, trong số nhân viên chuẩn bị của Chiến Thần điện, liếc một cái đã tìm được Chiba Nosora.
“Chính hắn.” Giang Khải chỉ Chiba Nosora, mỉm cười nói, “Ta cần vị Chiến Thần tiên sinh này hộ tống ta đến di tích văn minh cổ.” Rời khỏi Chiến Thần điện, Giang Khải vẫn đi theo sau lưng Chiba Nosora.
“Đảo quốc các ngươi có bao nhiêu khu?” “14 cái.” Chiba Nosora nói, “Chúng ta phải từ khu 2 đi xuyên qua bản đồ Thiên Dụ chi địa, lại từ hướng bắc đi vào khu vực không biết, có lẽ vị trí là 160 cây số là chỗ của di tích văn minh cổ.” “Các ngươi đã thăm dò ở khu vực 160 cây số?” “Tốc độ khai thác tổng thể của Đảo quốc chúng ta không bằng Hoa Hạ, nhưng quân đội Hoa Hạ thống nhất chỉ huy, còn tác dụng của quân đội chúng ta lại yếu hơn nhiều, các gia tộc cổ võ lớn tranh nhau thăm dò khu vực mới vì thu hoạch được tài liệu cao cấp.” Giang Khải nhíu mày, “Chiến Thần đỉnh cấp đã thăm dù khu vực mới, vậy chiến trường Thú Thần thì sao?” “Chủ yếu là khoa học kỹ thuật Đảo Hạ lợi dụng vũ khí cao cấp đang giúp đỡ chèo chống, ngoài ra số lượng thành thị tập trung của chúng ta chỉ có 14 cái, cần số lượng Chiến Thần chỉ hơn một nửa của Hoa Hạ các ngươi, áp lực sẽ nhỏ hơn chút.” Giang Khải nhẹ gật đầu.
Nhưng Chiba Nosora lại thở dài một hơi, “Thật ra năm năm trước còn là 15 cái… Một lần đồ thành có 12 triệu người chết thảm.” “Người quyết định đã sớm trốn đi, người thật sự chết thảm đều là một số dân chúng.” Nói xong, Chiba Nosora nhìn về phía Giang Khải, “Ta biết Hoa Hạ các ngươi không thích Đảo quốc, nhưng là người Đảo quốc thì ta cảm giác được đau lòng, ta cũng hy vọng bi kịch này dù là ở đâu cũng đừng xảy ra nữa.” Giang Khải gật đầu, “Ừ.” “Đi thôi, cùng ta quay về chỗ ở trước đã, nữ nhi của ta cũng muốn đi cùng chúng ta.” “A? Nữ nhi của ngươi?” “Ừ, nàng gọi là Chiba Orihime, 19 tuổi, năm ngoái vừa thông qua thí luyện người mới năm ngoái, chức nghiệp của nàng là Âm dương sư, có lẽ có chút trợ giúp cho ngươi.” Nói xong, Chiba Nosora quay đầu nhìn về phía Giang Khải, híp mắt lại, “Không cho ngươi có suy nghĩ gì với nữ nhi của ta!” “Điều này sao có thể!” Lúc này Giang Khải tỏ rõ thái độ, “Ta có bạn gái!” Chiba Nosora lại có một căn nhà ở vùng ngoại ô khu 2 Đảo quốc.